“Oanh...”. Long Vực bên trên kịch chiến càng thêm khủng bố, liên miên tiếng nổ vang, không gian chôn vùi, mọi quy tắc ohai diệt, chỗ này nhưng đã bị đánh cho không còn hình dáng. Y Thần lấy sức một người kiềm chế ba vị Hỗn độn cảnh tạo cơ hội cho Long Lão cùng Thiên Quân chạy trốn, Long Vực ba vị Hỗn độn cảnh vì bảo vệ Long Vực chỉ có thể tại trong đó lưu thủ, thế nhưng sau đó cũng có một vị tách ra truy đuổi Long Lão cùng Thiên Quân, kẻ này không sai biệt lắm thì chính là đại địch của Long Lão, Long Kim Thánh!
“Y Thần! Ngươi làm như này là muốn cùng Long Vực ta triệt để trở mặt?”. Long Vực bên trong, Nhị nguyên lão Long Thường giọng nói lại vang lên. Mặc cho hắn cùng Long Nghiễm hai cái vận dụng lực lượng bảo vệ nhưng chỗ kia đại chiến quá mức đáng sợ, Long Vực vẫn có nhiều chỗ tổn hại. Trường sinh bí cảnh cửa vào là hoàn cảnh đặc thù nên cũng không có tổn hại quá nhiều, bất quá chỗ đó ảnh hưởng cũng rất lớn, nhóm tu giả phía dưới đã nháo nhác chạy trốn, thậm chí đã có rất nhiều chạy ra Long Vực tìm đường tránh thoát, Hỗn độn cảnh đại chiến nhưng vô cùng đáng sợ.
“Triệt để trở mặt? Ha ha ha... Tại thời điểm ngươi lại muốn mưu đồ đối với người của Thần địa ta thì các ngươi Long Vực đã muốn cùng Hạo Thiên Thần địa ta trở mặt rồi!”. Y Thần đứng trên thiên không như là ma thần cười lớn nói. “Nếu hậu bối đi ra ngoài lịch lãm bị đuổi giết biệt khuất như thế ta còn không đứng ra thì Hạo Thiên Thần địa ta mặt mũi ở chỗ nào? Đâu như các ngươi, trẻ đánh không lại già liền ra mặt, thực sự là mất hết Hỗn độn cảnh mặt mũi”. Hắn giọng nói ông ông tác hưởng truyền đi khắp Long Vực, thậm chí là mấy cái tinh vực phụ cận cũng có thể nghe đến. Điều này nhưng khiến cho nhiều tu giả cảm thấy hào hùng, đây mới là cái mà đại năng nên có, hậu bối nhà mình bị bắt nạt biệt khuất như thế còn không đứng ra thì làm sao có thể ăn nói? Cho dù là đối mặt với thiên quân vạn mã cũng không có khả năng lùi bước!
“Hắn cho dù là không sai thiên kiêu nhưng tâm tính lại quá không được, ngươi vì hắn mà vẫn muốn trở mặt với Tu La Thần tộc ta?”. Thiên Thần Tu La như nâng lên vạn vạn thiên địa lạnh nhạt éo về phía hư không thanh liên hải nói.
“Hắn như thế nào thì ta vẫn thấy hơn xa Vạn Tu La, ngươi vì cái phế vật đó mà trở mặt với Hạo Thiên Thần địa ta, ngươi nghĩ đáng sao?”. Y Thần nhưng không chút khách khí lạnh lùng nói. Thiên Quân cho dù biểu hiện làm sao thì cũng là một vị che áp một đời yêu nghiệt, Vạn Tu La cơ bản là không thể so sánh.
“Hừ! Y Thần ngươi cho dù nói gì cũng không có khả năng ngăn cản việc hắn bị chém giết, Nguyệt Hoàng cùng Long Kim Thánh đạo hữu chắc chắn sẽ đem hắn chém giết!”. Tinh Hậu cũng lạnh quát. “Ngươi sẽ không cho rằng hai vị đó thất thủ? Ha ha, loại người cực hung cực ác như hắn cơ bản không cần sống trên đời!”.
“Không sai! Ngang nhiên đồ sát tộc ta tất cả thành viên, kẻ này so với bọn ta càng thêm sa vào ma đạo! Kiệt kiệt!”. Ma Đế Tu La cũng lạnh lẽo nói vào, giọng cười khô khốc không có tình cảm kia đủ khiến cho tầm thường Hư vô cảnh run sợ, đạo tâm hỏng mất.
