Mang Theo Đào Bảo Hỗn Dị Thế

Chương 159

Phía trước biệt thự của Lục Vinh.

Hai người đàn ông nhìn như một cặp đang đứng chờ bên ngoài.

"A Hạo, Lục Vinh thật sự bạn của ngươi à?" Giang Ninh có chút bất an nói.

Đinh Chiêm Hạo nghiêm túc gật đầu: "Đúng vậy! Hắn là bạn của ta.".

Giang Ninh lo lắng: "Nhưng bây giờ hắn đã rất nổi tiếng, chúng ta...".

Đinh Chiêm Hạo hít sâu một hơi: "A Vinh sẽ hỗ trợ.".

Casey trở về biệt thự thì nhìn thấy một cặp tìn nhân đang đứng trước cửa bồi hồi.

"Các ngươi tìm ai?" Casey hỏi.

Đinh Chiêm Hạo nhìn thấy Casey thì vui vẻ hẳn lên, hiện giờ Lục Vinh cũng có thể xem như là nửa danh nhân rồi, Casey hay xuất hiện bên cạnh Lục Vinh nên cũng rất nổi tiếng, nghe nói đây là một cơ giáp sư siêu cấp, thực lực vô cùng mạnh mẽ.

"Ta tìm Lục Vinh hoặc Thi Lâm Nguyên đại sư cũng được." Đinh Chiêm Hạo vội vàng đáp.

Casey trợn mắt: "Ngươi là ai? Đến mua dược tề sao?".

Tuy Casey cảm thấy hai kẻ này không phải là người xấu, nhưng hắn cũng sẽ không dẫn người lạ vào bên trong biệt thự, dạo gần đây không hiểu sao có rất nhiều người thượng vàng hạ cám tìm tới chỗ bọn họ.

"Phiền ngươi chuyển lời tới Lục Vinh, ta tên là Đinh Chiêm Hạo, muốn tìm hắn cứu mạng.".

Vẻ mặt Đinh Chiêm Hạo xen lẫn chút lúng túng và mong chờ, Casey thấy Đinh Chiêm Hạo thật sự có việc gấp nên gật đầu: "Được rồi, ngươi chờ ở đây một chút.".

Giang Ninh thấp thỏm nhìn Casey đi vào biệt thự.

"Lục Vinh sẽ giúp chúng ta ư?".

Đinh Chiêm Hạo cắn răng, sau khi Liên Minh bạo phát chiến tranh, sản nghiệp của Đinh gia cũng bị phá huỷ trong cuộc chiến, Đinh Chiêm Hạo đi theo Đinh Chiêm Phong tới Thiên Khải Tinh phát triển, nhưng mọi việc lại không được thuận lợi, nền kinh tế ở Thiên Khải Tinh đã sớm bị người ta phân chia hết rồi, bọn họ đến sau lại còn bị người khác cố tình tính kế, không chỉ mất sạch số tiền đang có mà còn thiếu nợ rất nhiều.

..................

Lục Vinh nghe Casey báo tin thì giật mình.

"Đinh Chiêm Hạo?".

Casey gật đầu: "Đúng vậy, hắn nói hắn tên là Đinh Chiêm Hạo, muốn tìm ngươi cứu mạng".

"Mau dẫn hắn vào trong, thôi được rồi, để ta tự đi ra ngoài tìm hắn." Lục Vinh đứng lên.

Casey khó hiểu đuổi theo sau Lục Vinh: "Người này rất quan trọng sao?".

Lục Vinh gật đầu: "Rất quan trọng.".

(Edt: Tình anh em cảm động trời xanh hàng real nè mấy chế ưiiii).

Đinh Chiêm Hạo là một trong số những người bạn ít ỏi của hắn tại thế giới này, nếu không có sự hỗ trợ của Đinh Chiêm Hạo thì hắn cũng không thể đứng vững gót chân ở nơi này sớm như vậy.

"A Hạo? Là ngươi thật sao? Không ngờ lại có thể gặp được ngươi ở đây! Dạo này có quá nhiều người tìm đến nên ta phải siết chặt an ninh, không cho người lạ tiến vào, làm khổ ngươi phải đứng chờ trước cửa thế này, đi cùng ta vào trong nào!" Lục Vinh nhiệt tình nói.

Gặp được Đinh Chiêm Hạo ở Thiên Khải Tinh làm cho Lục Vinh có cảm giác gặp được người quen nơi đất khách.

