Ma Thần Thiên Quân

Chương 463

Thiên Quân đưa ra Thời không thần điển cùng Sinh diệt ma kinh cho Lăng Càn Thiên, hắn cũng từng nói sẽ “tạo” ra cho Hạo Thiên Thần địa mấy cái có thể hoàn mỹ tu hành hai loại Hỗn độn cảnh pháp quyết này, đám người Lăng Càn Thiên khi đó còn không dám tin tưởng Thiên Quân có thể làm được vì cái này hành động có thể nói là vô cùng nghịch thiên, đây là sinh sinh tạo ra mấy cái có tiềm lực cực cao thành tựu Hỗn độn cảnh đại năng, đừng nói là Thiên Quân mới chỉ có Thánh tổ cảnh tu vi mà chính là Lăng Càn Thiên hay Y Thần cũng không có khả năng làm được.

Thế nhưng đủ loại thần kỳ thủ đoạn cho thấy Thiên Quân thật có khả năng làm được điều tưởng chừng như không thể này!

“Lạnh quá!”. Một đám hài tử tất thảy mười ba cái đứng trên băng tuyết chi địa lập tức hơi run rẩy nói, đây là do Y Thần cố ý để bọn hắn đứng đó mà không cho bảo hộ nào, bọn hắn tu vi có cao có thấp nhưng đều đại khái ở Nhân đan cảnh trung kỳ trở lại, thiên phú tu luyện dĩ nhiên vô cùng cao. Bất quá nơi này hàn khí đúng là đủ cường đại, bọn hắn cho dù có tu vi tại thân nhưng nhỏ yếu vô cùng, còn không đủ để chống lại hàn khí ở đây.

“Ông...”. Y Thần sau cùng vẫn là buông ra lực lượng bao phủ một phương thiên địa, nơi này băng tuyết trải rộng nhưng một chút hàn khí cũng không ảnh hưởng đến đám hài tử kia nữa, sau đó hắn nhìn về phía Thiên Quân nhi hoặc. “Tiểu quỷ ngươi lại muốn đến nơi như thế này làm gì?”.

“Không có chuyện gì, ta ngẫu hứng mà thôi!”. Thiên Quân cười cười nói. “Đây là đám tiểu tử mà các vị chọn ra?”. Hắn chỉ về phía mười cái hài tử mà Y Thần mang đến nói.

“Uhm! Bọn hắn giao cho ngươi!”. Y Thần gật đầu nói. Thiên Quân xem ra cũng muốn làm việc này bí mật không muốn ai biết nên khi đưa bọn hắn đến đây xong Y Thần liền muốn quay đầu rời đi.

“Không cần! Ngài trước tiên ở đây đợi một lát, mấy ngày sau ngài đem bọn hắn về Thần địa tu hành là được, ta rất nhanh sẽ xong chuyện này!”. Thiên Quân thấy vậy thì vội hô lên. Lão gia hỏa này chính là Hỗn độn cảnh đại năng ah, động một cái đã không biết đi đến tinh vực nào rồi, không nhanh không được.

“Hử? Nhanh như thế?”. Y Thần kinh ngạc nhìn lại, đây chính là chuyện gần như bất khả thi đây, hắn nghi hoặc trùng trùng nhìn Thiên Quân thì thấy Thiên Quân gật đầu cười cười.

“Mấy tiểu quỷ này xem ra cũng có gia thế không nhỏ đi?”. Thiên Quân nhìn đám hài tử hỏi. Ngoài Ân gia ba cái tiểu quỷ ra thì mười cái còn lại Thiên Quân mới thấy lần đầu mà thôi, không biết chút nào. Bọn hắn đều là anh khí bất phàm, quanh thân linh khí tự hành lưu động, có thể nói tiên thiên đã chiếm cứ ưu thế hơn nhiều thường nhân, nhất là một thân y phục, khí chất đều tỏ ra quý khí vô cùng.

“Ngươi mới là tiểu quỷ, cả nhà ngươi là tiểu quỷ!”. Đột nhiên một cái nam hài nhìn Thiên Quân đầy tức giận gầm lên nói. Bọn hắn đối với Y Thần còn có sợ hãi, đối mặt với Thiên Quân thì một chút cũng không có, thậm chí còn có chút khinh thường.

