Ma Thần Thiên Quân

Chương 232 - Chương 232: Tranh Đấu Kịch Liệt (3)

Yêu tộc lãnh địa bên ngoài Luyện hồn cốc xuất hiện đánh nhau đương nhiên khiến nhiều kẻ chú ý đến nhưng lúc này dám ở lại quan sát cũng chỉ có chưa đến ba mươi người, còn lại thì đều ở xa xa kinh hãi quan sát, nhiều người bị thương kinh khủng đang ngồi một bên toàn lực chữa thương, có chút không tầm thường!

Quay lại nơi giao tranh, Nhân tộc ba vị Thiên kiêu là Nhất Hoàng Nhị Tà đánh với ba vị Yêu tộc là một cái bí ẩn Ma Thanh Long, một là Côn bằng tộc Thiên kiêu Côn Lân Diễn, cuối cùng là một cái Kim Ô nhất tộc nhưng không được biết tên, chỉ là mới có Đông Phương Giang Hạ cặp này đánh nhau nảy lửa kinh khủng nhất, hai cặp khác vẫn chỉ đang thăm dò đối phương mà thôi. Bọn hắn là có chút kiêng kị đám cường giả đang một dạng xem kịch vui xa xa kia, bọn hắn đánh nhau có thể kích động mấy trên kia không biết vô sót đánh lén ah.

“Ngao!“. Lại một tiếng Long ngâm bá đạo vang lên khiến cho cả một vùng rộng lớn bị sóng âm bao phủ, còn may trong phạm vi ảnh hưởng đã không có cái nào là nhược giả, việc cản lại một tiếng gần này ảnh hưởng cũng không khó.

“Choang!“. Một tiếng va chạm mạnh như là hai cái kim thiết đánh vào nhau bắn ra tia lửa, một cái kim sắc bóng kiếm bị một cái Long trào to lớn giữ lại giữa không trung!

“Ngươi nghĩ cản được Kiếm ý đại viên mãn của ta? Ngươi Long tộc thân thể cho dù cường đại cũng không có khả năng này!“. Đông Phương Giang Hạ hừ lạnh trào phúng.

“Nghĩ mình ngươi có Ý cảnh đạt đến Viên mãn? Một dạng giả tạo cũng dám trước mặt ta ngong cuồng!“. Thanh Long giọng nói ầm ầm vang lên, quanh thân nó một loại càng thêm bá đạo ý cảnh xuất hiện, nếu Vũ Thiên Quân có ở đây thì sẽ kinh ngạc một trận, Thanh Long này vậy mà lĩnh ngộ thuần tuý Huỷ diệt lực lượng mà không phải bất kỳ loại nào ý cảnh được diễn sinh ra, uy năng vô cùng đáng sợ!

“Ngươi...“. Đông Phương Giang Hạ con ngươi co rụt kinh sợ nhưng vẫn không mất nao núng, tay phải hoa lên lập tức một thanh kim sắc trường kiếm xuất hiện, chính là Trảm Long kiếm. “Kiếm trảm thương khung!“. Hắn lạnh lùng nói.

“Hừ! Hủy diệt Long tức!“. Một trào đang kiềm chế lấy Kim sắc bóng kiếm to lớn, Thánh Long không tiếp tục sử dụng Long trào nữa mà há miệng phun ra một ngụm Long tức mang theo kinh khủng Huỷ diệt mùi vị, đồng thời cự vĩ cũng vung lên quất về phía Đông Phương Giang Hạ, Long tộc kinh khủng thân thể chiến lực lúc này mới ầm ầm bộc phát.

Lúc này bên kia hai cặp đánh nhau cũng đã không còn bình tĩnh nữa, sát chiêu hiện lên rồi.

“Âm dương diễn biến! Tru diệt thương sinh!“. Côn Lân Diễn vẫn ở Nhân dạng hình thái, hai tay như vẽ thành một hình Thái cực trắng đen mờ ảo đẩy về phía Tà Thần, uy lực vô cùng lớn.

“Tà Ngục thiên kinh! Trấn hồng trần!“. Tà Thần cũng không mấy nào núng hai tay đẩy ra trước mặt không ngừng hoa lên bấm ấn quyết, một loại lực lượng như muốn giam cầm cả thế gian xuất hiện đánh về phía Thái cực âm dương đồ án mờ ảo.

