Ma Thần Thiên Quân

Chương 347

Hư thiên bí cảnh lần này xem như là một lần rầm rộ to lớn khiến cho Hư thiên bí cảnh bản dân ghi chép lại cũng phải cảm thán không thôi. Nếu nguyên bản trong thời gian Hư thiên bí cảnh thí luyện có thể xuất hiện một cái Thánh tổ cấp hậu kỳ đã là không tệ thì lần thí luyện này có thể thấy đầy đất cấp độ đó thí luyện giả!

Nếu nói nội trong mười năm thí luyện có Thí luyện giả thành công đột phá Hư vô cảnh thì kẻ đó chắc chắn lưu danh thiên cổ, tương lại thành tựu chính là Hỗn độn cảnh đại năng thì mới hơn ba năm Thí luyện mà thôi, đã có tồn tại đột phá Hư vô cảnh, không những thế còn không dừng lại ở một vị!

Thế nhưng tất cả đó chỉ như làm nền cho hai vị thiên kiêu sáng chói, bọn hắn hào quang chói lọi che lấp đi tất thảy, bọn hắn chính là hiện thân cho sự bá tuyệt hoàn mỹ, chính là hiện thân cho sự vô địch!

Một là Vũ Thiên Quân, xưng tụng Bạch y Thánh quân! Khi mới bắt đầu Hư thiên bí cảnh thí luyện có nhiều tu giả thuộc Thái cổ thời đại chủng tộc không tin tưởng, có không ít kẻ muốn đi khiêu chiến Vũ Thiên Quân nhưng khi hắn thể hiện ra độ cao của bản thân thì hắn liền trở thành một cấm kị, đã không có kẻ nguyện ý trực diện cùng Vũ Thiên Quân hắn.

Hai là một vị lam y bí ẩn thanh niên thiên kiêu, kẻ này tên tuổi không ai biết chính xác nhưng có nhiều kẻ nhận đồng hắn không nhúng tay đến bất kỳ thù oán chủng tộc nào nhưng kể từ khi hắn, Vũ Thiên Quân cùng Hư thiên bí cảnh bản dân thủ lĩnh là Vô Đạo lão nhân đạt thành hiệp định thì mọi chuyển đã khác, tuy rằng hắn không đi tiêu diệt những kẻ có thể là địch nhân ở tương lai nhưng hắn hướng đi đã đinh sẵn sẽ không tránh được vô số khiêu chiến, bất quá dám khiêu chiến hắn cũng không nhiều, đồng thời với đó còn chưa có ai thành công!

Bất kể là Thiên Quân hay Lam y bí ẩn thiêu kiêu có bao nhiêu khác biệt nhưng không có ai dám phủ nhận bọn hắn thực lực cùng địa vị, bất quá hình tượng bất bại đó hôm nay chỉ sợ sẽ bị phá hủy.

U hải phía trên, tử khí tràn ngập khắp thiên địa, không khí đè nén khiến cho cho dù đang ở xa xa quan sát cũng không có cái tu giả nào dám thở mạnh, bọn hắn không nhìn thấy hoàn cảnh bên trong tử khí nhưng có thể đoán được hung hiểm trong đó, hai vị thiên kiêu kia chỉ sợ cũng không có trái ngon để ăn.

“Ông...”. Đột nhiên thiên không chấn động, tử khí một vùng bị xé rách, một bóng người màu trắng bị đánh bật ra khỏi tử khí phạm vi, thình lình chính là Thiên Quân! Tiếp ngay sau đó Cường cũng chật vật bị đánh lui ra ngoài, hai cái bị đánh bay về hai phía một trái, một phải của U hải, không biết là vô tình hay cố ý đều là tách ra khỏi những tu giả đang ở đó quan chiến. Tà Thần cùng Thiên Quân hai người đánh giết còn chưa đến một khắc nhưng ở đây không có ai dám xem thường, cả đám đều là ngưng trong nhìn lấy, bởi vì đơn giản một điều đó là Thiên Quân cùng Cường đều bị thương rồi.

