Ma Thần Thiên Quân

Chương 461

Hồng Hồ thành trên không có gần một nửa vị hồng quang bao phủ, bất quá đây chỉ là một chiêu thần thông mang đến dị tượng mà thôi, chân chính sát cơ đều tập trung tại Hành pháp quảng trường, ánh đao như cắt ngang thiên địa hướng Ám Vũ chém xuống, uy lực có thể nói là kinh thiên động địa.

“Hừ! Ám thiên lĩnh vực!”. Ám Vũ mĩu hơi nhíu lại hừ lạnh. Ám lực điên cuồng tuôn trào, rất nhanh một đám mây Ám lực lượng màu xám hình thành che lại Ám Vũ thân thể cùng với Thiên Quân mấy người ở phía sau.

“Ngạnh kháng?”. Hồng gia lão tổ, Hình đường hai vị trung niên nhân đều là kinh ngạc, con ngươi co rụt, đại chiêu khủng bố như thế mà một cái chỉ có Hư vô cảnh lại dám nganh kháng một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh? Đây không phải là tìm chết? “Như vậy thì chết đi!”. Hồng gia lão tổ gầm lên.

“Ầm!”. “Rắc!”. Ánh đao khủng bố chém lên Ám vân lại như không phải chém lên khí vụ đơn giản là như thế, ánh đao giống như đánh lên một khối sắt vô cùng cứng rắn, chỉ có thể cắt vào trong đó một đoạn liền dừng lại không thể tiến lên một chút.

“Làm sao có thể...”. Hồng gia lão tổ kinh ngạc, cho dù hắn chỉ vận dụng bảy thành lực lượng nhưng cũng không có khả năng đơn giản như thế bị hóa giả, đồng dạng một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng không thể như thế đơn giản chặn lại một đao Kinh hồng này.

“Vù...”. “Ông...”. Ám vân chấn động, Kinh hồng ánh đao tan vỡ, một cái cự nhân cao đến năm trượng lao ra Ám vân vỗ một chưởng, không gian bị nén lại tan vỡ, cự chưởng lực lượng cương mãnh hướng Hồng gia lão tổ, uy lực so với ánh đao Kinh hồng kia còn muốn đáng sợ hơn một số.

“Hừ! Điêu trùng kỳ kỹ!”. Hồng gia lão tổ giận tím mặt, hắn đường đường một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh xuống tay với một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba lại không thể đơn giản đánh bại, dĩ nhiên là vô cùng mất mặt. Hừ lạnh một tiếng, hắn tay lại hóa đao đánh ra chiêu thức y hệt ban nãy, chỉ khác một đao này nhưng là toàn lực!

“Xoạt!”. “Ông...”. “Uỳnh...”. Cự chưởng vỗ đến, ánh đao chém qua, nhất thời lại vang lên một tiếng đinh tai nhức óc, không gian ầm ầm vỡ vụn, Hồng Hồ thành quang hoa đại trận bắn lên nhưng đã không có khả năng bảo hộ được toàn cảnh bên trong nữa, hư không vết rách lan tràn đánh xuống Hành pháp quảng trường, kiến trúc quanh đó cũng bị liên lụy không nhỏ, ầm ầm sụp đổ.

“Hừm!”. Thiên Quân chỗ Hành pháp đài nhìn đến không gian phá toái đang lan truyền về phía mình thì con ngươi bắn ra kinh người hào quang, tu vi Thánh tổ bước thứ tám cực hạn bộc phát, hai tay để ngang nâng lên khẽ quát. “Luân hồi!”.

Nhất thời một cái Thái cực đồ án trắng đen xuất hiện trên tay hắn, bàn tay phải là bạch sắc dương cực, bàn tay trái là hắc sắc âm cực, hai tay khẽ quấy động thì Thái cực đồ cũng vặn vẹo xoay tròn, không gian phá toái sinh ra hư không thiết cắt cùng âm phong một chút cũng không có khả năng đánh xuyên qua đồ án này, không ảnh hưởng chút nào đến Thiên Quân cùng Ân gia mấy người BePN phía sau hắn.

“Bán bộ Hỗn độn cảnh còn là xuất thân từ Thần địa, Ám Vũ còn thiếu một chút nữa mới có thể tranh phong, trừ phi tu vi có thể tiến một chút nếu không có lẽ không phải đối thủ của Hồng gia lão tổ!”. Thiên Quân lập tức đưa ra suy đoán, sau đó nhưng là liếc nhìn về phía hai cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư kia, cái sau cũng đang bất khả tư nghị nhìn hắn cản lại không gian tan vỡ.

