Cậu không nghĩ tới hai người vốn đang dính chùm lấy nhau cùng một chỗ như này, Thẩm Trọng Thành còn đặc biệt kéo cậu ôm vào lòng, một đêm dài đằng đẵng trôi qua chỉ để nói chuyện lúc bé.
Tạ Dư An không biết tâm trạng bây giờ của cậu là gì nữa, chỉ có thể gọi nó bằng cái tên "chết lòng", cho nên cậu vô cùng bình tĩnh, thả lỏng thân thể rồi hỏi: "Chuyện lúc em còn bé sao?"
"Đúng vậy." Thẩm Trọng Thành trả lời,
Giọng nói của anh ta có chút mong đợi, nhưng cậu nghĩ chắc là ảo giác thôi, bản thân cũng không quá để ý, nhớ lại chuyện hồi còn bé mà nói: "Trước kia nhà em chuyển chỗ ở rất nhiều lần, mỗi lần mỗi chỗ khác nhau, em đều phải nhớ hàng xóm mới, còn có bạn bè mới nữa, cho nên chuyện lúc bé em không nhớ nhiều lắm, có khi còn nhớ sai nữa..."
Thẩm Trọng Thành nghe đến đó liền cau mày, chỉ là Tạ Dư An dựa trên ngực anh ta nên không có nhìn thấy.
"Thế nhưng mẹ em nói lúc bé em rất hay diễn, rất yêu thích diễn xuất, có đôi khi em làm sai chuyện gì mà mẹ muốn đánh là em liền che mắt lại khóc, nước mắt ào ào tuôn rơi, mẹ còn tưởng rằng em bị đánh đau, ai dè ba em lại nói với mẹ rằng em đang diễn cho nên liền đập em một trận." Nhớ lại chuyện ngu ngốc của mình lúc bé, Tạ Dư An vừa nói vừa cười, "Mẹ còn mắng em rằng sau này nhất định sẽ cầm theo cái danh ảnh đế mà trở về, kết quả là chờ em thật sự yêu diễn xuất thì mẹ lại muốn em thi công chức."
"Ừa, anh thấy em rất thích hợp làm diễn viên." Thẩm Trọng Thành nói theo lời cậu, "Anh cũng cảm thấy em nhất định có thể trở thành ảnh đế."
"Anh sao lại nói giống hệt ba em vậy?" Tạ Dư An chống lên ngực Thẩm Trọng Thành mà ngồi dậy nhìn anh ta, "Hồi còn bé khi em khoe khoang về việc diễn xuất thì ba em hay nói như vậy."
Thẩm Trọng Thành: "...."
Anh ta hùa theo Tạ Dư An chỉ là vì muốn cậu nói thêm về chuyện lúc bé thôi, nhưng mà Tạ Dư An sao lại cứ nói mãi về ba mẹ vậy?
Cơ mà cũng không thể trách Tạ Dư An được, cậu cũng không nhớ gì nhiều chuyện lúc bé, chuyện có ấn tượng thì chắc là cái anh trai chơi cùng cậu, nhưng loại chuyện này làm sao nói trước mặt Thẩm Trọng Thành được?
Tạ Dư An cũng chưa có quên việc Thẩm Trọng Thành rất hay ghen, cậu chỉ cười thôi mà anh ta còn phải hỏi rõ cười với ai, vì sao lại cười, nếu cậu nói ra chuyện có một người bạn rất tốt chơi cùng lúc bé thì sợ rằng Thẩm Trọng Thành sẽ đè cậu ra mà thẩm vấn như phạm nhân mất, cho nên Tạ Dư An chỉ nói về chuyện nhà cậu.
Thẩm Trọng Thành nghe một lúc cũng chưa nghe được Tạ Dư An nhắc đến anh ta một chữ cho nên hơi buồn, khẽ mím môi cau mày, mặt nghiêm lên để Tạ Dư An có thể phát hiện được anh ta đang rất không vui.
