Trước kia có thể vây khốn Kỷ Ninh, hơn nữa còn dùng sát trận đối phó Kỷ Ninh, năng lượng tiêu hao sạch sẽ.
Vào lúc này Kỷ Ninh và Mô Cốc điên cuồng tấn công càng tiêu hao hết số năng lượng cuối cùng.
- Hết!
Bọn họ đều tuyệt vọng.
Bành bành bành ~~~
Nương theo không gian nghiền nát, sáu tôn chủ càng tuyệt vọng, bát chuyển trận cuối cùng cũng bị phá, bọn họ đều nhìn nhau.
- Hi vọng Y Da Nhĩ vĩ đại có thể thành công, khi đó phục sinh những tôn chủ chúng ta.
Ngay sau đó là tiếng nổ rầm rầm rầm...
Tất cả đều nổ tung, không có bọn họ khống chế cho nên bát chuyển trận bị phá diệt hoàn toàn.
- Tự bạo?
Pháp thân Mô Cốc cắn răng, nói:
- Tại sao đám Tây Tư tộc lại có thể trung thành như thế? Trong chiến tranh lần trước bắt sống Tây Tư tộc và tra tấn vô tận năm tháng nhưng không kẻ nào cúi đầu.
- Tiêu diệt một thần điện cũng coi như có chút thu hoạch.
Kỷ Ninh nói, đồng thời vung tay lên thu tòa thần điện to lớn vào không gian trữ vật.
- Chúng ta đi thôi.
- Đi.
Mô Cốc cũng gật đầu.
Xoẹt, hai người bọn họ sóng vai nhau bước vào khe hở không gian và rời đi.
...
Y Da Nhĩ đang phi hành trong không gian hắc ám, hắn nhìn như bình tĩnh, trong mắt lại mang theo hỏa diễm, hắn chờ mong, chờ mong giết chết Bắc Minh Đế Quân. Chỉ cần giết chết Bắc Minh Đế Quân, như vậy hắn thắng hơn phân nửa cuộc chiến!
Phần phật.
Đôi chân trần của Y Da Nhĩ đạp vào hắc ám hư không, ngay sau đó hắn dừng bước, hắn nhìn ra xa xa, hắn phát hiện tám tôn chủ kia đã bỏ mạng, sắc mặt của hắn dần dần biến thành khó coi.
Y Da Nhĩ cảm ứng được hai tên tôn chủ trong bát chuyển thời không thần điện đã chết, hắn biết rõ không ổn, trận pháp thần điện không phá, tôn chủ khống chế thần điện không có khả năng chết đi như vậy, lại qua một lát có sáu tôn chủ vẫn lạc cùng một lúc.
- Tám người bọn chúng đã chết, chỉ cần vây khốn Bắc Minh Đế Quân tám mươi hai ngày là được, chỉ kém vài ngày cuối cùng... Thực là một đám phế vật ah!
Y Da Nhĩ bộc lửa giận không tên, hắn khát vọng và chuẩn bị thời gian dài dằng dặc, hôm nay là ngày quyết thắng thua cuối cùng, mấu chốt nhất là Bắc Minh Đế Quân lại không bị vây khốn, hắn không giận hay sao?
- Không giết Bắc Minh Đế Quân, cũng chỉ có thể dựa theo biện pháp khác, ta phải giết chết từng tên đứng đầu của đối phương.
Y Da Nhĩ khẽ gật đầu.
Phương án này khó khăn hơn một chút.
Nếu như nói giết Bắc Minh Đế Quân, chiến tranh thủ thắng nắm chắc vượt qua chín thành.
Bây giờ Kỷ Ninh trốn, khả năng Y Da Nhĩ thủ thắng cũng giảm mạnh, hắn vẫn có lòng tin như cũ, hắn biết mình biết người nên khả năng thắng rất lớn.
Xoạt!
Y Da Nhĩ lại vung tay lên.
Đột nhiên bên cạnh có ba thân ảnh ba đạo khí tức vô cùng hùng hồn viễn siêu Tây Tư trưởng thượng chủ. bình thường Bọn họ có hình người, từ dung mạo là hai nam một nữ. Hai nam tử một ái đen, một là áo đỏ. Nữ tử có dung mạo vô cùng xinh đẹp và mặc áo bào màu bạc, dáng kinh tâm động phách.
- Y Da Nhĩ.
Ba người hơi khom người tỏ vẻ tôn kính, cũng chỉ xưng hô là Y Da Nhĩ. Tây Tư tôn chủ bình thường đều gọi là Y Da Nhĩ vĩ đại.
- Là thời điểm các ngươi nên ra tay rồi.
Y Da Nhĩ nói ra.