Ở một bên kia lại không nghe thấy tiếng nói gì đột nhiên một cái cự trảo kim sắc toả ra hàn mang kinh khủng như thành thực chất chụp xuống phía dưới, phía dưới lại có vô số cột băng như nấm mọc từ dưới đất lao lên đâm về phía cự trảo, chớp mắt liền sẽ va chạm.

“Ầm!“. “Chát...“. “Oành...“. Lại là những tiếng nổ vang liên hồi, cho đến lúc này vẫn chưa có kẻ nào áp chế được đối phương, duy chỉ có lúc này Đông Phương Giang Hạ mặt mũi âm trầm nhìn Thanh Long đang được ma khí che lại toàn thân kia, mặc dù không bị thương gì nhiều nhưng hắn hai lần bị ăn thiệt thòi đương nhiên không dễ chịu, hận không thể một kiếm chém kẻ địch thành đôi.

Đông Phương Giang Hạ cùng Thanh Long tách ra lạnh lùng nhìn đối phương nhưng bên kia hai bên đánh nhau càng thêm kịch liệt, Côn Lân Diễn và Tà Thần đã tung ra sát chiêu kinh khủng.

“Côn bằng phá pháp!“. Chỉ thấy trên đầu Côn Lân Diễn xuất hiện một quái ngư quái điểu, thân hình như giọt nước thuôn dài, trên lưng lại dài ra bốn cánh cường đại hữu lực, đuôi dài nhẹ nhàng phe phẩy, chính là Côn Lân Diễn chân thân bóng mờ, nó lúc này há miệng phun ra một cái vòng xoáy lớn quét về phía Tà Thần, uy lực không thể đoán biết!

“Phá pháp? Hừ!“. Tà Thần hừ lạnh để hai tay ngang vai vươn ra ngửa mặt nhìn thiên không. “Lấy thiên vi lô, lấy ta vi dẫn, hợp đạo phá kinh! Trấn thiên địa!“. Theo lời hắn nói thì quanh thân hắn quỷ dị lực lượng bắt đầu tuôn ra càng thêm kinh khủng, thiên địa như biến sắc, kinh thiên vĩ lực như nắm trong tay hắn hướng về phía Côn Lân Diễn công kích.

“Kim Ô thiên dực trảm! Đệ tam trảm!“. Kim Ô bên kia cũng không chút yếu thế hai tay để ngang như đang xoè cánh, lập tức từ đôi tay mọc ra đôi cánh kim sắc sau đó như xoắn lấy nhau đồng thời chém về phía Băng Thần.

“Băng phong thiên địa!“. Băng Thần đương nhiên cũng không dấu nghề nữa, cực hàn chi khí quanh thân hắn truyền ra khiến cho hư không xung quanh cũng phải sền sệt lại cô đọng.

“Hắc hắc! Thần Anh Tú, Thần Anh Thánh các ngươi có ý kiến gì không?“. Lúc này bên ngoài đang quan chiến đám người có một cái đang được Ma khí đen kịt bao phủ nói. Hắn nói với một nam một nữ đang nhíu mày quan sát đại chiến, có thể nói kinh tâm động phách.

“Ma Mục Tinh! Đừng đánh giá ta cùng Ma tộc ngươi như thế, ngươi nếu muốn có thể cùng bọn kia liên thủ, Bản toạ không hứng thú!“. Thần Anh Thánh lạnh nhạt nói. Người này lớn lên hoàn mỹ, quần áo gọn gàng bình dị nhưng không dấu được hắn quanh thân kinh khủng lực lượng, hắn còn như có như không bá giả chi khí, kẻ này chắc chắn không tầm thường, có lẽ không kém sáu người đang đánh nhau kia.

