Ma Thần Thiên Quân

Chương 312

Thiên Quân cùng hơn bảy ngàn tu giả trải ngang Ám ma cốc mà đi, những nơi đi qua Ám thú đều bị tàn sát không còn một mảnh, dưới số lượng cường giả áp đảo, trong một ngày bọn hắn chém giết không dưới ba vạn ám thú tu vi không đều, cùng với đó bọn hắn cũng không hề có thương vong nào, đơn giản chính là gió bẻ cành khô. Ám thú đơn lẻ cho dù cường đại hay có bất tử thân cũng bị đánh cho không kịp trở tay, càng chém giết bọn hắn càng phân công rõ ràng, kẻ tách biệt Ám thú với Ám ma cốc thiên địa, kẻ xuất thủ tru sát, phối hợp với nhau ngày càng thuần thục.

Bất quá chém giết đến ngày thứ ba bọn hắn liền phát hiện ra dị thường, ám thú gần như biến mất, bảy ngàn tu giả trên đường chém giết cũng gặp nhiều tiểu đội Thí luyện giả khác, bọn hắn cũng không gặp ám thú, ám thú giống như bốc hơi không còn. Đến ngày thứ tư đã không đụng đến dù chỉ một con cấp thấp nhất Ám thú. Quân số cũng nhanh chóng kéo lên hơn tám ngàn người, đi vào Ám ma cốc hơn vạn tu giả thì tập trung ở đây đã có tám thành rồi.

Thiên Quân gần như đi cuối đại bộ đội không tham gia chém giết, dù sao việc đó cũng không có ý nghĩa, tình huống quỷ dị hắn đương nhiên cũng nhận ra, rất nhanh đã có mấy kẻ bao gồm Hư thiên bí cảnh bản dân cùng Thú luyện giả đến tìm hắn, dẫn đầu là cái kia Hư thiên bí cảnh bản dân Thạch Kình. Bọn hắn xem như là mấy kẻ đi đầu trong đại bộ đội kia.

“Thánh sứ đại nhân! Ngài thấy làm sao?”. Thạch Kình hơi chút cúi đầu nói. Kẻ này thực lực mấy ngày này Thiên Quân thấy rõ ràng, là một cái thiên kiêu có sức chiến đấu vượt xa tu vi, có lẽ đã không kém một số Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất rồi.

“Ngươi nhớ mấy ngày trước ám thú triều sao?”. Thiên Quân hơi gật đầu nói. Thú triều là cần đến rất nhiều thú loại tập trung lại, tình huống này có chút để người ta liên tưởng đến.

“Ý ngài là có Ám thú triều đang đợi chúng ta ở Ám ma cốc chỗ sâu?”. Thạch Kình hơi nhíu mày nói. Mấy kẻ kia cũng không có ý định xen vào, một bên nghe ngóng là được rồi.

“Đây là kết quả ta muốn nhìn thấy nhất, nếu là hai cái suy đoán phía sau thì chúng ta tiến đến thương vong chỉ sợ càng thêm nhiều!”. Thiên Quân gật đầu nghiêm nghị nói.

“Còn có khả năng khác? Thương vong còn đáng sợ hơn ám thú triều?”. Thạch Kình kinh nghi bất định nói. Mấy kẻ đứng im nghe kia cũng một đám không hiểu nhìn Thiên Quân, ám thú triều đáng sợ như thế nhưng trong mắt Thiên Quân lại không có bao nhiêu đáng sợ. Mặt khác còn có loại nào hung hiểm hơn ám thú triều đang đợi bọn hắn?

“Không sai!’. Thiên Quân gật đầu khẳng định. “Một khả năng khác đó là những ám thú đó tập trung lại một chỗ thôn phệ lẫn nhau hình thành nên siêu cấp đại quân, cho dù có không may tồn tại Hư vô cảnh ám thú cũng không phải không có khả năng!”. Hắn nghiêm nghị nói. “Một khả năng khác bết bát hơn nữa đó là tên kia đã thức tỉnh, hắn đang hấp thu những ám ấn ký cùng lực lượng của Ám thú, khi đó chúng ta liền thảm!”.

