Ma Thần Thiên Quân

Chương 261 - Lại Đánh Xuyên Đạo Trần Hồ! (3)

“Hử? Có ý gì?”. Thần Quân mày nhíu lại nghi hoặc. Thiên Luân đang bị hắn nắm trong tay, cảm giác tuyệt đối không phải giả, như thế nào nó lại nói đây không phải bản thể của nó?

“Ta bản thể hiện tại chính là nơi này vận hành mấu chốt nhất nhân tố, cũng vì thế ta hiện tại đanh bị phong ấn bên trong cấm chế bên trong Đạo trần hồ này!”. Thiên Luân vẫn không mặn không nhạt nói. “Nếu không ngươi nghĩ khi nơi này cấm chế bị ngươi đánh phá từ bên ngoài ta còn ở lại chỗ này có ý nghĩa gì?”.

“Còn có chuyện này? Như vậy ngươi lúc này là gì?”. Thần Quân mày giãn ra nghi hoặc.

“Theo ta đi! Đi đến nơi này ngươi sẽ rõ!”. Thiên Luân nhẹ rung lên nói, nó chỉ nhẹ rung động thì Thần Quân đã buông tay, lúc này việc nắm lấy cái này “bản thể” cũng không có bao nhiêu tác dụng.

“Vù...”. Thiên Luân quang hoa lóe lên bao phủ lấy Thần Quân, nó muốn tự mình đưa hắn đến chỗ kia, có lẽ là chỗ bản thể thực sự của nó đang bị phong ấn rồi. Thần Quân cũng không phản kháng mà để cho Thiên Luân tự động mang hắn đi. Lúc này hắn tạm tin tưởng Thiên Luân ah.

“...”. Chỉ như một cái nháy mắt, Thần Quân mắt lóe lên đánh giá xung quanh, hắn không biết Thiên Luân đưa hắn đi đâu nhưng hắn có thể chắc chắn ở đây vẫn đang ở bên trong Đạo trần hồ, mặt khác chỗ này lực lượng mới thật sự khiến người ta sợ hãi, đủ loại lực lượng áo nghĩa, tất cả đều đang ở đây tập trung lại gần tấm bia đá to lớn.

“Đạo trần bi?”. Thần Quân con ngươi lóe lên khiếp sợ nói. Tấm bia đá kia không khác chút nào Đạo trần bi đang treo lơ lửng trên bầu trời Đạo trần hồ, không những thế những cái tên phía trên đã cho thấy nó không phải giả, Vũ Thiên lúc này vẫn là cái tên đầu tiên.

“Đây là cách các ngươi gọi nó sao?”. Thiên Luân lại không có bao nhiêu phản ứng nói. “Nơi này là nó bản thể, bên ngoài kia chỏ là hình chiếu mà thôi!”.

“Ồ? Kia mới là ngươi bản thể?”. Thần Quân nhìn thấy như vậy đương nhiên cũng có dự đoán nên rất nhanh đã bình tĩnh lại tiếp tục đánh giá, Đạo trần bi dưới chân đang đè lên một cái vòng sáng lớn, ngoài kích thước lớn hơn Thiên Luân gấp trăm lần ra thì nó khí tức kỳ lạ giống nhau như đúc, hắn đoán có lẽ chính là Thiên Luân bản thể rồi.

“Không sai! Nếu ngươi có thể giúp ta thoát khốn, đồng thời không luyện hóa ta, như vậy ta sẽ theo ngươi mười vạn năm!”. Thiên Luân vẫn bình thản nói.

“Huh! Thành giao!”. Thần Quân nhếch mép cười nói. “Ngươi hẳn đã có kế hoạch?”. Hắn tiếp tục hỏi Thiên Luân.

“Không có cái gì kế hoạch!”. Thiên Luân giọng nói không có bao nhiêu biến hóa. “Chỉ là thêm ngươi cái này dị số khiến ta có chút chủ ý, ta sẽ huy động bản thể cùng với ngươi phối hợp công kích Đạo trần bi, chỉ cần ta bản thể có thể thoát khỏi trấn áp thì ta có tám thành nắm chắc ciungf ngươi công phá nơi này cấm chế, như vậy ta và ngươi có thể ra ngoài!”. Nó bổ sung.

“Được! Ngươi cũng nên hợp nhất với bản thể di!”. Thần Quân gật đầu nói. Tùy rằng còn không biết vòng sáng mà Thiên Luân đang trú này là gì nhưng hắn đoán nó có lẽ cũng giồng như một loại phân thân, cùng chân thân có tác dụng như nhau, chỉ là uy lực sẽ yếu đi không ít, điều này đồng nghĩa với Thiên Luân uy năng thật sự đã đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, thậm chí còn cao hơn!

