Ma Thần Trời Sinh

Chương 905

- Vút!

Đột nhiên một đạo kim quang chói lòa bắn ra từ trong chiến trường, hướng thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Nhờ vào nhãn lực siêu cường, Ninh Tiểu Xuyên thấy được trong kim quang là một nhân ảnh mặc cà sa đỏ rực.

Đó là một vị thánh tăng đến từ Tây Phương, tu vi đã là Vạn Cổ Cảnh, giao thủ với Thiên Mộng Yêu Hoàng bị trọng thương, đang bỏ chạy.

Trước ngực thánh tăng đó dường như bị một thứ gì đó sắc lẹm xuyên qua, tạo thành lỗ to bằng cái đĩa, toàn thân tơi tả, chỉ còn lại nửa cái mạng.

Một cái yêu trảo đuổi theo phía sau càng ngày càng tới gần.

Thánh tăng Phật môn càng cuống cuồng tháo chạy, thiêu đốt Chí Tôn huyết dịch trong cơ thể, thêm vài phần quyết đoán, trầm giọng nói:

- Thiên Mộng Yêu Hoàng, lão nạp liều mạng với ngươi – Kim Thân Nhiên Hồn!

Thánh tăng Phật môn muốn thiêu cháy Xá Lợi Kim Thân, nhưng yêu trảo căn bản không cho hắn cơ hội.

Xá Lợi Kim Thân còn chưa kịp cháy thì thánh tăng đã bị hút vào Trấn Nhân Tháp, bị sức mạnh của Trấn Nhân Tháp trấn áp.

Trấn Nhân Tháp xoay trên không hai vòng rồi bay ngược trở về chiến trường.

Một vị thánh tăng Phật môn Vạn Cổ Cảnh đã dễ dàng bị Thiên Mộng Yêu Hoàng bắt đi như vậy…

Ninh Tiểu Xuyên tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó, trong lòng vô cùng chấn động, nếu cứ tiếp tục thì cho dù tất cả Chí Tôn nhân tộc cho nguyên thần phát nổ cũng không giết nổi Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Đây quả thực là sự đồ sát từ một phía!

- Tiểu Hồng, ngươi tìm Tiểu Linh Nhi và Ninh Hinh Nhi rồi lập tức rời khỏi đây, càng xa càng tốt!

Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng giải trừ hợp thể, hắn khẽ vô vai Tiểu Hồng.

Tiểu Hồng hiện giờ cũng không thấp hơn Ninh Tiểu Xuyên bao nhiêu. Hỏi:

- Ngươi còn định ở lại làm gì nữa? Thiên Mộng Yêu Hoàng đáng sợ như vậy, ngay cả các vị Chí Tôn nhân tộc liên thủ cũng không phải đối thủ. Chúng ta cùng chạy đi. Chỉ cần thoát khỏi Thiên Hư Đại Lục thì Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ không làm gì được chúng ta.


Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:

- Ngươi đi trước đi, không cần lo cho ta.

Bị Ninh Tiểu Xuyên thúc giục liên tục và đảm bảo hắn sẽ không sao thì Tiểu Hồng mới lưu luyến rời đi.

Ninh Tiểu Xuyên dùng Tiếp Thần Đạo kết nối với thần hồn của Tuế Hàn Vũ:

- Sư tôn, lần này ta buộc phải dùng tới thần lực của người rồi!

Nhưng thần hồn của Tuế Hàn Vũ trong trời đất vẫn không có bất cứ hồi đáp gì.

Ninh Tiểu Xuyên chưa tới lúc sinh tử thật sự thì Tuế Hàn Vũ tuyệt đối không cho hắn mượn thần lực.

- Sư tôn không đáp lại thì đừng trách đệ tử lại mạo phạm lần nữa!

Ninh Tiểu Xuyên giống như đã quyết định một điều gì đó to gan, muốn ép thần hồn của Tuế Hàn Vũ phải xuất hiện.

Cách tốt nhất chính là chọc giận Tuế Hàn Vũ!

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một bức tranh, mở ra thì trên đó là bức tranh vẽ Tuế Hàn Vũ. Hình vẽ thanh lệ, sống động như thật.

Vù!

Chưa đợi Ninh Tiểu Xuyên hành động thì thần hồn Tuế Hàn Vũ đã giáng xuống bức tranh. Một nữ tử giống hệt Tuế Hàn Vũ bước ra từ bức tranh, đứng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Bức tranh có hình vẽ Tuế Hàn Vũ giờ đã trắng tinh.

Người đó bước ra từ bức tranh…

Tuế Hàn Vũ nhìn không khác gì chân thân, căn bản không nhận ra đó chỉ là một đạo thần hồn. Có thể nói đây là lần đầu tiên Ninh Tiểu Xuyên gặp mặt Tuế Hàn Vũ thật sự.

Vị sư tôn thần linh mỹ lệ này thật sự vô cùng lạnh lùng, tạo cảm giác không có nhân tính. Đôi mắt sắc bén tựa hai lưỡi kiếm có thể đâm xuyên nội tâm người khác.

