Ma Thần Thiên Quân

Chương 275

“Huh! Ngừng rồi! Xem ra đuổi một chuyến uổng công!”. Ma Quân đang lấy tốc độ kinh khủng đuổi đến Đạo trần hồ, chỉ là khi hắn đến gần thì đại chiến đã kết thúc, kẻ địch chạy trốn...

Ma Quân mang theo Huyết quang trùng thiên chạy thẳng đến Đạo trần hồ khi đến gần đám Thí luyện giả đang đứng đó quan sát đắng xa đại chiến thì dừng lại hơi chút nhíu mày, hắn đến đương nhiên cũng là kinh động hầu hết Thí luyện giả, bất kể là ai cũng nhận ra được kẻ đến đáng sợ.

“Lại có Thiên kiêu nào đến... Uy áp thật đáng sợ!”. Có Thí luyện giả ngẩng đầu nhìn như hủy diệt ma thần Ma Quân đang không chút kiêng kị đứng phía trên đỉnh đầu mọi người thì kinh sợ nói.

“Không lẽ hắn cũng là muốn tham gia đại chiến?”. Lại có Thí luyện giả thắc mắc.

“Không biết là thần thánh phươn nào...”.

Tại một góc đang đứng mấy người thì kinh nghi bất định nhìn Ma Quân.

“Thần Quân? Làm sao lại là hắn?”. Hiên Viên Kinh Thiên con ngươi không che dấu được khiếp sợ nói. Chỉ là một bàn tay lập tức đặt lên vai hắn khiến hắn tâm tình đang kích động chậm lại.

“Bình tĩnh lại Thiên nhi, đừng nhìn hắn!’. Thiên Âm Thánh Cô đặt tay lên vai hắn nói, giọng nói mang theo từ tính lập tức có tác dụng. Bà ta tu vi lúc này tuy rằng không phải Thánh tổ bước thứ chín nhưng nội tình vẫn còn đó, lúc này phát huy tác dụng ah.

“...”. Bên cạnh đó Trường Dương đám người Di thiên tông trán đầy mồ hôi không dám nhìn thẳng, Ma Quân và Thần Quân đều là cùng khuôn mẫu Vũ Thiên Quân nên giống nhau y đúc, chỉ khác đó là khí chất mà thôi, nếu nói trước đó Thần Quân là mưa xuân gió mát thì Ma Quân lúc này chính là thiên băng địa liệt, kẻ trước không tỏa ra chút nào uy thế, kẻ sau lại là không chút khống chế tu vi, uy áp tùy ý lan tràn ép đến những Thí luyễn giả bên dưới hắn đều không thở được, áp lực không kém khi đối mặt Hồng hoang cự thú!

“Huh...”. Như có cảm ứng Ma Quân liếc mắt nhìn phía xa Thiên Âm Thánh Cô cùng Di thiên tông đám người, nếu không phải giữ lại thể diện của Cô cô Vũ Thế Nguyệt hắn đã lập tức tru sát mấy tên kia, về phần cái gì Hiên Viên cổ hoàng triều, cái gì Di thiên tông, nếu muốn chết hắn cũng không ngại, dù sao bên ngoài tinh không còn không “chứa” được Hư vô cảnh Thánh hiền đại năng, hắn không cần sợ. Liếc nhìn một chút hắn thu lại tầm mắt, có chút chuyện cần giải quyết.

“Hưu!” “Hưu!”. Bất chợt hai bóng người một xanh đen, một kim hắc đan xen lao về phía Ma Quân, người sau lại không chút phản ứng, hắn đương nhiên biết hai kẻ đến là ai.

“Thiếu gia!(Chủ nhân!)”. Lôi linh tử cùng Tiểu Thanh lăng không đối với Ma Quân cúi đầu cung kính nói, đây là do Thần Quân truyền âm cho Tiểu Thanh, cả hai tên này đều không biết tình huống của Vũ Thiên Quân ah.

“Hừm!”. Ma Quân hơi chút gật đầu rồi không chút kiêng kị đem ra Huyết Thiên đao đồng thời vung ra hai đao chém thẳng hư không phía trước. “Bất kể kẻ nào lưu lại, chết!”. Hắn gầm lên thô bạo nói.

