Kỷ Ninh mặc đạo bào đen đứng đó, xung quanh có hơn hai trăm thanh phi kiếm thiên giai lơ lửng. Kiếm khí tràn ngập cả Huyết Bàn Phong Thiên đại trận quả thật làm cho người khác phải kinh hãi. Bất kỳ ai đều cảm nhận được 'Kỷ Ninh mặc đạo bào đen' có được thực lực thật sự đáng sợ, hơn nữa kết hợp với việc bản thể Kỷ Ninh đột nhiên biến mất thì ai ở đây cũng đều đoán ra:
Kỷ Ninh mặc đạo bào đen chính là Nguyên Thần thứ hai!
"Đó là Nguyên Thần thứ hai. Tên Kỷ Ninh này mới tu luyện có ba mươi năm mà." Trong mắt Tiêu Lang lộ ra vẻ kinh sợ cùng khó tin vô cùng. "Hắn mới tu luyện có ba mươi năm, làm sao có thể chia được thần hồn ra làm đôi để tu luyện Nguyên Thần thứ hai đây? Hắn không sợ chết sao?"
"Nguyên Thần thứ hai này cũng thật là lợi hại. Nhìn hai trăm phi kiếm như pháp bảo thiên giai kia kìa. Nghe nói khi trước Kỷ Ninh đã mua mấy trăm thanh phi kiếm thiên giai ở trung ương Thiên Bảo Sơn. Hóa ra chính là để cho Nguyên Thần thứ hai dùng. Tên Kỷ Ninh kia giàu có, có lẽ Nguyên Thần thứ hai đã tu luyện một mạch thẳng tới Nguyên Thần viên mãn rồi." Chuyên Thủy Tiểu Lâu thầm hãi than. "Có thể điều khiển hơn hai trăm pháp bảo thiên giai thì chắc chắn có chiến lực tầm Tán tiên. Bản thể của hắn lại đã biến mất, chắc hẳn đã đi vào động phủ mang theo người. Nhưng động phủ mang theo được bên người đều có giá trị cực cao. Rốt cuộc thì Kỷ Ninh có bao nhiêu của cải đây. Chẳng lẽ hắn có thu hoạch lớn ở Vu Giang tiên phủ sao?"
Tới cả Thiếu Viêm Nông cũng chẳng có động phủ mang theo người, vậy mà Kỷ Ninh lại có!
Chuyên Thủy Tiểu Lâu nhận định Kỷ Ninh có thu hoạch khác ở 'Vu Giang tiên phủ' chứ hắn thật sự không biết rằng, Tiên phủ mang theo bên người Kỷ Ninh chính là thứ mà linh hồn Thủy Phủ - con gấu lớn lông vàng đưa tặng miễn phí cho.
"Lợi hại." Thiên Nông Khúc Qua nhìn chằm chằm vào phía trong đại trận.
"Thực lực mạnh thế mà vừa rồi không thèm để ý tới việc bị Tiêu Lang khiêu khích, thật đúng là giỏi nhẫn nhịn." Ba Nhan tiên tử cũng sợ hãi than.
Bọn họ đều đoán ra, bản thể của Kỷ Ninh đã trốn vào trong động phủ mang theo người. Động phủ mang theo bên người đúng là có khả năng giấu người. Nhưng bất kể như thế nào, bản thể của Kỷ Ninh và Nguyên Thần thứ hai nhất định phải có một ở bên ngoài. Chứ nếu như trốn hết vào trong động phủ thì động phủ đó sẽ phải hiện ra.
Thông thường động phủ mang theo người cũng không có nhiều năng lực phản kháng nên nếu gặp kẻ địch mạnh thì kẻ địch hoàn toàn có thể ném nó vào vùng hư không ngoài tam giới, tới lúc đó nhất định phải chết.
Như Vu Giang tiên phủ cũng không được mang theo bên người mà kiến tạo thành một kiểu như môn phái, nhằm tăng khả năng phản kháng.
Còn bình thường động phủ mang theo người đều rất yếu.