“Hắn nếu bị giết, ta cùng Thần chủ chắc chắn đòi lại công đạo cho hắn, các ngươi có thể nhìn”. Y Thần FHIRgB0I hai mắt khẽ híp lại lạnh lẽo nói. “Kiềm chân các ngươi ở đây đã đủ rồi!”.
“Oanh...”. “Uỳnh...”. Tiếp đó lại là kịch liệt tiếng va chạm, dư chấn của nó nhưng kéo dài ra mấy chỗ tinh vực, tu giả cấp thấp đều cảm thấy chính là thiên tai hạ xuống, tấ cả nhưng đều tìm cách rời xa chỗ đại chiến, càng xa càng tốt.
Tại một chỗ cách xa Long Vực, một đạo hồng quang điên cuồng viễn độn hư không đi xa, kẻ này nhưng lại không chút nào để ý hư không loạn lưu chạy quanh thân mình, nói đúng hơn thì những hư không loạn lưu kia cũng không chạm đến được thân ảnh của hắn, lực lượng của hắn quá mạnh, tốc độ vô cùng nhanh. Chính là Long Lão mang theo Thiên Quân điên cuồng viễn độn.
“Y Thần một mình ở lại sẽ không sao chứ?”. Thiên Quân hơi có chút lo lắng nhìn Long Lão nói. Cái sau hiện đã hóa ra bản thể, Thiên Quân chính là được hắn mang ở trên đỉnh đầu.
“Yên tâm đi! Bọn hắn chỉ muốn kiềm chế Y Thần mà thôi, thật đánh lên thì cho dù một mình Y Thần cũng có thể khiến bọn hắn trọng thương rồi rời đi, bọn hắn sẽ không muốn liều lĩnh cá chết lưới rách mà làm lợi cho kẻ khác, nếu ta không sai thì vẫn có Hỗn độn cảnh ở ẩn dấu, chí ít là ba vị!”. Long Lão lạnh nhạt nói. “Bất quá, cho dù là như thế chúng ta cũng không thể chắc chắn, ta còn không có thể hiện ra Hỗn độn cảnh tu vi mà đã có hai đạo Hỗn độn cảnh khí tức khóa chặt, còn có mười ba cái Bán bộ Hỗn độn cảnh, xem ra những kẻ muốn giết ngươi cũng không ít!”. Sau cùng nhưng cười không cười lạnh lẽo băng lãnh nói.
“Là Nguyệt Hoàng cùng Long Kim Thánh kia sao?”. Thiên Quân hơi chút hồ nghi nói. Hắn cảm thấy khả năng cao chính là hai kẻ này.
“Uhm! Là hai kẻ này!”. Long Lão gật đầu nói, sau đó hai mắt như đèn lồng sangs lên lạnh liếc sang hư không một chỗ lạnh quát. “Các hạ nếu đã đến làm sao không muốn hiện thân?”. Long Lão một quát cũng khiến Thiên Quân rùng mình, vậy mà vẫn có đại năng đứng chờ hắn sẵn ở đây.
“Ồ? Lại có thể nhận ra Bản vương ẩn dấu, Hồng Long hộ pháp của Hạo Thiên Thần địa quả nhiên danh bất hư truyền!”. Hư không kịch liệt rung động, một vị hắc y thêu lên đầy kim tuyến bước ra lạnh nhạt nói. Kẻ này là một cái trung niên nam tử, mặt trắng nhưng không hề bệnh trạng, nhất là kẻ này một thân hoàng giả khí tức cực mạnh, nhất là một thân khí tức kia, đã vô hạn đạt đến Hỗn độn cảnh, một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh tối đỉnh. “Ngươi giết cửu điệt của ta, bản vương hôm nay giết ngươi trả thù cho hắn!”. Kẻ này lạnh nhìn về phía Thiên Quân, một trảo cũng vươn ra chụp về phía Thiên Quân cùng Long Lão.
“Huyền Vân vương triều Thân vương, Huyền Cơ Đạo!”. Long Lão lạnh lùng nói, sau đó nhưng là hừ lạnh. “Hừ! Còn không đột phá Hỗn độn cảnh là khoác lác như thế!”. Nói đoạn cũng tung ra một trảo chụp về phía cự thủ.