“Tà Thần làm sao lại có thể cường đại như vậy...”. Đông Phương Giang Hạ con ngươi co rụt nhìn cảnh này lẩm bẩm. Hắn cùng Tà Thần, Băng Thần ở cùng một chỗ nên cũng hiểu một hai, đối phương không biết vận dụng thủ đoạn gì nhưng có thể có được lực lượng khủng bố như vậy thì có thể nói tên kia đã vượt qua tầng thứ hắn có thể lý giải. Không chỉ giới hạn ở hắn, những kẻ khác ánh mắt khiếp sợ không thôi, một đám ai cũng đều khó có thể tin tưởng chấp nhận sự thật này, Thiên Quân cùng Cường chính là hai tồn tại cùng thế hệ chèn ép bọn hắn khiến cho bọn hắn không thở nổi lúc này lại bị đánh lui như vậy khiến cho bọn hắn nổi lên cảm giác kỳ quái, vừa cảm thấy thoải mái nhưng lại cũng cảm thấy mất mát thua cuộc!

“Nếu đã nắm giữ thiên đồ các ngươi cũng nên có được thần thông, như thế nào còn muốn bảo lưu?”. Tử khí bên trong Tà Thân giọng nói đầy kinh ngạc không hiểu vang lên.

“Như ngươi mong muốn!”. Thiên Quân cấp tốc ổn định thân hình lạnh lùng nói. Hắn từ khi xuất đạo đến nay còn chưa một lần bại trong tay tu giả cùng thế hệ, Tà Thần cho dù là cái đại năng nào đó chuyển thế nhưng thất bại này Thiên Quân cũng không có khả năng chấp nhận!

“Hỗn nguyên đồng!”. Thiên Quân tâm thần khẽ động, nơi mi tâm chợt sáng lên bắn ra một đạo bạch quang lao về phía Tà Thần ở bên trong tử khí. Giao thủ chớp nhoáng qua đi Thiên Quân liền biết kẻ này chính là đại địch trong đời, thực lực sâu không dò được, quan trọng nhất đó là Thiên Quân có thể cảm nhận rõ ràng kẻ này quả thực muốn giết hắn cùng Cường. Nếu không phải vài lần cùng Cường phối hợp tránh đi nhanh chóng thì hắn đã không đơn giản chỉ bị thương như lúc này.

“Đại năng chuyển thế sao? Ngươi rút cục là ai?”. Thiên Quân khẽ lẩm bẩm rồi lắc đầu đuổi những suy nghĩ vẩn vơ kia đi, bất kể kẻ này là Tà Thần hay là ai thì cũng là kẻ địch cường đại mà hắn cần vượt qua, nếu không kết quả liền khó nói.

“Tạo hóa nghịch trần!”. Nơi phía xa Cường cũng lạnh lùng nói, hắn hai tay vươn để ngang vai như muốn ôm cả thiên địa, một màn sáng từ cơ thể hắn sinh ra sau đó không ngừng lan tràn ra khắp thiên địa. “Đi!”. Hắn hai tay kết ấn sau đó điểm về phía Tà Thần, cả màn sáng như sống lại hóa thành một đầu trường hà tiến hướng Tà Thần không biết có uy năng gì.

“Công kích bá đạo thật... Ồ? Lại có thể chưởng khống vận mệnh!”. Tà Thần đứng bên trong tử khí kinh ngạc hô lên. “Tà ngục trấn thiên địa!”. Hắn lạnh lùng phun ra mấy chữ thì cả một vùng thiên địa rộng lớn cũng như lâm vào trọng áp trầm xuống, Thiên Quân Hỗn nguyên đồng phân giải quang mang cùng Cường đầu kia trường hà đánh lên đó thần kỳ lại không thể tiến thêm một bước.