“Ồ? Tính tình cũng rất lớn ah!”. Thiên Quân kinh ngạc sau đó sầm mặt xuống. Hắn trong đời đúng là lần đầu tiên bị người mắng như thế, mà lại là một cái tiểu quỷ mười tuổi khoảng chừng.

“Hắn là Thủy Yên Phục, là đệ đệ của Thủy Yên Nhiên, được nha đầu kia nâng đỡ, hắn tại trong Thần địa đúng là có cực cao địa vị, tính tình lớn cũng là dễ hiểu!”. Y Thần cũng là cười nhạt nói. Sau đó lạnh mặt liếc sang Thủy Yên Phục. “Ngươi còn nói một câu tương tự như vậy, bản tọa liền cho ngươi biết trên đời này Thủy Yên Nhiên, thậm chí Thủy Vô Cực cũng có người mà bọn hắn không dám trêu đến!”.

“...”. Thủy Yên Phục giống như bóng xì hơi co đầu rụt cổ, nó cho dù lại ngông cuồng cũng không dám trước mặt Y Thần nói cái gì, đây chính là lão tổ tông cấp bậc, cho nó mười lá gan cũng không dám cãi lại, chỉ là nhìn đến Thiên Quân ánh mắt lại lập lòe mấy cái, dĩ nhiên là ghi hận lên đầu cái sau.

“Nếu bọn chúng có cái gì sai ngươi cũng không cần cố kị cái gì, cho bọn chúng một chút giáo huấn cũng không sai!”. Y Thần lại nhìn sang Thiên Quân nói.

“Ha ha. Ngài thấy ta cần cố kị sao? Mấy cái hài tử mà thôi, ta còn không đến mức đi chấp nhặt bọn chúng!”. Thiên Quân cười nhạt nói. Đây chỉ như mấy cái hài tử còn chưa hiểu chuyện mà thôi, được nuông chiều sinh hư. Nói đoạn hắn con ngươi lập lòe nhìn về phía đám hài tử thở dài. “Chuẩn bị tiếp nhận địa ngục đi...”. Hắn nụ cười đầy âm khí khiến mười ba cái hài tử thân hình đều không tự chủ run rẩy một trận, nhìn đến Thiên Quân ánh mắt đều đã chuyển loạn không ngừng.

“Xoạt...”. “Xoạt...”. Thiên Quân đi về phía trước vạch tay mấy cái đánh ra mấy đạo kiếm khí, nhất thời đục ra một chỗ cự động sau đó đi vào, thuận tiện một tay vung lên, một đạo nhu kình hình thành quấn lên Thủy Yên Phục.

“Trước tiên để tiểu quỷ này nếm thử!”. Thiên Quân cười cười nói, chỉ là phía sau hắn đám người đều không tự chủ run lên, giọng cười kia so với ác ma cũng không kém bao nhiêu đâu.

“Ngươi... Ngươi mau buông ta ra!”. Thủy Yên Phục bất ngờ bị bắt đến thì kinh hãi gầm thét, ánh mắt đầy cầu xin nhìn Y Thần. “Y Thần lão tổ mau giúp ta, a a a, ta không muốn đi theo hắn...”.

“Ngươi cứ hét đi, đau đớn gầm thét ah...”. Thiên Quân đi vào cự động một chỗ liền ngồi xuống cười cười như ác ma nhìn Thủy Yên Phục, lực lượng cuồn cuộn đi ra cuốn lên Thủy Yên Phục trước mặt hắn, cái sau có dù dãy dụa thế nào cũng không thể nhúc nhích mảy may.

“Ngoan ngoãn im lặng đừng dãy dụa, nếu sai một chút thì tiểu quỷ ngươi có không may mất mạng cũng không ai trách được ta đâu...”. Hắn vẫn là cười cười nói, cho dù là có một tấm mạng che mặt nhưng Thủy Yên Phục có thể tưởng tượng sau đó chính là một cái khuôn mặt của ác ma vô cùng tà ác, kinh sợ đến sắp phát khóc, thế nhưng đó còn không là gì!

“Vù...”. “Bồng...”. Đột nhiên Thủy Yên Phục nhìn thấy một loại hỏa diễm bạch sắc từ Thiên Quân thể nội tràn ra sau đó quấn lên người hắn, tiếp đó mới chân chính địa ngục, hỏa diễm theo lỗ chân lông chạy vào thân thể nhỏ nhắn của hắn, tiếp đó một loại nóng rát truyền khắp toàn thân..

