Ma Thần Thiên Quân

Chương 390

Đại đạo chôn vùi, thiên địa ảm đạm!

Ám Tôn một chiêu Loạn tinh vũ nhìn như đơn giản đến cực điểm nhưng lấy hắn thực lực, một kích đó cũng chính là hủy thiên diệt địa, Hư thiên bí cảnh bị phá hư trầm trọng, nó quy tắc cũng bị đánh nát, có dấu hiệu xuất hiện ở tinh không vô tận! Điều này dĩ nhiên liên lụy vô cùng lớn, chỉ là Thiên Quân lúc này cũng không tâm trí để ý, hắn thương thế mỗi lúc một nặng, chỗ hắn đứng đã thành cái thâm uyên không thấy đáy, bản thân hắn chính là cố gắng kiên trì cắn răng vận dụng Trấn áp chư thiên thần thông duy trì.

Hỗn mang lãnh địa bên ngoài mấy trăm triệu dặm cũng bị hủy diệt lực lượng tràn lan, khắp nơi hư không sụp đổ, vô số sinh linh không kể là cái nào chủng tộc cũng nhao nhao ngã xuống vẫn lạc, tại trong hoàn cảnh này, cho dù là Hư vô cảnh cường giả cũng có nguy cơ ngã xuống!

“Ta không cam lòng...”. Cường giọng nói đầy bi phẫn gầm lên, lực lượng của hắn cũng theo đó tăng lên khủng bố đến Hỗn độn cảnh, sức mạnh to lớn tăng lên, hắn một tay vỗ lên thiên không, nhất thời vô số tinh thạch phá toái, hư không sụp đổ, một kích đơn giản nhưng đánh xuyên ra thiên ngoại, gần như hướng đến chỗ Minh Đế cùng Ám Tôn kia tranh đấu.

Cái kia lưu tinh lao xuống Hư thiên bí cảnh tại một chảo này của Cường gần như bị phá hủy hoàn toàn, tạm thời trong chốc lát liền không có lưu tinh đánh xuống, bất quá cũng chỉ một hơi thở mà thôi!

“Oanh...”. “Rầm...”. Thiên địa trao đảo phá toái, mọi vật, quy luật như không còn tồn tại, nguyên bản Hỗn mang lãnh địa đã không còn lưu lại chút gì, nơi này đã bị sinh sinh đánh thành hư không, khắp nơi loạn thạch trôi nổi!

“Không thể!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì gầm lên, bất quá hắn biết làm gì cũng đã muộn, Cường một khi đột phá cảnh giới thì bạo thể là điều chắc chắn, chỉ là muốn xem tên kia có thể kiên trì được bao lâu.

“...”. Thiên Quân một trận điên cuồng xông lên đầu, một tay vồ lên bắt lấy Thần Quân cùng Ma Quân, nếu lúc này hắn không thể đề thăng thực lực lên thì sớm muộn cũng sẽ chết, so với nguy cơ đang bạo thể là Cường còn muốn nhanh hơn, hắn quyết định liều một lần.

Thiên Quân, Thần Quân, Ma Quân vốn cũng chỉ là một thể, một cái hoàn chỉnh Thái sơ thân thể. Thế nhưng khi đó Thái sơ thân thể thành hình một ngày liền lập tức bài xích Thần Ma nhị mạch, khi đó Thiên Quân, cũng chính là chân thân quyết định bỏ đi hai chân thành tựu hai cái phân thân là Thần Quân cùng Ma Quân, bất quá vẫn không thể phủ nhận bọn hắn vốn là một thể.

Lúc này Thiên Quân một lần cưỡng ép dung hợp với Thần Quân cùng Ma Quân thì lực lượng của hắn chắc chắn sẽ phi tốc tăng lên, chỉ là khí đó lực bài xích kia chắc chắn sẽ xuất hiện nhưng Thiên Quân cũng không nghĩ nhiều như thế, hắn lúc này đã không còn lựa chọn nữa, thực lực không tăng lên hắn sẽ chết trong tràng cảnh đại chiến của hai tên kia.

