Ma Thần Thiên Quân

Chương 541

Hơn một tháng trước khi Y Thần đến Long Vực liền đã ngửi thấy không đúng mùi vị, lúc đó nhưng đã âm thầm truyền tin cho Lăng Càn Thiên, nếu là bình thường bọn hắn sẽ không có chuyện cả hai cùng lúc rời khỏi Hạo Thiên Thần địa, dù sao thì cũng cần một vị cực cường tọa trấn Thần địa mới được, kẻ địch không biết có thể hay không đánh lén đây? Thế nhưng Thiên Quân ý nghĩa trọng đại, bọn hắn không thể không đồng thời động thân, có Tuyết Lão cùng Thủy Vô Cực tọa trấn Thần địa cũng xem như không sai rồi.

Thiên Quân đi ra Trường sinh bí cảnh quả nhiên là trêu đến phiền phức không nhỏ, Y Thần nhưng cũng đã an bài tốt đường lui, chỉ là nhảy ra một cái Lâm Phi Thiên lại khiến cho con đường chạy trốn có chút biến hóa, Lăng Càn Thiên có chút không kịp tiếp ứng. Hậu quả nhưng là Long Lão trọng thương, Thiên Quân bị “đánh chết”.

“Rầm...”. “Rầm...”. Cự tháp uy năng khủng bố vô vùng, một đập đi qua không những đem công kích củ năm vị Hỗn độn cảnh trừ khử vô hình mà còn trực ép về phía bọn hắn khiến cho cả đám cơ hồ không có thời gian phản ứng, nháy mắt liền bị đập bay về phía sau như diều đứt dây.

“Khục...”. “Hự...”. Cả năm vị Hỗn độn cảnh kinh hãi ho ra từng ngụm máu lớn, đứng mũi chịu sào nhất chính là Lâm Phi Thiên cùng Mục Nhân Thiên, hai kẻ này thương thế cũng liền nặng nhất.

“Cái nào...”. Lâm Càn Thiên khẽ quát một tiếng thì liền im bặt, tử ảnh hiện ra trước mặt thì một bàn tay thon dài trắng nõn đã đập về phía ngực hắn, kinh thiên ba động lực lượng kia khiến hắn cảm thấy sợ hãi nghiêm nghị. “Lăng Càn Thiên!”. Khẽ hô được ba chữ thì bàn tay đã vỗ lên ngực hắn, nhất kích trí mạng!

“Rắc!”. “Rắc...”. Từng tiếng xương vỡ ghê rợn vang lên, Lâm Phi Thiên lập tức bị đánh cho không thành hình, nơi ngực sụp đổ, khuôn mặt tái nhợt tối sầm lại. Nguyên bản chỗ Lâm Phi Thiên đứng xuất hiện một cái thanh niên tử y, khuôn mặt tuấn mỹ không hợp thói thường, hắn khí tức cùng với sát khí tỏa ra như là thực chất, sau khi đánh một kích trí mạng lên ngực Lâm Phi Thiên thì cũng không có dừng lại, tiếp tục một quyền đánh xuống.

“Lăng thiên chấn sát quyền!”. Một quyền này hạ xuống thì Lâm Phi Thiên cũng không có khả năng chống lại lập tức bị đánh nổ đầu, thức hải sinh sinh bị đánh cho tan vỡ, cho dù lấy Hỗn độn cảnh sinh FUa0wFiE mệnh cực kỳ cường thịnh thì khi ăn một quyền đáng sợ này thì không sai biệt đã đạt đến tình trạng đèn cạn dầu!

“Ngươi giết ta Thần Môn chắc chắn sẽ chinh phạt Hạo Thiên Thần địa!”. Lâm Phi Thiên thức hải bị đánh nát, linh hồn sợ hãi chạy vào Thể nội thế giới gầm lên đầy kinh hãi. Bản thân hắn đang bị thương không nhẹ, lại bị cự tháp kia đập trúng, gặp đến Lăng Càn Thiên tập kích bất ngờ, loại này khủng bố đại năng nắm giữ ba loại Chung cực lực lượng có thể đơn giản chém giết Hỗn độn cảnh thông thường thì hắn liền biết có khả năng sẽ vẫn lạc ở đây. Bất đắc dĩ liền chỉ có thể bỏ qua mặt mũi nêu lên Thần Môn, chỉ là hắn muốn để Lăng Càn Thiên cố kị thì Thần Môn cũng không được!

