Mang Theo Bảo Bảo Bỏ Trốn Vợ! Em Đừng Hòng!

Chương 57


Hạ Mễ Chúc cảm nhận được một ánh mắt ác ý nhìn chằm chằm mình, cậu quay đầu nhìn qua.
Hạ Mễ Chúc lúc này mồ hôi bết tóc, bên má còn có vết bùn bẩn.

Do tối hôm qua trời mưa, hôm nay bò trườn xong cả người cậu đều nặng nề, quân phục cũng sắp không thấy được hoa văn rằn ri.

Tuy không chỉ có mình cậu như vậy, thế nhưng trong mắt Diêm Tố Nhữ, cậu chính là xấu xí, một chút cùng không xứng với Lộ Nguyên Hầu.
Đúng thật Hạ Mễ Chúc so với nhiều Beta ngoại hình rất không bằng, thân hình so với Omega không bằng, khuôn mặt trừ đôi mắt là đặc biệt, còn lại thật bình thường.

Nhưng chính là cậu vẫn trở thành Lộ phu nhân bao nhiêu người ao ước.
Hạ Mễ Chúc thấy là ai nhìn mình rồi thì không quan tâm nữa.

Dù cậu có tự ti thế nào, Lộ Nguyên Hầu cũng là của cậu rồi, đương nhiên cậu sẽ không ưa người có ý đồ với tiên sinh nhà mình.
Lộ Nguyên Hầu liếc thấy biểu tình của cậu, bắt gặp Diêm Tố Nhữ.

Đối phương bắt gặp ánh mắt của hắn thì run sợ rụt vai, thế nhưng trong mắt lại có ủy khuất yếu đuối nhìn Lộ Nguyên Hầu.

Biểu tình này trong mắt người khác có lẽ là có sức ảnh hưởng, chỉ là đổi thành Lộ Nguyên Hầu, cô ta phải thất vọng rồi.
Diêm Tố Nhữ được trở lại học sắc mặt của Lộ Nguyên Hầu đã không tốt nhưng hắn không hề nói thêm gì hay cảnh cáo gì.

Việc này ở trong mắt nhiều người thì có vẻ như tức giận bất lực, thế nhưng người hiểu rõ hắn mà nói, nếu Diêm Tố Nhữ lại có một lần khiêu khích hắn, hắn sẽ đuổi thẳng cổ.

Lần này là đuổi học, cho dù Diêm Hầu đến cũng phải chịu thua không thể chiếm lý.
Vốn dĩ chuyện này nhìn trong mắt sinh viên trong trường là Diêm gia đã lạm dụng quyền lực.


Học viện quân đội kỷ luật áp dụng chính là theo hình thức quân đội chính quy.

Diêm Tố Nhữ đã quy phạm kỷ luật, còn có ý đồ xấu khi đi học, trực tiếp khiêu khích giáo quan, Lộ Nguyên Hầu không đuổi ngay đã là phúc.

Hiện tại còn lạm quyền trở lại, dù là ai cũng nhìn không nổi.
Thế nhưng Diêm Tố Nhữ không có tự biết, cô ta cảm thấy hoàn cảnh người người không ưa này đều là do Hạ Mễ Chúc gây ra.

Nếu không có cậu, cô ta sẽ nắm được Lộ tướng đến tay.

Hạ Mễ Chúc là hớt tay trên của cô ta nên mới khiến cô ta quyến rũ Lộ tướng thất bại.

Cách nghĩ không nói lý như vậy, Hạ Mễ Chúc ngoài mặc kệ ra thì còn làm được gì nữa.

Người như cô ta, chỉ có né xa, dính đến cũng chỉ khiến mọi chuyện thêm bết bét.
"Chiều nay kiểm tra tiết súng ngắn.

Hiện tại bắt đầu chạy đi, vật tư tăng thêm năm ký, số vòng không đổi."
Lộ Nguyên Hầu nhìn đám sinh viên lắm lem bùn đất, tàn nhẫn nói.
Ôi mẹ ơi...!Chiều nay kiểm tra mà giờ tăng thêm sức nặng cho đôi vai, Lộ tướng đúng là Lộ tướng.

Đám người trong lòng phun tào, thế nhưng vẫn lếch xác đi chạy.
"Mễ Chúc này, ngài ấy khắc khe vậy với cậu sao..."
Có bạn học bên cạnh chạy sát bên cạnh, dùng bạn học khác che lại ánh mắt của Lộ tướng, nhỏ giọng hỏi Hạ Mễ Chúc.
Thế nhưng chưa đợi cho Hạ Mễ Chúc lên tiếng, âm thanh ma quỷ đã vang lên.
"Chạy thêm một vòng."
Lạnh lùng, sắt đá, không có tình người vậy đó.
"Mẹ cậu đừng có liên lụy chúng tôi chứ! Chết mất!"
Tên bạn học nhiều chuyện kia nhanh chóng bị một túi vật tư đập tới, mém tí ngã sấp mặt.

Đám người hết dám lén phén gì nữa, tăng tốc bỏ chạy hết.
Hạ Mễ Chúc nhìn tên bạn học mặt như mướp đắng, dù mình chính là nguyên nhân của chuyện này cũng không nhịn được muốn cười.

