Ma Thần Trời Sinh

Chương 792

Khoé miệng nam tử yêu tộc nhếch lên khinh thường, nắm đấm xiết chặt, trong huyết nhục mọc ra vô số tấm vảy giống như kim loại phủ đầy cánh tay.

- Uỳnh!

Hắn giậm chân xuống, thân thể bay vút lên, tung quyền nhằm về phía Phương Thiên Họa Kích.

Cây Phương Thiên Hoạ Kích đó là hạ phẩm Chí Tôn Khí, nhưng sau khi hứng chịu một quyền của nam tử yêu tộc thì phát ra tiếng rắc, gãy làm sáu đoạn.

Sắc mặt Cổ Lực Phàm đại biến, nhưng hắn kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, gặp nguy không hoảng loạn, lập tức bỏ Phương Thiên Hoạ Kích, quay người một cái, tung chưởng nhằm lưng nam tử yêu tộc đánh tới.

Nhưng một chưởng của hắn đã rơi vào không trung.

Nguy rồi!

Cổ Lực Phàm lập tức vận lực đánh về phía sau nhưng đáng tiếc đã muộn một bước.

Nam tử yêu tộc một chưởng đánh lên đ ỉnh đầu Cổ Lực Phàm, một dòng máu đỏ tươi chảy xuống mặt Cổ Lực Phàm.

Nhưng Cổ Lực Phàm cũng không hổ là người đứng đầu trong số các điện chủ Quang Minh Thánh Thổ, cũng một chưởng đánh trúng ngực nam tử yêu tộc.

- Cũng có chút bản lĩnh, nhưng đáng tiếc ngươi vẫn thua một nước.

Nam tử yêu tộc cười khặc khặc, vận Yêu Nguyên, nơi bị thương trước ngực lập tức lành lại.

Phụt!

Cánh tay nam tử yêu tộc biến thành sợi xích sắt đen, quấn chặt lấy cổ của Cổ Lực Phàm, kéo về phía một toà Bạch Cốt Tế Đài ở trên không trung.

Chiến lực của Cổ Lực Phàm tuy lớn nhưng bị nam tử yêu tộc đánh trúng đại não, tuy không chết nhưng đã mất khả năng phản kháng.

Nam tử yêu tộc tuy bị Cổ Lực Phàm đánh trúng tim nhưng bộ phận quan trọng nhất của yêu tộc lại không phải tim, hơn nữa khả năng hồi phục của chúng cực mạnh. Vì thế một chưởng của Cổ Lực Phàm không tổn thương đến bản nguyên của nam tử yêu tộc.

Đây chính là ưu thế của yêu tộc, khả năng hồi phục cực nhanh, hơn nữa, nếu không gây tổn thương tới Yêu Nguyên của chúng thì dù có chặt đứt đầu cũng không thể giết được chúng.

Thực tế, chiến lực của Cổ Lực Phàm và nam tử yêu tộc cũng tương đương nhau.

Vừa rồi đáng lẽ sẽ kết thúc bằng cục diện lưỡng bại câu thương, nhưng vì thể chất đặc thù của yêu tộc mà nam tử cánh đen kia không chỉ không bị thương mà còn chiến thắng Cổ Lực Phàm.


- Cường giả nhân loại cũng chỉ vậy thôi. Hoàng Thành Tử chỉ là một thiên kiêu trẻ tuổi dưới Địa Ngô Yêu Hoàng mà chỉ cần ba chiêu đã bắt sống được một điện chủ của Quang Minh Thánh Thổ.

- Nhân loại quá yếu! Lớp trẻ của nhân loại không bằng yêu tộc. Ngay cả cao thủ đời trước cũng không bằng thiên kiêu của lớp trẻ yêu tộc.

Một tên nô bộc bên cạnh Địa Ngô Yêu Hoàng nói.

Nam tử yêu tộc với đôi cánh đen chính là đệ nhât thiên kêu trong lớp trẻ dưới trướng Địa Ngô Yêu Hoàng, tên là Hoàng Thành Tử.

Hoàng Thành Tử tay cầm xích sắt, kéo Cổ Lực Phàm như kéo một con chó lên Bạch Cốt Tế Đài.

Một vị trưởng lão của Quang Minh Thánh Thổ muốn cứu Cổ Lực Phàm nhưng bị Hoàng Thành Tử một quyền đánh xuyên qua ngực, quả tim cũng nát vụn, thi thể rơi xuống Bạch Cốt Tế Đài, rất nhanh đã bị luyện hóa thành một bộ xương khô.

Hoàng Thành Tử nhấc xích lên, một chân giẫm lên ngực Cổ Lực Phàm, trên mặt là nụ cười tà dị, khinh thường nhìn tu sĩ nhân loại ở phía xa:

- Còn ai dám đấu với ta?

Hoàng Thành Tử tuy chỉ là thiên kiêu của lớp trẻ yêu tộc nhưng chiến lực của hắn thật sự rất đáng sợ. Ba chiêu đánh bại người đứng đầu các điện chủ Quang Minh Thánh Thổ, một quyền đánh chết một trưởng lão Quang Minh Thánh Thổ, đã chấn nhiếp được toàn bộ tu sĩ nhân tộc.