“...”. Ân Vũ con ngươi co rụt kinh hãi, vậy mới biết Thiên Quân khủng bố, chỉ có Thánh tổ bước thứ tám mà thôi đã không chút nào sợ hãi, đơn giản chặn lại không gian phá toái, đây là thủ đoạn chỉ có Hư vô cảnh Thánh hiền mới có thể làm được, nói cách khác Thiên Quân tu vi còn chưa đến Hư vô cảnh nhưng đã có Hư vô cảnh chiến lực, Thánh tổ cảnh thiên kiêu cũng có số ít kẻ làm được nhưng đều chủ yếu là Đại thánh cảnh rồi, Thiên Quân nếu đạt đến Đại Thánh cảnh chỉ e càng thêm đáng sợ! Mặt khác Thiên Quân vận dụng là Luân hồi lực lượng, loại này lực lượng trong bát đại lực lượng cũng là khó lĩnh ngộ vô cùng. Hắn cài này Thánh tổ bước thứ bảy tại trước mặt Thiên Quân chỉ e chỉ như hài tử mà thôi, phất tay liền diệt.

“Hư vô cảnh bước thức ba đỉnh phong lại có thể cản được một đao toàn lực của Hồng trưởng lão, nữ tử này chỉ e có được thiên phú không phải chuyện đùa!”. Thanh y trung niên nhân nhìn về phía Ám Vũ có chút kiêng kị nói.

“Không sai! Nàng đích xác lợi hại, đơn đả độc đấu chúng ta cũng khó lòng kiềm chế được nàng. Chỉ là tên kia so với nàng còn muốn cường đại hơn không ít ah!”. Hắc y trung niên gật đầu đống ý sau đó lại nhìn Thiên Quân nói. “Thánh tổ bước thứ tám đỉnh phong cực hạn lại có thể không nhìn đến không gian phá toái, kẻ này chỉ e cũng là một vị đỉnh cấp thiên kiêu cự nghiệt, chỉ là kẻ này khí tức vô cùng lạ lẫm, xem ra cũng không thuộc Thần địa ta, không lẽ là Thần địa khác đến?”. Hắnm cũng là đầy kinh ngạc than thở.

“Ha ha, thiên kiêu thì lại như thế nào? Có thể so được với vị kia đánh xuyên Đặc cách tháp? Mà lại vi phạm Hạo Thiên Thần địa ta quy định, cho dù là tầm thường Hỗn độn cảnh cũng có khả năng ngã xuống, bọn hắn đã nhạo sự tại đây thì cũng nên nhận lấy hậu quả!”. Thanh y trung niên nhân cười âm lãnh nói. “Ta trái lại càng thêm tò mò, bọn hắn hai người làm sao lại muốn tại Hồng Hồ thành bốc lên phong hiểm cùng Hồng gia trở mặt, xem ra cũng có chút không đơn giản!”.

“Như vậy còn không đơn giản!”. Hắc y trung niên nhân cười cười. “Ngươi đến đây!”. Hắn ngoắc ngoắc Hồng Phi Vân đang thành thật đứng một bên trợn mắt há mồm nhìn Ám Vũ cùng nhà hắn lão tổ giao thủ, lúc này mới biết hóa ra khi nàng cùng hắn giao thủ cũng không có vận dụng toàn lực. Hắc y trung niên nhân gọi đến hắn hơi giật mình tỉnh lại quay sang cung kính hỏi.

“Hồi Nguyên trưởng lão có chuyện gì sao?”. Hồng Phi Vân hơi chút cúi đầu nói. Đừng xem cùng là Hư vô cảnh mà nhận đồng, Hạo Thiên Thần địa bên trong phân chia vô cùng rõ ràng, Hư vô cảnh cũng có phân chia mạnh yếu, tỉ như có thể gia nhập Hình đường Hư vô cảnh Thánh hiền đều từng là cự nghiệt thiên kiêu, tại đồng cấp bên trong có thực lực vô cùng mạnh mẽ, cho dù là Hồng gia lão tổ còn phải kiêng kị hai người này thực lực cùng địa vị chứ đừng nói Hồng Phi Vân hắn. Huống chi nếu nói đúng ra thì Hồng Phi Vân cũng không phải thành viên của Hạo Thiên Thần địa, hắn trước kia cũng chỉ là một cái bình thường tu giả mà thôi, về sau đạt được kỳ ngộ đột phá Hư vô cảnh được Hạo Thiên Thần địa mở cho một con đường trở thành ngoại môn trưởng lão, thế nhưng thành tựu cũng chỉ có hạn, sau đó liền lưu lại Hồng gia tọa trấn gia tộc. Giống như Hồng Phi Vân Hư vô cảnh Thánh hiền tại Hạo Thiên Thần địa cũng có không ít.