Thế nhưng khi Thẩm Trọng Thành nhìn xuống thì Tạ Dư An đã nhắm mắt lại nghiêng ngã tựa lên vai anh ta, hô hấp nhẹ nhàng chậm rãi, rõ ràng đã ngủ mất rồi.
Thẩm Trọng Thành chọt vào mặt Tạ Dư An rồi nhìn một lúc lâu, sau đó đưa tay chơi đùa đôi lông mi thật dài của cậu, anh ta muốn vẫn có thể chơi đùa với người này như khi còn bé, bị anh ta phá đến khi không ngủ được mà tỉnh lại, khẽ ôm cổ cậu hôn một phát, dịu dàng nói: " Chồng hôn em này, anh muốn đi ngủ."
Thế nhưng Tạ Dư An bị anh ta làm cho có chút khó chịu cũng không có tỉnh lại, cũng không có hôn lại lên mặt anh ta mà là nhíu mày trở mình một cái, cậu từ trên người Thẩm Trọng Thành lăn xuống rồi đưa lưng về phía anh ta mà ngủ.
Thẩm Trọng Thành nhìn chằm chằm vào cái ót của Tạ Dư An mà âm thầm nghiến răng, thò tay ôm lấy eo của cậu, một lần nữa đem người kéo lại vào trong lồng ngực, âm thầm oán giận mà nói: "Từ bé đã là một người bạc tình rồi!"
Nhưng mà trên miệng thì mắng thế nhưng Thẩm Trọng Thành lại không cam lòng mà buông tay ra, hôm sau tỉnh lại vẫn lạch bạch đứng dậy đi làm bữa sáng cho người ta, sau đó bày ra bộ dạng bạn trai số một mà đòi nụ hôn ngay cửa rồi mới đến Ánh Quang làm việc.
Thẩm Trọng Thành vừa đi thì Tạ Dư An cũng muốn đến trường đi học, may là hôm nay cậu chỉ có một tiết, với cả tình hình của cậu cũng đã được giáo viên phụ đạo thông qua rồi, bình thường chỉ cần cậu không nghỉ vượt quá số buổi cho phép thì kì thi cuối kì sẽ qua. Tạ Dư An không cần học cao học cũng không cần học bổng, cậu chỉ cần học cho xong hai năm nữa, lấy được cái bằng rồi tốt nghiệp là đủ rồi.
Lúc đầu Tạ Dư An muốn chuyển khoa, thế nhưng trường cậu thi đậu là trường đại học tổng hợp Hoa Thành, cũng không phải là trường nghệ thuật, có chuyển khoa cũng không ích gì, còn không bằng sang trường nghệ thuật bên cạnh mà học. Cho nên Tạ Dư An vẫn quyết định không chuyển, may là bộ môn chuyên ngành của trường này đến năm thứ ba thứ tư cũng không có nhiều tiết học lắm, Tạ Dư An bây giờ cũng không bận lắm, thậm chí phải nói là rất rảnh rỗi.
Sau khi học xong tiết của mình thì Tạ Dư An thấy thời gian vẫn còn sớm nên tính sang trường nghệ thuật bên cạnh mà học___ Tất Đông thụ đã giúp cậu liên lạc giáo viên rồi, cũng đã đóng học phí, dù sao cậu cũng không phải xuất thân từ diễn viên chính quy, vẫn là phải cố gắng bồi dưỡng kĩ thuật biểu diễn thật nhiều.
Tạ Dư An nghĩ bây giờ đoàn phim 《 Anh nhớ anh và em đã từng gặp nhau》 còn chưa có bắt đầu quay, cậu phải tranh thủ mà học thêm về diễn xuất để diễn thật tốt cái nhân vật Úc Bắc Sinh này.