“ Phải rồi, trước ngươi công kích nó một chút giúp ta, ta cần chút thời gian...”. Thiên Luân vòng sáng lóe lên biến mất về hướng vòng sáng đang bị Đạo trần bi đè lên, đã đến lúc nó liều một lần cùng Thần Quân, có lẽ từ khi có được linh trí của riêng mình thì đây là lúc nó tự tin nhất có thể thoát khốn ah.

“Luân hồi thiên cực!”. Thần Quân quanh thân Luân hồi chi lực nổi lên, hắn muốn trước tiên thử công kích Đạo trần bi a!

“Ầm!”. “Ầm!”. “Ầm!”. Một ngàn Luân hồi chi bàn phiên bản nhỏ ở mọi góc độ đánh lên Đạo trần bi không ngừng vang kên tiếng nổ lớn, chỉ là Đạo trần bi vẫn như một cái cự sơn đứng sừng sững ở đó không mảy may rung động, thậm chí nó còn không chút nào rung động hay sứt mẻ gì, vô cùng cứng rắn.

“Cường đại như vậy?”. Thần Quân lóe lên kinh ngạc, một chiêu này đủ làm cho Hư vô cản giai đoạn thứ nhất cường giả cũng phải sứt đầu mẻ trán, xem ra Đạo trần bi có thể trấn áp Thiên Luân cũng không phải không có đạo lý. “Huh! NHư vậy thử xem sao...”. Hắn quanh thân lực lượng nhộn nhạo sau đó không ngừng đánh lên Đạo trần bi, chỉ là kết quả vẫn không có mấy tiến triển, chỉ là mục đích của hắn đạt được rồi. Thiên Luân đã có thể bắt đầu!

“Luân hồi cực thiên! Đại chu thiên!”. Thần Quân đương nhiên cũng không lãnh đạm, hắn tuy rằng không nhận mình là vĩ nhân nhưng chí ít hắn đã đồng ý giúp Thiên Luân thoát khốn đương nhiên sẽ không giữ lại. Chỉ thấy hắn thân hình chầm chậm bay lên giữa không trung, trên đỉnh đầu một cái cực đại Luân hồi chi bàn hiện lên, nhưng còn chưa hết, gần nơi trung tâm của Luân hồi chi bàn bốn loại lực lượng một lần nữa được Thần Quân gọi ra đang dần dung hợp lại sau đó không ngừng lan tràn ra khắp Luân hồi chi bàn, hắn lúc này đương nhiên phải dùng cổ xưa nhất thủ đoạn để đánh ngã Đạo trần bi, đập!

“Ta muốn bắt đầu rồi!”. Thiên Luân vòng sáng cực đại phía dưới Đạo trần bi đột nhiên rung lên, theo nó một tiếng ầm ầm vang vọng, nó đương nhiên là nói cho Thiên Quân nghe.

“Ầm!” “Ầm!”. Thiên Luân vòng sáng lớn kia rung động thì cũng lập tức khuấy động cả không gian xung quanh. Đồng thời với đó thì Đạo trần bi phía trên cũng như quái vật khổng lồ thức tỉnh, các loại lực lượng quanh thân nó cũng theo đó mà nhộn nhạo, nó giống như một cái canh giữ phạm nhân, lúc này phạm nhân muốn trốn trại nó đương nhiên không để yên.

“Tới tốt!”. Thần Quân đứng lơ lửng bên ngoài thấy vậy thì lớn tiếng nói. “Đi!”. Hắn tay phải nâng lên cực đại Luân hồi chi bàn đập về phía Đạo trần bi.

Bên ngoài Đạo trần bi các loại lực lượng không ngừng biến ảo luân chuyển, chỉ là các loại lưc lượng chỉ như quấn quanh nó chứ không phải bản thân nó có, nói chính xác hơn thì các loại lực lượng chỉ bị ép đến bám lên Đạo trần bi như có liên hệ nào đó không cho những loại lực lượng này rời đi khỏi Đạo trần bi.

Đạo trần bi đè lên Thiên Luân giống như một viên gạch đem dựng thẳng đè lên một vòng tròn, chân của nó tuy rằng không chạm đất nhưng lại thần kỳ đứng vững không chút lay động, thế nhưng khí Thiên Luân rung động kịch kiệt thì điều này đã gần như bị phá vỡ, chân của nó bất ổn thì Thần Quân công kích cũng đánh lên thân Đạo trần bi.

“U!”. “U!”.