Đinh Chiêm Hạo nhìn thấy thái độ của Lục Vinh cũng dần thả lỏng tâm tình, đi thẳng vào vấn đề: "Ta đến đây là muốn nhờ ngươi giúp đỡ.".

Lục Vinh gật đầu: "Ngươi đừng gấp, có thể giúp nhất định ta sẽ giúp, hình như ngươi đã gầy đi không ít nhỉ? Sụt xuống tầm 20 cân phải không? Ngươi làm sao thế? Gầy tới mức còn lại mỗi bộ xương luôn rồi, giảm béo cũng đâu thể giảm tới mức này được.".

"Sắp bị đày đến Phế Tinh làm đồ ăn cho trùng rồi, ta đương nhiên phải lo lắng." Đinh Chiêm Hạo cười khổ.

"Chuyện gì đã xảy ra?" Lục Vinh hỏi.

"Sau khi Đinh gia chuyển đến đây, chuyện kinh doanh không được tốt lắm, anh trai ta thu mua một nhóm dược liệu định mở một cửa hàng, không ngờ có kẻ trộn lẫn những dược liệu chất lượng kém vào để lấp đầy số lượng, phần lớn dược liệu đều bị héo rũ, anh trai ta không tìm ra được người để mắng vốn, tiền mua dược liệu lại chủ yếu là tiền đi vay, nếu không có tiền để trả nợ thì chúng ta sẽ bị trục xuất." Đinh Chiêm Hạo nói.

Lục Vinh có chút ngờ vực: "Anh của ngươi hình như đâu phải là loại người làm việc qua loa như thế?".

Đinh Chiêm Hạo lúng túng đáp: "Lần này anh ấy bị thân tín phản bội.".

"Bây giờ thiếu bao nhiêu tiền?" Lục Vinh hỏi gọn gàng dứt khoát.

Đinh Chiêm Hạo xấu hổ mở miệng: "1,5 tỷ.".

Lục Vinh cười cười: "Không sao, cũng không phải là số tiền lớn.".

Lục Vinh lấy ra một tấm thẻ: "Chỗ này có 2 tỷ, ngươi cầm nó đi xử lý vấn đề đi, tiền dư cũng không cần phải trả gấp cho ta.".

Đinh Chiêm Hạo cầm thẻ, trong lòng ấm áp: "A Vinh, quả thật ta rất cần số tiền này cứu mạng, ta sẽ không khách khí với ngươi.".

Lục Vinh cười cười: "Không sao đâu." Bây giờ hắn chỉ tuỳ tiện bán vài chậu dược liệu đã có thể kiếm được hơn trăm triệu, số tiền này quả thật không thành vấn đề.

"Ta mới mở một cửa hàng dược liệu nhưng vẫn chưa tìm được người quản lý, nếu như anh của ngươi rảnh rỗi, ngươi có thể giúp ta hỏi thử xem hắn có đồng ý đến hỗ trợ không." Lục Vinh nói.

Đinh Chiêm Hạo thở dài: "Bây giờ thì không được, anh của ta bị bệnh rồi.".

"Bị bệnh?" Lục Vinh ngạc nhiên.

Đinh Chiêm Hạo gật đầu: "Đúng, bị bệnh đã lâu rồi." Anh của hắn vẫn luôn đứng ở vị trí cao, thất bại lần này đã ảnh hưởng rất lớn đến anh ấy.

Lục Vinh nhìn vành đen khổng lồ trên mắt Đinh Chiêm Hạo, nói: "Đầu tiên ngươi cứ xử lí đống hỗn loạn kia cái đã, ta cũng không cần gấp đâu.".

"Cám ơn ngươi nhiều." Đinh Chiêm Hạo cảm kích.

Lục Vinh thở dài: "Đã nói đừng có khách khí với ta rồi mà.".

"Vị này là?" Lục Vinh có chút tò mò hỏi.

"Là bạn đời của ta" Đinh Chiêm Hạo nói.

Lục Vinh sửng sốt: "Ngươi kết hôn rồi? Từ lúc nào thế?".

Đinh Chiêm Hạo cười cười: "Hai năm trước.".

Lục Vinh nhìn Giang Ninh: "Bạn đời của ngươi hình như thân thể không được tốt".

Đinh Chiêm Hạo thở dài: "A Ninh lặn lội đường xa đến đây cùng ta, trong lúc di chuyển gặp phải bão phóng xạ nên thân thể không được tốt.".