“Ầm...”. “Ầm...”. Như có kinh lôi vang lên từ Thiên Quân thể nội, Thần Quân cùng Ma Quân thân hình biến mất một lần nữa dung hợp vào bản thể, quả nhiên, khí tức cúa Thiên Quân lập tức bùng nổ, một đường nhảy lên Bán bộ Hỗn độn cảnh, thế nhưng vẫn không có dấu hiệu dừng lại!

“Xích...”. “Xích...”. Lúc này thể nội Thiên Quân lại vang lên từng tiếng như va chạm, bản thể khai tạo kinh mạch, Thần mạch, Ma mạch lúc này bắt đầu lẫn nhau tranh đấu. Mặc cho Thần mạch cùng Ma mạch đã so với trước cường đại hơn vô số lần nhưng đem so với Bản thể khai sáng ra kinh mạch vẫn như cũ yếu đi rất nhiều, chớp mắt liền muốn bị đẩy ra ngoài thân thể.

“Trấn áp cho ta...”. Thiên Quân khóe miệng tràn ra máu tươi tức giận gầm lên, hắn lúc này cần lực lượng, làm sao còn có thời gian đi để ý cái này lực bài xích. Chỉ là cho dù hắn làm sao thì ba mạch vẫn như ba cái khổng tước kiêu ngạo không chút nào để ý lẫn nhau tồn tại, một mực bài xích lẫn nhau, sau cùng chủ mạch thắng thế, chèn ép hai mạch Thần Ma, khí tức của Thiên Quân cũng theo đó chợt mạnh chợt yếu, cho dù có thể lập tức đạt đến Hỗn độn cảnh lực lượng nhưng vẫn như thế không thể đột phá. Điều này làm Thiên Quân một trận tức giận vô cùng, lưu tinh kia lại chuẩn bị lao xuống phủ đầu, Cường cho dù muốn chặn lại cũng không dễ, điều này Thiên Quân có chút muốn phát hỏa...

“Lại muốn bản tọa chết như vậy...”. Thiên Quân cũng bó tay với ba tôn đại thần này ah! Hắn vậy mà lại muốn chết do chính thân thể hắn vấn đề?

Thời khắc khẩn yếu quan đầu, đột nhiên một loại tường hòa khí tức tràn vào Thiên Quân chủ mạch, khí tức vô cùng nhỏ yếu nhưng mang theo vô thượng uy năng, chủ mạch đang không ngừng xao động bài xích hai mạch chợt an tĩnh lại, sau đó lại có xu hướng gắn liền với hai mạch, là gắn liền, lẫn nhau quấn lấy...

“Đây là...”. Biến cố đột nhiên xảy đến khiến cho Thiên Quân cũng một trận kinh ngạc, Ma Quân cùng Thần Quân cũng đang cố gắng kiềm hai mạch giữ lại cũng nhận ra dị thường, bọn hắn đều không nhận ra đây là có chuyện gì.

“Lực lượng kia...”. Thiên Quân ý thức lập tức quét một vong toàn thân thể, hắn muốn nhìn một chút, lực lượng kia đầu nguồn. Về phần Ma Quân cùng Thần Quân đều đang không ngừng kiểm tra thân thể, theo ba mạch lẫn nhau dịu lại có xu thế ở chung, Thiên Quân lực lượng lại tiếp tục phi tốc tăng lên, chớp mắt liền đạt đến cái kia bình chướng lực lượng.

“Ma Quân thể nội thế giới...”. Thiên Quân rất nhanh liền nhận ra ngọn nguồn lực lượng kia, nó phát ra từ chân trái của chân thân lúc này, đó cũng chính là Ma Quân phân thân. Chính xác hơn liền là thể nội thế giới của Ma Quân, Tiểu ma giới.

“Ông...”. Phát hiện ra một khắc, Thiên Quân tâm thần liền tiến vào Tiểu ma giới, hắn liền nhìn ra ngọn nguồn, lực lượng vô thượng kia xuất phát từ một cái thiếu nữ. “Là nàng?”. Thiên Quân tâm thần trấn động kịch liệt, phát ra loại kia vô thượng lực lượng là Hoàng Tiểu Vũ.