“Hừ! Thần Môn?”. Lăng Càn Thiên hai mắt khẽ híp lại lạnh lẽo. “Chết!”. Lạnh quát một tiếng thì một trảo hướng đến đan điền của Lâm Phi Thiên vồ xuống. Nếu Lâm Phi Thiên tại trạng thái toàn thịnh thì không có khả năng dễ dàng bị trấn sát như thế, huống hồ bọn hắn Hạo Thiên Thần địa cùng Thần Môn cũng không có cạnh tranh, sẽ không muốn thống hạ sát thủ. Chỉ là Thiên Quân bị “đánh chết” khiến cho Lăng Càn Thiên thật sự cuồng nộ rồi, cơ bản là không có khống chế cái gì, điên cuồng phát tiết bản thân giận dữ.

“Ah... Lăng Càn Thiên! Ngươi sẽ phải hối hận!”. Lâm Phi Thiên hét thảm một tiếng. “Ta một ngày trùng sinh chắc chắn sẽ khiến Hạo Thiên Thần địa ngươi chịu đến diệt vong! Thần Môn chắc chắn sẽ trả thù cho ta! Ah...”. Hỗn độn cảnh là không có khả năng bị chân chính giết chết, bọn hắn sẽ có thể trùng sinh, Lâm Phi Thiên tương lai nhưng sẽ có thể trùng sinh.

“Ầm...”. “Ầm...”. Lâm Phi Thiên bị giết, thiên địa liền rung động không thôi, huyết quang lập tức vắt ngang thiên hà, quang cảnh này so với trước đó Thiên Quân chém giết Nguyệt Hậu lại càng thêm khủng bố cùng đáng sợ, bi thương khí tức tràn ngập càng thêm đáng sợ!

“...”. Một khắc này có không dưới năm trăm tinh vực gần chỗ tinh vực bị tàn phá này hiện lên huyết quang, cho dù là những đại năng cũng là kinh dị nhìn lên thiên không, đã bao nhiêu năm không có xuất hiện qua Thiên địa đồng bi, lúc này nhưng lại nối đuôi nhau xuất hiện. Cái này không lẽ là điềm báo?

“Hừ! Đã xong một cái!”. Lăng Càn Thiên diệt sát Lâm Phi Thiên như không có gì, cũng chưa để ý lợi ích trên thân Lâm Phi Thiên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía bốn cái Hỗn độn cảnh khác, hắn giết Lâm Phi Thiên nhưng còn chưa đến một hơi thở, chính là miểu sát ah! Hắn còn không có ý định dừng lại!

“Ngươi... Ngươi giết Lâm Phi Thiên?”. Bất kể là Mục Nhân Thiên, Long Kim Thánh, Trường Thanh Thủy hay Nguyệt Hoàng cũng đều kinh hãi không thôi, Lăng Càn Thiên cường đại đúng là ai ai cũng biết nhưng đạt đến tình trạng này thì đúng là vượt qua bọn hắn đoán biết, đem Lâm Phi Thiên giết mà bọn hắn còn không có phản ứng, cái này thực lực đủ để ngạo thị Ngao Thần tinh không! Hắn miếu sát một cái Hỗn độn cảnh không nói, hắn nhưng đã khiến Hạo Thiên Thần địa cùng Thần Môn trở mặt.

“Hạo Thiên Thần địa ta cùng Thiên Cơ các ngươi không có thù hận, ngươi lại động thủ với bọn hắn, ngươi đáng chết!”. Lăng Càn Thiên đã không như trước kia hiền hoà, lạnh lẽo nhìn đến Mục Nhân Thiên phán tử hình, kẻ này mạnh nhất trong bốn người, trước tiên đem giết đi để tránh hắn chạy trốn. “Hạo Thiên, chặn cái kia Trường Thanh Thủy!”. Hắn đương nhiên cũng không có khả năng buông tha cho những kẻ khác, bốn cái đều bị thương tại thân, hắn có tự tin đem những kẻ này chém giết trong đó chí ít là hai cái. Thêm vào Hạo Thiên tháp trấn áp, bốn kẻ này một cái cũng đừng nghĩ đi được đơn giản.