Thế nhưng đang trên đường đi thì Tạ Dư An lại nhận được cuộc gọi của người bạn thân Cố Nhung, điện thoại vừa được kết nối đã nghe được âm thanh vội vàng của Cố Nhung truyền đến: "Alo, Dư An? Sao mày lại trả tiền cho tao? Chuyện bồi thường cái hợp đồng phim《 Huyễn ca》 phải làm như nào đây? "
Hôm qua cậu đã trả lại tiền cho Cố Nhung, cả Liễu Tiễn Ninh cũng đã trả luổn rồi, số tiền vay Liễu Tiễn Ninh cũng không nhiều nên cũng dễ giải thích, nếu anh ta hỏi thì chỉ cần nói chuẩn bị đóng phim mới là được, thế nhưng Liễu Tiễn Ninh lại chỉ nhận tiền mà không hỏi gì thêm. Còn Cố Nhung thì mượn rất nhiều cho nên không dễ nói lắm, thế nhưng cậu lại không muốn gạt người ta cho nên nói thẳng: "Tao có bạn trai, tiền bồi thường hợp đồng anh ấy tạm giúp tao trả."
"Bạn, bạn trai á?" Giọng nói của Cố Nhung lúc đầu là ngạc nhiên, sau đó lại chậm rãi biến thành dè đặt.
Cũng không trách được Cố Nhung nghĩ nhiều, bởi vì Tạ Dư An vừa mới gặp chuyện không bao lâu___
Vì vậy Tạ Dư An nói với Cố Nhung: "Đúng vậy, là bạn trai, anh ấy tên là Thẩm Trọng Thành." Suy nghĩ một chút, cậu lại bổ sung thêm một câu, "Thân hình của anh ấy vô cùng tuyệt vời."
Tạ Dư An là gay Cố Nhung cũng biết, cậu suy nghĩ một chút thì lại thấy cái họ này có chút quen, thế nhưng Tạ Dư An đã nói vậy rồi thì chắc chắn là không phải vì tiền tài mới ở cạnh Thẩm Trọng Thành, khả năng cao hơn là vì thân hình của người ta, chẳng qua Thẩm Trọng Thành vừa vặn lại có tiền mà thôi.
Cố Nhung nói: "Vậy thì được."
"Mày không cần lo cho tao đâu, tao mới kí với đoàn phim mới rồi, qua một thời gian nữa sẽ bắt đầu đi quay." Tạ Dư An và Cố Nhung nói chuyện một hồi, chờ lúc đến được phòng học mới cúp điện thoại.
Lúc đang chờ giáo viên lên lớp thì Vi Văn Nguyệt gửi cho cậu cái tin wechat, nhắn với cậu rằng một lát nữa phòng làm việc sẽ up bài có liên quan đến việc hủy bỏ hợp đồng với đoàn phim 《 huyễn ca 》, với cả tuyên bố bộ phim mới kí là 《 Anh nhớ anh và em đã từng gặp nhau》 để cho cậu xem qua một chút.
Tạ Dư An sau khi đọc xong thì không thấy có vấn đề gì cho nên để cho Vi Văn Nguyệt đăng lên, cậu cũng không muốn xem thử người khác ầm ĩ dưới weibo như nào.
Thế nhưng cậu không xem không đồng nghĩa với việc fan hâm mộ số một của cậu là Thẩm Trọng Thành cũng không xem, vì vậy lúc Vi Văn Nguyệt vừa đăng lên thì anh ta lập tức đi xem.
Vi Văn Nguyệt quản lí phòng làm việc của cậu, nói là phòng làm việc nhưng cũng chỉ là cái tài khoản dùng để tuyên truyền một số hoạt động sự kiện của Tạ Dư An thôi, so với cái acc weibo tám triệu người theo dõi của Tạ Dư An thì cái nick này chỉ có vài trăm nghìn người theo dõi, ít đến thảm thương, thế nhưng hôm nay đăng liền hai cái tin weibo lại gây tiếng động không nhỏ, dù là lượt share hay bình luận cũng đều tăng nhanh đến chóng mặt.