“Oanh...”. “Rắc...”. Hư không tan vỡ, Long Lão thân hình nhẹ chấn, cái kia Huyền Cơ Đạo cũng là như thế, một kích này nhưng xem như là ngang thủ, cái sau đương nhiên cũng là một vị kinh thế hãi tục Bán bộ Hỗn độn cảnh. Một kích này nhưng khiến cho Long Lão chậm lại một nhịp, phía sau hắn hai đạo Hỗn độn cảnh khí cơ nhưng đến được càng gần.
“Hôm này kể cả Vũ Thiên Quân, Long Hồng Đế ngươi cũng đều lưu lại đây đi!”. Huyền Cơ Đạo lạnh quát, thân hình lập tức lao về phía Long Lão, một cái cự tháp bị hắn cầm trên tay đập về phía trước, uy năng tương đương khủng bố.
“Long đạo hữu đi đi! Hắn để bản Hầu cản!”. Một nhiên một thanh trường kích thò ra hư không đâm về phìa cự tháp, một giọng nói lạnh lẽo cũng vang lên, nói đoạn thì trường kích chủ nhân cũng bước ra hư không, là một cái hắc y thiết giáp nam tử, hắn chỉ lộ ra một đôi mắt đầy dã tính, khí tức hung lệ so với Hung thú cũng không kém chút nào.
“Nhật Nguyệt vương triều Huyết Vũ Hầu!”. Huyền Cơ Đạo con ngươi co rụt lạnh quát, biểu tình nhưng liền ngưng trọng rất nhiều, đối phương nhưng cũng không có kém hắn.
“Đa tạ!”. Long Lão ánh mắt khẽ nháy nói, thân hình nhưng không có chút nào dừng lại, lập tức viễn độn phương xa. Nhật Nguyệt vương triều là đồng minh của Hạo Thiên Thần địa, Huyết Vũ Hầu này không như Thiên Thần Tu La trực tiếp trở mặt đã là rất tốt rồi, đằng này còn muốn giúp đỡ bọn hắn, một tiếng “Đa tạ” này là nên nói.
“Ha ha, đi đi, cái loại bỏ đã xuống giết ta không vừa mắt!”. Huyết Vũ Hầu cười lớn nói. “Huyết thiên thập tam kích!”. Nói nhưng cũng không có quên cái gì, đại kích lại đạp về phía Huyền Đạo Cơ đại tháp.
“Oanh...”. “Rầm...”. Thiên Quân quay đầu nhìn lại thì đã thấy quang hoa kịch liệt, va chạm kinh khủng vô cùng, Huyền Cơ Đạo hay Huyết Vũ Hầu đều là nhân vật không kém Long Lão trước khi đột phá, thực lực ngắn hạn có thể so với bình thường mới đột phá Hỗn độn cảnh, uy năng giao chiến đương nhiên vô cùng khủng bố.
“Huyết Vũ Hầu sao...”. Hắn hai mắt khẽ nháy nhớ kỹ lấy danh tự này, đây xem như một cái đỉnh thiên nam tử, không vì ham bảo vật mà hướng hắn xuất thủ, ngược lại ở phân thượng liên minh mà xuất thủ cản lại kẻ địch, nếu có cơ hội sẽ trả lại một đạo ân tình này. Thế nhưng Thiên Quân còn không thể thở ra một hơi thì thân hình kịch chấn lắc mạnh.
“Không tốt! Trường Thanh Thần địa!”. Long Lão thân hình chợt nhẹ chấn lách sang một bên, Thiên Quân hai mắt cũng mãnh liệt nhìn sang, một đạo thanh sắc trường hà vượt qua hư không mà đến đánh lên nguyên bản chỗ Long Lão đang đứng.
“Oanh...”. “Rầm...”. Liên miên tiếng nổ vang, kèm với đó là một tiếng kinh ngạc vang lên. “Ồ? Linh giác thật tốt, ngươi nếu đột phá Hỗn độn cảnh ta có lẽ cũng phải cam bái hạ phong!”. Một cái trung niên nhân mặc bạch y, thanh sắc áo khoác, hăn đến được ung dung nhưng khí tức khủng bố lan tỏa kia đủ khiến cho vô số tu giả kinh sợ. Thình lình chính là một vị Hỗn độn cảnh!