“Ông...”. Hạo Thiên tháp chấn động mãnh liệt liền hóa thành một đạo kim quang đánh về phía Trường Thanh Thủy, khí linh ngay tại thời khắc đánh lui năm vị Hỗn độn cảnh đã xác định chỗ huyết vụ kia chính là Thiên Quân, sinh mệnh khí tức tuy rằng yếu ớt nhưng vẫn còn, vô cùng ngoan cường, nó biết, cần trước tiên đem địch nhân nhanh chóng chém giết mới được.

“Chủ nhân còn sinh mệnh khí tức, nhanh một điểm!”. Hạo Thiên khí linh nhận ra điểm này liền truyền cho Lăng Càn Thiên một đạo tin tức, cái sau ánh mắt khẽ biến quay đầu nhìn chỗ huyết vụ, bất quá cũng không có dừng lại lâu, toàn thân khí cơ liền tập trung lên Mục Nhân Thiên. Thân hình lóe lên biến mất.

“Chạy!”. Mục Nhân Thiên cùng ba tên khác làm sao có khả năng dừng lại, Lăng Càn Thiên có thể đơn giả như thế đem Lâm Phi Thiên chém giết thì cũng có khả năng đem bọn hắn chém giết như thế, thậm chí còn nhanh hơn! Đang ở toàn thịnh bọn hắn cũng không có khả năng chống lại Lăng Càn Thiên, có thương tích tại thân thì bọn hắn càng nhận được hung hiểm.

“Một cái cũng đừng nghĩ chạy!”. Lăng Càn Thiền một lần nữa hiện thân đã đến phía sau Mục Nhân Thiên, một quyền hạ xuống. Một quyền mang theo lực lượng thậm chí còn mạnh mẽ hơn Long Lão công kích, trên đó có thể nhìn thấy được hỗn độn diễn sinh, huyền bí mà kinh khủng.

“Thiên cơ hoàng đồ!”. Mục Nhân Thiên kinh dị gầm lên, đỉnh đầu hắn xuất hiện một tấm bản đồ khắc họa tinh không vô tận vô số tinh thần, dĩ nhiên là muốn dùng bảo đồ này cản lại một quyền của Lăng Càn Thiên, thân hình nhưng lại cấp tốc bỏ chạy.

“Oanh...”. “Rắc...”. Lăng Càn Thiên một quyền hạ xuống. Bảo đồ kia lập tức bị đánh ra một lỗ thủng, quyền kình mạnh mẽ vô cùng lập tức hạ xuống bả vai trái cảu Mục Nhân Thiên, cái sau một tiếng đau đớn khẽ rên thì thân hình cũng vang lên từng tiếng xương vỡ, toàn bộ vai trái trở xuống đến hông đều sụp xuống, trọng thương khủng bố.

“Ah! Ngươi đã muốn giết ta thì cũng chết đi!”. Mục Nhân Thiên gầm lên, cả miệng nhưng toàn là máu nhìn vô cùng dọa người. Hắn thân hình co lại, lực lượng ở áp súc vô cùng đáng sợ, dĩ nhiên là muốn tự bạo!

“Cùng chết? Hắc! Bằng ngươi cũng có khả năng này?”. Lăng Càn Thiên hai mắt khẽ híp lại lạnh lẽo nói. “Âm dương thiên biến! Tử!”. Hắn hai tay khẽ hoa lên kết ấn, một tay là âm, một tay là dương hóa thành một cái thái cực đồ khẽ vỗ xuống ấn về phía Mục Nhân Thiên.

“Vù...”. “Vù...”. Cái sau lực lượng đang bành trướng kịch kiệt thì đột nhiên bắt đầu giảm xuống, lực lượng cuồng bạo kia bị thái cực đồ sinh sinh đem phân rã đi ra, Mục Nhân Thiên lực lượng như là tháo nước ầm ầm trôi đi không còn.

“Ngươi...”. Mục Nhân Thiên hai mắt trợn trừng như muốn nói gì đó nhưng hắn còn không có mở miệng nói thành câu thì Lăng Càn Thiên một chưởng vỗ xuống, Âm dương chi lực tràn ngập, Tử vong cùng Sinh mệnh đan xen, loại lực lượng khủng bố này lập tức đem Mục Nhân Thiên tại chỗ chém giết.

