Một thanh niên tóc rối bù nói giọng trầm thấp: "Giết, nhất định phải giết. Nhưng mọi người đừng quên. Khi trước chúng ta phối hợp giết hai huynh muội họ Đông HàCuối cùng vẫn để tên Đông Hà Phi Vân chạy thoát! Hai người đệ tử Hắc Bạch Học cung này tuy chỉ một tên là Vạn Tượng trung kỳ, một tên xem như Thần Ma luyện thể Vạn Tượng tiền kỳ. Nhưng dù sao bọn chúng cũng là đệ tử Hắc Bạch Học cung, trên người sẽ có vài bảo vật bảo vệ. Nếu ta không suy nghĩ kỹ cànge là lại để chúng chạy thoát mất. Đến lúc đó không giết được người lại còn thêm cả kẻ thù."
"Tịch Kha huynh nói rất đúng." Đông Nhất mặc áo vàng kim gật đầu một cái. "Tên Kỷ Ninh này từng có thù với Tuyết Long Sơn ta nên ta rất hiểu hắn. Người này có thiên tư yêu nghiệt, tốc độ tu luyện kinh người. Nếu để hắn chạy thoát thì đúng là họa lớn."
Nói là nói như vậy.
Nhưng sáu tên Vạn Tượng chân nhân ở đây cũng chẳng thèm sợ có thêm kẻ thù. Nếu đã đi trên con đường tu tiên thì phải dùng hết sức mà tranh đấu lấy một con được thành tiên! "Bọn ta phải tính toán thật kỹ đi." Nữ tử duy nhất trong sáu người nói.
"Muốn ra tay, nhất định phải ra tay thật độc ác trong nháy mắt làm bọn chúng chưa phản ứng gì thì đã chết rồi."
"Theo ta thấy" Sáu tên lặng yên thảo luận. Nếu là giải quyết đại yêu Vạn Tượng thì cũng chỉ đơn giản. Nhưng đây là đệ tử Hắc Bạch Học cung, cho dù một tên là Vạn Tượng trung kỳ, một tên Thần Ma luyện thể Vạn Tượng tiền kỳ thì bọn chúng cũng không dám xem thường. Đệ tử Hắc Bạch Học cung hoàn toàn khác thường rất nhiều. Nếu hai tên đệ tử Hắc Bạch Học cung này mà có cảnh giới Vạn Tượng viên mãnthì e là bọn chúng cũng chẳng dám sờ vào.
"Trên lý thuyết thì chúng ta hơn hẳn bọn chúng, lại còn phối hợp với nhau. Ta không tin không giết được bọn chúng." Sáu tên tu tiên này quyết định ra tay.
** Kỷ Ninh lại không phát hiện ra gì mà vẫn nói chuyện với sư đệ về vấn đề nô dịch.
Đúng lúc này. Truyện Tiên Hiệp - TruyệnYY.com
"Sao?" Kỷ Ninh quay đầu nhìn qua mép thuyền, thấy một con thuyền đang từ xa xa bay tới."Chiến thuyền nàycó người trong trăm người khi trước. Tên điều khiển là Bắc Hà Trú thuộc Liệt Thiên kiếm phái, con thuyền là chiến thuyền khôi lỗi."
Người tu tiên có trí nhớ cực kỳ kinh người. Một trăm người khi trước báo danh đã được Kỷ Ninh ghi nhớ rõ ràng.
"Sư huynh, kia là chiến thuyền của Bắc Hà Trú Liệt Thiên kiếm phái." Mộc Tử Sóc khẽ nói. "Ừ." Kỷ Ninh gật đầu, nhìn về phía xa.
Tại sao chiến thuyền kia lại muốn tới gần đây?
"Ha ha ha" Chỉ thấy một nam tử phong độ nhanh nhẹn đứng trên mũi thuyền đang nhìn về phía bên này, cười nói: "Không ngờ lại có thể gặp hai vị đạo huynh Hắc Bạch Học cung ở đây. Bắc Hà Trú bên này có lễ." "Thật khéo quá." Kỷ Ninh mỉm cười, đáp. "Xem ra Bắc Hà đạo huynh đã kiếm được thi thể đại yêu Vạn Tượng rồi."