“Đúng vậy! Ma tộc ngươi khi nào lại bỉ ổi như vậy? Một cái Nhân tộc cùng Yêu tộc đã khiến ngươi xoắn xít như vậy? Thật không đáng với Ma tộc ngươi uy danh!“. Thần Anh Tú lạnh lùng nói. Nàng này chính xác là một cái khuynh thành nữ nhân, một đầu tóc đen nhẹ nhàng bay bay trong gió bồng bềnh, khuôn mặt trái xoan trắng mịn, mi dài cong vút, cái miệng nhỏ nhắn, môi hồng tự nhiên, trước ngực cặp hung khí kia không thể nói lên mỹ cảm, mông tròn vểnh lên, mặc dù mặc lên áo choàng rộng cũng không thể che hết đi nàng vẻ đẹp. Nàng nói tuy rằng nhẹ bẫng không xem sáu người đang đánh nhau kia ra gì nhưng con ngươi vẫn đang chăm chú nhìn lấy cho thấy nàng cũng rất kiêng kị sáu người kia.

“Ồ? Các ngươi thấy bọn hắn chiến lực vẫn khinh thường như vậy? Ha ha! Ma Mục Tinh ta cam bái hạ phong!“. Ma Mục Tinh cười lạnh nói. Thần Ma hai tộc là hai tộc tử địch không sai nhưng từ khi đi vào Hư thiên bí cảnh này bọn hắn vẫn chưa có xảy ra xung đột nào, đây không phải là bọn hắn quên đi thù địch mà là bọn hắn tạm thời đình chiến thôi, Hư thiên bí cảnh này đã không như tuyên cổ năm tháng trước nữa, ngày xưa nhỏ thiếu Yêu tộc cùng Nhân tộc hôm nay Thiên tài đã không kém bọn hắn, Yêu tộc là được Hồng hoang cự thú chống lên nhưng Nhân tộc nhỏ yếu là vì lý do gì? Nhân tộc còn có bao nhiêu kẻ như ba trên kia? Kẻ được xem là đương đại đệ nhất Thiên kiêu Vũ Thiên Quân đã đi vào chỗ này nhưng lại không có tin tức, hắn đã đi đâu? Hắn rốt cục cường đại đến mức nào? Đây là còn chưa nói đến các tộc vốn là nhỏ yếu khác ở Thái cổ nay lại đi ra không ít Thiên tài không kém những chủng tộc đỉnh cao, đây là do những tộc yếu kém ngày càng cường đại hay do đỉnh phong chủng tộc yếu đi?

“Hừ! Nếu bọn hắn không tham gia như vậy cũng không cần hướng bọn hắn nói làm gì, chiến lợi phẩm thu được chúng ta chia đều là được!“. Một cái Thanh niên được bao phủ bởi lân giáp đầy gai nhọn màu tím lạnh lùng nói. Hắn giống như không chút sợ hãi Thần tộc hai vị Thiên kiêu kia.

“Đến lúc này còn ngu xuẩn như thế! Nếu để Nhân tộc tụ tập tất cát Thiên tài lại bất kỳ tộc nào cũng không thể chống lại được, chí ít thì bên trong Hư thiên bí cảnh này bọn hắn chắc chắn chỉ hơn chứ không kém Thần tộc các ngươi!“. Lại có một cái nữ nhân vũ mị tóc xanh lạnh lùng nói, quanh thân có thể thấy hơi nước nhè nhẹ lưu chuyển, không sai thì có lẽ là Hải tộc một thành viên.

“Hắc hắc! Ta nghe nói Thần tộc có mấy vị đã chết trong tay bí ẩn chi nhân Nhân tộc, không biết là của Chủ mạch hay bát mạch một trong...“. Lại có một vị khác trào phúng nói.

“Huh! Muốn chết!“. Thần Anh Tú con ngươi loé len sát khí vung tay đánh ra một đạo kinh thiên vũ lực đánh về phía người vừa nói, Thần tộc cường đại không cho phép người khác khinh thường.

“Ha! Nghĩ ta sợ ngươi? Con mẹ nó! Ngươi nếu ở dưới háng Lộc Vân ta mới là lợi hại!“. Người này không chút sợ hai vung tay lên đã đánh tân đạo công kích của Thần Anh Tú không chút khó khắn, sau đó còn vung lời thô tục.

“Ngươi... muốn... chết!“. Thần Anh Tú con ngươi lạnh lùng liếc chéo, quanh thân lực lượng như núi lửa bộc phát không kém chút nào sáu người đang đánh nhau kia, cũng là Thánh tổ bước thứ sáu tu vi. Nàng tay phải nhiều hơn một thanh trường thương lập tức đâm về phía Lộc Vân.