Chọn khả năng phòng ngự mạnh hay là mang theo bên mình...cũng như kiểu hai người chỉ được chọn một. Trừ khi giống như 'Thủy Phủ' được Thần Ma Hỗn Độn từ thời khai thiên lập địa 'Tam Thọ đạo nhân' vì truyền nhân dốc lòng tạo ra, tới cấp độ Nguyên Thần mới có thể mang theo nên lực phòng ngự rất mạnh. Thế nhưng loại bảo vật trân quý này đã vượt xa pháp bảo thuần dương nên mới đặc biệt như vậy.
Còn động phủ bình thường thì vẫn theo lẽ thường.
Tính tiện dụng hay phòng ngự không thể cùng có được.
"Nếu bản thể và Nguyên Thần thứ hai đều trốn vào Thủy Phủ. Tên Tán tiên do Thiếu Viêm tộc phái tới tấn công điên cuồng vào thì e là bí mật về Thủy Phủ sẽ bị bại lộ." Kỷ Ninh sẽ không bao giờ cho phép loại chuyện này phát sinh. "Huống chi Nguyên Thần thứ hai của ta đã đạt tới cảnh giới Nguyên Thần viên mãn. Cho dù tính về trụ cột thì vẫn còn cách một cấp độ lớn, nhưng cũng không phải dễ dàng vượt qua."
...
"Không ngờ còn có Nguyên Thần thứ hai. Huyền Cơ lão tổ ơi, ngươi hại ta rồi!" Phù Vân tiên nhân thầm rên lên, trong mắt hiện ra vẻ điên cuồng. "Ta đã không còn đường lui rồi, không phải Kỷ Ninh chết, chính là ta vong."
"Ta khổ tu hơn mười vạn năm, còn không làm gì được tên nhãi tu luyện ba mươi năm kia sao." Từng dòng suy nghĩ chớp nhoáng hiện lên trong đầu Phù Vân tiên nhân. Thật ra sau khi bày ra Huyết Bàn Phong Thiên đại trận, thấy Nguyên Thần thứ hai của Kỷ Ninh, hắn cũng đã quyết tâm thi triển ra đòn đánh mạnh nhất của mình rồi.
"Thiên!"
"Địa!"
"Nhân!"
Phù Vân tiên nhân gào lên, sắc mặt đỏ bừng lên trong nháy mắt. Hắn đã không còn quan tâm tất cả, thi triển thẳng cấm thuật trong trung tâm cơ thể. Cây kim liên Nguyên Thần bộc phát ra nguyên lực mạnh mẽ hơn làm ba thanh phi kiếm trước người trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, trận đồ cũng hiện rõ ra. Chỉ thấy cả trận đồ như ẩn giấu càn khôn, vô cùng vô tận, trong trận đồ còn có cả mây mù bay quanh.
"Giết! ! !" Phù Vân tiên nhân đánh thẳng ra chiêu mạnh nhất.
Hắn không còn thời gian để lãng phí. Ở bên ngoài đang có ba mươi sáu tên Tán tiên Chuyên Thủy tộc phối hợp tấn công điên cuồng 'Huyết Bàn Phong Thiên đại trận' của hắn. Một khi bị công phá là hắn sẽ phải đối mặt với ba mươi sáu tên Tán tiên mặc Đạo Binh Giáp Khải. E là tới lúc đó, hắn vừa nhìn thấy mặt đã xong đời rồi. Vì thế nên hắn cần phải tính toán thời gian.
Oang... Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Ba thanh phi kiếm thiên giai cực phẩm Thiên Địa Nhân có trận đồ quay quanh như mang theo uy thế của trời đất từ từ nghiền tới.
Đây chính là lấy lực đè người.
"Hừ." Kỷ Ninh mặc đạo bào đen đứng đối diện ở xa xa cũng không chậm hơn Phù Vân tiên nhân. Trước tiên hắn cũng thi triển ra Tiểu Thiên kiếm trận. Dưới sự dẫn dắt của chín thanh Tịch Thủy Thần Sa kiếm, hơn hai trăm thanh phi kiếm thiên giai theo 'Tiểu Thiên kiếm trận' hội tụ lại một chỗ, tạo thành một thanh phi kiếm màu vàng trước người Kỷ Ninh.
"Tính về nguyên lực thì ta kém một cấp độ lớn."
"Nhưng nếu luận về Đạo, ta hiểu được Vực Cảnh Đại Đạo của Kiếm Đạo, Vũ Thủy Chi Đạo, hai cái đã được dung hợp làm một, mà kiếm tiên lại giỏi nhất về tấn công."