“Không lẽ...”. Chợt nghĩ ra cái gì. “Mau dừng lại!”. Thiên Quân gầm lên, giọng nói của hắn ầm ầm vang vọng cả Tiểu Ma giới, bên trong đó lúc này đang đứng mấy người Phi Thiên, Hoàng Tiểu Vũ, còn có Tiểu Thanh cùng Tiểu Vân vẫn đang hôn mê. Xa hơn có một cái Huyết Long cùng một thanh Huyết đao đnag trôi nổi giữa thiên địa, hai cái này cũng như muốn đột phá, một mực ngủ say im lặng.

Hắn linh thức cũng hóa thành hình đứng trước mặt Hoàng Tiểu Vũ. Nàng lúc này im lặng ngồi xếp bằng, đã không còn như trước tinh linh hoạt bát, nàng sinh mệnh như đã đi đến phần cuối, khuôn mặt nhợt nhạt.

“Không... Không!”. Thiên Quân điên cuồng gầm lên. “Trở lại cho ta!”. Hắn ý thức điên cuồng vận động, nhất thời lực lượng to lớn từ chân thân thể nội thế giới như nước lũ lao vào Tiểu Ma giới gia trì lên Hoàng Tiểu Vũ thân thể. Nhất thời sinh mệnh của nàng bị Thiên Quân vận dụng lực lượng giữ lại được một tia, bất quá vẫn đang chầm chậm trôi đi.

“Làm sao lại ngu ngốc như thế...”. Thiên Quân cắn răng. “Ta không cho phép muội chết!”. Đáy lòng nhưng là không ngừng gầm thét. Hắn biết rồi loại kia vô thượng lực lượng, là Bổ thiên chi lực, Hoàng Tiểu Vũ bằng cách nào đó nhận ra Thiên Quân hung hiểm, nhận ra thân thể hắn bài xích vận dụng Bổ thiên chi lực đến giúp hắn, thế nhưng đó cũng chính là bản nguyên lực lượng của nàng, lấy nàng huyết mạch mới thức tỉnh, bản nguyên có được bao nhiêu?

“Ông...”. Thiên Quân thân thể bên ngoài lực lượng chợt hiện lên vô cùng khủng bố, hắn lực lượng lúc này rút cục đột phá quan khẩu, đạt đến Hỗn độn cảnh! Không những thế một loại tối nghĩa mà quen thuộc chợt hiện ra quanh thân hắn, là Luân hồi chi lực! Luân hồi chi lực của Thần Quân, chung cực cấp độ Luân hồi chi lực!

“Hỗn độn cảnh...”. Thiên Quân hai con ngươi như tinh thần mở ra, từ lúc dung hợp Thần Quân, Ma Quân vào chân thân đến lúc đột phá lên Hỗn độn cảnh cũng chỉ chút xíu thời gian đó thôi, Thiên Quân lực lượng đạt đến Hỗn độn cảnh, lại sở hữu Chung cực cấp độ lực lượng, có thể nói tạm thời hắn là một cái chân thực Hỗn độn cảnh, bất quá hắn cũng không có tâm thái vui mừng gì.

Ngay khi lực lượng đạt đến Hỗn độn cảnh, việc đầu tiên Thiên Quân làm không phải chặn lại những lưu tinh thạch kia, mà là cứu người!

“Ta tuyệt đối không để nàng chết như thế!”. Thiên Quân đáy lòng gầm thét, trước mặt nhiều hơn ra một cái thiếu nữ, là Hoàng Tiểu Vũ. “Cho dù nàng có chết ta cũng sẽ từ địa ngục mang nàng trở về!”.