Đinh Chiêm Hạo ôn nhu nắm lấy tay của Giang Ninh, khoảng thời gian này hắn gần như bị mọi người xa lánh, nếu không có Giang Ninh luôn sát cánh bên hắn, có lẽ hắn đã không chịu đựng nổi.

Lục Vinh gật đầu: "Đúng lúc ta vẫn chưa tặng quà kết hôn cho hai ngươi, vậy ta sẽ lo phần dược tề điều trị nhé, nhưng ngươi vẫn nên dẫn hắn đến chỗ Thi Lâm Nguyên kiểm tra đi.".

Đinh Chiêm Hạo chần chờ: "Thi lão bản* có rảnh không? Ta nghe nói bây giờ hắn rất nổi tiếng.".

Lục Vinh cười cười: "Nếu ngươi không gấp thì có thể đợi ở đây một lúc, hắn đang tiếp đãi mấy vị đại sư."

Đinh Chiêm Hạo nghĩ nghĩ: "Hôm khác đi, phía chủ nợ thúc giục lắm rồi, anh ta vẫn còn đang nằm viện, ta phải thay hắn xử lý số nợ này càng sớm càng tốt." Bệnh viện kia đã muốn đuổi người đi mấy lần, điều này làm cho Đinh Chiêm Hạo có chút lo lắng.

Lục Vinh gật đầu: "Cũng được, để ta đi lấy giấy thông hành cho ngươi, xong việc rồi thì ngươi có thể đến đây bất cứ lúc nào."

Đinh Chiêm Hạo cười gật đầu: "Được.".

Đinh Chiêm Hạo đi khỏi biệt thự của Lục Vinh, có cảm giác như tìm được đường sống trong chỗ chết.

Giang Ninh thở phào nhẹ nhõm: "Không ngờ ngươi thật sự quen biết Lục Vinh, Lục Vinh cũng có thể nhận ra ngươi.".

Đinh Chiêm Hạo cũng thở phào nhẹ nhõm: "Ta đã nói bọn ta là bạn rồi mà, A Vinh không phải là loại người vong ân phụ nghĩa như những tên kia.".

Sau khi Đinh Chiêm Phong bị thân tín phản bội, tình cảnh của Đinh Chiêm Hạo cũng chẳng tốt đẹp gì, tường đổ mọi người đẩy, Đinh Chiêm Hạo chịu khổ không ít.

..................

Thi Lâm Nguyên cuối cùng cũng có thể thoát khỏi mấy vị dược tề đại sư, tìm được cơ hội nhàn rỗi.

"Đinh Chiêm Hạo tới đây?" Thi Lâm Nguyên nghe tin thì bất ngờ.

Lục Vinh gật đầu: "Đúng vậy, Đinh Chiêm Phong bị bệnh, Đinh Chiêm Hạo gầy đi trông thấy, xem ra họ gặp không ít vấn đề.".

"Sao không để hắn tới gặp ta?" Thi Lâm Nguyên rầu rĩ hỏi.

Lúc hắn mai danh ẩn tích đã được Đinh Chiêm Phong trợ giúp nhiều lần, nghe nói Đinh Chiêm Phong gặp chuyện, Thi Lâm Nguyên cũng cảm thấy khó chịu trong người.

"Đinh Chiêm Phong bị bệnh, Đinh Chiêm Hạo bị đòi nợ, ta thấy hắn rất sốt ruột, ngươi thì đang bận nên mới không gọi ngươi, dù sao hắn cũng chỉ ở đây một chút rồi đi." Lục Vinh nói.

Thi Lâm Nguyên chống cằm: "Nói chuyện với mấy lão già kia suốt ngày rất buồn chán, vừa lúc gặp lại Đinh Chiêm Hạo, để hôm nào ta đến thăm hắn thử xem.".

"Ta nghe nói danh tiếng của ngươi trong giới dược tề sư càng ngày càng cao." Lục Vinh cười cười nói.

Thi Lâm Nguyên cười đáp: "Cũng tạm được, nhưng ta lại cảm thấy mấy vị đại sư đó sùng bái ngươi nhiều hơn, mỗi lần ngươi đưa điểm tâm đến thì mắt người nào người nấy đều phát sáng, ta nghĩ họ không thật sự đến tìm ta đâu, mà chỉ muốn viện một cái cớ đến đây cọ ăn cọ uống mà thôi.".