“Cái gì?”. Mấy cái kinh dị trợn mắt nhìn Thiên Quân, tên này không phải nói chuyện giật gân chứ? “Cái này...”.

“Không cần nghi hoặc, Ám thú thôn phệ lẫn nhau có thể lớn mạnh là không sai, ta nghĩ lần này chờ đợi chúng ta sẽ có điều này nên các ngươi chuẩn bị tâm lý đi, về phần tên kia không tỉnh còn tốt, tỉnh thì để ta đến đối phó, các ngươi đến lúc đó cũng không nên ẩn dấu Hỗn độn cảnh ấn ký, nếu may mắn chúng ta có thể triệt để chém giết hắn!”. Thiên Quân nhàn nhạt nói. Một lời vuwaf ra đương nhiên cũng khiến mấy cái Thí luyện giả mặt mũi nháy mắt trầm xuống, đây chính là át chủ bài của bọn hắn.

“Hừ! Tin tưởng nếu lão tổ nhà các ngươi biết sẽ gặp tên kia thì bổn tọa còn sợ bọn hắn cho các ngươi thêm mấy cái Hỗn độn cảnh ấn ký!”. Thiên Quân hừ lạnh nói. Nếu không phải không thể chém giết được thì bọn hắn còn lâu mới đưa ám sinh vật kia đi phong ấn bên trong Hư thiên bí cảnh, đem phong ấn là muốn thời gian mài chết tên này, ai dè Thái cổ biến đổi đã không có ai nhìn đến Hư thiên bí cảnh, tên kia đã thoát khốn...

“Như vậy chúng ta nên làm gì?”. Thạch Kình cũng nhìn về mấy tên kia hơi chút khinh thường sau đó nhìn Thiên Quân hỏi. Thiên Quân nói như vậy đương nhiên đã nghĩ ra biện pháp gì đó.

“Làm gì? Tăng tốc hướng Ám ma cốc chỗ sâu, thấy Ám thú liền giết, còn có cách nào hữu hiệu hơn?”. Thiên Quân con ngươi liếc sang nhìn Thạch Kình như nhìn ngu ngốc nói. Bất kể là khả năng nào thì cũng cần Ám thú đến mới được, chém giết Ám thú càng nhiều càng tốt là được rồi, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến. “Phải rồi, nên để các ngươi mấy cái Thánh tổ bước thứ chín dẫn đầu, như vậy sẽ có thể giảm bớt thương vong nếu đột nhiên gặp Ám thú đàn cường đại!”. Hắn lại nói, nếu là ám thú thôn phệ lẫn nhau lớn mạnh thì sẽ có nhiều ám thú cường đại, cho mấy tên cường đại tu giả đi trước cản lại một hai thì mới tốt.

“Ách...”. Mấy tên này đều là thiên kiêu đây, lúc này lại bị Thiên Quân đem ra làm quân tiên phong, một đám liền không dễ chịu, cho dù là mấy cái Hư thiên bí cảnh bản dân cũng không ngoại lệ, bất quá bọn hắn cũng phản bác gì, Thiên Quân nói không sai, một đám âm u xám xịt rời đi sau đó hô lớn gọi nhỏ một hồi, đại bộ đội lập tức tăng nhanh tốc độ hướng Ám ma cốc chỗ sâu, ở đó cũng có Hộ thiên hải cửa vào, rất nhiều kẻ có thể cảm nhận được rõ rệt.

“Khả năng thứ hai tám thành đã xảy ra, tên kia nếu đã tỉnh lại...”. Thiên Quân vẫn tiếp tục đi phía sau nhàn nhạt nói. Cặp mắt thâm thúy cũng nhìn Ám ma cốc chỗ sâu nghiêm nghị, hắn có cảm giác như có một đầu lâu ác quỷ đen kịt to lớn đang há miệng nhe răng chờ đợi hắn đến, bất quá hắn cũng không có ý định lùi bước, tên kia chắc chắn là lão chủ nhân của Huyết thiên đao, bọn hắn chắc chắn không tránh được một trận chiến, lúc này không nhân cơ hội hắn còn chưa khôi phục lực lượng mà cho hắn một đòn chí mạng thì quá ngu ngốc rồi. Mặt khác tên kia còn giống như là một cái tà ác chi nhân, đối với tất cả tu giả đều là mầm họa, về công hay tư Thiên Quân đều không muốn tên kia tồn tại. Bất kể hắn là đại năng cường đại như thế nào nhưng chỉ cần tu vi không vượt quá xa bản thân thì Thiên Quân tự tin giết được hắn.

