Ma Thần Trời Sinh

Chương 1002

- Ta tin Phong tiền bối! Phong tiền bối có thể đồng ý ra tay tương trợ, vãn bối vô cùng cảm tạ!

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đi ra phía trước Thất công chúa, cung tay nói với Phong Nguyệt Hề.

- Vừa hay ta cũng muốn tới Quy Khư, coi như tiện đường. Cũng đúng lúc ta muốn mượn Vạn Long Yêu Thần Đỉnh để hoàn thành Niết Bàn lần thứ sáu.

Phong Nguyệt Hề nói.

- Ninh Tiểu Xuyên, sao ngươi có thể tin bà ta như vậy? Nhỡ bà ta là yêu tộc thì sao? Ngươi phải biết ở Đại Diêm căn bản không có yêu thú cao cấp như phượng hoàng. Chắc chắn bà ta tới từ văn minh Thần Hà!

Thất công chúa nói.

Thất công chúa là con gái của Thiên Đình chi chủ, đương nhiên có thể điều tra thông tin của bất cứ đại lục nào ở Đại Diêm, đương nhiên hiểu về Đại Diêm hơn Ninh Tiểu Xuyên.

Nhưng nàng chưa từng nghe Đại Diêm lại có phượng hoàng, mà mới chỉ tháy ở trong tư liệu cổ mà thôi.

- Phong tiền bối là người ban đầu dạy ta tu luyện, ta tin bà ấy!

Ninh Tiểu Xuyên không bận tâm tới lời của Thất công chúa, ngắt lời nàng rồi dẫn Phong Nguyệt Hề tới trước mặt Sửu bà bà.

- Sửu bà bà, nếu tin ta thì hãy đi cùng Phong tiền bối một chuyến. Nếu không tin thì không đi cũng được, bọn ta sẽ không ép.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Một con phượng hoàng? Loạn thế tới thật rồi… Thôi cũng được, ta đi cùng ngươi.

Trong ánh mắt Sửu bà bà nhìn Phong Nguyệt Hề có chút thần sắc khác lạ, dường như đã biết điều gì đó. Sau khi Ninh Tiểu Xuyên nói thì đồng ý.

- Ừm.


Phong Nguyệt Hề gật đầu, rồi biến thành phượng hoàng đưa Sửu bà bà đi, nháy mắt đã biến mất không chút dấu tích.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Phong Nguyệt Hề bay đi, đột nhiên nhớ ra điều gì, nhìn sang sinh linh thần giới.

Tin tức Phong Nguyệt Hề đưa Sửu bà bà đi tuyệt đối không được để lộ ra ngoài.

Ninh Tiểu Xuyên thi triển sức mạnh của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, bảy đạo ánh sáng bọc lấy tim, một luồng sức mạnh tâm thần tỏa ra bao phủ toàn bộ không gian.

Dưới sự khống chế của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, ký ức của tất cả sinh linh thần giới về sự việc vừa rồi bị xóa sạch.

Với tu vi hiện nay của Ninh Tiểu Xuyên, cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm tới mức này.

Ninh Tiểu Xuyên xong xuôi, quay lại nhìn Thất công chúa, bình thản nói:

- Nếu Sửu bà bà xảy ra chuyện ta sẽ chịu trách nhiệm.

Ninh Tiểu Xuyên tiến lại gần Nguyệt Thần, giải trừ phong tỏa không gian cho nàng rồi dẫn tới bên cạnh mấy người Tuyết Linh Hư.

- Không sao chứ?

Ninh Tiểu Xuyên quan tâm hỏi.

- Khi đó ra khỏi dòng chảy không gian hỗn loạn thì bị trọng thương, hai tháng sau mới lành lại. Sau thì ta gặp Thất công chúa cùng nàng ta tới Thiên Đình.

Nguyệt Thần nói.

Thể chất của nàng yếu hơn Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng nên thời gian để thương thế lành lại cũng chậm hơn. Cũng may khi nàng bị thương không có gì bất ngờ xảy ra.