“Đến đây nói một chút...”. Hắc y trung niên nhân gọi là Hồi Nguyên ngoắc ngoắc tay nói.

“...”. Sau đó bọn hắn liền đứng một chỗ trao đổi chốc lát.

“Vù...”. “Rắc...”. Không gian phá toái, Hồng gia lão tổ hai mắt khẽ híp nhìn cách đó không xa Ám Vũ đang hiển hóa ra hắc ám cự nhân đứng trong Ám vân, cự nhân lúc này bả vai bị xẻ ra một đoạn, tuy rằng chỉ chớp mắt liền lành lại nhưng có thể rõ ràng phát hiện được, Ám Vũ cùng Hồng gia lão tổ giao thủ đã rơi xuống hạ phong. Bất quá Hồng gia lão tổ còn chưa gây ra được thực chất tổn thương cho nàng, chỉ xem như đang áp chế nàng mà thôi.

“Hừ! Liền cho ngươi biết thế nào là thực lực của lão phu!”. Hồng gia lão tổ mày nhíu lại lạnh lùng nói. Ám Vũ có thể cản được mấy chiêu của hắn khiến hắn cũng phải nhìn lại, Ám Vũ chiến lực hơn xa tu vi, là một vị có thể vượt cấp chém giết thiên kiêu, hắn không thể không dùng toàn lực. Hắn tay trái hoa lên, một thanh hoàng kim trường đao xuất hiện, cùng với đó một loại khi thế muốn đánh xuyên vạn giới, đục thủng thương thiên từ hắn thể nội tràn ra, thình lình đạt đến Vực cấp trung kỳ Đao vực! “Kinh hồng!”. Lại là một đao kia, thế nhưng được Đao vực gia trì lên thì uy lực tăng lên mấy thành, hồng quang như muốn nhuốm đỏ cả Hồng Hồ thành, hư không tan nát, ánh đao như điện chém về phía Ám Vũ cự nhân.

“Hừ! Ám Vũ già thiên thủ!”. Ám Vũ cự nhân hừ lạnh. Hồng gia lão tổ đã vận dụng thực lực, nàng cũng không dám lưu lại cái gì, hai tay kết ấn đẩy ra, nhất thời ám vân cuồn cuồn, một cái cự thủ vươn ra như muốn nhấn chìm cả thiên địa đập xuống Kinh hồng ánh đao, uy lực cũng không chút nào kém.

“Xoạt!”. “Rắc...”. Không gian như tấm vải màn bị xé rách, kinh hồng ánh đao chém lên Ám Vũ già thiên thủ, cái sau chỉ có thể chặn lại chốc lại liền bị đánh xuyên quam, ánh đao lập tức chém về phía Ám Vũ cự nhân.

“Ánh linh thuẫn!”. Ám Vũ cự nhân phản ứng cũng không kịp chỉ có thể hô lên, Ám vân cuồn cuộn kéo đến trước mặt nàng hóa thành một tấm vách ngăn hòng cản lại một đao dư uy này.

“Ầm!”. “Rắc...”. “Ah...”. Một tiếng chát chúa vang lên, Kinh hồng ánh đao như không đâu không trảm, Ám linh thuẫn vỡ nát, hư không tản ra, Ám Vũ cự nhân như gặp trọng kích kêu rên một tiếng đau đớn bị đánh bật về phía sau, nàng hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.

“Ngươi đường đường một vị đỉnh cấp thiên kiêu lại đi ra tay với tộc nhân của ta, thật khi Hồng gia ta không có ai làm được gì được ngươi?”. Hồng gia lão tổ đắc thủ nhưng cũng truy kích mà lạnh như băng nói. Ám Vũ thiên phú cao dọa người, thân phận chỉ e không đơn giản, hắn trước muốn tìm hiểu một hai.

“Lão già ngươi cũng chỉ có tu vi hơn ta một chút mà thôi, ngươi cũng không làm gì được ta, liều cái cá chết lưới rách ngươi cũng chưa chắc đã chịu nổi!”. Ám Vũ cự nhân lại giống như không xem chút nào thương thế kia lạnh nhạt nói. “Mà lại ngươi một chút nguyên nhân cũng không hỏi, ngươi biết được là ta trước tiên chọc vào Hồng gia ngươi? Sao ngươi không nghĩ ngược lại đâu?”. Giao thủ vài chiêu nàng biết được muốn đánh bại được đối phương không dễ, khả năng vô cùng thấp, đánh nữa nàng cũng chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.