Nhưng cậu còn chưa cười thì bỗng nhiên bắt gặp ánh mắt của người nào đó, lập tức ngượng ngùng cúi đầu, dưới chân sinh gió bỏ chạy.
Lộ Nguyên Hầu vẫn chạy song song với bọn họ, trong mắt có ý cười nhàn nhạt.
Tiểu Beta vẫn là tiểu Beta.
...
"Các người muốn gì đây?"
Hạ Mễ Chúc không ngờ ở trong học viện quân đội mà bọn họ dám chơi trò côn đồ này.
Cậu nhìn mấy tên Alpha cao lớn năm hai, lại chuyển ánh nhìn đến trên người Diêm Tố Nhữ, tự nhiên thấy chán ghét dành cho người này càng thêm nhiều.

Tay cậu đặt ở sau lưng không tiếng động bấm một cái trên vòng tay, vừa lạnh mặt nhìn đám người.
"Tôi không tin cậu cùng Lộ tướng là kết hôn thật sự.


Cậu đứng ra đính chính chuyện này, nói rằng hôn nhân của hai người là giả, tôi sẽ bỏ qua cho cậu."
Diêm Tố Nhữ cả người đều sặc mùi ghen ghét, hất hàm nói với Hạ Mễ Chúc.

"Nếu tôi không làm theo, cô sẽ không bỏ qua cho tôi?"
Hạ Mễ Chúc chỉ trừ đứng trước mặt tiên sinh nhà mình mới sẽ sợ hãi nọ kia, cậu thẳng lưng lạnh nhạt nhìn Diêm Tố Nhữ, không có chút hoảng loạn nào khi bị người vây ở đây.
Lúc này đang là giờ nghỉ trưa, ăn cơm rồi nghỉ ngơi.

Hầu hết sinh viên nếu không ở căn-tin thì cũng đã về ký túc xá.

Cậu chỉ là đi vệ sinh, lại không ngờ bị chặn ở đây.

Lúc cậu đến nhà vệ sinh cũng không thấy mấy người, hiện tại càng không có ai đến nhà vệ sinh, đám người chặn ngay cửa, trừ khi cậu phá được vòng vây, nếu không sẽ khó mà chạy được.
Cậu không dám chắc nếu cậu hiện tại gọi người, bọn họ có sẽ ngay lập tức ra tay luôn không.
"Tôi muốn không tiếng động đánh cậu một trận, ai cũng không biết được."
Diêm Tố Nhử kiêu ngạo nói.
"Cô muốn tôi làm cách nào đính chính với người khác? Đứng giữa trường nói sao?"
Hạ Mễ Chúc không biểu tình nhìn cô ta.
"Đúng là đồ nhà quê.

Cậu nghĩ trước khi cậu đính chính chuyện này, tôi sẽ thả cậu đi sao.

Cậu đăng nhập vào diễn đàn trường, Chẳng cần đến một phút toàn trường đều sẽ biết."
Diêm Tố Nhữ cười nhạo nhìn Hạ Mễ Chúc, trong lòng càng thêm không phục Lộ Nguyên Hầu sao lại kết hôn với loại người không lên nổi mặt bàn này, đưa ra cho người khác nhìn xem không phải là mất mặt.
"Đừng vọng tưởng gọi người đến cứu cậu.

Tôi biết Lộ tướng không phải lúc nào cũng đi cùng cậu, hai người cũng diễn thật tốt."
Diêm Tố Nhữ càng nghĩ càng tức.

Đến giờ cô ta vẫn không tin Lộ Nguyên Hầu thật lòng yêu thích Hạ Mễ Chúc.


Cô ta tự bổ não rằng giữa hai người chắc chắn không có tốt đẹp như mặt ngoài thể hiện.

Hạ Mễ Chúc nhất định là nắm thót của Lộ Nguyên Hầu, khiến ngài ấy không thể không khuất phục.
"Cô không sợ tôi nói cho ngài ấy?"
Hạ Mễ Chúc nhàn nhạt nhìn cô ta.
"Ngài ấy sẽ càng vui khi nhìn thấy điều này."
Diêm Tố Nhữ bị khiêu khích, không chút suy nghĩ đã phản bác.
"Ha...!Omega cấp A nhưng sao não cô lại khác thường như vậy..."
Hạ Mễ Chúc nhẹ giọng chê cười.
"Cậu! Cậu có tin vả nát miệng cậu không???"
Diêm Tố Nhữ luôn tự hào vì bản thân, vừa bị mỉa mai đã nổi điên, muốn lao đến tát Hạ Mễ Chúc.

Nhưng nói sao thì cậu vẫn là một Beta, thời gian qua huấn luyện không phải bỏ không.
Hạ Mễ Chúc không động thủ với cô ta nhưng né tránh thì quá đơn giản.

Cậu sẽ không để cho cô ta nắm thót mình, nhưng vì né tránh mà khiến bản thân càng lùi sâu vào trong nhà vệ sinh.

Nếu lỡ đánh nhau thật, cậu sẽ gặp bất lợi.
"Tôi đổi ý rồi! Đánh cậu ta cho tôi! Đánh đến khi nào cậu ta biết ngoan ngoãn mà ngậm miệng lại, miễn tay không bị thương thôi."
Diêm Tố Nhữ ngã nhào trên bồn rửa tay, mấy Alpha không kịp phản ứng, không thể kịp thời đỡ cô ta.

Nhưng lúc này Diêm Tố Nhữ đã điên lên, bất chấp tất cả mà chỉ vào Hạ Mễ Chúc ác độc nói.
...........................................................................

Bình Luận (0)
Comment