Ma Thần Thiên Quân

Chương 238 - Chương 238: Chứng Minh Vô Địch!

Thần Quân xuất hiện chưa đến một khắc đã ngang nhiên xuất thủ, nhất quyền đánh cho Thiên kiêu Ma tộc đi ra từ Tiểu thế giới Ma Mục Tinh không biết sống chết bị đánh sâu vào lòng đất, qua hắn lời nói trước đó thì Ma Mục Tinh tính mạng có lẽ vẫn còn được bảo trụ!

Chỉ là Thần tộc thiên kiêu Thần Anh Thánh lại không được may mắn như thế, hắn lúc này đang bị Thời không thiên diễn, vốn nên là tự hào của Thần tộc võ kỹ vây khốn, đồng thời đang bị vây han bên trong đó, nếu không thể thoát ra thì không biết sẽ có hậu quả gì, bởi vì lúc này đây hắn khuôn mặt vốn là thanh niên đang có xu hướng “già” đi, cho dù hắn có vận dụng Thời không nửa bước Thế chi cảnh cũng không thể ngăn cản, có lẽ như Vũ Thiên Quân nói, hắn Thời không lực lượng là có khe hở, dẫn đến uy lực suy giảm rất nhiều.

“Ngươi là ai? Tại sao có thể vận dụng tối cực bí kỹ của Hoàng tộc Thần tộc ta?“. Thần Anh Thánh cắn răng như muốn gầm lên nói.

“Ta là ai không phải đã nói rồi sao? Huh! Nếu một chiêu này ngươi không tiếp được thì đừng trách ta xuất thủ không nhường, đây mới chỉ là trừng phạt nhẹ thôi!“. Thần Quân cũng không quay đầu mà nhàn nhạn nói. “Tiểu tử ngươi lớn lên cũng rất uy phong chứ?“. Xong hắn cười cười nhìn trước mặt Ma Thanh Long đang ở hình dạng con người.

Thần Quân công kích nhanh chóng nhưng hắn mỗi lần công kích đều thừa lại một hơi thở nên cho dù hỗn chiến đang rất loạn nhưng sau khi Ma Mục Tinh bị đánh bay ra khỏi vòng chiến thì hầu như ai cũng đều kinh hãi nhìn lại, lại thêm lúc này Thần tộc thiên kiêu Thần Anh Thánh cũng không thoát khỏi được công kích của người đến thì hỗn chiến đột nhiên lâm vào tĩnh lặng, bất kể Nhân tộc hay dị tộc đều kinh nghi bất định nhìn kẻ mới đến, hắn hai chiêu đánh bại hai vị Thiên kiêu đương nhiên đã có tư cách vấn đỉnh bên trong Hư thiên bí cảnh này rồi!

Trước con mắt như đang soi mói của đám người, Ma Thanh Long đột nhiên hoá ra bản thể to lớn dài hơn ba mươi trượng rồi lượn vòng dưới chân Thần Quân, giọng nói trầm bổng vang vọng cùng với vô tận kính ý.

“Chủ nhân!“.

“...“. Một lời nói vừa ra thì hầu như cả chiến trường đã lâm vào tĩnh lặng hoàn toàn, Ma Thanh Long trước đó thể hiện ta thiên phú cùng thực lực vẫn còn mới mẻ vô cùng, hắn cường đại là không ai có thể bắt bẻ, nhưng lúc này lại cam tâm làm một cái toạ kị dưới chân người bí ẩn mới đến, kẻ đến rút cục là ai mà có đảm lượng như vậy?

“Còn ngươi! Còn không xuống?“. Thần Quân cũng không mấy để ý xung quanh mà lại ngước đầu nhìn thanh niên đang điều khiển lôi điện trong mây nói.

“Lôi linh tử tham kiến Thiếu gia!“. Điều khiển lôi điện chính là Mộc Hưng Thế, cũng chính là Lôi linh tử lúc này mới từ trong mây đi xuống đứng trước mặt Thần Quân cung kính nói. Sau đó lại nhìn Tiểu Thanh đang đứng dưới chân Thần Quân chắp tay lần nữa. “Hoá ra là Tiểu Thanh đại nhân, đa tạ đã giúp ta!“.