Đại bộ đội tiếp tục đi năm ngày, lấy tốc độ của bọn hắn thì năm ngày cũng đi được mười mấy triệu dặm rồi. Cả một quãng đường dài vẫn không gặp một cái Ám thú nào nhưng hôm nay bọn hắn đã dừng lại, đơn giản vì vốn đi sau bao nhiêu ngày nay Thiên Quân đã đột nhiên chắn trước đại quân.

“Ta biết các ngươi đều có thể cảm nhận rõ ràng phía trước là Hộ thiên hải cửa vào nhưng ta cũng có thể nói cho các ngươi biết phía trước hơn năm mươi vạn dặm là nơi Ám thú tập kết, không giết hết ám thú các ngươi bất kỳ cái nào dám vọng động chạy vào Hộ thiên hải đừng trách bổn tọa vô tình!”. Thiên Quân đứng trước đại quân cao giọng nói. Về sau đương nhiên không thể thiếu sát khí quẩn quanh thiên địa rồi.

“...”. Đứng trước Thiên Quân cái này cự nghiệt đương nhiên không có bất kỳ kẻ nào lên tiếng phản bác, bất quá trong lòng bọn hắn nghĩ gì thì Thiên Quân cũng không biết được. Biết Ám thú đại quân cũng chắn ở phía trước đại quân liền nhốn nháo lên một chút. Số lượng kia có lẽ cũng không ít đi nơi nào.

“Thánh sứ đại nhân có thể nhìn thấy tổng thể thực lực của bọn chúng sao?”. Thạch Kình là cái đầu tiên mở miệng ầm ầm nói. Câu hỏi này đương nhiên cũng là thắc mắc của của đại quân hơn tám ngàn người.

“Thánh tổ bước thứ chín bảy trăm, Thánh tổ bước thứ tám hơn ngàn, Thánh tổ bước thứ bảy hai ngàn, ám thú tổng cộng có khoảng bốn vạn!”. Thiên Quân nhàn nhạt nói ra.

“Cái gì...”. Hơn tám ngàn đại quân nghe vậy thì một đám kinh hãi, bọn hắn đương nhiên hiểu Thiên Quân nói đến chỉ ba loại Ám thú kia là có ý gì, chỉ có ba loại đó là khó giết chết nhất, cho dù có thể tách biệt chúng với thiên địa nhưng với số lượng đông đảo như vậy thì việc chém giết sẽ vô cùng khó khăn. Xét về số lượng cường giả thì hơn tám ngàn tu giả ở đây vẫn hơn ám thú một chút, bất quá lại thua ở số lượng, đánh lên thương vong chỉ sợ sẽ rất lớn.

“Im lặng! Thánh sứ đại nhân tại thì Ám thú nhiều hơn cũng vô dụng!”. Thạch Kình gầm lên lập tức khiến hơn tám nghìn người im lặng lại, ở đây đa số người đều nhận biết Thiên Quân năng lực chém giết ám thú rất kinh khủng nên lập tức ánh mắt tỏa sáng nhìn Thiên Quân, Thạch Kình nói đúng, chỉ cần Thiên Quân tại thì việc chém giết ám thú sẽ đơn giản hơn nhiều.

“Không cần nhìn ta như vậy, lần này có lẽ chỉ có thể dựa vào các ngươi rồi!”. Thiên Quân lại là nghiêm nghị lắc đầu nói. “Các ngươi có kẻ nào có Hỗn đoạn cảnh ấn ký hay thủ đoạn vượt cấp cũng đừng bảo lưu quá nhiều, Ám thú sẽ không cho các ngươi thời gian suy tư đâu!”. Hắn lạnh nhạt liếc nhìn một đám Thí luyện giả đạt đến Thánh tổ bước thứ chín nói.