Chỉ là lúc Thẩm Trọng Thành nhấn vào bài nói Tạ Dư An hủy bỏ hợp đồng với đoàn phim 《 huyễn ca 》thì nhiều người hóng hớt mắng chửi hơn____
【Ngỗng Ngỗng Ngỗng:Đây là bị đoàn phim đuổi cổ à? [ăn dưa] 】
【Tây Tử Diệp: Lầu trên lé à, là hủy bỏ chứ không phải bị đuổi nhá. 】
【Chim sinh ra vào mùa thu trả lời@Tây Tử Diệp: Khác nhau sao? Xảy ra chuyện lớn vậy mà còn thể quay tiếp thì quá trâu bò rồi, mà nếu anh ta có muốn quay tiếp thì các nhà đầu tư cũng chưa chắc đồng ý đâu. 】
【Giải thích: Đem Tài Cảnh nhà chúng tôi hại thành như vậy mà còn mặt mũi quay 《 Huyễn ca 》 tiếp à? 】
【Hạt dẻ trả lời@Giải thích: Ồ, vậy cậu sau này có bị người ta tát cũng đừng có đánh lại để tự vệ hén?】
Bên dưới bình luận có cãi nhau như nào cũng không thay đổi được gì, 《 Huyễn ca 》 còn chưa tuyên truyền đã bị hai diễn viên chính gây ra tai tiếng như vậy, tuy rằng có thể thu hút được không ít người quan tâm đến, lại tiết kiệm được rất nhiều tiền quảng bá, thế nhưng lại sợ những người này bởi vì ghét nam chính Tạ Dư An mà quyết định cạch phim này, đến lúc phát sóng thì Tạ Dư An như nào cũng sẽ bị chửi thôi, cho nên hủy bỏ hợp đồng là lựa chọn tốt nhất.
Thẩm Trọng Thành trước khi về nước đều lén theo dõi weibo Tạ Dư An và fan của cậu, thường share lại mấy cái ảnh với gif mà fan đã chỉnh sửa, hàng ngày đều khen cục cưng nhà anh ta, dù sao trước kia Tạ Dư An cũng không có vết nhơ gì, antifan cũng rất ít, rốt cuộc vì cái vụ đẩy Kha Tài Cảnh mà yêu ma quỷ quái ở đâu tuôn ra cả lũ, Tạ Dư An hầu như mang hai cái danh vừa nổi tài năng vừa nổi tai tiếng luôn.
Càng lướt xuống thì bình luận mắng chửi càng nhiều, đem cả thân thế người ta mà chửi luôn rồi, nói rằng Tạ Dư An trước đây nổi tiếng vô cùng kì lạ, nhất định là sau lưng có kim chủ nâng đỡ, bây giờ bị bê bối quấn thân là vì kim chủ không bảo vệ cậu nữa nên mới bị cắn lại.
Thẩm Trọng Thành cau mày, có chút hối hận vì trước đây âm thầm nhúng tay việc Tạ Dư An nổi tiếng.
Năm ngoái Thẩm Trọng Thành đã tính về nước rồi, thế nhưng lại thấy gia cảnh của Tạ Dư An và gia đình anh ta chênh lệch quá lớn nên nếu trực tiếp đi tìm Tạ Dư An thì sợ người ta hiểu lầm là anh ta muốn bao nuôi Tạ Dư An, mà nếu như Tạ Dư An ở cùng với anh ta thì sau này dù có đạt được bao nhiêu thành tựu cũng sẽ bị người khác nói đều là dựa vào anh ta.
Thẩm Trọng Thành liền thấy bực mình, anh ta bằng lòng nâng đỡ người mình thích thì có liên quan gì đến ai, hơn nữa trong giới giải trí mà không có bản lĩnh thì có có nâng cỡ nào cũng không được gì đúng không?
Nhưng cũng bởi vì quá thích cho nên mới dám ở sau lưng người ta mà thầm thúc đẩy, trước hết để Tạ Dư An có chút danh tiếng, sau đó sẽ về nước theo đuổi cậu. Kết quả người tính không bằng trời tính, Tạ Dư An nổi lên quá nhanh lại khiến người ta nhớ thương...