“Uỳnh!”. “Ầm!”. “Ầm!”. Cực đại Luân hồi chi bàn đánh lên Đạo trần bi lập tức vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa, chỉ là cho dù chân đang không ngừng rung động nhưng Đạo trần bi vẫn vững trải vô cùng, vẫn đứng ngang nhiên giữ thiên địa. Không những thế các loại lực lượng quanh nó cũng ầm ầm bạo động nhằm đẩy ra Luân hồi chi bàn.

“Điều này...”. Thần Quân con ngươi co rút kinh dị. Hắn Luân hồi đại chu thiên chính là tối cường công kích bên trong Dung thiên chiến quyết mà lúc này hắn có thể vận dụng, lấy hắn lúc này lực lượng thì một chiêu này có thể đuổi sát Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai công kích lực lượng, cộng thêm hắn đã vận dụng bốn loại lực lượng dung hợp vào một chiều này, uy lực lại nâng lên một khoảng lớn, vậy mà không thể rung chuyển Đạo trần bi?

“A...”. Đột nhiên Thiên Luân bản thể rung mạnh, theo đó là một tiếng thét lên đau đớn. “Nhanh lên! Trước khi cấm chế hoàn toàn khời động ngươi phải đánh đổ nó!”. Thiên Luân giọng nói vội vàng truyền đến, giống như Thần Quân công kích cũng ảnh hưởng đến nó, thậm chí nó phải hứng lấy một phần lực lượng!

“Xuy xuy!”. Thiên Luân nói cũng không sai, khắp nơi thiên đại không ngừng nổi lên những đường sáng tối nghĩa, những loại lực lượng ý cảnh không ngừng hướng về phía Đạo trần bi sau đó chuyển sang đối kháng cự đại Luân hồi chi bàn!

“Hừ!”. Thần Quân thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng. “Bạo cho ta!”. Hắn tay bấm ấn quyết gầm lên nói. Luân hồi đại chi thiên không giống Luân hồi Tiểu chu thiên, bạo liệt loại này thần thông hắn cũng gặp đến phản phệ, chỉ là lúc này không thể nghĩ nhiều như vậy, đúng như Thiên Luân nói thì hắn cơ hội cũng có hạn mà thôi, nếu không tập trung công kích thì cơ hội sẽ trôi qua rất nhanh.

“Ách..”. Thiên Luân một tiếng kinh hãi vang lên thì một tiếng nổ kinh thiên động địa cũng vang lên, một tiếng nổ chấm dứt tất thảy. Thiên Luân giống như cũng không nghĩ đến Thần Quân lại làm ra loại này cuồng bạo công kích.

“Uỳnh!”. Luân hồi đại chu thiên mang theo bốn loại lực lượng dung hợp tự bạo uy lực không thê nói hết, hư không bị đánh vỡ ra đen kịt, một chiêu này so với Thần Quân lực lượng trước đó đánh vỡ cấm chế của Đạo trần hồ chí ít cũng gấp đôi! Một lần này Thần Quân đã đánh ra lực lượng vượt ra hắn cùng Thiên Luân dự đoán, lực lượng này cũng vượt ra Đạo trần hồ có thể chịu đựng, Đạo trần bi có thể sao?

“Khặc...”. Thần Quân thân thể run lên ho ra một ngụm máu đỏ tươi nhưng con ngươi không chút nào rời mắt khỏi Đạo trần bi cùng Thiên Luân.

“Ầm!”. “Rắc!”. Lại một tiếng trầm đục vang lên, các loại lực lượng cùng hư không vỡ ra đen kịt che lại xung quanh Đạo trần bi khiến cho ngoại giới không thể nhìn thấy nó hiện trạng, chỉ là một tiếng trầm đục kia rơi vào trong tai Thần Quân chính là một dấu hiệu tốt, đồng thời phía trên đỉnh đầu hắn lại giống như đang có giông tố nổi lên, cuồn cuộn biến hóa.

“Ha ha! Xem ra ngươi cũng không vượt ra được Hư thiên bí cảnh này giam cầm lực lượng, chỉ giới hạn ở Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai!”. Thần Quân nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì cười lớn nói. Công kích lâu như vậy hắn cuối cùng không nhưng công phá Đại trần bi lực lượng mà còn một lần nữa đánh vỡ Đạo trần hồ cấm chế, chỉ là khi hắn còn chưa kịp đánh giá hoàn cảnh bên ngoài Đạo trần hồ cấm chế thì một giọng cười mang theo trào phúng truyền đến khiến hắn sát khí nổi lên như nước.

“Vũ Thiên a Vũ Thiên! Đã nửa tháng rồi ngươi vẫn không làm được gì, ngoan ngoãn chịu trói nhận tội ta có thể tha cho Vũ Thế Nguyệt một mạng!”.

Bình Luận (0)
Comment