Người khác tươi cười đón chào mình, chỉ cần không có thù hận ác cảm gì thì Kỷ Ninh cũng sẽ không vác cái mặt lạnh ra mà gặp họ.
"May mắn thôi." Bắc Hà Trú nhiệt tình nói. "Ta gặp nhau ở đây cũng coi như là có duyên. Không bằng vào thuyền của ta uống chút rượu nhạt. Hai vị thấy thế nào?"
"Cùng uống rượu?" Kỷ Ninh hơi ngạc nhiện.
Nếu chỉ là trường hợp chào hỏi đôi ba câu thì thôi. Nhưng nếu đối phương mời mình sang chiến thuyền của họthì Kỷ Ninh bắt đầu cảnh giác. Dù sao chỗ đó cũng là nơi của đối phưiơng. Ý nghĩ trong đầu vừa xuất hiên, thần thức mạnh mẽ lập tức che trời ngập đất bao phủ quanh, tra xét rành mạch rõ ràng toàn bộ chiến thuyền này. Kỷ Ninh lập tức thầm kinh ngạc.
Trên chiến thuyền kia còn có năm người đang ẩn nấp.
"Mọi người cẩn thận, chỉ cần hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc lên chiến thuyền thì chúng ta lập tức khởi động đại trận. Phải nhanh chóng giết chết bọn chúng."
"Đúng, để lâu sẽ sinh ra chuyện chẳng ngờ. Nhất định phải nhanh." "Bọn chúng vừa lên chiến thuyền là giết luôn."
Một đám bàn tán với nhau. Bởi vì ở đây là chiến thuyền khôi lỗi nên bản thân đã có ẩn chứa cấm chế. Bên ngoài sẽ không thể nghe thấy tiếng nói chuyện ở bên trong. Chỉ có thần thức của Kỷ Ninh mới có thể xuyên thấu, phát hiện ra tất cả những chuyện này. "Cướp giết!"
Trong đầu Kỷ Ninh lập tức hiện lên hai chữ này. "Không ngờ vừa tới Ngục Sơn Đại Hoang Trạch đã gặp phải cướp giết rồi."
"Sư huynh, chúng ta có thể sang không?" Mộc Tử Sóc nhìn về phía Kỷ Ninh. Da mặt của hắn vẫn mỏng nên cảm thấy từ chối thịnh tình của người khác cũng sẽ không tốt lắm.
"Sư đệ." Kỷ Ninh truyền âm ngay lập tức. "Ngươi cẩn thận một chút, đừng lộ ra sơ hở. Trên chiến thuyền kiacòn có năm tên Vạn Tượng chân nhân đang ẩn náu. Đều là người muốn gia nhập Ứng Long Vệ lần này. Tính cả Bắc Hà Trú thì có tổng cộng sáu người. Trong đó có bốn Vạn Tượng viên mãn, hai Vạn Tượng hậu kỳ."
"Cái gì." May là có Kỷ Ninh nhắc nhở từ trước nên Mộc Tử Sóc mới giữ được vẻ mặt bình tĩnh. Nhưng trong lòng hắn vẫn thầm giật đánh thót một cái, truyền âm nói: "Sư huynh, sáu người tu tiên sao? Tại sao năm tên kia lại không ra mặt, chẳng lẽ bọn họ định" "Đúng vậy, giết người cướp của chúng ta." Kỷ Ninh đáp.
"Dám lấy đầu chúng ta cơ à." Mộc Tử Sóc nổi giận. "Chúng ta sẽ giết lại bọn chúng."
"Cẩn thận." Kỷ Ninh truyền âm nói. "Đừng coi thường bọn chúng. Bọn chúng không phải là đại yêu Vạn Tượng đâu. Đều là người đến từ các bộ tộc, môn phái hàng đầu cả nên bản lĩnh cũng bất phàm. Hơn nữa sáu người phối hợp với nhauNếu hai người chúng ta không cẩn thận thì e là hôm nay sẽ ngã xuống ở đây."