Quang cảnh hùng vĩ không nói nên lời, không có cái gì va chạm dư âm hay kinh hồng quang mang, chỉ có ba loại quang mang khác nhau lẫn nhau quấn lên nhưng như cũ không có chuyện gì kinh thiên động địa xảy ra. Dĩ nhiên đang quan sát những chuyện này không có cái nào dám khinh thường, Cường công kích kia chính là chèn ép mấy vị thiên kiêu không thở nổi nhưng lúc này lại như gần gà không có bao nhiêu lực lượng, điều này chỉ có một nguyên nhân đó là Tà Thần lực lượng càng kinh khủng hơn một chút, có thể trấn áp lực lượng khủng bố của Cường cùng Thiên Quân!

“Tà Thần này chỉ sợ không đơn giản chỉ là một cái Nhân tộc...”. Đang quan sát xa xa mấy vị Thiên kiêu dị tộc liền lẫn nhau truyền âm. Thần Anh Vô Địch là cái đầu tiên truyền âm.

“Huh! Kẻ này khí tức đã không còn là Nhân tộc, bất quá ta lại không nhận ra hắn là cái nào chủng tộc...”. Quỷ Anh khuôn mặt băng lãnh cũng là kỳ dị nói.

“Bất kể hắn là cái nào chủng tộc cũng không quan trọng, lấy hắn thể hiện ra thực lực đã vượt xa chúng ta những thiên kiêu thế hệ này, hai tên kia chỉ sợ cũng là bại trong tay hắn!”. Hải Hoàng nhưng là nhíu máy nói. Hư thiên bí cảnh thí luyện lần này nhiều ra hai cái quái thai đã khiến nhiều người kinh hãi, lúc này lại thêm một cái kỳ lạ Tà Thần, lần thí luyện này thật không biết còn có ẩn chứa bao nhiêu kinh ngạc.

“Bất kể là tên họ Lê kia hay Vũ Thiên Quân chiến lực cũng đã không dưới Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba, Tà Thần kia có thể chiến thắng được bọn hắn chỉ là do tu vi áp chế mà thôi, nếu cùng tu vi thì tên Tà Thần kí chỉ sợ không phải đối thủ!”. Ma Vũ đứng một bên trầm mặc lúc này cũng nhíu mày nói. Tuy rằng không thích hai tên kia nhưng Ma Vũ hắn không thể không thừa nhận, hai tên kia quả thật đủ khả năng nhận được hắn tán đồng cùng tôn trọng.

“Thế gian này có chữ nếu sao...”. Đông Phương Giang Hạ đứng một bên nhíu mày nói.

Tình huống lúc này có thể rõ ràng nhìn thấy Cường cùng Thiên Quân bại cục đã định, bọn hắn cho dù là hai cái cự nghiệt khủng bố nhưng tu vi thủy chung vẫn chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất mà thôi, cho dù lại nghịch thiên cũng không có khả năng vượt qua ba cảnh giới đánh bại Tà Thần tu vi Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư, chỉ là phải xem Tà Thần kia muốn đánh bạo hai vị thiên kiêu này còn cần bao nhiêu thủ đoạn cùng trả giá gì.

“Muốn chống lại bản đế các ngươi không nên chỉ có thủ đoạn này, như vậy giết đi các ngươi ta cũng cảm thấy hối tiếc!”. Tà Thần đứng bên trong Tử khí lạnh nhạt nói.

“Hừ!”. Cường cùng Thiên Quân hai cái con ngươi đều co lại lợi hại, cả hai dĩ nhiên đều không nghĩ ra Tà Thần lại có thể đơn giản chặn lại đại chiêu của bản thân, bất quá đối phương lời lẽ trào phúng khinh thường khiến cho bọn hắn đều không dễ chịu. Chính như Thiên Quân đến nói, từ khi xuất đạo đến nay hắn còn chưa một lần bị kẻ khác coi thường như thế đâu, cho dù lại ổn trọng thì đáy lòng cũng là không tên nổi lên giận dữ.