“Hừ!”. Tiếp đó Lăng Càn Thiên ánh mắt lóe lên nhìn về phương xa, Long Kim Thánh chạy nhanh hơn nữa cũng không có khả năng tránh được hắn khí cơ tìm tòi, thân hình lóe lên liền đã đuổi theo Long Kim Thánh, đây chính là cái Hỗn độn cảnh thứ ba hắn muốn giết chết!

“Ông...”. “Ông...”. Bên kia Hạo Thiên Tháp đem Trường Thanh Thủy giữ được gắt gao, mặc cho cái sau điên cuồng công kích như thế nào cũng không có khả năng gây thương tổn cho Hạo Thiên tháp, trái lại là Hạo Thiên tháp đem hắn cầm chân tại chỗ này, một khi Lăng Càn Thiên để ý đến thì hắn phải chết không thể nghi ngờ.

Tại chỗ Thiên Quân bị đánh thành huyết vụ Long Lão đứng nhìn chằm chằm, từ khi Lăng Càn Thiên cùng Hạo Thiên tháp đến đây thì Long Lão đã không để ý đến mấy tên kia nữa, ánh mắt đều tập trung đến chỗ huyết vụ đang trôi nổi giữa hư không này, hắn vốn muốn xuất thủ giúp Thiên Quân kéo dài sinh mệnh nhưng hắn liền từ bỏ đi ý nghĩ này, Thiên Quân sinh mệnh khí tức nhưng lại kỳ dị khôi phục lại!

Từ bên ngoài nhìn đến thì huyết vụ không có bao nhiêu biến hóa nhưng Long Lão có thể cảm nhận được trong đó nồng đậm sinh mệnh lực lượng cùng khủng bố ba động lực lượng, lực lượng này không tính quen thuộc nhưng Long Lão lập tức có thể nhận ra, đây giống như lực lượng bản nguyên mà Thiên Quân đưa cho Tuyết Lão giúp cho cái sau hoàn thiện bản nguyên, có lẽ cũng chính là loại lực lượng này đang giữ lại một mạng cho Thiên Quân.

Tại thời điểm lực lượng khủng bố xuyên qua bản thể của Long Lão đánh lên Thiên Quân thì hắn chủ hồn đã lập tức bị kéo vào Bản nguyên hải trong thể nội thế giới, đây giống như một loại bản năng tự vệ, Bất hủ hải dương nhưng lại lan tràn tan vào huyết nhục của hắn, cái này nhưng giúp cho hắn cho dù bị dư uy lực lượng đánh cho bạo thể nhưng vẫn không có bị giết chết. Tại phương diện sinh mệnh lực lượng thì hắn cơ bản đã không kém một vị Hỗn độn cảnh!

Không những thế, dư uy lực lượng đáng sợ kia cũng đánh tan bốn quả cầu phong ấn Chủ hồn của bốn vị Hỗn độn cảnh, bốn đạo linh hồn này vốn có thể đi vào Luân hồi chuyển sinh nhưng bọn hắn gặp đến chính là Thiên Quân cái này dị loại, cả bốn đều bị Thiên Quân hoa đem kéo vào Bản nguyên hải, cái này nhưng gó phần giúp cho Thiên Quân làm ra một hồi đại thuế biến!

“Ông...”. “Xuy...”. Long Lão hai mắt không chút nào bỏ qua huyết vụ biến hóa, ngay khi Lâm Phi Thiên bị Lăng Càn Thiên chém giết thì từ huyết vụ đột nhiên lao ra một bông hoa bạch sắc mỹ lệ vô cùng cuốn lấy chỗ Lâm Phi Thiên ngã xuống, quay vòng một chút liền quay ngược trở lại huyết vụ.

“Chuyện gì...”. Biến hóa bất ngờ khiến cho Long Lão hai mắt cũng là nhảy loạn, bất quá hắn cũng không có định ngăn cản, Thiên Quân thủ đoạn quỷ dị hắn đã được chứng kiến, nhất là liên tiếp hứng lấy hai lần Hỗn độn cảnh công kích vẫn không có chết đi, thủ đoạn này không phải ai cũng làm được, chí ít đó là Bán bộ Hỗn độn cảnh một loại cũng khó lòng làm được!

Huyết vụ rũ phát ra sinh mệnh lực lượng càng lúc càng mạnh, ngoài việc Long Lão không có cảm nhận được linh hồn của Thiên Quân ra thì hắn chăc chắn Thiên Quân vẫn không có chết đi, huyết vụ này tình huống có chút đặc thù.