“Ngươi vì sao lại không tham chiến? Không lẽ có mưu đồ gì?”. Một cái Thí luyện giả nhíu mày lạnh băng nói. Một đám Thánh tổ bước thứ chín Thiên kiêu cũng không hiểu lạnh lùng nhìn phía Thiên Quân.

“Còn có bốn con Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất Ám thú, nếu các ngươi có thể giết bọn chúng bổn tọa liền diệt sạch Ám thú triều cho các ngươi!”. Thiên Quân liếc nhìn bọn hắn một lượt lạnh nhạt nói. Thiên Quân có chín thành nắm chắc bốn con Hư vô cấp Ám thú này mới đột phá không lâu, có lẽ chính là do việc thôn phệ lẫn nhau sinh ra bốn con này, thủ đoạn vô cùng khủng bố.

“Còn có bốn có Ám thú Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất?”. Một đám kinh hãi nhìn Thiên Quân, tên này còn có dự định tự mình chém giết bốn con Hư vô cấp ám thú? Cho dù chỉ là giai đoạn thứ nhất nhưng cũng là Hư vô cấp ah! Nếu không biết Thiên Quân là ai thì bọn hắn đầu tiên nghĩ đến chính là khoác lác, hoang đường, thế nhưng Thiên Quân sẽ cần đi khoác lác?

“Thánh sứ đại nhân nói là thật?”. Một cái Hư thiên bí cảnh bản dân có chút gian nan nói. Vẫn biết Thiên Quân chiến lực kinh thiên đủ sức trấn áp một thế hệ nhưng bốn con ám thú Hư vô cấp ah, vượt cấp chém giết một con đã là rất khó, lúc này lại là cùng lúc chém giết bốn con, mà lại là vô cùng khó giết chết Ám thú, ai biết đến Hư vô cấp còn có cái nào đặc dị.

“Là thật!”. Thiên Quân gật đầu nghiêm nghị nói. “Bất quá yên tâm đi, bốn cái còn đang trong phạm vi ta có thể đối phó nên các ngươi không cần để ý đến chúng, tận lực chém giết Ám thú đồng thời cách xa chỗ ta càng xa càng tốt, đến lúc bị liên lụy cũng đừng quái ta vì sao không nhắc nhở!”. Cho dù còn chưa sáng tạo chiến kinh thì chỉ bằng nhục thân cùng dung hợp lực lượng Thiên Quân cũng có tự tin giết được bốn con Ám thú Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất này, chỉ là vẫn còn một cái bí ẩn ám sinh vật, như vậy xem như một đòn chí mạng đi!

“...”. Một đám mắt như muốn lồi ra nhìn Thiên Quân, tên này quả nhiên có ý định chém giết cả bốn con Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất Ám thú kia, hắn còn muốn để cho người khác sống?

“Đó là kế hoạch, các ngươi có thể từ từ chọn, mười hơi thở sau nếu không rời đi thì cùng ta hướng ám thú đàn kia... Ô?”. Thiên Quân thanh âm truyền khắp một vùng thiên địa bất chợt dừng lại kinh ngạc nhìn xa xa. “Bọn chúng đang lao về phía này, các ngươi chỉ còn năm hơi thở!”.

“Nhốn nháo...”. Đám người lập tức kinh dị lên, thế nhưng bọn hắn nhanh chóng liền im lặng, đã đến một bước này bọn hắn không muốn từ bỏ, hơn tám ngàn tu giả vậy mà không có một ai rút đi, có thể thấy Hộ thiên hải sức hút đối với bọn hắn là rất lớn.

“Tốt!”. Thiên Quân há miệng phun ra một chữ tốt rồi quay lưng hướng về phía đàn ám thú còn chưa hiện ra trong tâm mắt bước đi. “Trước khi chém giết với bốn con Ám thú Hư vô cấp kia ta sẽ tận lực tiêu diệt bớt Ám thú cho các ngươi, hi vọng có thể giảm bớt một phần thương vong!”. Nói đoạn thân hình cũng lóe lên biến mất.