“...“. Một lời vừa ra thì nơi này Nhân tộc cùng Dị tộc lại một lần nữa kinh ngạc, kẻ bí ẩn kia thu thuộc hạ giống như đều là Thiên kiêu cấp bậc ah! Lúc này chỉ có Thái cổ Thần tộc mấy người nhíu mày, mặt mũi âm trầm, Nhân tộc hai vị đỉnh cấp Thiên kiêu Đạo Thanh Tùng cùng Sát Hình cũng là tương tự, không lẽ Vũ Thiên Quân tự xưng Thần Quân kia không nhận tổ huấn? Mấy người đều có khá nhiều khúc mắc đối với Thần Quân ah!

“Chậc! Chuyện ở đây nói sau! Nếu các ngươi đã dến Hư thiên bí cảnh như vậy thì ta giúp các ngươi đi tìm cơ duyên bên trong Hư thiên bí cảnh này!“. Thần Quân đương nhiên cung không quan tâm chuyện ở đây nữa mà nhàn nhạt nói, điệu bộ liền muốn rời đi. “Huh? Cũng không tồi! Nhưng muốn phá được Thời không lực lượng của ta, ngươi còn phải cố nhiều lắm!“. Bất chợt hắn hơi khựng lại nói. “Đây là trừng phạt bổn toạ dành cho hắn, ngươi nếu muốn nhúng tay đừng trách ta tại chỗ tru sát Thần tộc thiên kiêu các ngươi, Thái cổ Thần tộc còn chưa doạ được ta đâu!“. Hắn lạnh lùng nhìn Thần Anh Kiệt nơi xa xa nói.

“Mới lĩnh ngộ đến Thời không chi thế đạt đến Tiểu thành đỉnh phong đã khiến ngươi ngông cuồng như vậy? Để xem ngươi làm sao tiếp tục!“. Trả lời Thần Quân cũng không phải Thần Anh Thánh mà là một cái Thanh niên khác chậm rãi từ phía xa đi đến lạnh lùng nói. “Thời không thiên nhận!“. Còn chưa đến hắn đã tung ra sát chiêu chém về phía bên hông trái Thần Quân. Chỉ thấy vô số đạo như ánh đao màu xám lao về một phía, cảnh tượng có thể nói vô cùng hùng vĩ, người đến xem ra là muốn công kích Thần Quân sau đó giải cứu Thần Anh Thánh.

“Hử?“. Thần Quân con ngươi co rút lại kinh dị. Thanh niên vậy mà vận dụng đến Thời không chi thế Đại thành cấp độ, nhỉnh hơn so với hắn một đoạn, xem ra đến cấp độ này vẫn chưa lâu. “Thời không thiên toả!“. Cho dù kinh ngạc nhưng Thần Quân phản ứng không chút nào chậm, tay trái đẩy nhẹ về phía bên không trái nói nhỏ, lập tức một màn sáng xám màu có thể nhìn thấy bằng mắt thường như một tấm lưới lao lên phủ chụp về phía vô số ánh đao Thời không kia. Người đến hắn không thể coi thường!

“Chạm...“. Cũng không có bao nhiêu tiếng va chạm mạnh, vô số ánh đao đánh lên màn sáng cũng không có một vượt qua, tất thảy đều bị màn sáng cản lại! Đồng thời với đó một bóng người đột nhiên xuất hiện phía sau Thần Quân vung tay lên nhằm giải trừ Thời không thiên diễn của hắn cứu ra Thần Anh Thánh.

“Sao có thể...“. Ngươi đến đang chẩn bị kéo Thần Anh Thánh đi thì kinh dị không nói nên lời. Hắn vậy mà không thể giải trừ Thời không thiên diễn của Thần Quân?

“Hừm! Ta đã nói dám xen vào thì phải trả giá đắt ah!“. Thần Quân quay đầu nhàn nhạt nói. “Ngươi đã tham dự như vậy cũng ở lại đi! Hủy diệt!“. Hắn nói nhỏ, vốn đang là Thời không lực lượng lúc này thần kỳ biến hoá thánh Huỷ diệt lực lượng, cũng là Thế tiểu thành đỉnh phong.