“Hỗn độn cảnh!”. Long Lão cùng Thiên Quân đều giật mình, không ngờ được âm thầm mai phục bọn hắn nhưng còn có một vị Hỗn độn cảnh? Tên này đúng là biết ẩn nhẩn vô cùng.
“Trường Thanh Thủy!”. Long Lão hai mắt khẽ híp lạnh lẽo nói. “Vạn thiên chi hỏa!”. Nói đoạn thì cũng không dám lãnh đạm, miệng rộng mở ra phun đến một đạo vạn tượng chi hỏa vô cùng bá đạo, thân hình lại không có lưu lại, lập tức lao về phương xa.
“Bản tọa nếu đã xuất thủ nếu còn để ngươi chạy mất há không phải mất mặt?”. Trường Thanh Thủy nhưng không có chút nào sợ hãi, hai mắt khẽ híp lại, tay phải vỗ ra, nhất thời thanh lam khí sắc tràn ngập giữa thiên địa, Vạn thiên chi hỏa của Long Lõa đánh ra nhưng từng bước bị đánh tan, bản thân hắn cũng liền lóe lên đuổi theo Long Lão, với khoảng cách này thì Bán bộ Hỗn độn cảnh Long Lão khó có khả năng chạy đi.
“Trường minh hủy diệt!”. Chỉ thấy hắn khẽ quát, thiên không một vùng chợt sụp xuống, Long Lão nhưng cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, cả hư không như đang éo về phía hắn cùng Thiên Quân, đây dĩ nhiên là một thức thần thông mạnh mẽ vô cùng.
“Bạo long phá!”. Long Lão cực đại thân hình chợt biến co lại tiếp đó bành trướng, phô thiên cái địa lực lượng phong bạo sinh ra, một màn sáng mãnh mẽ chợt xuất hiện đẩy ra hư không. Trường Thanh Thủy đánh ra Thần thông đúng là lập tức bị phá, thậm chí hắn cũng bị đẩy lùi lại một chút. Long Lão lập tức lao đi, chỗ này tạm thời không phải chỗ đánh giết đâu.
“Chạy đi đâu!”. Trường Thanh Thủy tức giận gầm lên, đường đường Hỗn độn cảnh đi ra chặn đường nhưng vẫn để Long Lão chỉ có Bán bộ Hỗn độn cảnh chạy được, hắn làm sao có khả năng không tức giận. “Phong bạo phô thiên!”. Tức giận gầm lên thì một đạo phong long khủng bố tạo từ hư không thiết cắt chợt sinh ra đánh thẳng về phía Long Lão, uy năng so với trước càng thêm khủng bố.
“Hừ! Lão Long ta nhịn, đến lúc chắc chắn sẽ giết ngươi!”. Long Lão hừ lạnh nói khẽ, nếu chỉ một cái Trường Thanh Thủy hắn đương nhiên không sợ, mấu chốt nhất là còn có hai cái Hỗn độn cảnh cùng một đám Bán bộ Hỗn độn cảnh ở phía sau, Long Lão nhưng không có khả năng đánh lại, tam thời chạy đi đến chỗ kia.
“Hồng nhật thiên long biến!”. Long Lão khẽ hô lên, một cái Hồng long bóng mờ như được lột xác từ Long Lão đi ra, bóng mờ này như có linh tính quay đầu nhìn về phía phong long đang đuổi đến thì đột nhiên bốc cháy lao ngược trở về, tiếp đó trước hai con mắt trợn trừng của Trường Thanh Thủy nhưng là phát nổ.
“Oanh...”. Hồng long bóng mờ phát nổ, kinh thiên bạo tạc lực lượng nhưng một tiếng gầm lên đầy giận dữ lại đánh tan hết thảy. “Long Hồng Đế! Bản tọa thề tất sát ngươi!”.
“Vù...”. Trường Thanh Thủy lao ra khỏi hư không loạn lưu cùng chỗ bạo tạc lực lượng khủng bố, hắn y phục lại có mấy chỗ cháy xém, đầu tóc cũng có mấy chỗ loạn, cái này liền khiến hắn như phát điên nổi khùng, lực lượng càng thêm cuồng bạo rũ phát đi ra, ánh mắt lăng lệ nhìn về phía Long Lão đang điên cuồng viễn độn kia như muốn tất sát không thành. Hắn lập tức cũng đuổi theo sát lấy.