"Nếu tính về đại trận pháp bảo. Của ta là Tiểu Thiên kiếm trận còn tiên nhân kia là trận Tam Tài Thiên Địa Nhân. Hiển nhiên là tinh diệu không hề bình thường. Nhưng của ta lại là pháp môn của Thiên Kiếm tiên nhân, mà tới cả Thư Hoa tiên nhân cũng còn không quên, cả linh hồn Thủy phủ cũng phải khen. Mà ngươi lại là kẻ bị Thiếu Viêm tộc phái đi làm tử sĩ, e là trong đông đảo Tán tiên ở Thiếu Viêm tộc, ngươi cũng không có địa vị cao lắm, còn lâu mới có thể bằng được Thiên Kiếm tiên nhân, Thư Hoa tiên nhân."
"Tính về phi kiếm, Tịch Thủy Thần Sa Kiếm đến từ Thủy Phủ nên hơn xa ba thanh phi kiếm kia, lại còn có tới chín thanh. Tính về số lượng ta cũng có hơn hai trăm phi kiếm."
"Ta không tin là không thắng được!"
Trong mắt Kỷ Ninh mặc đạo bào đen lóe ra sự lạnh lùng, hung ác ngập trời.
Hai người một áo bào trắng một áo bào đen.
Đứng đối diện xa xa.
"Uỳnh!" "Uỳnh!"
Ba thanh phi kiếm mang theo trận đồ lớn nghiền tới.
Mà thanh phi kiếm ánh sáng vàng kia cũng xuyên qua trời cao trong nháy mắt, dẫn theo sự sắc bén làm người khác phải sợ hãi theo...đâm thẳng tới trận đồ đang lao tới.
"Ầm ầm ầm..." Chấn động khủng khiếp làm nguyên khí nổ vang, không gian bị bóp méo.
Chỉ thấy ba thanh phi kiếm bị bay về phía sau mấy trượng, trận đồ mây mù cũng xuất hiện rất nhiều vết rách.
Còn kiếm quang phi kiếm của Kỷ Ninh thì biến mất.
"Lại lên." Kỷ Ninh mặc đạo bào đen cười lạnh lùng. Hơn hai trăm thanh phi kiếm ở xung quanh hội tụ thành một thanh phi kiếm tỏa ra ánh sáng vàng khác.
"Làm sao có thể? Chặn? Chặn được?" Phù Vân tiên nhân cảm thấy rét lạnh cả người như thể đang đứng giữa trời đông giá rét lại bị một người cho một chậu nước lạnh vào đầu. Tới cả thần hồn cũng cảm thấy phát run. Hắn có cảm giác rằng mình sắp thua. Hắn đã thi triển ra cấm thuật đánh ra chiêu thức mạnh nhất, nhằm dùng cứng đối cứng.
Chỉ cần vừa cứng đối cứng là đã có thể nhìn ra được thực lực của đối phương.
"Nguyên Thần thứ hai của hắn có chiến lực của Tán tiên hàng đầu." Phù Vân tiên nhân hiểu rõ. "Đây thật sự là một thiên tài. Chắc là Nguyên Thần thứ hai của hắn là Nguyên Thần viên mãn. Mới tu luyện ba mươi năm mà đã có thể ngộ ra 'Vực Cảnh Đại Đạo'. Khả năng hiểu biết về Đạo không hề kém ta, hơn nữa đại trận phi kiếm kia rõ ràng cực kỳ huyền diệu khó lường, thực lực không hề thua ta."
"Chẳng lẽ Phù Vân ta phải chết ở đây sao?" Trong nháy mắt, Phù Vân tiên nhân cảm thấy tuyệt vọng, nhưng với kinh nghiệm sống hơn mười vạn năm, hắn cũng không dễ dàng buông xuôi.
"Lấy lực đè ngươi thất bại thì ta sẽ dựa vào kỹ xảo, tốc độ, vào bí thuật khác vậy." Phù Vân tiên nhân trở nên hoàn toàn điên cuồng. Hắn dùng toàn bộ sức lực để cố gắng giết chết Kỷ Ninh.
Vù!