Đạo trần hồ đại chiến thì số lượng Thí luyện giả quan chiến nhiều lắm, chính là đếm không hết, Thiên kiêu cũng có nhiều lắm. Chỉ riêng số lượng Thí luyện giả đạt đến Thánh tổ bước thứ tám đang ở đây quan chiến tuyệt không dưới hai mươi vị, bọn hắn bất kể là ai đều kinh sợ khi nhìn thấy đại chiến, tuy rằng không biết chính xác mấy tên kia đại chiến có bao nhiêu đáng sợ nhưng cũng đủ khiến ở đây không ai dám đến gần.

Bọn hắn sợ mấy kẻ đang đại chiến kia cũng không có nghĩa sợ Ma Quân một kẻ mới đến, cho dù hắn xuất hiện có chút bắt mặt nhưng còn chưa đến mức dọa được bọn hắn, dù sao bọn hắn đều là những kẻ kế thừa Chung cực lực lượng, không đến mức sẽ sợ hãi nhanh như vậy, thế nhưng khi Ma Quân hai đao tùy ý chém vào Hư không thì bọn hắn biết sai rồi, hai đao như là thập tự trảm chém vào hư không đánh ra một chữ thập đen kịt, đây chính là đánh vỡ không gian ah!

“Cái gì?”. Có Thiên kiêu kinh dị một tiếng lập tức lùi lại tách ra cùng Ma Quân khoảng các.

“Mau chạy!”. Thiên kiêu còn là như thế, Thí luyện giả bên dưới đương nhiên không cần phải nói, đây chính là tai nạn hàng lâm ah, hư không loạn lưu, âm phong liền từ nơi không gian phá toái tràn lan, nếu bị cuốn trúng nếu không có tu vi Thánh thần trở lên thì chỉ có một kết cục, đó chính là tư vong!

“Ah! Cứu mạng!”.

“Không!”. Lập tức liền có vô số tiếng hét thảm vang lên, bất kể Nhân tộc, Dị tộc đều không một tránh khỏi, chỉ cần tu vi không đủ lập tức bị chém giết tại chỗ, số lượng tử vong chắc chắn quá vạn!

“Hiu!’. “Hiu!”. Bất chợt có tiếng gió nhẹ, từng đạo phong nhận bắn ra đánh ta hư không loạn lưu, lại có những quang hoa nhiều màu đánh ra... Là có Thí luyện giả xuất thủ cứu những kẻ yếu hơn, không những thế không phải chỉ có một vị.

“Vũ Thiên Quân! Ngươi đừng quá đáng, đối với tu giả yếu kém xuất thủ không phải phong phạm của cường giả!”. Một tiếng tức giận vang lên, một vị bạch y phiêu hốt nữ tử chân đạp hư không đi đến trước mặt Ma Quân nhíu mày nói. Đương nhiên là Vũ Thiên Tình.

“Nhiều chuyện!”. Đáp lại nàng là hai chữ lạnh lùng. Ma Quân đương nhiên cũng nhận ra nàng, tuy rằng còn chưa lần nào gặp nhưng Thần Quân đương nhiên đã cho hắn biết chút ít. Hắn tay phải lại vung lên Huyết thiên đao. “Không muốn chết, cút!”.

“Hả? Luân hồi!”. Vũ Thiên Tình đương nhiên không ngờ Ma Quân lại tuyệt tình như vậy, dù sao bọn hắn cũng tính đồng tộc ah, nàng thật không hiểu Vũ Thiên Quân trước đó nàng gặp dễ nói chuyện như vậy lúc này lại như đổi thành một người khác. Không dám xem thường, nàng dưới chân Thái cực trắng đen lập tức hiện lên, nàng cũng là gọi là Luân hồi chi bàn của riêng mình.

“Xoẹt!”. Thế nhưng vượt ra khỏi Vũ Thiên Tình suy đoán, Luân hồi chi bàn phòng ngực lực lượng kinh khủng lại bị Ma Quân một đao tùy ý chém rách, nàng thân hình như điện lập tức lui lại, một sát na thôi nàng cảm nhận được Ma Quân thật muốn chém giết nàng, một lọn tóc mái rơi xuống chính là chứng minh rõ ràng nhất.