“Ra tay với ngươi? Chuyện cười! Ngươi đường đường một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba siêu cường nhân vật, Hồng gia ta lại có ai dám chọc ngươi?”. Hồng gia lão tổ nghe vậy thì giận quá hóa cười. “Mà lại ngươi nghĩ lão phu không lưu lại được ngươi thì ngươi có thể chạy thoát khỏi được Hồng Hồ thành?”. Hắn nhìn sang hai cái Hình đường trung niên nhân đang nói gì đó với Hồng Phi Vân nói.

“Ngươi có thể chạy được, hắn nhưng có thể?”. Hồng gia lão tổ cười lạnh chỉ phía Thiên Quân nói. Cả Ám Vũ cùng Thiên Quân đều mang mạng che mặt tuy rằng có chút cổ quái nhưng hắn cũng không thèm để ý, hắn chỉ quan tâm hai người này nhưng là xúc phạm đến Hồng gia hắn tôn nghiêm, xúc phạm đến Hạo Thiên Thần địa quy tắc, khó lòng tránh tội.

“Ngươi dám!”. Ám Vũ lạnh lùng gầm lên, Ám lực lượng phun tròa càng thêm mãnh liệt, nàng ban đầu chính là cái kia Ám điện thành viên, tuy rằng lúc này có chút đặc thù nhưng nếu nàng liều cái đại giới chưa hẳn không giết được Hồng gia lão tổ, đối phương lại dám uy hiếp Thiếu gia nhà nàng, nàng thế nào lại không nổi giận? Vì hắn nàng có thể hi sinh mạng sống cũng có thể ah!

“Ồ? Lại đánh chủ ý lên đầu ta rồi?”. Thiên Quân nghe vậy thì cười nhạt nói. Hai con ngươi trong suốt dần trở nên thâm thúy hỗn độn, như có tinh không tại trong đó diễn biến. Hắn chân đạp hư không đi đến bên cạnh Ám Vũ, Ám vân lập tức bị tách ra như gặp phải khắc tinh, hắn vươn tay vỗ vào vại Ám Vũ cự nhân. “Được rồi, chuyện ở đây để ta làm đến!”.

“Vù...”. “Vù...”. Ám Vũ hơi chút kinh ngạc nhìn sang nhưng cũng không nói gì, Ám lực lượng tản ra lộ ra nàng bản thể, vẫn là bạch y xuất trần, khuôn mặt tuyệt mỹ vẫn bị khăn lụa mỏng che đi, chỉ là trên đó có chút máu vẫn còn chưa khô, cho thấy ban này giao thủ nàng đã bị thương thổ huyết. Nhìn thấy này Thiên Quân khuôn mặt liền trầm xuống, hai mắt híp lại bắn ra khiếp người quang mang quay lại nhìn chằm chằm Hồng gia lão tổ.

“Ngươi một chút lý do cũng không biết, luôn mồm nói là bọn ta đánh ngươi Hồng gia chi nhân, nếu không phải nể mặt Hạo Thiên Thần địa ta đã xóa đi Hồng gia tồn tại, ngươi lại dám đả thương nàng...”.

“Ta thấy Hồng gia ngươi đã không cần tồn tại tất yếu rồi!”. Thiên Quân lạnh lùng nhìn Hồng gia lão tổ băng lãnh nói. Ám Vũ tuy rằng chỉ là thuộc hạ của hắn nhưng cũng thể tùy tiện để kẻ khác khi dễ được, đối với Hồng gia hắn đã không ưa, lúc này lại càng chán ghét.

“Ha ha, dựa vào ngươi một cái Thánh tổ bước thứ tám cũng dám ngông cuồng như thế? Không nể mặt Hạo Thiên Thần địa?”. Hồng gia lão tổ con ngươi co rụt sau đó nhưng là giận quá hóa cười băng lãnh nói. “Xâm phạm Hồng gia ta không nói, còn dám xúc phạm Thần địa tôn nghiêm, chết!”. Nói đoạn hắn một đao vung lên chém về phía Thiên Quân, uy năng tuy rằng không kịp Kinh hồng ban nãy nhưng uy năng cũng vô cùng đáng sợ, chỉ e tâm thường Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba dưới một đao này lập tức hình thần câu diệt.