Long Lão tốc độ cũng rất nhanh, phi độn cơ hồ không có kẻ nào đuổi kịp, chính là Nguyệt Hoàng cùng Long Kim Thánh cũng xa xa không đuổi kịp, đây mới là tốc độ khi hắn còn chưa đột phá Hỗn độn cảnh mà thôi, nếu muốn vận dụng tối cực tốc độ thì đã vượt xa rồi, hắn đây là có âm mưu khác, Thiên Quân những cũng đoán được một hai. Chỉ là còn một cái Trường Thanh Thủy vẫn đang đuổi sát đâu.
“Uhm! Đã đủ rồi!”. Lại chạy khoảng một khắc, Long Lão thân hình chợt dừng lại. Tiếp đó một chưởng đập vào hư không, phía sau hư không sụp đổ, tiếp đó thân hình lóe lên biến mất, một chút khí tức cũng không có lưu lại.
“Thông minh lắm! Bất quá tại trước mặt bản tọa ngươi cho dù vận dụng thủ đoạn này cũng không được!”. Thế nhưng ngay tại lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên, không gian, hư không vặn vẹo không giống bình thường, thậm chí thời gian cũng có biến hóa một chút.
“Thời không chi lực!”. Long Lão cùng Thiên Quân mới chui vào hư không liền cảm nhận được khủng bố ba động ép đến, cái này nhưng không phải bình thường không gian loạn lưu, có đại năng Hỗn độn cảnh lĩnh ngộ Chung cực cấp độ Thời không chi lực đang cản lại bọn hắn chạy trốn.
“Oanh...”. “Rắc...”. Hư không vỡ ra, Long Lão cùng Thiên Quân bị cưỡng éo ném ra hư không,, thân hình nhẹ run lên cho thấy bị thương tổn một chút, cả hai ánh mắt đều nhìn về phía trước một cái hôi y thanh niên, kẻ này mặt như quan ngọc, tuấn mỹ vô cùng, càng bắt mắt hơn chính là trên tay hắn đang chảy xuôi Thời không chi lực vô cùng mạnh mẽ, hắn chính là kẻ ngăn cản Long Lão cùng Thiên Quân chạy đi.
“Thần Môn! Các ngươi cũng muốn nhúng tay chuyện này?”. Long Lão cũng giật mình khi nhìn đến kẻ này khẽ quát. Thần Môn nhưng là thế lực được xem như mạnh nhất Ngao Thần tinh không, không ngờ được lại có một cái Hỗn độn cảnh đến đây tham gia nháo sự. Mà lại còn là lĩnh ngộ Thời không chi lực Hỗn độn cảnh, Long Lão biết chạy nữa cũng vô dụng.
“Ông...”.
“Rắc...”. Long Lõa dừng lại thì chưa đến hai hơi thở Trường Thanh Thủy cũng đuổi đến, Nguyệt Hoàng cùng Long Kim Thánh trước sau cũng đến, bốn vị Hỗn độn cảnh liền đem Long Lão cùng Thiên Quân vây lại. Chân chính tứ diện sở ca!
“Thần Môn Lâm Phi Thiên!”. Ba cái Hỗn độn cảnh đến sau nhìn đến hôi y thanh niên kia đều là kinh ngạc, dĩ nhiên là không ngờ được Thần Môn cũng nhúng tay chuyện này.
“Ngươi gọi Vũ Thiên Quân đúng không?”. Lâm Phi Thiên không nhìn ba cái Hỗn độn cảnh mới đến mà chỉ nhìn về phía Thiên Quân như nhìn đến sâu kiến lãnh ngạo quát. “Bản tọa cũng không muốn làm khó dễ ngươi, giao ra mấy đạo Chủ hồn phong ấn ký kia, ta hộ ngươi quay về Hạo Thiên Thần địa an toàn!”. Lấy hắn tu vi cùng với Thời không chi lực tạo nghệ, quả thực có được tự tin này. Những Hỗn độn cảnh khác chắc chắn không thể theo kịp hắn.
Tác giả: Đế Thanh