Quá mạnh!

Hoàng Thành Tử nói:

- Ta đứng trên Bạch Cốt Tế Đài này, ai thắng được ta ta sẽ thả tên đang nằm dưới chân này đi.

Hắn cười nham hiểm, rồi lại nói:

- Hơn nữa ta chỉ dùng một tay.

- Giết!

- Giết!



Cả không gian vang lên tiếng gầm thét của huyền thú.


Trong đại quân yêu thú, tiếng trống một lần nữa lại vang lên.

- Quá ngông cuồng!

Truyền Công Điện Chủ của Quang Minh Thánh Thổ gầm lên, mái tóc trắng dựng đứng lên, tay cầm Thủy Tinh Pháp Trượng bay về phía Bạch Cốt Tế Đài.

Truyền Công Điện Chủ vung trượng, lập tức mây gió đổi sắc, từ chân trời cuộn lên những đám mây trắng, trong đám mây bay ra hàng nghìn vạn thanh chiến kiếm, cùng lúc chém về phía Hoàng Thành Tử.

Hoàng Thành Tử cười lớn, đôi cánh đen sau lưng giang rộng, càng ngày càng dài, cuối cùng từ ba mét ban đầu chớp mắt đã giống như hai tầng mây đen lớn che khuất bầu trời.

Đôi cánh vỗ mạnh tạo nên một cơn cuồng phong ác liệt, trong gió là một thứ khói độc mang tính ăn mòn cực mạnh, tất cả đều tấn công Truyền Công Điện Chủ.

Truyền Công Điện Chủ đâm cây trượng ra, mở một đường sáng trong cơn cuồng phong.

Pháp trượng nhắm thẳng trán Truyền Công Điện Chủ đâm tới.

Truyền Công Điện Chủ có thể nhận ra Yêu Nguyên của Hoàng Thành Tử ở trán hắn, chỉ khi phá vỡ Yêu Nguyên của Hoàng Thành Tử mới giết được hắn.

Đúng lúc pháp trượng sắp đâm trúng trán Hoàng Thành Tử thì bị Hoàng Thành Tử một tay giữ chặt, bùm một tiếng nổ tung.

Vào khoảnh khắc pháp trượng bị bóp nát, Truyền Công Điện Chủ liền cảm thấy ko ổn, lập tức rút lui.

- Muốn chạy sao?

Hoàng Thành Tử đánh ra một đạo thủ ấn đánh trúng đỉnh đầu Truyền Công Điện Chủ khiến hắn bị trọng thượng, miệng không ngừng tuôn máu tươi.

Truyền Công Điện Chủ thi triển một loại cấm thuật dùng thọ, thiêu đốt thọ mệnh mới thoát được kiếp nạn từ tay Hoàng Thành Tử.

Nhưng khi Truyền Công Điện Chủ chạy được vào trong thánh môn thì lập tức thổ huyết ngất đi.

Hoàng Thành Tử nhếch mép, có chút thất vọng nói:

- Lại là từ đời trước, lẽ nào lớp trẻ không có một thiên tài nào ra hồn? Nếu cường giả trẻ tuổi của nhân tộc ra tay, dù chỉ cần tiếp được một chiêu của ta thì ta cũng có thể thả tên này ra.


Đám yêu thú, huyền thú biến thành hình người đều cười lớn.

Trong đó một tu sĩ yêu tộc mình người đầu sư tử cười nói:

- Ngay cả cường giả đời trước còn không qua được ba chiêu của ngươi, những đám phế vật trẻ tuổi kia cũng chỉ có thể xưng vương xưng bá trong thế giới nhân loại. Nếu dám giao đấu với với thiên kiêu của yêu tộc chúng ta thì chỉ vài phút là thành tàn phế.

Cổ Lực Phàm bị Hoàng Thành Tử giẫm dưới chân gầm lên:

- Đừng trúng gian kế của yêu tộc, hắn là thế hế sau thuần huyết của Hoàng Anh Thần Thú, trong người có huyết dịch của Thần Thú, có thể điều động sức mạnh của Thần Thú Viễn Cổ, các ngươi không phải đối thủ của hắn đâu

Yêu tộc cũng có phân đẳng cấp, trong đó yêu thú đẳng cấp cao nhất chính là hậu thế thuần huyết của Thần Thú.

Hậu thế Thần Thú là quý tộc của yêu tộc, trong vạn cá thể cũng khó tìm được một. Hoàn toàn kế thừa thể chất và ký ức của tiên tổ Thần Thú, còn hiếm hơn cả thiên tài vạn năm khó gặp của nhân loại.

- Láo xược!

Chưởng giáo Chân Nhân của Quang Minh Thánh Thổ đích thân ra tay.

Ngay lập tức trời đất biến sắc, trong tầng mây bắn xuống sấm sét, tụ lại thành một người khổng lồ bằng sét định cứu Cổ Lực Phàm về.