“Ah...”. Thủy Yên Phục lập tức gầm lên, nước mắt lập tức chảy ta...

“Ah... Ta sai rồi, tha cho ta đi...”.

“Ah... Không, đừng đốt ta... Ah... Lão tổ mau cứu ta, Phục nhi không chịu nổi...”.

“Ah... Tỷ tỷ mau mau đến cứu đệ...”...

Từ trong cự động khoogn ngừng truyền ra tiếng gầm thét đầy kinh hãi, nếu không được chứng kiến thì tuyệt đối không có ai tin đây chỉ là tiếng thét của một cái hài tử, giọng hét sau đó nhưng là khàn dần đi, cho dù yếu ớt nhưng vẫn từng đợt, từng đợt vang lên vô cùng thấm vào lòng người.

“Ah...”. Đám hài tử bên ngoài cũng không tử chủ được co lại một đoàn, Thủy Yên Phục đi vào được nửa canh giờ thì nửa canh giờ cũng đều tại gầm thét đau đớn, sau đó chính là rên rỉ không ngừng, phảng phất chịu đến vô cùng vô tận tra tấn, đau đớn âm ỉ đến mức cho dù muốn ngất đi cũng không thể.

“Hắn đang làm gì...”. Y Thần cũng hơi nhíu mày thầm nghĩ, đau đớn khiến một cái hài tử gầm thét không thôi như vậy chỉ sợ cũng không phải đơn giản, phảng phất như là đang trải qua ngàn vạn đao cùng chém, một cái hài tử cho dù chịu qua cũng muốn phế đi phân nửa, tuy rằng nghĩ như thế nhưng hắn vẫn không có hành động gì, đơn giản đứng đợi, cũng không thả ra linh thức tìm tòi. Thiên Quân đã làm như kia đương nhiên cũng là có đạo lý, dù sao cuộc đời tu giả trải qua đau đớn cũng không ít, tỉ như kích phát huyết mạch, tái tạo thân thể, thậm chí là linh hồn bị tra tấn... Đó chính là đau đớn nói không nên lời.

Đám người đúng bên ngoài cũng không có nói chuyện gì, bên ngoài động trầm mặc một canh giờ qua đi, bên trong tiếng rên rỉ rút cục dừng lại, không biết là Thiên Quân đã thành công hay Thủy Yên Phục đã không còn sức rên rỉ...

“Huh! Xem như không tệ, thành công tám thành rồi, còn cần từ Thần Quân cùng Ma Quân một chút tinh huyết!”. Thiên Quân ngồi bên trong cự động khẽ thở ra một hơi lẩm bẩm. Ngày trước khi hắn kích phát huyết mạch cùng sáng tạo kinh mạch choa Bát đại linh tử đơn giản hơn một nay nhiều, bát đại FbEi5 linh tử đều có Thần tộc huyết mạch, chỉ cần khai tạo kinh mạch là được, Thủy Yên Phục cùng đám hài tử này lại bất đồng, bọn hắn không có Thần, Ma tộc huyết mạch, hắn muốn để bọn tiểu quỷ này hoàn mỹ tu luyện Thời không Thần điển cùng Sinh diệt Ma kinh thì cần khai tạo kinh mạch là một chuyện, ngoài ra còn cần Thần tộc, Ma tộc máu huyết mới được.

“Xem ra còn cần liên hệ một chút Thần Quân cùng Ma Quân, có lẽ phải đẻ mấy tên kia đến chỗ ta một chuyến!”. Mấy ngày trước vừa mới truyền cho Thần Quân cùng Ma Quân Bất hủ vật chất, lúc này không sai biệt lắm thì bọn hắn đang dung hợp Bất hủ vật chất vào bản nguyên, có lẽ còn cần chút thới gian. Nhanh nhất là nên để cho mấy cái thủ hạ mang tinh huyết đến cho hắn, suy nghĩ chốc lát liền đã câu thông Thần, Ma nhị Quân.

“Đến các ngươi rồi!”. Đám người bên ngoài đang tò mò kết quả bên trong cự động như thế nào thì giọng nói của Thiên Quân từ trong động truyền ra, một đạo nhu lực truyền ra cuốn lấy hai cái hài tử đi vào trong động, bọn hắn cho dù dãy dụa cũng không có ích, bên ngoài lại càng không có ai ngăn cản.