Vưu Dương chặn ngang một bước khiến Thẩm Trọng Thành bất ngờ không kịp đề phòng, mà anh khi đó ở nước ngoài lại bị mấy việc vặt vãnh quấn thân, nếu không thì Vưu Dương làm gì có cửa mà gây cản trở, Tạ Dư An hoàn toàn có thể dựa vào sự thật để tẩy trắng mà đánh một trận thật đẹp để khắc phục khó khăn.
Lí do lần trước Tạ Dư An đến biệt thự Bamboo Thẩm Trọng Thành cũng biết, chẳng qua anh lại không biết Tạ Dư An hiện tại có hận Vưu Dương hay không, dù thế nào thì bây giờ anh ta cũng đã quyết định đối nghịch với Hằng Nhất, chuyện đầu tiên anh làm là kéo át chủ bài Thẩm Tiêu Hồng của Hằng Nhất sang Ánh Quang.
Thẩm Trọng Thành nhếch môi, cười lạnh một tiếng rồi nhấn số thông đến phòng làm việc của Nghiêm Lâm, "Anh họ."
Nghiêm Lâm nói: "Dừng, mày đừng có gọi thế, có chuyện gì cứ nói thẳng."
Giọng nói Thẩm Trọng Thành trầm thấp khàn khàn, vang lên đùng đùng như pháo nổ nhưng lại dùng cái vẻ nhu nhược của bọn con gái mà gọi anh ta là anh họ chứ không phải của người đàn ông chỉ cần hét lên đã hạ gục được anh ta, cho nên nghe Thẩm Trọng Thành gọi một tiếng anh họ đã thấy cả người nổi đầy da gà, bởi vì mỗi lần Thẩm Trọng Thành gọi như vậy thì chưa từng có chuyện gì tốt cả, lẽ nào chuyện anh ta với Tiền Trấn Xuyên ghi âm trong WC bị phát hiện rồi?
Nghiêm Lâm có chút hoảng sợ, quyền cước Muay Thái của Thẩm Trọng Thành rất ghê gớm, dù anh với Tiền Trấn Xuyên hợp sức cũng không phải đối thủ của Thẩm Trọng Thành.
Thế nhưng Thẩm Trọng Thành lại nói: "Có thể đem cái tin Tiểu Hồng tham gia đoàn phim《 Anh nhớ anh và em đã từng gặp nhau》 đăng lên rồi."
Nghiêm Lâm nghe thế thì cảm thấy yên tâm vì chuyện ghi âm vẫn chưa bị phát hiện,: "Bây giờ đăng luôn hả?"
Thẩm Trọng Thành: "Ừ."
"Có sớm quá không?" Nghiêm Lâm nhíu mày, "Nếu Tiểu Hồng không muốn thì thế nào?"
"Mặc kệ bả có đồng ý hay không, đã nằm trong tay tui rồi thì tui sẽ từ từ gây khó dễ." Thẩm Trọng Thành cười nhạo nói, "Ngày hôm nay đăng luôn đi."
Nghiêm Lâm nói: "Vậy mày nói đi, tao không dám nói."
"Bả còn có thể bóp chết anh sao? anh sợ cái gì?" Thẩm Trọng Thành hỏi lại.
"Ai mà biết? Hai người học Muay Thái cùng chỗ đấy." Nghiêm Lâm nhún nhún vai, "Nhỡ đâu nó lại làm thế thật thì sao?"
Thẩm Trọng Thành lại cười: "Vậy anh có biết Muay Thái của tui mạnh hơn bả không?"
____ cho nên nếu anh không làm thì tui liền bóp chết anh.
Nghiêm Lâm hiểu rõ ý của Thẩm Trọng Thành, anh ta sớm phải biết người nhà họ Thẩm đều là vô tình vô nghĩa như vậy, may là anh đã chuẩn bị được đường lui, "Vậy anh mày thử xem, cơ mà chắc là không dùng phương pháp thông thường được..."
