Ma Thần Trời Sinh

Chương 757

Nghe Phong Nguyệt Hề nói vậy, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng có thể chắc chắn Phong Nguyệt Hề cũng giống Vạn Âm Tiên Hậu đều được hồi sinh trong Phong Thần Động Phủ.

Vì thế sau khi hồi sinh họ mới xuất hiện ở Ngọc Lam đế quốc.

Phong Nguyệt Hề như nhìn thấu được Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Không hổ là truyền nhân của Diệt Thế Đạo, tu luyện được Chí Tôn Thể. Xem ra thành tựu sau này của ngươi còn hơn tổ sư đời thứ hai và thứ ba của Diệt Thế Đạo, có hy vọng đạt tới trình độ tổ sư đời đầu tiên.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Phong tiền bối dường như rất hiểu về Diệt Thế Đạo?

Phong Nguyệt Hề thản nhiên nói:

- Khi ta còn nhỏ từng gặp tổ sư đời thứ hai Diệt Thế Đạo, người này khá đáng sợ, từng dùng Diệt Thế Thần Bia hủy diệt cả một tinh vực, từng dùng Diệt Thế Ma Kiếm đâm chết không chỉ một vị thần linh. Đáng tiếc cuối cùng vẫn không bước vào được đại cảnh cuối cùng, không chống lại được thời gian, vẫn là thọ nguyên cạn mà chết.

- Nói ra thì Diệt Thế Đạo các ngươi và tiên tổ của Phượng gia bọn ta cũng có mối liên hệ khá sâu sắc.

- Ninh Tiểu Xuyên, ba kiện thần binh mạnh nhất của Diệt Thế Đạo các ngươi là Diệt Thế Thần Bia, Diệt Thế Ma Kiếm, Tinh Hồng Quỷ Thuyền. Nếu ngươi có được một thứ trong đó thì thiên hạ này rộng lớn như vậy, không có nơi nào là ngươi không thể tới.

Ninh Tiểu Xuyên tu luyện được thần thông thứ mười cũng chỉ là hư ảnh của Diệt Thế Thần Bia.

Ma kiếm trong cơ thể hắn cũng chỉ là một đạo kiếm khí của Diệt Thế Ma Kiếm.

Từ đó có thể tưởng tượng, nếu tìm được bản thể của Diệt Thế Thần Bi, Diệt Thế Ma Kiếm thì sẽ trở thành chiến binh khủng bố tới mức nào?

Còn Tinh Hồng Quỷ Thuyền mà Phong Nguyệt Hề nói Ninh Tiểu Xuyên chưa từng nghe qua, Tuế Vũ Hàn cũng chưa từng nhắc tới nó với hắn.

Nếu Tuế Vũ Hàn xuất hiện lần nữa chắc chắn phải hỏi về kiện thần binh thứ ba này. Dù sao Ninh Tiểu Xuyên cũng là truyền nhân đời thứ tư của Diệt Thế Đạo, có quyền được biết tới nó chứ.

Ninh Tiểu Xuyên tò mò hỏi:

- Phong tiền bối sao lại xuất hiện trong hỏa vực này?

Ánh mắt Phong Nguyệt Hề có chút mơ màng như hồi tượng lại điều gì:

- Kiếp trước, một mảnh xương của ta rơi tại đây. Kiếp này ta tới để lấy về.

Giơ ra bàn tay trắng như bạch ngọc, trong lòng bàn tay là một mảnh xương màu đỏ rực.


Trên mảnh xương tỏa ra thứ ánh sáng chói lòa, khí tức vô cùng cường đại, giống như một miếng lưu ly thần cốt vậy.

Chính là mảnh xương móc ra từ trong đầu Hỏa Giao Vương, chỉ có điều giờ nó chỉ to bằng ngón tay cái..

Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận được rõ ràng năng lượng hỏa diệm vô cùng mạnh mẽ trong mảnh xương đó, nếu hắn chạm vào chắc chắn tay sẽ bị thiêu thành than.

Hắn nghĩ bụng, không phải vì một mảnh xương này rơi mà nơi này thành sa mạc đỏ, thành hỏa vực vài nghìn dặm đấy chứ?

Ý nghĩ này thật cũng khiến Ninh Tiểu Xuyên giật mình, nhưng đúng là cũng có khả năng này.

Phong Nguyệt Hề cất mảnh xương đi, nói:

- Con Hỏa Giao kia vốn là yêu thú bình thường trong sa mạc này, nuốt được mảnh xương của ta nên biến thành Hỏa Giao Vương. Ta cũng tốn không ít sức mới giết được nó, lấy lại mảnh xương.

Xác con Giao Vương đó giống như cả dãy núi nằm ngay trước mặt họ.