- Đúng rồi, ngươi có gặp Ngự Tây Tây không?


Ninh Tiểu Xuyên nghĩ một chút rồi hỏi. Lần đó hắn còn gặp Ngự Tây Tây một lần ở Thần Trữ Cung, sau thì không gặp lại lần nào nữa.

Ninh Tiểu Xuyên sau khi đột phá lên vương cấp Dưỡng Tâm Sư cũng có một vài điều tâm đắc, muốn truyền cho Ngự Tây Tây. Dù sao Ngự Tây Tây có thiên phú về Dưỡng Tâm Sư cũng chỉ kém Ninh Tiểu Xuyên một bậc. Chỉ là tu vi võ đạo thì không theo kịp bước đi của Ninh Tiểu Xuyên. Với thiên tư của nàng, sau này có cơ hội trở thành Thần Nông.

- Nàng ta ở Thần Trữ Cung của Thiên Đình. Thất công chúa dẫn hắn tới đó đi.

Nguyệt Thần nói.

Thất công chúa giờ đang vô cùng tức giận, nhìn Ninh Tiểu Xuyên kiểu gì cũng không thấy thuận mắt, hắn lại để một con phượng hoàng đưa Sửu bà bà đi như thế sao?

Nhưng Phong Nguyệt Hề đã đưa Sửu bà bà đi rồi, nàng còn có thể làm được gì?

Thất công chúa mình không làm gì được Ninh Tiểu Xuyên, hừ lạnh một tiếng rồi đưa hắn tới vào trong một trận pháp.

Đây là trận pháp truyền tống, vào đó sẽ đưa Ninh Tiểu Xuyên và Thất công húa tới đầu kia của Thiên Đình, khoảng cách tới bảy trăm triệu dặm.

Ninh Tiểu Xuyên và Thất công chúa cùng lúc tăng tốc tới một tòa cung điện ở phía xa.

Một khắc sau hai người đã tới trước cánh cửa lớn.

Thất công chúa lấy một tấm lệnh bài ra đặt vào chỗ lõm xuống trên cánh cửa. Cánh cửa chầm chậm mở ra cho Ninh Tiểu Xuyên và Thất công chúa đi vào.

Vào trong Ninh Tiểu Xuyên liền nhìn thấy rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đang tu luyện. Tất cả đều có tu vi trên Chân Nhân Cảnh, đều rất trẻ và thiên phú rất cao.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn những đệ tử này cũng nhớ lại hồi hắn còn là Chân Nhân Cảnh, tài nguyên gì cũng tự minh đi tìm, tranh giành lấy, căn bản không được an dật như những học viên Thần Trữ Cung này.


Ninh Tiểu Xuyên theo Thất công chúa đi vào trong, học viên Thần Trữ Cung đều chỉ chỉ trỏ trỏ vào hắn, thậm chí có người nhìn hắn đầy sát khí. Ninh Tiểu Xuyên chau mày, nhưng hắn cũng không bận tâm, chỉ theo sau Thất công chúa đi tiếp.

- Hắn là ai? Sao cứ theo Thất công chúa vậy?

Trong đó một học viên nhìn khá nho nhã nói.

Hắn là Hàn Phù, một trong những người theo đuổi Thất công chúa, tu vi Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy, đã thích Thất công chúa từ lâu. Giờ thấy Ninh Tiểu Xuyên và Thất công chúa đi cùng nhau đương nhiên rất không thoải mái.

- Chính thế, tên tiểu tử đó cũng không biết là tên quê mùa ở đâu lòi ra, lại đi cùng với Thất công chúa. Nếu Hàn huynh tới đó, chắc chắn một chiêu có thể hạ gục hắn.

Học viên khác đều nói.

Thiên phúc của Hàn Phù đúng là khá tốt, hai nhăm tuổi đã đạt tới Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy, cũng là nhân vật nổi trội ở Thần Trữ Cung. Ngoài năm mươi người xếp hạng đầu ra thì hắn có thể coi là học viên độc bá một phương ở Thần Trữ Cung rồi.