“Xem ra ta nói các ngươi không tin ah!”. Ma Quân một đao đẩy lùi Vũ Thiên Tình lại lạnh lùng nói. “Nhớ cho kỹ, bản tọa gọi là Ma Quân!”. Hắn để Huyết thiên đao ngang đầu rồi vung ngang dông thời hét lên. “Cửu trọng lãng!”.

Lấy Ma Quân làm trung lâm ánh đao như sóng đánh về phía trước, chín đợt sóng trùng điệp, mỗi một đợt đều khiến hư không uốn lại sau đó ầm ầm phá toái. Dĩ nhiên một chiêu này mang theo chính là thuần túy nhất Hủy diệt chi lực!

“Không tốt...”. Hoài nghi Ma Quân lời nói đương nhiên cũng có không ít Thiên kiêu, đứng mũi chịu sào cũng có tới tám vị, một chiêu Cửu trọng lãng chính là cùng lúc chém lấy tám người. Bọn hắn con ngươi tập thể co rút lập tức muốn lui lại, Đạo trần hồ đại chiến vừa kết thúc còn chưa biết kết quả thì bên ngoại lại xảy ra một trần thảm sát ah, cái gì quy tắc đã không còn hữu dụng.

“Rầm!”. “Rầm!’. Liên tục những tiếng trầm đục vang lên, tám người kia thủ đoạn đương nhiên không phải tầm thường, tuy rằng Ma Quân đao chiêu kinh khủng nhưng muốn lập tức đưa bọn hắn về với tổ tiên là không thể, thế nhưng bọn hắn có thể hay không khá giả thì không biết được.

“Hừ!’. Ma Quân hừ lạnh một tiếng đứng lăng không, sau lưng hắn huyết quang càng thịnh, Huyết thiên đao giống như lại đang hưng phấn gào rú. Hắn không tiếp tục công kích nữa mà chỉ đứng đó lạnh lùng nhìn xung quanh. Hai lần xuất thủ đã khiến ở đây không có kẻ dám ở lại, chỉ có thể thấy xa xa những Thí luyện giả tu vi yếu nhược đang chạy trốn, xem như đã đạt thành mục đích.

“Không sai biệt lắm!’. Ma Quân thầm nghĩ sau đó nhìn về Vũ Thiên Tình đang âm tình bất định nhìn hắn, ở đây ngoài Lôi linh tử, Tiểu Thanh thì duy chỉ có nàng lưu lại. “Ngươi nghĩ ta không giết được ngươi?”.

“Có thể!”. Vũ Thiên Tình mày nhíu lại gật đầu nói. “Bất quá tên kia sẽ không để ngươi giết ta, ngươi cũng sẽ không giết ta!”. Nàng liếc nhìn bên trong Đạo trần hồ chắc chắn nói. Nàng nói đương nhiên là Cường ah.

“Hừ!”. Ma Quân hừ lạnh một tiếng, hắn đương nhiên cũng hiểu ý Vũ Thiên Tình, thật không hiểu làm sao nàng này lại cũng tên kia lại cùng đi với nhau, không lẽ có một chân? Có gian tình gì?

“Rầm!”. Bất chợt từ Đạo trần hồ vang lên một tiếng nổ trầm đục chen vào Ma Quân cùng Vũ Thiên Tình nói chuyện. Tiếp đó là liên tục tiếng nổ vang ah, giống như có kẻ đang điên cuồng đấm vào bức tường...

“Hiu...”. Ma Quân hơi kinh ngạc liếc nhìn phía đó rồi không tiếp tục để ý Vũ Thiên Tình nữa mà phi thân hóa thành một vệt hắc quang lao về phía trong Đạo trần hồ. Không sai biệt lắm thì là Cường đang công kích Đạo trần hồ cấm chế. Lôi linh tử, Tiểu Thanh lập tức chạy theo, Vũ Thiên Tình cũng là hé miệng cười đi theo, xem ra tên kia vẫn có thể hiến Vũ Thiên Quân nể mặt.

.....