- Ta đã lấy lại được mảnh xương, sau khi luyện hóa sẽ tiến hành lần niết bàn lần thứ năm. Yêu Nguyên và huyết dịch của Hỏa Giao Vương rất có ích khi ta biết bàn. Nhưng xương, gân, da thì cũng là bảo vật hiếm có, đến lúc đó ngươi cứ lấy đi.

Phong Nguyệt Hề nói.

Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ.

Đây là một con Giao Vương, tu vi không biết cao tới cấp độ nào, dù chỉ là một miếng vảy cũng chắc chắn là bảo vật.

Càng không cần nói tới xương cốt của nó, đó đều là chí bảo để luyện khí, có thể gặp mà không thể cầu.

Đương nhiên, cái khiến Ninh Tiểu Xuyên quan tâm hơn là Phượng Hoàng Niết Bàn chi hỏa.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Phong tiền bối, khi ngươi niết bàn có thể cho ta lấy một chút lửa không?

Phong Nguyệt Hề không hề thấy lạ nói:

- Ngươi đang tu luyện Diệt Thế Ma Hỏa Đạo?

- Đúng vậy.


Ninh Tiểu Xuyên đáp.

Phong Nguyệt Hề trầm ngâm một chút nói:

- Được, khi niết bàn ta sẽ tặng ngươi một chút Niết Bàn chi hỏa. Còn chuyện này nữa, sau này đừng gọi ta là Phong tiền bối. Nếu thật sự nói đến vai vế thì với quan hệ của tổ sư đời thứ hai Diệt Thế Đạo và tiên tổ Phụng gia thì ta còn phải gọi ngươi là tiền bối.

Nữ nhân lúc nào cũng không thích bị người khác nói già, cho dù đó là một con phượng hoàng!

Ninh Tiểu Xuyên cười:

- Vậy sau này ta xưng hô thế nào?

- Tùy ngươi.

Phong Nguyệt Hề đáp.

Hai chữ khiến người ta khó xử nhất chính là “tùy ngươi”.

Phong Nguyệt Hề dường như phát giác ra điều gì, nhìn về phía ngoại vi hỏa vực, nheo mắt nói:

- Hình như ngươi đã gây ra rắc rối gì?

Phong Nguyệt Hề đã cảm nhận được bên ngoài Đại Huyết Mạc có rất nhiều cường giả đang tới, chắc chắn đều là do Ninh Tiểu Xuyên gây ra. Nếu không những tu sĩ này sẽ không vô duyên vô cớ mà tới Đại Huyết Mạc.

Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên cũng hiểu, tin tức về Chí Tôn Hoàng Khí sau khi bị lan truyền chắc chắn sẽ dụ tới rất nhiều cường giả, sau này sẽ khó mà có được ngày tháng bình yên như trước kia.

Phong Nguyệt Hề gật đầu:

- Cũng không có gì lạ. Truyền nhân của Diệt Thế Đao trước nay luôn đối địch với thế gian, đây chính là số mệnh của ngươi. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi theo ta ra ngoài, phải đuổi chúng đi mới được.

- Đa tạ Phong cô nương ra tay tương trợ.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Phong Nguyệt Hề nhìn hắn:


- Cũng không hoàn toàn là giúp ngươi. Là ta sợ khi đang niết bàn bị chúng làm phiền. Giải quyết chúng trước cũng không có gì hại cả.

Tiểu Hồng vẫn đang ngưng tụ Long Nguyên trong hỏa vực, Ninh Tiểu Xuyên và Phong Nguyệt Hề thì di chuyển ra ngoài Đại Huyết Mạc.

Ninh Tiểu Xuyên không thấy bóng dáng của Huyền Cơ Pháp Vương, lão quái vật đó dường như đã rời khỏi Đại Huyết Mạc.

- Ninh Tiểu Xuyên ra rồi.

Cũng không biết là ai hét lên, tất cả mọi người cùng nhìn về Đại Huyết Mạc.

Trong vùng sa mạc đỏ mênh mông vô tận, hai thân ảnh một nam một nữ chầm chậm bước ra, để lại hai hàng dấu chân trên cát.

Một trong hai người chính là Ninh Tiểu Xuyên.

Tất cả đã đợi bên ngoài Đại Huyết Mạc tám ngày, trong đó nhiều người đã không kiễn nhẫn được nữa rồi, thấy Ninh Tiểu Xuyên chủ động đi ra khỏi Đại Huyết Mạc, đương nhiên vô cùng hưng phấn.

- Ai cũng nói Đại Huyết Mạc là nơi nguy hiểm, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại bình an vô sự đi ra. Bản lĩnh cũng không nhỏ.