- Ta muốn thách đấu với ngươi!

Hàn Phù tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên nói lớn.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Thất công chúa, thấy nàng ta lại có nụ cười thích thú. Xem ra nàng ta vẫn để bụng chuyện Phong Nguyệt Hề đưa Sửu bà bà đi, căn bản sẽ không đứng ra giải thích.

Ninh Tiểu Xuyên chẳng biết nói sao, đành nhìn sang Hàn Phù.

- Ngươi muốn thách đấu với ta?

Ninh Tiểu Xuyên chỉ vào mình.

- Đúng! Ngươi sợ sao? Ha ha, chắc chắn ngươi không phải đối thủ của ta!

Hàn Phù nói.

Ở Thần Trữ Cung, nếu các học viên thách đấu nhau, chỉ cần đối phương đồng ý là được, Thần Trữ Cung rất ủng hộ việc này. Bất luận thắng thua đều sẽ được Thần Trữ Cung thưởng. Hàn Phù lại coi Ninh Tiểu Xuyên là học viên mới gia nhập Thần Trữ Cung nên muốn sỉ nhục hắn.

- Ngươi không phải đối thủ của ta.


Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Có phải đối thủ hay không, không phải ngươi nói là được.

Hàn Phù không nói gì thêm, trực tiếp động thủ, lấy ra từ trong vòng Càn Khôn cây Tề Mi Đoản Côn nhằm hông Ninh Tiểu Xuyên quật tới.

- Tên tiểu tử đó toi rồi, để Hàn Phù đánh trúng thì thôi xong. Sức mạnh của Hàn Phù rất lớn, ngay cả Chân Nhân Cảnh tầng thứ tám trúng chiêu cũng chẳng dễ chịu gì.

Một học viên nói.

Thế nhưng cảnh tượng sau đó khiến tất cả học viên sững sờ. Chỉ thấy Tề Mi Đoản Côn của Hàn Phù quất tới, ai cũng nghĩ Ninh Tiểu Xuyên sẽ bị đánh bay, nhưng Tề Mi Đoản Côn đánh lên người Ninh Tiểu Xuyên thì hắn ta chẳng có ảnh hưởng gì, còn đoản côn thì gãy thành hai đoạn.

- Cái gì? Không thể nào? Tề Mi Đoản Côn của ta là thượng phẩm chí tôn khí, ngay cả cường giả Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín cũng không thể phá vỡ!

Hàn Phù bị cảnh tượng trước mặt dọa cho không nhẹ, không ngờ khiêu chiến một học viên lại đá phải cục sắt cứng thế này.

- Thôi đi, ngươi đừng động vào hắn nữa. lát ta bảo Luyện Khí Phòng làm cho ngươi món chí tôn khí khác.

Thất công chúa nhìn Hàn Phù, nói.

Hàn Phù liền gật đầu rồi bỏ đi. Thật mất mặt, hắn vốn thách đấu người ta, kết quả người ta còn chưa tấn công, chỉ đứng đó cho hắn đánh mà chí tôn khí của hắn lại gãy đôi. Thật là quá mạnh!

- Bảo họ chú ý một chút, lần sau khó đảm bảo ta sẽ không ra tay.

Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày nói.

Thất công chúa xua tay biểu thị không phải việc của mình rồi tiếp tục đi về phía trước. Không lâu sau tới một cung điện quy mô nhỏ - Dưỡng Tâm Điện.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Dưỡng Tâm Điện, thích phóng tâm thần dò xét tình hình bên trong điện.

Ngay lập tức tất cả học viên trong Dưỡng Tâm Điện liền cảm nhận được một luồng sức mạnh lớn lao, giống như có một đôi mắt đang theo dõi nhất cử nhất động của họ. Ai cũng lạnh toát, rốt cuộc ai lại có sức mạnh tâm thần lớn đến vậy?

Rất nhanh Ninh Tiểu Xuyên đã tìm thấy hướng của Ngự Tây Tây, thu tâm thần về đi vào trong Dưỡng Tâm Điện.

Bình Luận (0)
Comment