- Bái kiến sư tôn!


Ninh Tiểu Xuyên cung kính cung tay cúi chào Tuế Hàn Vũ.

Tuế Hàn Vũ đứng thẳng tắp, còn mỹ lệ hơn bức tranh, giống như một vị thần tiên trong truyền thuyết vậy.

Tuế Hàn Vũ nghiêm nghị nói với Ninh Tiểu Xuyên:

- Còn định mạo phạm sư tôn của ngươi lần nữa sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Lần này đệ tử thật sự cần sự giúp đỡ của sư tôn.

- Ta biết chuyện gì xảy ra. Ngươi phải biết mình có bao nhiêu sức mạnh, có thể làm được những gì. Nếu sức mạnh của một mình ngươi không phải là đối thủ của Thiên Mộng Yêu Hoàng thì phải lập tức rời khỏi đây, không nên nhúng tay vào trận chiến giữa nhân tộc và yêu tộc.

- Huống hồ, là truyền nhân của Diệt Thế Đạo không được để bị ảnh hưởng bởi tình cảm, càng không được tin vào cái gọi là đại nghĩa chủng tộc. Trong mắt của truyền nhân Diệt Thế Đạo, sinh linh trong thế gian đều là kẻ địch.

Tuế Hàn Vũ chắp tay sau lưng, dáng người thẳng tắp, nói với vẻ lạnh lùng vô nhân tính.

Ninh Tiểu Xuyên phản bác:

- Nếu sinh linh thế gian đều là địch thì tại sao Diệt Thế Đạo lại phải truyền thừa? Lẽ nào ta và sư tôn cũng là kẻ địch?

Tuế Hàn Vũ chăm chăm nhìn Ninh Tiểu Xuyên:

- Lần này ta có thể cho ngươi mượn một phần thần lực, nhưng chỉ trong một canh giờ. Hơn nữa sức mạnh ta cho ngươi mượn cũng mạnh bằng Thiên Mộng Yêu Hoàng. Nếu trong một canh giờ, trong điều kiện sức mạnh tương đương, ngươi đánh bại được Thiên Mộng Yêu Hoàng thì đó cũng là một sự rèn luyện rất tốt cho ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ:

- Một canh giờ là đủ rồi!

Tuế Hàn Vũ lại nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ta phải đợi đến khi ngươi tới lúc sinh tử mới cho ngươi mượn thần lực là muốn người trưởng thành tự lập, không ỷ lại sức mạnh của người khác. Nếu ỷ lại thì rất khó trưởng thành.


- Đệ tử hiểu. Sau này cho dù đệ tử có ở đại kiếp sinh tử cũng sẽ cố gắng dùng sức mạnh bản thân hóa giải, sẽ không tùy tiện mượn thần thực của sư tôn.

- Có câu này của ngươi là đủ rồi.

Tuế Hàn Vũ nói.

Vù!

Tuế Hàn Vũ biến thành một chùm sáng bay vào giữa mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên.

Một luồng sức mạnh không hề thua kém Thiên Mộng Yêu Hoàng từ trong Thiên Địa Nguyên Thần của Ninh Tiểu Xuyên được sinh ra, truyền khắp mọi nơi trong cơ thể hắn.

- Ủa!

Tiếng của Tuế Hàn Vũ vọng ra với vài phần kinh ngạc:

- Ninh Tiểu Xuyên, viên cốt châu trắng trong Thiên Địa Nguyên Thần của ngươi từ đâu mà có?

- Có được trong một lần tình cờ. Lẽ nào sư tôn biết lai lịch của nó? Ta còn có được một món Huyền Thú Giám tạo thành từ phiến cốt, dường như có cùng nguồn gốc với cốt châu.

Ninh Tiểu Xuyên lấy Huyền Thú Giám ra.

Tuế Hàn Vũ nói:

- Đúng là có lai lịch rất lớn. Bạch Sắc Cốt Châu, Phiến Hình Bảo Giám… mỗi món cốt binh này đều vô cùng quý giá. Cho dù là ở Thần Hà văn minh hiện nay cũng sẽ bị các vị Thần tranh đoạt. Nếu tập trung lại tất cả cốt binh…

Đột nhiên Tuế Hàn Vũ dừng lại, rồi lại nói:

- Có một số thứ ngươi vẫn chưa nên biết thì hơn. Ngươi chỉ cần nhớ, nếu không lâu nữa sinh linh ở Thần Hà văn minh tới Thiên Hư Đại Lục thì ngươi tuyệt đối không được để lộ hai món này ra là được.

- Ngoài ra, sau khi mượn sức mạnh của ta, ngươi đã có thể kích hoạt một phần năng lượng của Bạch Sắc Cốt Châu, đủ để sánh ngang với một món thứ thần khí.

Không ngờ lai lịch của Bạch Sắc Cốt Châu lại lớn như vậy, thật tốt quá!

Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu nghĩ.