“Đến! Đến! Đến! Ta từ lâu đã muốn cùng Thần tộc thử chiêu!“. Lộc Vân không chút sợ hãi cười lạnh hưng phấn, hắn tay phải lập tức nhiều hơn một cái nhìn như câu liên của Thần chết trảm ra cản lại trường thương của Thần Anh Tú.

“Hừ!“.Thần Anh Tú một chiêu bị cản lại thì hút lạnh một tiếng thu thương lại rồi chợt quay tròn một vòng như lấy đà một lần nữa đâm về phía Lộc Vân. “Cửu vân thương phá!“.

“Hắc! Lại không dùng Thần tộc võ kỹ đến công kích ta, khinh thường bản thiếu gia sao?“. Lộc Vân một tiếng quái khiếu, câu liêm trong tay đột nhiên lấy quỹ tích quỷ dị trảm sang bên trái sáu đó đột ngột chuyển hướng chém về phía bên hông trái Thần Anh Tú, kỳ dị nhưng quả thực đã tránh đi một thương của Thần Anh Tú đồng thời tấn công nàng.

“Quy hồi!“. Thần Anh Tú lâm nguy không loạn, tay phải cầm thương đột nhiên kéo mạnh về phía sau, tay trái vươn lên cầm ngang cán thương kéo mạnh sang phía trái, mũi thương lập tức đánh về phía câu liêm cùng Lộc Vân.

“...“. Cũng không có va chạm như mong đợi, Lộc Vân như bốc hơi thật nhanh lùi về phía xa mấy trượng. “Hừ! Nữ nhân điên!“. Hắn hừ lạnh một cái, nếu lúc này hắn tiếp tục công kích thì chỉ gặp lưỡng bại câu thương mát thôi, hắn câu liêm chém len Thần Anh Tú thì một thương hồi quy cũng đánh lên hắn, biện pháp này lại do một cái nữ nhân làm ra nếu không phải nữ nhân điên thì là gì?

“Quỷ tộc ngươi muôn đời vẫn chỉ là những kẻ sợ chết mà thôi!“. Thần Anh Tú khoé miệng khẽ nhếch nhàn nhạt nói, giống như nàng đã đoán trước được kết quả sẽ như vậy.

“Hừ!“. Lộc Vân cũng không nói gì mà chỉ hừ lạnh một tiếng.

“Tốt rồi! Tốt rồi! Hắc hắc! Chúng ta nếu đã đến đây thì cung không thể tay trắng quay về, Nhân tộc cùng Yêu tộc nếu đã đánh nhau thì chúng ta cho binh hắn một cái kinh hỉ!“. Ma Mục Tinh con ngươi lập loè nói.

“Gầm...“. Bất chợt một tiếng Long ngâm từ xa vang đến, một đạo kim quang lao về phía này tốc độ nhanh vô cùng.

“Tiểu Long Vương!“. Từ phía xa ở vòng ngoài đang quan chiến đám người có kẻ nhận ra người đến liền kinh hô. Cả đám đều kinh hãi né tránh.

“Hửm!“. Vòng trong cũng có người hừ lạnh, xem ra cũng đã từng cùng Tiểu Long Vương có xích mích, địch ý rõ ràng.

“Xoạt!“. “Vù!“. Tiểu Long Vương chính là Long tộc hoàng giả Kim Long thành viên lướt qua đám người quan chiến vòng ngoài sau đó khi lao qua đám người Ma Mục Tinh thì con ngươi lập loè nguy hiểm quang mang.

“Các ngươi đến đây làm gì?“. Tiểu Long Vương lạnh lùng nói.

“Ha ha! Xem náo nhiệt chút!“. Ma Mục Tinh cười ngặt nghẽo.

“Hi vọng thế!“. Tiểu Long Vương lạnh lùng nói rồi lại lao về phía sáu tên đang đánh nhau.

“Các ngươi Nhân tộc muốn khai chiến?“. Tiểu Long Vương giọng nói như tiếng sấm nổ vang truyền khắp chiến trường của sáu trên kia!

Sự cố! Đã say! Khanh khách!

Bình Luận (0)
Comment