- Ha ha, Quang Minh Thánh Thổ, đối thủ của ngươi là bản hoàng!

Địa Ngô Yêu Hoàng cười lớn.

Bên cạnh Yêu Hoàng chiến xa, bùn đất cuộn lên thành một cự nhân bằng bằng đất, chiến đấu với cự nhân sấm xét kia.

Hai cự nhân đều cao hơn trăm mét, giống như hai ngọn núi lớn đang chiến đấu, mỗi công kích đánh ra đều khiến trời long đất lở.

Uỳnh!

Cuối cùng cả hai cự nhân đều nổ tung cùng một lúc.

Giọng của Địa Ngô Yêu Hoàng vang lên trong chiến trường:

- Quang Minh chưởng giáo, tuy ngươi chỉ là một tiểu bối, nhưng lại có thể đấu với bản hoàng, cũng khá thú vị. Xem ra tu vi của ngươi đã vượt qua sư phụ Thiên Sư Đô của ngươi rồi. Nhưng đáng tiếc, khí số của Quang Minh Thánh Thổ đã hết!

Uỳnh uỳnh!

Đột nhiên mặt đất rung chuyển dữ dội, một luồng yêu lực cuồng bạo tràn lên từ dưới lòng đất.

Một nữ tử được yêu khí bọc lấy bay lên từ trong lòng đất, tay cầm một sợi địa mạch dài hơn mười dặm.


Đó là một đường địa mạch chính của Quang Minh Thánh Thổ, có thể nói là thứ long mạch của Quang Minh Thánh Thổ.

Nữ tử đó đầu đội hoàng quan, thân mặc huyền y, tóc trắng dài nghìn trượng, thu đường địa mạch hơn mười dặm kia vào trong một cái cổ đỉnh nhiều màu sắc to bằng lòng bàn tay.

- Đó là ai mà có thể lấy đi địa mạch của Quang Minh Thánh Thổ? Đó là thần thông đẳng cấp nào?

- Trời ạ? Lẽ nào Quang Minh Thánh Thổ thật sự sẽ vạn kiếp bất phục sao?



Kim Đồng Phật Tử đứng trong đám tu sĩ, bình tĩnh nói:

- Trong thiên hạ này, sinh linh có thể lấy đi địa mạch trầm tích dưới lòng đất trăm vạn năm chỉ có một trong chín đại yêu hậu Bắc Cương, Thạch Cơ Yêu Hậu. Đó là một tảng đá cổ trong địa mạch thần cấp trầm tích trăm triệu năm tu luyện thành đạo, có thể gọi là Tiên Thiên Linh Chủng, bất tử bất diệt.

Truyền nhân của các đại Thánh Thổ đương nhiên từng nghe đến truyền thuyết về Thạch Cơ Yêu Hậu, linh thạch thành tinh, tự phong Yêu Hậu, quản lý dị tộc yêu chủng của cả Thiên Hư Đại Lục. Là bá chủ lòng đất, vạn yêu chi hậu.

Thạch thân bất diệt, thì nàng ta cũng bất diệt.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Phía chân trời vọng tới một tiếng sấm sét vang dội, trong hư không xuất hiện gợn sóng, hình thành nên một cánh cửa hư không cao nghìn trượng.

Lại một tòa Bạch Cốt Tế Đài bay ra từ trong cánh cửa hư không.

Theo sau nó còn có đại quân yêu thú vô cùng vô tận, đây là đại quân thứ hai của yêu tộc, lại vây kín Quang Minh Thánh Thổ.

Chúng đi qua hư không để tới đây.

Chỉ Bạch Cốt Tế Đài mới mở được cánh cửa hư không, truyền tống lượng lớn yêu thú, huyền thú, hung thú từ Đại Hoang tới Quang Minh Thánh Thổ.

Một cỗ Yêu Hoàng chiến xa khác bay ra từ trong cánh cửa hư không, được kéo bới ba mươi sáu con phi long dài hơn trăm mét.

Ba mươi sáu con phi long cùng phát ra tiếng long ngâm.

Phạm Hống Yêu Hoàng trong chiến xa, khí thế hùng hồn, nói:

- Ta phụng mệnh Thiên Mộng Yêu Hoàng tới hủy diệt Quang Minh Thánh Thổ. Tu sĩ của Quang Minh Thánh Thổ, các ngươi cũng không cần phải phản kháng làm gì cho tốn sức. Thiên Mộng Yêu Hoàng chắc chắn muốn có được Quang Minh Thánh Thổ, không ai có thể ngăn được bước đi của người.

Hai đại Yêu Hoàng, một Yêu Hậu cùng lúc tới Quang Minh Thánh Thổ, truyền tống hàng chục tỷ đại quân yêu thú tới ngoại vi Quang Minh Thánh Thổ, cơ bản đã cắt đứt mọi đường lui của Quang Minh Thánh Thổ.

Trận hình lớn như vậy trước mặt, bất cứ ai cũng đừng nghĩ sẽ thoát được.

Bình Luận (0)
Comment