Thế nhưng ngay tại lúc này hai bóng người một hắc một thanh đứng trước mặt Thiên Quân, bọn hắn đều lấy ra vũ khí là hai thanh đại kích vung lên chắn lại một đao của Hồng gia lão tổ. Chính là Hình đường hai người trung niên nhân kia.

“Ầm!”. “Rắc!”. Hồng gia lão tổ cũng không tốt thu đao, nhất thời va chạm mạnh mẽ vô cùng, không gian lại ầm ầm tan vỡ, ba bóng người tách ra, hai người kia vẫn đứng ổn định trước mặt Thiên Quân, không gian thiết cắt, âm phong một chút cũng không chút nào ảnh hưởng đến hắn. Về phần Hồng gia lão tổ ánh mắt không chút tin tưởng trợn trừng nhìn hai vị Hình đường trưởng lão.

“Lục Nghĩ Thanh, Hồi Nguyên! Hai vị là có ý gì?”. Hồng gia lão tổ âm thanh chát chúa gầm lên. Làm sao hai tên này lại bảo hộ Thiên Quân rồi? Bọn hắn nên là xuất thủ bắt lấy Thiên Quân cùng Ám Vũ mới phải ah.

“...”. Chính là Hồng Phi Vân cũng không hiểu, sau khi cùng hắn trao đổi một chút thì Hồi Nguyên hai người mặt liền sầm xuống lao ra cản lại một chiêu của Hồng gia lão tổ, cái này khiến hắn ngơ ngác không thôi.

“Hồng lão quỷ, xem ra lần này làm khó rồi!”. Hồi Nguyên cười khổ nói.. Sau đó cười khổ quay đầu nhìn Thiên Quân. “Ngươi không có chuyện gì ah?”.

“Chúng ta có nhận biết?”. Thiên Quân hơi chút nhíu mày nhìn Hồi Nguyên nói. Hành độnh cổ quái như này tám phần đoán được thân phận của hắn rồi, chỉ là hắn không biết Hồi Nguyên.

“Ha ha ha, ta gọi là Hồi Nguyên, Hình đường một thành viên, ngày đó may mắn nhìn thấy ngươi vượt tháp!”. Hồi Nguyên cười khan nói. Ngày đó Thiên Quân vượt tháp xong liền rời đi, nhận biết cũng chỉ có mấy người Lăng Càn Thiên, chỉ e là xếp hạng trưởng lão cũng không biết chứ đừng nói hắn cái này Hình đường trưởng lão thành viên.

“...”. Hồng gia lão tổ ánh mắt lập lòe không hiểu sau đó cau mày nhìn Lục Nghĩ Thanh cũng chính là cái kia thanh y trung niên nhân đầy nghi vấn. “Lục trưởng lão...”.

 “Aiii... Hồng trưởng lão biết đến vị kia mấy ngày trước vượt Đặc cách tháp gọi là gì ah?”. Lục Nghĩ Thanh cũng dấu cái gì thở dài nói.

“Lộp bộp...”. Hồng gia lão tổ nội tâm lộp bộp một cái sau đó liếc nhìn Thiên Quân, lại quay đầu nhìn Hồng Phi Vân vẫn đang còn ngơ ngác chỉ Thiên Quân hỏi. “Hắn... Hắn gọi là gì?”.

“...”. Hồng Phi Vân đang kinh ngạc thì giật mình cúi đầu đối với Hồng gia lão tổ. “Hồi lão tổ, hắn trước đó tự xưng là Vũ Thiên Quân, cũng chính là...”. Hắn đang nói thì đột nhiên nhà hắn lão tổ gầm lên đầy tức giận.

“Hỗn đản!”. Mới một ngày trước biết đến một chút về cái kia bí ẩn mà quái dị yên nghiệt Vũ Thiên Quân, hôm nay tộc nhân của hắn đã chọc phải, đây chính là tiểu tổ tông ah, cho dù là Thần chủ Lăng Càn Thiên cũng đã dặn dò kỹ càng không nên chọc giận hắn, bằng không hậu quả khó nói, lúc này liền tốt, tức giận bên dưới hắn một vỗ đập về phía Hồng Phi Vân.

“Rầm!”. “Rầm!”. Hồng Phi Vân còn chưa hiểu cái gì thì đã bị cự lực khủng bố đập sâu vào đại địa, trong thương không biết sống chết.

Tác giả: Đế Thanh
Bình Luận (0)
Comment