Kỷ Ninh còn có chút tin tưởng với bản thân, bởi vì Kỷ Ninh là Thần Ma luyện thể nên sức sống rất lớn. Lại có thần thông giấu trong túi là 'Trích Tinh Thủ' nên Kỷ Ninh tin rằng như vậy là quá đủ. Nhưng sư đệ Mộc Tử Sóc lại mới chỉ là Vạn Tượng trung kỳNếu tính về nguyên lực thì kém đối phương. Hơn nữa sư đệ mới có mười tám tuổi. Nếu rơi vào hỗn chiến thì e rằng mình không thể bảo vệ sư đệ tốt được. Nếu sư đệ mà chết tại đây, thì Kỷ Ninh sẽ không thể nào tha thứ cho mình được. "Hiểu rồi." Mộc Tử Sóc cảm thấy căng thẳng tới mức tận cùng.
"Ngươi đi sát bên ta." Kỷ Ninh truyền âm nói. "Không được chạy loạn. Tất cả phải nghe theo hiệu lệnh của ta."
"Được." Mộc Tử Sóc đáp .
Hai người sư huynh sư đệ truyền âm đưa ra kế hoạch với nhau xong. Bắc Hà Trú đứng đối diện vẫn tươi cười đợi câu trả lời, đồng thời nói: "Ta rất hâm mộ, khâm phục đệ tử Hắc Bạch Học cung. Hôm nay có thể gặp được hai vị đạo huynh đúng là may mắn." "Thật hổ thẹn." Kỷ Ninh mang vẻ mặt áy náy nói. "Bây giờ ta còn có việc nên không thể sang được. Đợi khi qua được thử thách lần này, vào được Ứng Long Vệ đã rồi chúng ta sẽ uống một chén thật thỏa thích."
"A."
Bắc Hà Trú thầm mắng trong lòng, nhưng mặt ngoài vẫn biểu lộ vẻ mặt đã đành. "Ta cũng hiểu. Vậy chúng ta sẽ đợi đến lúc cùng vào Ứng Long Vệ rồi lại gặp nhau."
"Ra tay!" Bắc Hà Trú lập tức truyền âm.
Trong khoang thuyền, năm người tu tiên vừa nghe được truyền âm thì liếc mắt nhìn nhau một cái, gật đầu một cái rồi lao vèo ra bên ngoài!
Nhưng
Người nhanh hơn lại là Kỷ Ninh!
Thần thức của Kỷ Ninh vừa phát hiện ra năm người tu tiên gật đầu nhìn nhau chuẩn bị ra bên ngoài thì đã có ý nghĩ trong đầu. Xung quanh xuất hiện bảy trăm hai mươi chín chuôi phi kiếm nhân gai: "Sư đệ, ra tay."
Xung quanh Mộc Tử Sóc cũng xuất hiện hai con rắn màu đen. Mặt ngoài con rắn màu đen cũng đang biến đổi không ngừng. Trên mặt da rắn lập tức xuất hiện một đám gai. Trên gai còn có lượng lớn phù văn. Hơi thở của con rắn trở nên cực kỳ mãnh liệt. Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Năm bóng người lao ra nhanh như tia chớp. Bên ngoài thân đều tỏa ra tầng sáng tro. Tỏa Không đại trận đã được hình thành. Sáu người tu tiên là trận cơ của Tỏa Không đại trậnPhạm vi giữa sáu người tu tiên chính là phạm vi của Tỏa Không đại trận. Đương nhiên phạm vi tối dã cũng chỉ là trăm dặm mà thôi. "Sao lại thế này?" Từng người nhóm Bắc Hà Trú, Đông Nhất cùng kinh ngạc nhìn Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đã thi triển ra đòn đánh.
"Giết."
"Bọn chúng đã phát hiện ra rồi."
"Không được nương tay." Sáu người Bắc Hà Trú cũng phản ứng cực nhanh, lập tức thi triển ra đòn đánh mạnh nhất của mình. Nhờ đại trận, nguyên lực của sáu người hỗ trợ lẫn nhau nên uy lực tăng vọt.
"Băng Phong Vạn Lý." Đông Nhất mặc áo vàng kim chỉ về phía xa xa.