Tiếp đó lại là những đợt gầm thét đau đớn cùng rên rỉ, bên ngoài Y Thần, Ân gia mấy người đều cảm thấy lạnh người, Thiên Quân không biết đang làm gì nhưng có thể khiến đám hài tử kinh thét như vậy mà không hề có ý định ngừng nghỉ thì đúng là đủ độc ác, bất quá bọn hắn đều hiểu được, Thiên Quân là đang muốn giúp những hài tử kia, về phần kết quả thì lại khó nói rồi.

Một canh giờ một lượt hai cái hài tử, Thiên Quân cũng đều là ngẫu nhiên bắt đến, sau cùng bảy canh giờ qua đi, Thiên Quân chầm chậm đi ra cự động về phần mười ba cái hài tử đều không thấy đâu, hắn đi ra cũng không chờ đợi cái gì chỉ lạnh nhạt phun ra hai chữ “Đợi ta!” Liền đã lóe lên biến mất.

“Thời không chi thế!”. Y Thần con ngươi lập lòe lập tức nhận ra Thiên Quân thủ đoạn biến mất. Nội tâm cũng nổi lên một trận sóng gió, trước đó tại Hồng Hồ thành thấy Thiên Quân thi triển ra Luân hồi chi lực đã cảm thấy kinh ngạc, lúc này càng có thêm Thời không chi lực thì càng thêm than thở.

Bát đại lực lượng bên trong tuy rằng không có phân trên dưới nhưng cũng có khác biệt chút ít về sự quỷ dị cùng khó lĩnh ngộ, tỉ như Hủy diệt chi lực, Vạn tượng chi lực là dễ lĩnh ngộ nhất, hấu hết Hỗn độn cảnh đầu là dựa vào hai loại lực lượng này mà chứng đạo Hỗn độn cảnh, tiếp đó chính là Sinh mệnh chi lực, Tử vong chi lực, khó hơn nữa là Thời không chi lực, Thiên phạt chi lực, còn lại chỉ có số ít có thể lĩnh ngộ được là Luân hồi cùng Vận mệnh chi lực. Thiên Quân không biết lĩnh ngộ những loại lực lượng nào nhưng chí ít cũng có hai loại rất khó lĩnh ngộ lực lượng là Luân hồi chi lực và Thời không chi lực! Ngoài ra còn có hư hư thực thực Vạn tượng chi lực cùng Hủy diệt chi lực, đây là do lần trước hắn giúp Long lão đột phá lộ ra, cụ thể hắn lĩnh ngộ lực lượng nào thì không ai biết được.

“...”. Ân Vũ con ngươi cũng là co rụt khiếp sợ, càng hiểu về Thiên Quân hắn lại càng kinh hãi, bản thân có thể làm Đao nô của hắn chỉ e cũng là một cái vinh hạnh lớn lao vô cùng ah.

Thiên Quân vận dụng Thời không chi thế rời đi cũng không để ý những này, hắn chạy ra ngoài một chuyến đương nhiên là có chuyện quan trọng, câu thông Ma Quân cùng Thần Quân rất nhanh đã thu được kết quả.

“Đi ra đi!”. Hắn một lần nữa xuất hiện đã đứng tại một chỗ đỉnh núi thấp khẽ nói.

“Ông...”. “Vù...”. Hư không hai chỗ rung động, một thanh huyết đao cùng một cái Viên luân tròn lần lượt xuất hiện trước mặt Thiên Quân. Đương nhiên chính là Huyết Nguyệt đao Ma Quân cùng Thời không chi luân của Thần Quân.

“Chủ nhân!”. Hai cái binh khí xuất hiện lập tức hóa thành nhân thể cung kính quỳ trước mặt Thiên Quân, nếu xét ra thì bọn nó cũng không phải vũ khí của Thiên Quân nhưng bọn hắn cũng biết bất kể là Thần Quân hay Ma Quân đều chỉ là phân thân của Thiên Quân mà thôi, mà lại Thiên Quân so với hai cái trước càng thêm đáng sợ cùng khủng bố, căn bản là không thể hình dung, hai tiếng “Chủ nhân” này là bọn nó cam tâm tình nguyện gọi.

“Uhm! Để các ngươi đi một chuyến rồi!”. Thiên Quân gật đầu nói.

****** Sáng nay nhà ta có việc đột xuất, công việc cũng phải bỏ dở, không có thời gian làm gì cả, thông cảm cho ta...

Tác giả: Đế Thanh
Bình Luận (0)
Comment