“Sinh mệnh lực lượng...”. Thiên Quân gầm lên. Sinh mệnh lực lượng đạt đến Thế cấp đại thành lập tức tràn vào Hoàng Tiểu Vũ thể nội, sinh mệnh của nàng vỗn đã trên bờ vực tan biến tại cỗ sinh mệnh lực hùng hồn này truyền vào quả nhiên liền có chút chuyển biến, khuôn mặt tái nhợt bắt đầu có dwWfoZ0Q chút hồng lên sinh khí, dĩ nhiên đã kéo lại một chút hi vọng.

“Có hi vọng...”. Thiên Quân kinh hỉ, lập tức Sinh mệnh lực lượng không có chút nào giữ lại không ngừng truyền vào Hoàng Tiểu Vũ.

“Uỳnh...”. “Rầm...”. Lại là vô số lưu tinh lao xuống, bất quá Thiên Quân cũng không mấy để ý, lúc này hắn lấy Hỗn độn cảnh lực lượng thúc dục thần thông uy năng đã so với trước khủng bố hơn đâu chỉ gấp mười lần, vô cùng vô tận lưu tinh kia cũng không thể đánh được đến Thiên Quân mảy may.

Lại hai hơi thở qua đi, dưới sinh mệnh lực không ngừng tẩm bổ thân thể, Hoàng Tiểu Vũ mí mắt rút cục cũng có chút run lên sau đó từ từ mở ra.

“Thật tốt! Nàng không có chuyện gì rồi!”. Thiên Quân thấy vậy thì lập tức ôm nàng vào lòng cười nói.

“Vũ đại ca!”. Hoàng Tiểu Vũ giống như còn không có tỉnh lại, lại bị Thiên Quân một bắt ôm vào lòng thì hơi chút giật mình sau đó thân hình mềm nhũn im lặng trong vòng tay hắn.

“Hả...”. Thiên Quân ôm giai nhân vào lòng, vốn đang kinh hỉ vô cùng hắn đáy mắt chợt co rụt, hắn có thể tinh tường rõ ràng, lúc này cho dù vẫn đang không ngừng truyền sinh mệnh lực cho nàng nhưng hắn lại bắt đầu cảm thấy nàng sinh mệnh lực xói mòn, mặc cho hắn truyền vào sinh mệnh lực lượng cũng vô dụng.

“Đây là chuyện gì...”. Thiên Quân lập tức để Hoàng Tiểu Vũ đứng trước mắt kinh hoảng nói. Đối diện, Hoàng Tiểu Vũ lệ đã bắt đầu rơi, khuôn mặt nàng lúc này tái nhợt làm người ta thương tiếc vô cùng.

“Tiểu Vũ có thể giúp được Vũ đại ca đã mãn nguyện rồi! Ca phải sống thật tốt, sống luôn cả cho Tiểu Vũ nha!”. Nàng cười nhưng trong đó bi thảm vô cùng, bất quá vẫn không thể che đi dung nhan tuyệt sắc, thiên địa xung quanh Thiên Quân cũng như theo đó dừng lại, tai hắn như muốn ù đi.

“Không! Làm sao có thể...”. Thiên Quân gầm thét, hắn đáy lòng thắt lại. Sinh mệnh lực không ngừng truyền vào Hoàng Tiểu Vũ thể nội nhưng vẫn không có tác dụng, hắn lại càng thêm cuống quýt.

“...”. Hoàng Tiểu Vũ con ngươi chăm chú nhìn lấy hắn như muốn cố gắng lưu giữ lấy hình ảnh của hắn, như muốn sẽ không phải quên đi khuôn mặt đẹp đến yêu dị kia. Sau đó nàng mi mắt khép lại, khóe miệng nhưng vẫn cười như thế, chỉ có nàng sinh mệnh trôi đi càng nhanh, so với trước còn muốn yếu bớt! Chân chính như một cái đèn trước gió...

Thiên Quân hai con ngươi trợn trừng, hắn lại vô dụng như thế? Đến cả nữ nhân của hắn cũng không bảo hộ được? Lại để nàng hi sinh bản thân bản nguyên đến cứu hắn? Hắn cường đại lại có thể làm được gì? Thiên phú của hắn, bá khí của hắn lại có thể làm được gì?