“Còn chưa hạ màn còn chưa biết hưu chết về tay ai đâu!”. Thiên Quân băng lãnh nói. Hỗn nguyên đồng công kích bị đơn giản cản lại khiến hắn cũng kinh dị không thôi, thủ đoạn của Tà Thần kia thật không thể tưởng tượng được ah. “Lê huynh! Chúng ta lại làm một lần phối hợp!”. Linh quang khẽ động Thiên Quân liền đối với Cường truyền âm, thân hình cũng là cấp tốc chạy về phía Tà Thần, ngươi không phải muốn nếm thử thần thông của bản tọa sao? Liền cho ngươi nuốt một lần cho hết, để xem có thể hay không nuốt trôi!

“Huh! Vậy đi!”. Cường xa xa nhận được truyền âm thì bất động thanh sắc truyền âm, trước đó cùng mấy vị thiên kiêu đánh giết khiến hắn bị thương không nhẹ nhưng kỳ lạ đã khôi phục như thường, thậm chí bị Tà Thần kích thương cũng không lưu lại bao nhiêu, nhục thân cường độ đáng sợ không phải bình thường có thể hình dung. Hắn thân hình cũng không nhanh không chậm đi về phía Tà Thần.

“Ha ha, muốn hợp kích một lần sao? Đến đây đi!”. Tà Thần thần sắc hơi động nhưng vẫn không chút sợ hãi mà cười lớn nói, tử khí tràn ngập khắp thiên địa cho thấy hắn vẫn luôn ở trạng thái toàn thịnh.

“Hỗn nguyên đồng!”. Thiên Quân tâm thần khẽ động thì mi tâm cũng sáng lên, một đạo bạch quang chợt từ mi tâm hắn tách ra đánh về phía Tà Thần, khí tức so với trước càng thêm bá đạo cùng khủng bố.

“Ta đã nói vô dụng!”. Tà Thân cười nhạt khẽ phất tay, Tử khí như hồng liền đánh về phía bạch quang, hắn dĩ nhiên là không e ngại Hỗn nguyên đồng phân giải lực lượng.

“Vậy sao...”. Thiên Quân khóe miệng khẽ câu lên khẽ hô một tiếng. “Tạo hóa chi quang!”. Lồng ngực khẽ động, sặc sỡ quang mang chợt hiện, quang hoa chói mắt liền đánh về phía Tà Thần, hư không cũng bị đánh sụp xuống thành một đường đen kịt.

“Ầm!”. “Ầm!”. Hư không sụp đổ, sặc sỡ quang hoa kéo ngang hư không, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ to lớn.

“Hử? Thần thông thứ hai? Làm sao nhanh như vậy?”. Tà Thần mày khẽ nhíu, con ngươi đầy tử ý lóe lên không tin được thần sắc nhưng rất nhanh liên thu lại há miệng phun ra một đạo hỏa diễm màu tím. “Tà linh chi diễm!”. Hỏa diễm như có linh tính liền lao về phía sặc sỡ quang mang, Tà Thần thân hình cũng khẽ lách đánh về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là muốn trước tiên giải quyết Thiên Quân rồi.

“Xuy!”. “Xuy!”. Tử sắc hảo diễm cùng sặc sỡ quang mang chớp mắt liền gặp nhau, hai loại bất đồng lực lượng liền tại một chỗ dây dưa, cả hai tạm thời còn không làm gì được nhau.

“Hừ! Quả nhiên là thủ đoạn phần đông!”. Thiên Quân hừ lạnh lẩm bẩm. Đánh giết một đoạn thì Thiên Quân cũng có chút suy đoán, Tà Thần này kiếp trước chỉ sợ cũng không phải cái nào đơn giản, chính là một cái đại năng có thể suy diễn thần thông ah. “Tạo hóa chi quang!”. Hắn lại khẽ hô, một lần có thể đồng thời sử dụng bốn đạo Tạo hóa chi quang Thiên Quân hắn sẽ không bảo lưu rồi, đánh lâu dài cho dù hắn cùng Cường liên thủ cũng không làm gì được Tà Thần, chi bằng đánh cược một lần!