- Hừ, nếu hắn ngoan ngoãn trốn trong Đại Huyết Mạc có lẽ còn sống leo lắt được vài ngày nữa. Nhưng hắn đã dám ra thì… hề hề, ta dám cá không quá nửa giờ sẽ phơi thây nơi đại mạc.



Ninh Tiểu Xuyên còn chưa hoàn toàn ra khỏi Đại Huyết Mạc thì phía trước đã bay tới một đám tu sĩ, trên người mặc võ phục giống nhau, cùng từ một gia tộc, ai cũng là cường giả võ đạo, chặn đường của hắn.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ nhìn một cái là từ khí tức trên người họ đoán ra đó là tu sĩ của Lâm tộc, cổ tộc lớn của Hỏa Vân đại đế quốc.

- Ninh Tiểu Xuyên, lão tổ tông Lâm tộc bọn ra rất yêu thích con ấu long của ngươi. Muốn giúp ngươi nuôi vài ngày.

Một tộc lão của Lâm tộc bước ra đứng đối diện với Ninh Tiểu Xuyên, cười nham hiểm.

Tu sĩ Lâm tộc đều vây lại.

Trong đó một số cường giả tu luyện đạo pháp tung ra trận bàn, rơi xuống sa mạc phong tỏa không gian tránh việc Ninh Tiểu Xuyên bỏ chạy.

Từ một hướng khác bay tới một đám quỷ vụ.

Uỳnh uỳnh!

Trong quỷ vụ, ba cỗ bạch cốt quỷ xa được kéo bởi ba con Quỷ Vương khổng lồ lao tới, cùng với tiếng quỷ rú chói tai, dừng tại một hướng khác chặn đường rút lui của Ninh Tiểu Xuyên.

Phía sau ba cỗ bạch cốt quỷ xa là vài chục lão giả tóc tai bù rù, sắc mặt trắng bệch, tay cầm mộc trượng, tạo cảm giác đầy âm khí.

Cũng không biết đó là người hay quỷ?


Diêm Hoan bước xuống từ một cỗ quỷ xa, lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, cười nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi không ngờ chúng ta nhanh như vậy đã lại gặp nhau phải không?

Ninh Tiểu Xuyên thản nhiên nói:

- Đúng là không ngờ.

Diêm Hoan nhìn Ninh Tiểu Xuyên như nhìn một người chết, nói:

- Nói thật với ngươi. Dưỡng Quỷ Thế Gia bọn ta rất có hứng thú với kiện Chí Tôn Hoàng Khí của ngươi. Nếu ngươi biết điều, dâng Chí Tôn Hoàng Khí cho bọn ta, có lẽ lão tổ tông vui sẽ giữ lại cái mạng ngươi, cho ngươi trở thành bộc nhân của Dưỡng Quỷ Thế Gia.

Ninh Tiểu Xuyên thấy buồn cười, nói:

- Vậy nếu ta không đồng ý thì sao?

Diêm Hoan lộ ra hàm răng trắng, cười khảy:

- Nếu ngươi không biết điều như vậy thì cũng đừng trách bọn ta ra tay độc ác.

- Ồ, ngươi chẳng qua là bại tướng dưới tay ta. Ta cũng muốn xem ngươi ra tay độc tới mức nào?

Ninh Tiểu Xuyên nói với vẻ không bận tâm.

- Ngươi tưởng hôm đó ta thật sự thua trong tay ngươi?

Diêm Hoan vô cùng tức giận, trong bạch cốt khải giáp tỏa ra quỷ khí lạnh lẽo, quấn quanh bàn tay hắn khiến ngón tay hắn biến thành quỷ trảo.

- Nếu ngươi không phục, cùng lắm cho ngươi thêm một cơ hội chứng minh thực lực.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Ha ha, đúng là có ý này.

Vừa dứt lời Diêm Hoan liền tế ra một bức Vạn Quỷ Trận Đồ tung về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ngay lập tức trên không trung quỷ khí ập tới, hàng nghìn vạn quỷ ảnh xuất hiện, vừa gầm rú vừa la hét, vừa cười vừa khó, có con đầu tóc rối bù, có con giơ nanh múa vuốt, có con tay cầm vũ khí… biến thành một cái trận đồ khổng lồ.

Bức Vạn Quỷ Trận Đồ này được tế luyện từ quỷ hồn của một vạn tu sĩ, trong đó có quỷ hồn tu vi thấp, nhưng cũng có cái đạt tới Thiên Nhân Cảnh.

- Quỷ Vương Chiến Pháp!

Diêm Hoan thấy Ninh Tiểu Xuyên rơi vào Vạn Quỷ Trận Đồ lập tức hợp thành một với con Quỷ Vương ba đầu sáu tay. Trên người hắn mọc ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh quỷ kiếm đen sì, xông vào Vạn Quỷ Trận Đồ.

Bình Luận (0)
Comment