“Ù...”. “Ù...”. Lực lượng như hải tràn vào Hoàng Tiểu Vũ thể, Thiên Quân lúc này Hỗn độn cảnh lực lượng không ngừng gia trì lên nàng thế nhưng làm Thiên Quân càng lúc càng tức giận đó là vô luận hắn truyền vào bao nhiêu lực lượng cũng không thể ngăn cản nàng sinh mệnh lực lượng trôi qua.

“Không..”. “Không...”. Thiên Quân như lâm vào điên cuồng, Hoàng Tiểu Vũ khí tức ngày càng yếu ớt, tùy thời đều muốn tan biến, làm cho hắn tâm tính cũng càng lúc càng có xu hướng cuồng bạo...

“Giống như Lê huynh từng làm, có lẽ cũng là một cách...”. Thiên Quân như muốn bạo tẩu thì Thần Quân giọng nói chợt truyền đến. “Ngày đó hắn vận dụng bản nguyên lực lượng của bản thân cứu Cô cô, không những cứu được mà còn cho nàng một hồi đại tạo hóa, không biết chừng bản nguyên của chúng ta cũng có thể!”.

“Lực lượng bản nguyên...”. Thiên Quân mắt chợt sáng lên. Đúng vậy! Hắn thấy Hoàng Tiểu Vũ sinh mệnh lực trôi đi mấu chốt là do nàng bản nguyên hao tổn, chính là Bổ thiên thể bản nguyên, hắn không biết bản nguyên lực lượng của hắn có thể giúp được nàng hay không nhưng hắn lực lượng chính là dung hợp bát đại lực lượng, chung quy sẽ có một tia hi vọng, không phải như Cường ngày đó cũng có thể cứu lại Cô cô hắn một mạng đó sao?

“Đến đây!”. Thiên Quân ý niệm khẽ động, nhất thời thể nội thế giới bên trong, khối cầu dung hợp lực lượng chợt rung động kịch liệt, một điểm sáng rực rỡ chợt tách ra.

“Khặc!”. Thiên Quân đáy họng chợt ngọt lập tức phun ra một ngụm máu. Như vậy mới biết ngày trước Cường vì giữ lại Vũ Thế Nguyệt một mạng cũng không dễ chịu chút nào, có lẽ cũng không khác Thiên Quân lúc này, chân chính thương gân động cốt!

“Hi vọng có thể!”. Thế nhưng bất kể thương thế như nào đối với Thiên Quân lúc này cũng không quan trọng, hắn một điểm bản nguyên lực lượng lập tức đẩy vào Hoàng Tiểu Vũ thể nội.

“Ù...”. “Ông...”. Bản nguyên của Thiên Quân đi vào thể nội của Hoàng Tiểu Vũ thì chưa đến một hơi thở, cái sau thân thể chợt rung mạnh sau đó một loại huyền ảo lực lượng tràn ra, nàng khí tức chợt thay đổi, như có vô thượng quyền uy đang thức tỉnh tại trong thể nội của nàng.

“Có thể...”. Thiên Quân kinh hỉ.

...

Tại một chỗ cách Hư thiên bí cảnh không biết bao nhiêu tinh không vị diện. Đây là một nơi như tiên cảnh nhân gian, khắp nơi đại thụ mọc thành phiến như từng cánh rừng cổ đại mấy trăm vạn năm.

Tại một đỉnh núi trong đó ngồi một vị trung niên nhân, hắn thân hình cao lớn, cũng không không tính là cuồng bạo thô cuồng nhưng quanh thân hắn tồn tại trầm trọng vô cùng một loại vô thượng uy năng, hắn lúc này đột nhiên mở ra hai con ngươi thâm thúy.

“Tộc nhân khí tức!”. Hắn lạnh nhạt phun ra bốn chữ rồi sau đó vươn tay thò vào hư không như đang dò xét gì đó, thủ đoạn đơn giản là vô cùng nghịch thiên.
Bình Luận (0)
Comment