“...”. Tà Thần con ngươi co rút, dĩ nhiên là không tin được Thiên Quân một lần lại có thể sử dụng nhiều như vậy Tạo hóa chi quang, lúc này lại có liền tiếp ba đạo đánh về phía hắn.

“Hừ! Công kích này cho dù cường đại nhưng lại có rất nhiều hạn chế, bản đế chỉ cần tránh đi...”. Tà Thần mày hơi nhíu lại nhưng vẫn hừ lạnh nói, thân hình khẽ lách liền tránh đi hai đạo Tạo hóa thần quang, đang chuẩn bị tránh nốt một đạo cuôi cùng thì Thiên Quân lại hã miệng khẽ hô.

“Hồi!”. Một tiếng vang lên, hai đạo Tạo hóa chi quang trước con mắt không thể tin tưởng của Tà Thần đột nhiên quay đầu đánh lên hai bên hông hắn.

“Ầm!”. “Ầm!”. Kinh thiên tiếng nổ mạnh vang lên, Tà Thần hai bên hông như bị đánh lõm xuống, hắn tu vi cho du là Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư nhưng thân thể này dù sao cũng là của nguyên bản Tà Thần, chỉ là Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất mà thôi, cho dù được hắn dùng lực lượng khủng bố che lại thì cũng không thể phủ nhận điều này. Mặt khác hắn vốn có thể tránh đi một kích này nhưng đạo cuối cùng Tạo hóa chi quang đã đánh đến sát mi tâm của hắn, tốc độ biển đổi nhanh chóng khiến đại năng như hắn phản ứng cũng có chút chậm!

“Ngươi muốn chết!”. Tà Thân khuôn mặt nháy mắt âm trầm nhìn Thiên Quân đã chớp mắt tiếp cận bản thân, một tay kết ấn đẩy ra tử khí tràn ngập, dĩ nhiên là chọn lúc Thiên Quân công kích đánh lên hắn thì cũng cho Thiên Quân một kích trí mạng, lựa chọn lấy thương đổi thương. Đây chính là do hắn chủ quan gây nên hậu quả. Bất quá khi hắn nhìn thấy Thiên Quân khóe miệng khẽ câu lên thì liền cảm thấy không đúng, phía sau lưng hắn, phô thiên cái địa lực lượng chợt tràn đến.

“Vô dụng!” Tà Thần lạnh lùng phun hai chữ, thân hình khẽ lách đi muốn tránh đi công kích của Thiên Quân cùng Cường, chủ ý thay đổi không ngừng, bất quá Thiên Quân làm sao có thể cho hắn toại nguyện?

“Lê huynh! Toàn lực xuất thủ!”. Thiên Quân chợt gầm lên. “Trấn áp chư thiên!”. Cách Tà Thần chưa đến năm trượng Thiên Quân lập tức vận dụng đến Thần thông cuối cùng, lợi dụng Tà Thần còn chưa kịp phản ứng liền đã đến bên cạnh hắn, Thần thông lực lượng được vận dụng áp lên Tà Thần đạt đến cực hạn.

“Tốt!”. Tà Thần còn chưa hiểu chuyện gì chợt thấy bản thân như lâm vào vũng bùn, một giọng nói lạnh lùng từ phía sau lưng hắn chợt vang lên.

“Nhân quả phù thiên!”. Cường hai tay hóa chưởng lấy xu thế che thiên áp địa đánh xuống Tà Thần mi tâm. “Bất kể ngươi là ai cũng đừng hòng thoát khỏi quy luật nhân quả!”. Kẻ trước lạnh lùng nghiêm nghị nói.

“Rầm!”. Tà Thần mi tâm như vỡ ra, tử huyết lập tức bắn ra, hắn lúc này hứng chọn một kích toàn lực khủng bố của Cường!
Bình Luận (0)
Comment