“Rầm!’. “Rầm!”. Đạo trần hồ cấm chế phía trên một thanh niên lam y điên cuồng đối với phía dưới oanh kích, hắn một quyền đều như mang theo vô tận cương phong đánh như hư không tạo ra từng khe hở, đương nhiên là Cường đang muốn một lần nữa đánh xuyên Đạo trần hồ cấm chế đem ra Đạo trần bi ah!

“Làm sao lại so với trước còn muốn cường đại?”. Thần Quân mày nhíu lại thầm nghĩ. Cường công kích mỗi một đạo có lẽ không dưới một kích của hắn trước đó đánh vỡ cấm chế nhưng lại như cũ không thể đánh vỡ cấm chế, điều này chỉ có thể giải thích là do cấm chế sau khi được sửa chữa lại đã cường đại hơn rồi, muốn phá vỡ chỉ sợ lại khó hơn. Thế nhưng điều này giống như không hợp logic cho lắm chứ?

“Đáng sợ...”. Vũ Thiên trán mồ hôi lạnh bất chợt chảy ra, Cường trước đó thể hiện đã rất cường đại nhưng nếu có lực trùng kích thì lúc này mới là đáng nói ah! Nếu nói lúc trước hắn một chiêu nối tiếp một chiêu uy lực kinh khủng nhưng là có thời gian chuẩn bị, đâu như lúc này, một chiêu một chiêu là liên tục đánh ra, tiêu hao e rằng sẽ là vô cùng kinh khủng nhưng Cường lại giống như khoogn có giới hạn, đánh ra không chút suy nghĩ.

“Hừ! Toái cho ta!”. Đang điên cuồng công kích Cường đột nhiên gầm lên, một quyền tiếp theo đánh xuống lập tức khiến cho cấm chế ầm ầm vỡ nát, một lỗ hổng từ đó sinh ra, Cường thân hình lập tức lao vào trong đó biến mất.

“Hử?”. Thần Quân con ngươi co lại, mày thì nhíu thật sâu. Điều nầy cũng không hợp logic ah, theo như Thiên Luân nói thì cần có lực lượng vượt cấp mới có thể một đòn phá hủy cấm chế, Cường lại như không làm vậy, Thần Quân có thể chắc chắn Cường lực lượng là không chút thay đổi, làm sao lại phá được cấm chế? “Đợi một chút!”. Thấy bên cạnh Vũ Thiên cũng muốn lao vào thì hắn vươn tay ra cản lại.

“Làm gì?”. Vũ Thiên cau mày quay lại nhìn Thần Quân không hiểu nói. Bên trong có trọng bảo ah, theo như Thần Quân nói thì sẽ đem trọng bảo này cho hắn, không vào lấy ra thì còn đợi khi nào.

“Đi vào sẽ chỉ vướng víu thôi! Lê huynh sẽ đem ra cho đệ!”. Thần Quân lắc đầu nói. Bên dưới cấm chế tình huống lại càng thêm đặc thù, lực phòng ngự là tương đương với tổng thể lực lượng của tất thảy trong đó, lúc này thêm Vũ Thiên vào thì không phải lực phòng ngự sẽ thêm cường đại sao? Như vậy chính là tạo thêm khó khăn khi ra ngoài, Thần Quân trải nghiệm rồi đương nhiên sẽ không để chuyện này xảy ra thêm, không công khiến tên kia thêm khó khăn mà thôi.

“Hắn...”. Vũ Thiên há mồm định nói gì đó nhưng lại nuốt vào không nói nữa.

“Lê huynh ngươi này đệ có thể tin được, hắn nói không có hứng thú với Đạo trần bi đương nhiên sẽ không lấy đi, vật này đã là của đệ!”. Thần Quân nhếch mép cười nói. Vũ Thiên nghĩ cũng dễ hiểu, giao cho một người không quen biết đương nhiên không thể tin tưởng được.

“Ngươi đã đến!”. Nói đoạn Thần Quân cười nhạt nhìn huyết quang đang lao về phía mình nói.