Vù vù! Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy luồng khí lạnh màu trắng bay thẳng tới hai người Kỷ Ninh. Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng đứng ở mũi thuyền đầu rồng. Phần thần thuyền đầu rồng đã được khép kín lại, ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoàiHiển nhiên là hai người Kỷ Ninh không muốn ảnh hưởng tới những người nô dịch kia. Thật ra, nếu không có nhóm người nô dịch kia thì hai người bọn họ hoàn toàn có thể dùng Tiểu Na Di đạo phù để chạy trốn.
Nhưng thứ nhất là vì những người đó.
Thứ hai là vì mới ra khỏi môn phái, hai người Kỷ Ninh lại đều là kẻ tâm cao khí ngạo. Vậy thì tại sao không đánh?
Cho nên sau một phen hội đàm, sư huynh đệ của họ thống nhất chí có một chữ: Chiến!"
"Đúng là Hàn Sát! Không ngờ tên Đông Nhất ở Tuyết Long Sơn này lại nuôi dưỡng Hàn Sát trong cơ thể." Kỷ Ninh hơi kinh ngạc. Tử Phủ trong cơ thể cực kỳ thần bí, có thể nuôi dưỡng Hàn Sát, cũng có thể nuôi dưỡng Địa Hỏa, Phong SátNhững thứ này đều là lực lượng đáng sợ của tự nhiên. Trải qua quá trình nuôi dưỡng sẽ có uy lực cực kỳ kinh người.
Có điều, nếu muốn nuôi dưỡng Hàn Sát thì phải tìm tới nơi có Hàn Sát tự nhiên rồi hút chúng vào trong người.
Một vùng đất như vậy. Chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Nhưng đã có một ngụm Hàn Sát này thì trong tay chẳng khác gì có một thần thông.
"Gió!" Từ Mãn Tuyền mặc áo đen cũng chỉ về hai người Kỷ Ninh. Lập trức trên không trung xuất hiện một luồng gió xoáy tốc độ cao nghiền nát không khí, bay về phía hai người Kỷ Ninh.
"Vô Ngã Vô Kiếm!" Tên cầm đầu Bắc Hà Trú cũng có chín thanh phi kiếm lơ lửng trước mặt. Tất cả cùng xẹt qua không trung. Trên bầu trời xuất hiện chín đường kiếm quang dài như sông, bay thẳng tới chỗ Kỷ Ninh.
"Tịch Diệt!" Hai tay Tịch Kha tạo thành hình chữ thập. Chỉ thấy xung quanh xuất hiện một luồng khí màu đen, rồi chúng bay thẳng tới chỗ hai người Kỷ Ninh. "Chết đi." Lộng Tán chân nhân cười lạnh lùng, vung tay lên. Cây phất trần trong tay lập tức hóa thành ba nghìn sợi tơ, che trời ngập đất bao phủ tới.
"Sất!" Nữ tử duy nhất Mạnh Liễu Thanh lại nắm một tờ đạo phù, quát lên một tiếng.
Uỳnh! Chỉ thấy trên không trung xuất hiện một đường sấm sét đánh thẳng xuống hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc.
. .
Trong nháy mắt, sáu tên Vạn Tượng chân nhân cùng thi triển ra những đòn đánh cực kỳ tàn nhẫn. Bọn chúng cũng không phải là tán tu không biết tí bí thuật nào mà là những người có được những thứ truyền từ thời xa xưa.
"Thủy Hỏa Liên Hoa!"
"Kinh Cứu Mật Bố Tam Xích Kiếm!"
Chỉ thấy một đóa hoa sen tươi đẹp nở ra, vây kín hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc. Kỷ Ninh lại nắm Bắc Minh Kiếm trong tay để phòng ngừa có điều gì đó. Đồng thời tầng thứ chín Tiểu Thiên kiếm trận cũng thi triển ra chiêu thức mạnh nhất của Kỷ Ninh bây giờ là : 'Chiêu thứ hai Tam Xích Kiếm'
"Xà Thôn Thiên." Hai tay Mộc Tử Sóc điều khiển hai con rắn nối đuôi nhau tạo thành một vòng tròn xoáy mang theo lực hút nén cực kỳ đáng sợ.