“Ngươi...“. Người đến đương nhiên cũng là Thần tộc thiên kiêu, chỉ là cho dù hắn có nghĩ thêm nữa cũng không thể tưởng tượng người trước mắt này lại đồng thời nắm giữ hai loại Thế tiểu thành đỉnh phong, nhìn thì có vẻ hắn sơ nhập Thế đại thành hơn xa Thần Quân nhưng thực chất hắn kém đi nhiều lắm, bởi vì hắn từng muốn thử lĩnh ngộ hai loại nhưng không thành, người trước mắt lại có thể...

“Bất kể là hắn hay là ngươi đều chỉ lĩnh ngộ Không gian đến một mức độ nào đó xong dựa vào Thần tộc thánh điển mà cưỡng ép đề thăng Thời không lực lượng, các ngươi con đường đã sai làm sao có thể cùng Thời không lực lượng chính tông của bản toạ đối địch?“. Thần Quân nhàn nhạt nói. “Tuy ngươi Thời không lực lượng đạt đến Thế đại thành nhưng không thông hiểu Thời gian áo nghĩa thì không có khả năng phá được Thời không thiên diễn của bản toạ!“.

“Ngươi là ai? Tại sao có thể biết Hoàng tộc ta Thánh điển?“. Người đến kinh nghi lạnh lùng nói. Thần Quân tuy rằng vận dụng Huỷ diệt lực lượng nhưng vẫn chưa công kích, Thời không lực lượng vẫn khoá lại Thần Anh Thánh, không ngừng tiêu hao lực lượng của hắn.

“Bản tọa gọi là Thần Quân!“. Thần Quân cười cười nói. “Toái!“. Hắn tay phải hoá trảo chụp vào Hư không, một cảnh tượng chỉ có Hư vô cảnh Thánh hiền mới có khả năng làm xảy ra, hư không phá toái! Vô số không gian loạn lưu chém về phía Người đến cùng Thần Anh Thánh, tình thế vô cùng nguy hiểm.

“Định!“. Người đến kinh hãi, hai tay lập tức vươn ra như muốn ôm lại một vùng không gian, Thời không lực lượng tràn ra, hắn hét lớn.

“Được sao?“. Thần Quân cười nhạt. Bật chợt hắn thân hình hơi chấn. “Cùng kẻ địch đánh giết vẫn không tung ra lá bài tẩy, cùng người thân lại tung ra sát chiêu huỷ diệt, đệ làm ta có chút thất vọng ah!“.

“Có thể đánh bại ngươi ta nguyện ý tất thảy!“. Một hắc y thanh niên đột nhiên xuất hiện phía sau Thần Quân. “Ta muốn chứng minh sự vô địch của Tứ ca có thể hay không vẫn đúng! Băng chi vô cực!“. Tuy rằng vận dụng lực lượng là khác hẳn Thời không lực lượng nhưng tác dụng lại giống nhau, chỉ khác đó là cực hàn lực lượng đang ngang nhiên lan tràn thôi. Cả một khu vực mấy dặm bị phong ấn đứng yên không thể đi động, duy nhất có một kẻ không bị hạn chế, đương nhiên là kẻ thi pháp ah.

“Huh! Thánh tổ bước thứ bảy đỉnh phong, ta nên nghĩ đến!“. Thần Quân nhàn nhạt nói, chỉ là thân thể không chút cử động. “Thế nào? Định dốc hết vốn một lần?“. Hắn tự tiếu phi tiếu nói. Dưới chân hắn Tiểu Thanh đang cố vẫy vùng nhưng không thoát ra được, chính như Thần tộc Thiên kiêu đột nhiên bị trúng chiêu cung không thể thoát ra ah! Người đánh lén đương nhiên là Băng Thần!

“Có! Băng hỏa tứ trọng thiên!“. Băng Thần gầm lên, tay phải Băng hàn chi khí bạch sắc, tay trái Hắc hoả chí cực cùng lúc đánh lên đỉnh đầu Thần Quân. “Đến!“.

“Huh? Còn có trợ thủ?“. Thần Quân kinh ngạc, không ngờ kiêu ngạo như Vũ Thiên Dương cũng tìm đến bằng hữu, xem ra cũng không sai.