- Ngươi phải nhớ kỹ hứa hẹn.
Nam tử áo đen âm trầm nói ra.
- Yên tâm đi, sau trận chiến lần này ta sẽ thả các ngươi tự do, hơn nữa còn tặng lễ vật cho các ngươi. Hơn nữa sư tôn ta cũng làm công chứng, các ngươi còn sợ ta chơi xấu hay sao?
Y Da Nhĩ nói ra.
Ba người này nhìn nhau khẽ gật đầu.
- Từ giờ trở đi, chúng ta phân thành hai đường.
Y Da Nhĩ nói ra.
- Ồ, như thế nào, không cần chúng ta hỗ trợ đối phó Bắc Minh Đế Quân? Ah, ta đã đoán ra rồi, đám phế vật dưới trướng của ngươi không thể giết Bắc Minh Đế Quân, đúng không?
Nữ tử áo bạc cười lạnh nói một câu, hai nam tử bên cạnh vẻ mặt tươi cười cổ quái.
Y Da Nhĩ cau mày, hắn nói tiếp:
- Đúng, bọn chúng không thể chế trụ, Bắc Minh Đế Quân đã đào thoát! Cho nên hiện tại chỉ có thể hành động dựa theo kế hoạch, ta và các ngươi tách ra, phân thành hai đường... Người tu hành hiện tại không biết chúng ta tồn tại, cho nên chúng ta phân thành hai đường. Cẩn thận một chút hoàn toàn có hi vọng đánh chết hai tên đứng đầu của văn minh người tu hành.
- Ân.
Ba người này cũng gật đầu đồng ý.
- Nhớ kỹ, một khi tách ra, các ngươi phải trốn vào trong bảo vật của ta, không được tiết lộ khí tức nào. Một khi khí tức của các ngươi bị một hỗn độn vũ trụ phát hiện, những kẻ đứng đầu người tu hành sẽ phát hiện ra.
Y Da Nhĩ nói ra.
Y Da Nhĩ cảnh giới cực cao, bản thân có thể ngăn cách hỗn độn vũ trụ dò xét.
Các Tây Tư trưởng thượng chủ và ba người trước mặt không làm được, cho nên phải bằng vào bảo vật Y Da Nhĩ ban cho, đây cũng là nguyên nhân trước khi đại chiến, đám người Kỷ Ninh hoàn toàn không phát hiện chút nào.
- Yên tâm đi, chúng ta sẽ không phạm vào sai lầm ngu xuẩn như thế.
Nam tử áo đỏ cười nói.
- Đây là lần đầu tiên các ngươi tiến vào hỗn độn vũ trụ khác cho nên phải cẩn thận một chút, dù sao các ngươi không cách nào lợi uy năng của đạo nên thực lực sẽ giảm xuống.
Y Da Nhĩ nhắc nhở, ba người này cũng không phải là thuộc hạ của hắn, chỉ có thể nhắc lại, hắn sợ bọn họ khinh suất, không thể giết chết một kẻ đứng đầu người tu, như vậy chiến trang càng phiền toái.
Những người đứng đầu người tu hành đang ở trong hỗn độn vũ trụ của mình, uy năng của đạo hùng hồn và rất cường đại.
Bọn họ chỉ có thể xuất kỳ bất ý chém giết một người! Một khi bạo lộ. Những kẻ đứng đầu người tu hành sẽ dễ dàng trốn đi.
Về phần Bắc Minh Đế Quân thực lực mạnh nhất trong người tu hành, Y Da Nhĩ một đấu một cũng không nắm chắc, dù sao hắn cũng bị hỗn độn vũ trụ này bài xích cho nên không thể lợi dụng uy năng của đạo! Cho nên hắn mới mang theo đại sát chiêu khác, chuẩn bị bảo ba gã cường giả này cùng hành động với hắn, liên hợp với nhau nắm chắc chém giết Kỷ Ninh.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Kỷ Ninh bị vây khốn không thể chạy thoát.
Kỷ Ninh không bị vây khốn sẽ bỏ chạy! Trong tình huống bị áp chế thực lực như hiện tại, hắn khó giết đối thủ.
- Lên đường đi.
Y Da Nhĩ phân phó.
Xôn xao ——
Lúc này bên cạnh xuất hiện một chiếc vực giới phi chu vô cùng bình thường, phi chu còn có một tên chúa tể khống chế, chúa tể chính là hậu duệ huyết mạch Tây Tư tộc, là người sinh ra trong hỗn độn vũ trụ của đám người Kỷ Ninh, cho nên khí tức giống như đúc chúa tể văn minh người tu hành. Chúa tể khống chế vực giới phi chu bỏ chạy thục mạng.&