- Nếu ta giao thủ với Thiên Mộng Yêu Hoàng, cả yêu tộc sẽ biết ta là nằm vùng của nhân tộc, là ta đang ngầm bày trận đối phó Thiên Mộng Yêu Hoàng. Đến lúc đó sinh linh yêu tộc Bắc Cương chắc chắn bạo nộ, khi ấy chắc chắn chúng sẽ trút giận lên nhân tộc ở Ngọc Lam Đế Quốc. Không được, giờ ta vẫn chưa thể để lộ thân phận.

Bị tu sĩ nhân tộc hiểm nhầm, thậm chí bị cả người yêu và bằng hữu hiểu nhầm đúng là đau đớn. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên buộc phải có trái tim cứng rắn, tuyệt đối không được để lộ chân tướng, vì hắn còn phải bảo vệ tính mạng của nhiều người hơn nữa.

- Chiến thôi!


Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên ngọc màu đen to bằng nắm tay, truyền vào một luồng Chân Nguyên.

Viên ngọc đen lập tức nứt ra, biến thành từng mảnh thiết giáp bọc lấy toàn thân Ninh Tiểu Xuyên, che giấu hoàn toàn khí tức của hắn dưới lớp giáp.

Đây là bộ Thần Huyết Chiến Y mà Ninh Tiểu Xuyên lấy được từ chỗ Cuồng Chân Nhân và Hỏa Liệt Chân Nhân, có hai bộ hắn vẫn cất trên người.

Mặc Thần Huyết Chiến Y vào, chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên không chủ động nói tên thì chẳng ai biết được thân phận thật của hắn.

Trận chiến trong Thần Trữ Cung đã chấn động cả Trung Thổ, can hệ tới tính mạng của vô số người.

Rất nhiều tu sĩ nhân tộc đang cố thủ ở thành trì cách Thần Trữ Cung không xa đợi tin tức mới nhất.

Cứ mỗi lần nhận tin một vị Chí Tôn chết đi, tu sĩ nhân tộc lại càng thêm tuyệt vọng, giống như ngày tận thế đã tới, hoàn toàn không thấy được bất cứ tia hy vọng nào nữa.

Nếu Chí Tôn nhân tộc chết hết, chỉ cần đại quân yêu tộc ập tới, cả Trung Thổ, cả Thiên Hư Đại Lục sẽ biến thành lò mổ, nhân tộc sẽ hoàn toàn bị hủy diệt.

- Đệ nhị thế giới chi chủ muốn đồng quy vu tận với Thiên Mộng Yêu Hoàng, cho nổ Nguyên Thần của mình, nhưng đáng tiếc không thể khiến Thiên Mộng Yêu Hoàng trọng thương.

Một cường giả nhân tộc cấp Chân Nhân truyền tin về

- Lại một vị Chí Tôn nữa chết rồi!

Tu sĩ nhân tộc ở các tòa cổ thành đều rơi vào trạng thái thảm hại, thê lương.

Đệ tử Thần Trữ Cung gồm Nguyệt Thần, Ngự Thiến Thiến, Đường Thư Dao, Cửu Khư Thần Tử, Âu Dương Thừa Đức cũng chạy tới một tòa thành, nghe tin đó tất cả đều trầm mặc, tim như rơi xuống đáy vực.

Không lâu sau lại có tin dữ truyền tới:

- Đại Bi Thánh Tăng của Thiên Long Tự ở Tây Phương đã bị Thiên Mộng Yêu Hoàng hút vào Trấn Nhân Tháp. Sau đệ nhị thế giới chi chủ lại một vị Chí Tôn nữa đã chết.

Âu Dương Thừa Đức nghiến răng kèn kẹt:

- Tất cả là tại tên súc sinh Ninh Tiểu Xuyên, lại dâng Trấn Yêu Tháp cho Thiên Mộng Yêu Hoàng. Nếu không, với sự áp chế của Trấn Yêu Tháp đối với sinh linh yêu tộc, các vị Chí Tôn sẽ không tới mức không có cơ hội đánh trả như vậy.

- Đúng, các vị Chí Tôn chết đều là tại Ninh Tiểu Xuyên, Diệt Nhân Vương. Hắn là tội nhân của nhân tộc… Hắn sẽ bị vạn thế phỉ nhổ…

Rất nhiều tu sĩ nhân tộc đều đau đớn quỳ dưới đất gào khóc, họ khóc vì sự ra đi của các vị Chí Tôn, đồng thời cũng chửi rủa tội nhân của nhân tộc, Diệt Nhân Vương.

Hôm nay với nhân tộc mà nói chính là ngày đen tối nhất, giống như mãi mãi sẽ không thể thấy được bình minh. Sau hôm nay, có một số người sẽ được khắc tên để hậu thế ca tụng đời đời. Nhưng cũng có người tên ghi vào sử sách chịu sự chửi rủa của thế nhân.

Đúng như câu nói: Kẻ tốt nhất và xuất sắc nhất sẽ tạo nên lịch sử, còn những người bình thường thì tiếp nối chủng tộc.

Bình Luận (0)
Comment