Thẩm Trọng Thành nói: "Mặc kệ anh dùng cách gì, đem tin ném ra ngoài là được."
"Được." Này là mày nói đấy nhé.
Nghiêm Lâm không nói hai lời liền đồng ý, lúc cúp điện thoại thì lập tức liên hệ với Thẩm Tiêu Hồng: [Tiểu Hồng, mày đang ở đâu đó? Tao có chuyện muốn nói.]
Thẩm Tiêu Hồng trả lời vô cùng cục súc: [Nói đi.]
Nghiêm Lâm nói: [Thẩm Trọng Thành muốn đăng tin mày tham gia đoàn phim 《 Anh nhớ anh và em đã từng gặp nhau》 vào hôm nay.]
《 Anh nhớ anh và em đã từng gặp nhau》 và Ánh Quang đã bàn bạc thỏa đáng chuyện tiền đầu tư với chia lợi nhuận rồi, thế nhưng Thụy Phong lại không ngờ được cái kịch bản chuyển thể thường thường như vậy lại có ảnh hậu Thẩm Tiêu Hồng diễn chính, mà lúc Tạ Dư An đi thử vai còn được cái nhân vật nam ba, liền nghĩ rằng cái phim này chắc sẽ không nát được cho nên hiện tại cũng muốn đầu tư, còn muốn để cho các diễn viên khác trong công ty đến thử vai. Vì thế mà bây giờ thời gian cụ thể tuyên truyền 《 Anh nhớ anh và em đã từng gặp nhau》 vẫn còn đang thương lượng, dù sao hiện tại cũng chưa bắt đầu quay, Thẩm Tiêu Hồng cũng chỉ mới kí hợp đồng vào hôm qua, cô nàng vẫn thích cuối tuần mới đăng cái tin tức này lên hơn để trước đó thả ra chút thính cho mọi người suy đoán.
Vì thế mà Thẩm Tiêu Hồng trả lời càng cục súc hơn: [Cút.]
Giọng điệu này với Thẩm Trọng Thành dường như không khác nhau mấy.
Thế nhưng Nghiêm Lâm đã sớm đoán trước được cho nên lập tức nói: [Nếu như mày đồng ý thì tao sẽ cho nghe một đoạn ghi âm, là mấy lời Thẩm Trọng Thành nói ra để theo đuổi vợ của nó.]
Anh vừa nói ra tin này thì giọng của Thẩm Tiêu Hồng liền thay đổi: [Mau đăng tin đó lên đi! Rồi đưa đoạn ghi âm đấy cho em.]
Thẩm Trọng Thành không biết Nghiêm Lâm và Thẩm Tiêu Hồng đang tiến hành trao đổi việc bẩn thỉu gì, sau khi anh cúp điện thoại của Nghiêm Lâm xong lại nhìn phần bình luận bên dưới bài mà phòng làm việc của Tạ Dư An đăng, lần này là bài nói về bộ phim mới 《 Anh nhớ anh và em đã từng gặp nhau》, so với cái bài hủy bỏ hợp đồng thì bài này có nhiều người khen Tạ Dư An hơn, tất nhiên là có cả người chê bai.