“Tà ngục trấn thiên kinh! Trấn thương khung!“. Một cái tử y thanh niên đột nhiên cũng xuất hiện bên trong khu vực bị phong toả, đương nhiên là được Băng Thần cho phép rồi. Hắn hai tay là đập lên ngực Thần Quân.

“Ha ha! Bản hoàng là cùng bằng hữu ah! Thánh Hoàng trảm thiên kiếm!“. Đông Phương Giang Hạ cũng cười lớn đâm ra một kiếm như muốn xuyên bụng Thần Quân. Bất kể là hắn hay Tà thần, tu vi đều có Thánh tổ bước thứ bảy hậu kỳ đỉnh phong, gần như cùng Băng thần sánh vai.

“Các ngươi còn chờ cái gì, ta chỉ có thể giữ hắn hai hơi thở nữa, nếu không giết được hắn các ngươi bên trong Hư thiên bí cảnh này cũng chỉ làm nền thôi!“. Băng Thần dường như thấy chưa đủ gầm lên.

“Tốt!“. Đáp trả hắn là một tiếng đáp ứng, đột nhiên lại có tám vị thanh niên nam nữ không hiểu từ chỗ nào xuất hiện, tu vi chí ít là Thánh tổ bước thứ bảy trung kỳ, cao thì đến Thánh tổ bước thứ bảy đỉnh phong, tám người gần như vây quanh lấy Thần Quân cận thân công kích, mỗi một đạo đều có hủy diệt thiên địa uy năng, tất thảy mười một đạo cộng dồn một chỗ có thể nói được uy lực sao?

Những kẻ đột nhiên hàng lâm công kích có lẽ cũng không biết Thần Quân là ai nhưng khi hắn một chiêu phá tới Hư không thì không có bất kỳ kẻ nào dám khinh suất, nơi này không nhưng bên ngoài, có thực lực phá toái Hư không cho thấy kẻ này đã có Hư vô cảnh cấp chiến lực, Thí luyện giả có kẻ nào có thể cùng hắn tranh phong? Cách nhanh nhất nghĩ ra được đó là vây công, lấy số lượng mà áp đảo, kiến nếu đủ số lượng thì việc cắn chết voi cũng phải là không có khả năng!

Thần Quân xuất hiện sau đó công kích chưa đến một khắc thì đột nhiên gặp một đám Thiên kiêu vây công, Nhân tộc ở một phương cho dù còn chưa hiểu chuyện gì nhưng có một điều chắc chắn đó là Thần Quân kia là Nhân tộc không thể sai được, nhưng sao hắn lại bị ba vị Thiêu kiêu Nhân tộc là Nhất Hoàng Nhị Tà đánh úp? Sau đó lại bị một đám Thiên kiêu dị tộc vây quanh công kích.

“Ha ha ha!“. Trước khi những công kích kia chính thức đang lên mình thì Thần Quần đột nhiên cười lớn, Băng chi vô cực chỉ có thể khiến hắn không thể cử động mà thôi, việc nói vẫn có thể, lực lượng thể nội đương nhiên cũng có thể điều động!

“Uỳnh!“. Một tiếng nổ vang, Hư không một lần nữa bị đánh vỡ, tất thảy có mười ba người bị phản lực đẩy bay ra ngoài có chút chật vật, phản lực kia không phải chuyện đùa! Chỉ là vẫn còn Tiểu Thanh cùng Lôi linh tử đi đâu rồi?

“Chuyện huynh đệ trong nhà ta các ngươi lại dám nhúng tay? Rất tốt!“. Hư không phá tới đen kịt bên trong vẫn đang không ngừng lan tràn thì bên trong đó vang lên một giọng nói. “Thái cổ chủng tộc quả nhiên làm người ta sợ hãi! Hắc hắc!“. Thần Quân chân đạp Thái cực đồ án tím đen đứng giữ hư không loạn lưu nói. “Bằng hữu của đệ cũng không tệ!“. Hắn khoé miệng có chút máu tươi vẫn đang rỉ ra. “Xem ra ta chủ quan rồi!“.

Bình Luận (0)
Comment