Cả Huyền Bàn Phong Thiên đại trận lập tức trần ngập sương trắng. Sương cực kỳ đậm đặc, tới cả thần thức cũng không thể xuyên qua nổi. Đây chính là bí thuật phụ trợ cực mạnh của Phù Vân tiên nhân: 'Mê Vụ Già Thiên'. Có điều phải tốn rất nhiều tâm tư thì mới có thể thi triển bí thuật này, thành ra phi kiếm của hắn không thể có được trạng thái mạnh nhất nữa.
"Nhìn không thấy gì." Đôi mắt của Tiêu Lang đã ửng đỏ, hắn lập tức nóng nảy. "Làm sao mà không thể nào nhìn qua sương mù này vậy."
"Sương mù? Nhất định là sương mù này có khả năng ngăn cản thần thức. Nếu không thì tên tử sĩ kia đã không thi triển." Chuyên Thủy Tiểu Lâu suy tư. "Trong đông đảo Tán tiên ở Thiếu Viêm tộc thì có khoảng vài chục tên sắp không vượt qua được tam tai cửu kiếp. Nhưng kẻ có thể thi triển được sương mù này chắc chính là Tán tiên Phù Vân."
Thiên Tiên lão tổ là kẻ thật sự được trường sinh, chỉ có thể chết trong chém giết. Cho nên thông thường bọn họ đều sống rất lâu, vượt qua vô số năm tháng làm cho không ai biết được rằng một bộ tộc có bao nhiêu Thiên Tiên lão tổ còn sống.
Nhưng Tán tiên lại khác.
Tán tiên sống trăm vạn năm là đã cực giỏi rồi, ví dụ như Thư Hoa tiên nhân. Cho nên số lượng Tán tiên ở mỗi bộ tộc...đều có thể kiểm chứng được. Ít nhất thì Chuyên Thủy tộc cũng biết được gần như toàn bộ Tán tiên, Địa tiên của kẻ thù một mất một còn Thiếu Viêm tộc.
"Kỷ Ninh kia rất lợi hại, chắc chắn Nguyên Thần thứ hai có thực lực của Tán tiên hàng đầu, mà lại còn là Kiếm Tiên nên mặt đối mặt cũng không hề thua kém gì Tán tiên tử sĩ." Thiên Nông Khúc Qua thầm nghĩ. "Có điều sương mù này được thi triển ra là Kỷ Ninh hoàn toàn không hề nhìn thấy gì nên cũng có chút nguy hiểm."
"Công."
Ba mươi sáu tên Tán tiên hóa thành con rắn màu đen, lấy uy lực tâm cỡ Thiên Tiên đánh thẳng vào Huyết Bàn Phong Thiên đại trận tiếp. Tổng cộng bọn họ đã đánh vào tám lần làm vô số mạch máu của Huyết Bàn Phong Thiên đại trận nát vụn. Nhưng nó có trái tim màu vang điên cuồng vận chuyển máu, sinh sôi ra các mạch máu mới, thành ra Huyết Bàn Phong Thiên đại trận vẫn còn duy trì được. Có điều đã có thể thấy được mặt ngoài trái tim màu vàng kia đã xuất hiện những vết rách mờ. Hiển nhiên là do đòn tấn công của ba mươi sáu Tán tiên quá mạnh mẽ.
Bên trong đại trận.
Mọi chỗ đều mờ mờ.
"Vực Cảnh Đại Đại!"
"Thủy Hỏa Liên Hoa!"
"Tự Thành Thiên Địa!"
Kỷ Ninh mặc đạo bào đen đứng đó, đối mặt với chiêu thức ngăn cản thần thức này, cuối cùng hắn đã thi triển ra môn 'pháp thuật hộ thân' mới ngộ ra trong một năm ở Thủy Phủ. Phải biết rằng dòng luyện khí có thân thể yếu ớ nên thông thường đều nghiên cứu pháp thuật hộ thân làm cho kẻ địch khó có thể sờ tới người được. Kỷ Ninh dĩ nhiên cũng lo lắng cho Nguyên Thần thứ hai nên dưới sự chỉ dẫn của linh hồn Thủy Phủ, dựa trên cơ sở 'Vực Cảnh Đại Đạo' 'Thủy Hỏa Liên Hoa' 'Tự Thành Thiên Địa', Kỷ Ninh đã sáng tạo ra một môn pháp thuật hộ thân mạnh mẽ tên là 'Liên Hoa Kiếm Giới'!