“Hư thiên bí cảnh nhân dân đừng để Thánh sứ đại nhân khinh thường, giương ra chúng ta uy danh đi!”. Một cái Thánh tổ bước thứ chín Hư thiên bí cảnh bản dân đột nhiên hô lớn, thân thể như núi dẫn đầu lao lên phía trước, dĩ nhiên là muốn làm tiên phong ngay phía sau Thiên Quân.

“Ha ha, không sai, tiền nhân sợ hãi ám sinh vật như thế hôm nay chúng ta liền cho chúng sợ hãi chúng ta, cùng ta diệt sạch ám thú ah!”. Thạch Kình cái kia thạch cự nhân cũng há miệng ầm ầm cười lớn đạp lên không trung dẫn đầu lao về phía Ám ma cốc chỗ sâu.

“Rầm!”. “rầm!”. Như được kích thích một đám Hư thiên bí cảnh bản dân lập tức hô lớn lao lên như thấy chết không sờn lao vào Ám ma cốc chỗ sâu, bao ngày chém giết Ám thú đã khiến bọn hắn đối với Ám thú hiểu rõ rất nhiều, đã không còn kiêng kị nhiều như trước.

“Đi thôi...”. Thí luyện giả một phương cũng không chần chờ nhiều, một đám cũng lập tức lao lên không trung cùng những bản dân kia lao về Ám ma cốc chỗ sâu.

“Rầm!”. “Uỳnh!”. “hống!”. “Ngao!’. Đột nhiên phía trước vang lên từng tiếng vạn thú chạy chồm, những tiếng gầm rống cũng vang lên, đại địa rung động, thiên không rung chuyển, phía trước một mảnh bầu trời bị nhiều đến đếm không hết những điểm đen xuất hiện, một chấm đen nhỏ đó đương nhiên là đại diện cho một con Ám thú rồi, đen kịt như châu chấu ah!

“Xuy!”. “Xuy!”. Đại quân hướng phía ám thú triều nhìn thì đột nhiên nhìn thấy xa xa đột nhiên nhiều ra vô số kiếm quang xuyên xỏ hư không đánh về phía những điểm đen kia, không cần nghĩ cũng biết là do Thiên Quân công kích.

“Trước để các ngươi một điểm thiệt thòi!”. Thiên Quân đi đầu cách xa đại quân nhìn thấy ám thú triều chạy đến thì lạnh lùng nói, hai tay hóa kiếm chỉ đâm vào hư không. “Vô cực kiếm thiên!”.

Vô số kiếm quang được tạo nên từ dung hợp lực lượng chính là khắc tinh của ám thú, lại thêm lực lượng cường đại sắc bén, những nơi kiêm quang đi qua cho dù ám thú Thánh tổ bước thứ chín cũng không thể may mắn sống sót, lập tức bị đồ sát, một chiêu chém đi chí ít năm trăm con Ám thú cường đại. Một kiếm này cũng khiến cho mấy con Ám thú Hư vô cảnh ở cuối ám thú triều cũng phải để ý đến Thiên Quân tồn tại.

“Hô...”. Thiên Quân một kiếm giết đi một mảnh ám thú lập tức gây nên một đám Hư thiên bí cảnh bản dân hô hào hưng phấn, một đám liền cùng ám thú triều đối mặt. Sĩ khí cấp tốc đề thăng, đây cũng chính là mục đích của Thiên Quân.

“Xuy!’. “Xuy!’. Một kiếm đắc thủ Thiên Quân lại liên tục đánh ra mấy kiếm, nơi hắn đi qua một đường thẳng tắp mấy trăm dặm liền không tồn tại ám thú, một đường lao thẳng đến ám thú triều phần cuối, ở đó bốn con Ám thú Hư vô cấp cũng như nhận ra Thiên Quân ý định đều hướng đến hắn.

“Chính hợp ý bổn tọa!”. Thiên Quân cười nhạt đối mặt bốn con Ám thú cường đại này!

***** Vốn hôm qua định bạo chương nhưng thế bất nào nào nhà rớt mạng, ngại chạy ra net nên hôm nay mới đăng được, thông cảm a!
Bình Luận (0)
Comment