“Ông...”. “Xoạt...”. Sau đó Lăng Càn Thiên lại đem Mục Nhân Thiên giết, loại kia dị hoa lại lao ra huyết vụ quấn lấy một vòng chỗ kia rồi quay trở lại huyết vụ bên trong, huyết vụ bắt đầu kịch liệt chấn động mà bắt đầu, Long Lão nhưng là cái nhân chứng duy nhất quan sát từ đầu đến cuối không bỏ qua chút nào, hắn cảm thấy như đang chứng kiến một hồi kỳ tích.

“Ầm!”. “Oanh...”. Long Lão đang muốn tiếp tục quan sát thì một tiếng va chạm kinh thiên động địa vang lên, hư không một chỗ sụp xuống, tử khí trải rộng thiên địa, một tiếng Long ngâm mạnh mẽ theo đó mà đến, Lăng Càn Thiên chỗ kia nhưng bị cản lại!

“Long Vực Đại nguyên lão, Long Tân!”. Lăng Càn Thiên tay cầm một đoạn cự trảo, hai mắt híp lại nhìn hư không phía trước lạnh lẽo nói. Hắn tại truy sát Long Kim Thánh, đang muốn thống hạ sát thủ thì đột nhiên nhô ra một vị cực cường đại năng ngăn cản, là một cái Long tộc, trụ chống trời của Long Vực!

“Lăng Thần chủ! Nhiều năm không gặp ngươi vẫn khỏe chứ?”. Một giọng nói trầm thấp ù ù vang lên, một cái hắc y lão giả lăng độ hư không chắn trước mặt Lăng Càn Thiên, phía sau hắn chính là một mặt tái nhợt, sợ hãi cùng hận ý đan xen Long Kim Thánh, cái sau tay phải nhưng đã bị sinh sinh kéo xuống, kim huyết chảy xuôi vô cùng bắt mắt.

“Bớt xàm ngôn đi! Ngươi muốn bảo hộ hắn?”. Lăng Càn Thiên thu lại cự trảo chỉ hướng Long Kim Thánh lạnh lùng hỏi.

“Lăng Thần chủ ngươi cố nhiên cường đại nhưng hôm nay ngươi liên tiếp giết Lâm Phi Thiên của Thần Môn và Mục Nhân Thiên của Thiên Cơ các, hai thế lực này cường đại ngươi cũng biết, nếu giết đi tộc ta Long Kim Thánh thì liệu Hạo Thiên Thần địa của ngươi có thể chịu được bọn ta trả thù?”. Long Tân vẫn một bộ nhàn nhã nói. “Cho dù ngươi không sợ nhưng cũng cần lo lắng cho đệ tử bên dưới ah!”

“Ngươi cũng muốn đe dọa ta?”. Lăng Càn Thiên hai mắt híp lại, khuôn mặt trầm xuống nói.

“Không phải đe dọa, đây là thực tế!”. Long Tân lắc đầu nói. “Chuyện này dừng ở đây, Long Vực cùng Hạo Thiên Thần địa vẫn sẽ như trước đây, nước sông không chạm nước giếng! Lăng Thân chủ thấy như thế nào?”. Hắn hai con ngươi đục ngầu nhìn Lăng Càn Thiên hỏi.

“...”. Lăng Càn Thiên khẽ cười lạnh, sau đó nhưng lại thở ra một hơi. “Đã như vậy thì quên đi, nếu có lần sau ta sẽ không dễ nói chuyện như thế!”.

“Sẽ không có lần sau!”. Long Tân gật đầu nghiêm nghị nói, ánh mắt sâu xa liếc nhìn về phía Long Lão, sau đó thở dài một tiếng mang theo Long Kim Thánh chui vào hư không biến mất.

“Nguyệt Hoàng...”. Lăng Càn Thiên ánh mắt chuyển rời nhưng không cảm nhận được Nguyệt Hoàng khí cơ, cái sau có lẽ đã chạy mất. Sau đó nhưng lại nhìn về phía Trường Thanh Thủy đang bị Hạo Thiên tháp cầm chân, cười lạnh một tiếng liền lao về chỗ đó.

Tác giả: Đế Thanh
Bình Luận (0)
Comment