【Tài xế nhà trẻ: Như này là An An muốn quay bộ phim mới sao? Vui quá đi! Nhất định sẽ theo dõi! 】
【Bài thơ về Cleopatra VII: 《 Anh nhớ anh và em đã từng gặp nhau》là bộ truyện tranh tôi thích nhất đó, a a a Tạ Dư An nếu diễn vai chính thì tôi sẽ bóp chết đạo diễn!】
【 Heo nhỏ thích kẹo: Tạ Dư An chắc là diễn vai phụ ha? đoàn phim có nói rằng nam nữ chính còn chưa quyết định mà.】
【NINE Akatsuki: Tạ Dư An chắc là diễn cái vai phụ của phụ của phụ đi? Bộ phim này mà có cậu ta tham gia thì tôi không muốn xem, thế nhưng nếu vẫn mời Tạ Dư An diễn thì xác định nát bét đi, tỉ xuất người xem mà phá 0,1 cũng là kì tích.】
【Bánh ú trứng lòng đào trả lời@NINE Akatsuki: Mày có bệnh hả? Fan Kha Tài Cảnh đừng có sủa bậy ở đây được không?. 】
【Bố con trong ao cá trả lời@Bánh ú trứng lòng đào: Fan Tạ Dư An vốn là cái loại như này à? Hở ra là mắng chửi người khác? 】
Thẩm Trọng Thành đã chuẩn bị ra trận chửi cái bọn trái ý thế nhưng vừa thấy cái comt này đã vội dừng lại, trùng hợp là Nghiêm Lâm lại gửi cho anh ta cái tin: [Đã giải quyết xong, weibo sẽ đăng lúc bảy giờ tối.], Thẩm Trọng Thành lúc này mới bớt giận, chờ mấy người này tối nay bị vả mặt sml.
Thế nhưng anh ta nghĩ đi nghĩ lại cũng vẫn thấy Tạ Dư An bị thiệt thòi, lúc đang trong thang máy để lên nhà, Thẩm Trọng Thành nhìn xuống đồng hồ đeo tay, xác định là thời gian này Tạ Dư An vừa mới tan học nên nhịn không được mà nhắn cho cậu cái tin wechat: [Cục cưng ơi, buổi tối em có làm gì không?]
Tạ Dư An thật là không có trên lớp, cậu còn lén về sớm mà chạy về chung cư, hiện giờ đang ở tủ bát mà tập luyện việc nấu nướng, lúc nhận được tin wechat của Thẩm trọng Thành thì có chút thấp thỏm: [Không làm gì hết ạ, sao vậy anh?]
[Anh muốn làm cho em một bữa tiệc.]
[Hả? Tiệc gì cơ?]
Tạ Dư An có chút kì quái, sinh nhật cậu còn chưa có đến, Thẩm Trọng Thành muốn làm cho cậu tiệc gì?
Thẩm Trọng Thành nói với cậu: [Em kí hợp đồng với đoàn phim 《 Anh nhớ anh và em đã từng gặp nhau》mà, chúng ta phải mở tiệc chúc mừng chứ? Lát nữa anh sẽ về sớm, buổi tối bọn Tiền Trấn Xuyên sẽ chạy qua ăn cơm, em mời bạn của em luôn nhé? Tiểu Hồ với anh Đông cũng có thể mời luôn.]
Về sớm sao?!
Tạ Dư An một bên luống cuống tay chân thu dọn tủ bát để tiêu hủy chứng cứ, một bên trả lời tin nhắn của Thẩm Trọng Thành, cơ mà không thể gõ chữ cho nên liền nhắn tin nhắn thoại: "Được ạ, để em hỏi hai người họ xem có thể đến được hay không, loảng xoảng____"
Tạ Dư An không cầm chắc nên cái chén bị rớt vào bồn rửa, may là không vỡ, chỉ là âm thanh bị ghi lại mất.
Vài giây sau, tin nhắn của Thẩm Trọng Thành lại tiếp tục gửi đến: "Cục cưng, bên em hình như có tiếng gì đó, làm sao vậy?"
"Không có gì đâu, không có gì!" Tạ Dư An ngay lập tức chối, cố gắng che giấu sự thật.
Thẩm Trọng Thành nghi ngờ: "Thật không? Nhưng anh nghe thấy tiếng gì như có vật bị rơi xuống ấy."
"Thế sao?." Tạ Dư An không đổi sắc mặt mà trả lời, "Chắc anh nghe lầm rồi."
Thẩm Trọng Thành lại hỏi: "Vậy giờ em đang ở đâu vậy?"
"Em còn đang trên đường về....." Tạ Dư An nói.
"Thế à?" Thẩm Trọng Thành cười cười, "Anh về đến cửa nhà rồi."
Tạ Dư An: "!!!"