Lục Vinh: "Cũng không phải tất cả đều như thế, có nhiều vị dược tề đại sư đã lên tiếng chứng minh trình độ dược tề của ngươi rất cao, còn có nhiều ông lão muốn bái ngươi làm thầy nữa...".

"Có lẽ Vệ Quốc Sinh hận ta đến thấu xương rồi." Thi Lâm Nguyên cười tiếp lời.

Vệ Quốc Sinh quả thật là hận Thi Lâm Nguyên đến thấu xương, chuyện Vệ Quốc Sinh là hàng giả là do phóng viên đến chỗ của Thi Lâm Nguyên phỏng vấn được, phía truyền thông đã sớm đặt Thi Lâm Nguyên ở vị trí đối lập với Vệ Quốc Sinh.

Có rất nhiều nguồn tin đều thổi phồng Vệ Quốc Sinh là một đại sư lòng dạ bao dung, lại bôi đen Thi Lâm Nguyên là thằng hề đi lấy lòng người khác, thực lực của Thi Lâm Nguyên được chứng minh thì những lời đồn đại đó tự động chưa đánh đã tan.

Tiếng tăm của Thi Lâm Nguyên ngày càng lớn thì nghi vấn đối với Vệ Quốc Sinh ngày càng nhiều.

...............

Đinh Chiêm Hạo vừa trở về đã lập tức hẹn gặp các chủ nợ.

Không ít người có thông tin nhanh nhạy, biết Đinh Chiêm Hạo từ chỗ của Lục Vinh đi ra thì có tiền trả nợ nên cũng không vội đòi tiền.

Sau khi tra ra được Đinh Chiêm Hạo là bạn tốt của Lục Vinh, người tìm đến Đinh Chiêm Hạo hỗ trợ ngày càng nhiều.

Giang Ninh hỏi Đinh Chiêm Hạo: "Ngươi làm sao vậy? Tâm trạng không tốt ư? Chẳng lẽ đám người kia đến đây gây chuyện, muốn lấy lãi cao hơn?".

Đinh Chiêm Hạo lắc đầu: "Không phải, họ không muốn nhận tiền.".

Giang Ninh khó hiểu: "Không muốn nhận tiền?".

Đinh Chiêm Hạo gật đầu: "Đúng vậy, họ nói nợ cũ xoá bỏ hoàn toàn, còn muốn nhờ ta giới thiệu bọn họ với Thi Lâm Nguyên để có thể mua được dược tề Phá Kén.".

Giang Ninh nhíu nhíu mày: "Mấy người đó nghĩ cái gì vậy?" Trước đây thì hận không thể bức hai người vào đường cùng, giờ thì lại trở mặt như thế này.

"Đại ca đâu? Anh ấy thế nào rồi?" Giang Ninh hỏi.

"Tốt hơn rồi, lúc trước chúng ta quá nghèo, bệnh viện cũng không dám cho anh ấy dùng thuốc tốt." Đinh Chiêm Hạo buồn bực nói.

Bệnh của Đinh Chiêm Phong là tâm bệnh, một khi giải quyết tâm bệnh thì sẽ khôi phục rất nhanh.

"Vậy thì tốt." Giang Ninh thở phào nhẹ nhõm.

"Hôm qua đi gấp quá, không kịp dẫn ngươi đến chỗ Thi Lâm Nguyên xem bệnh, hay là hôm nay ngươi đi với ta đến chỗ Thi lão bản đi? Trình độ của Thi lão bản cao hơn đám bác sĩ kia nhiều." Đinh Chiêm Hạo nói.

Giang Ninh chần chờ: "Có làm phiền quá không?".

"Không đâu, Thi lão bản còn liên hệ với ta nữa mà." Hôm qua Đinh Chiêm Hạo có để lại số truyền tin cho Lục Vinh, buổi tối lúc đi trả nợ đã nhận được cuộc gọi của Thi Lâm Nguyên.

——————

Edt:*nguyên văn là A Nguyên, nhưng từ đầu đến giờ Đinh Chiêm Hạo chưa bao giờ gọi Thi Lâm Nguyên thân thiết như vậy nên mình quyết định giữ nguyên xưng hô cũ nhé. Thật ra mấy chương đầu ĐCH và Lục Vinh cũng chỉ gọi nhau bằng tên, tới chương này tự nhiên thành A Vinh - A Hạo thân thiết dễ sợ luôn =)))

Bình Luận (0)
Comment