“Hừm!”. Vũ Thiên nhíu mày, con ngươi co rút nhìn lại. Nếu không phải Thần Quân nói kẻ đến là bằng hữu hắn đương nhiên đã xuất thủ ngăn cản, bằng hữu của Thần Quân rút cục là những quái vật gì? Tùy ý đều là Thánh tổ bước thứ chín đỉnh? Lúc này Hư không thiết thụ cùng Sa yêu không nói, lại thêm kẻ tạo thành huyết quang kia là gì? Hắn không thể không khiếp sợ ah, chỉ là thân ảnh bên trong huyết quang khiến hắn cảm giác quái dị, huyết mạch... này?

“Hừm!”. Ma Quân mang theo huyết quang xuất hiện trước mặt Thần Quân lập tức thu lại Huyết thiên đao, tay phải vươn ra đặt lên vai Vũ Thế Nguyệt. “Hi vọng hắn thủ đoạn có thế giúp Cô cô sống lại, haizzz”. “Hắn” trong miệng Ma Quân dĩ nhiên là Cường rồi.

“Huh?!? Phân thân?”. Vũ Thiên nhìn thấy Ma Quân chân diện thì kinh dị không thể tin tưởn nói. Hóa ra là phân thân, không trách Thần Quân nói là bằng hữu, thế nhưng phân thân cũng quá cường đại chứ, thiên phú lại không chút nào kém bản thể. Dĩ nhiên hắn không biết Thần Quân và Ma Quân bất quá đều là phân thân mà thôi.

“Đệ đệ!”. Ma Quân thu tay mới nhìn sang Vũ Thiên mở miệng nói. “Ta là Ma Quân!”. Không biết là do nguyên do gì, có lẽ một phần là do Huyết thiên đao nên Ma Quân khí tức giống như trở nên huyết tinh nhiều lắm, thế nhưng như vậy có lẽ mới hợp với hắn.

“...”. Vũ Thiên lại là kì dị đánh giá Ma Quân, sau đó lại nhìn Thần Quân. Hai tên này đều là “ca ca” của hắn nhưng lại đều không dừng cái tên Vũ Thiên Quân, thay vào đó là Thần Quân và Ma Quân, không hiểu có ý gì.

“Huh!”. Bất chợt ba người gần như đồng thời nhìn xuống phía dưới cấm chế Đạo trần hồ, Đạo trần hồ từ khi Cường nhảy xuống thì đã dừng lại tiếng nổ, lúc này qua một chút thời gian thì giống như đang dần biến mất, giống như... bị thôn phệ!

Cấm chế không hiểu dần biến mất, chưa đến nửa canh giờ Đạo trần hồ trở lại như nó vốn có, một cái hồ lớn nhưng không có nước, ở dưới đáy hồ sâu khoảng ba trăm trượng có một tấm bia đá cao lớn có gần trăm trượng, chính là Đạo trần bi! Phía trước Đạo trần bi đứng một thân ảnh áo lam, chính là Cường, hắn lúc này đang đứng im trầm lặng không biết làm gì.

“Khà...”. Rất nhanh Cường liền tỉnh lại, hắn há miệng phun ra một ngụm khói trắng, con ngươi lóe lên có chút kích động. “Rất tốt!”. Hắn lại là mở miệng nói hai chữ khiến ba người đang nhìn kia không hiểu.

“Vật này đưa cho các ngươi...”. Hắn không chút để ý Đạo trần bi mà nhàn nhạt nói, khuôn mặt có chút thỏa mãn giống như thu hoạch được cũng không tệ.

“Đây là...”. Bất giác Thần Quân nhìn nơi phương xa, hắn trong một sát na cảm nhận được bản thân Thần mạch run lên kích động, ở một nơi nào đó có thứ như đang kêu gọi hắn. Đối diện hắn Ma Quân lại nhìn về một phương hướng khác, Ma Quân cũng là nơi đó có thứ khiến Ma mạch của hắn run lên kích động. Gần như đồng thời ngay khi Đạo trần hồ cấm chế bị phá hủy, Thần Quân cùng Ma Quân đều cảm nhận thấy có thứ giống như đang mời gọi bọn hắn, thứ gì đó giống như chỉ dành cho bọn hắn...

“Luyện hồn cốc!” (Huyết thiên địa!). Gần như đồng thời Thần Quân, Ma Quân nhìn phương hướng đó nói.

**** E sợ không được ba chương.... /lau
Bình Luận (0)
Comment