*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Từ xưa tới nay thì loại chuyện thể hiện tình cảm như này nhiều vô cùng, không kể người bên ngoài thì mọi người trong vòng bạn bè đâu phải ai cũng độc thân, dù cho không thay đổi cách khè tình cảm mỗi ngày thì vào những ngày lễ quan trọng cũng sẽ muốn thể hiện tình cảm một chút.
Thế nhưng thể hiện vừa vừa còn có thể nhận được sự hâm mộ cùng chúc phúc, cơ mà thể hiện nhiều quá sẽ khiến mọi người chán ghét, thậm chí sẽ làm cho một số người phải nhủ thầm trong đầu rằng "bây giờ tình cảm cho lắm vào, tôi chờ xem sau này các người chia tay sẽ như thế nào", cái kiểu thể hiện tình cảm không chút kiêng kị của chủ bô giống như là anh ta với đối tượng sẽ viễn viễn không chia xa quả thật trước giờ chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe qua.
Hơn nữa "thiết lập tính cách" của hai người còn tuyệt vời như vậy___ "Weibo chuyên dùng để show chuyện tình cảm" si tình nhiều tiền, bà xã của anh ta vừa đẹp vừa dịu dàng, hai người là thanh mai trúc mã từ bé đã quen biết nhau, come out với người nhà cũng không có bất kì sự ngăn cản nào, ngược lại còn được tất cả mọi người chúc phúc.
Đây gần như là chuyện không thể nào.
Vì vậy mà cư dân mạng sau khi đọc được bình luận "khai sáng" đã sang weibo của Thẩm Trọng Thành dạo một vòng, thế nhưng sau đó lại bắt đầu nghi ngờ tài khoản của Thẩm Trọng Thành liệu có phải là cố ý muốn làm *Blogger kiếm tiền hay không, bọn họ nghĩ acc nhỏ này của Thẩm Trọng Thành hàng ngày mặc dù sẽ vô ý lộ sự giàu có, nhưng mà nhỡ đâu sau này người đó nổi tiếng rồi thì lại bắt đầu quảng cáo thì sao.
(*營銷號: doanh tiêu hào đại loại là những người có sức ảnh hưởng trên mạng chuyên đăng bài kiếm tiền, dễ hiểu là mấy ba mấy má Blogger hay đăng dưa cho mình hóng ấy.) Kết quả không đợi được "Chuyên dùng để show chuyện tình cảm" nổi tiếng thì anh lại tự mình "phá vỡ" thiết lập tính cách của bản thân.
Đoàn du lịch sôi nổi "đánh dấu đã tới" để ăn dưa bên dưới cái câu mà Thẩm Trọng Thành trả lời mọi người【Không được, lúc này mới là năm thứ nhất, sao lại đưa nhẫn kim cương? Nhẫn kim cương bây giờ tôi không tặng】
【Xách súng thúc ngựa ca ngợi sông Giang: Thấy hot cho nên tới kiểm tra xem như nào, trước giờ đều chưa từng nghe nói qua weibo này úi chà.】
【Vẽ bậy nốt nhạc: Đây mà nói là show tình cảm à? [nghi ngờ] Xem xong cái weibo của thằng này mà không ai muốn ói ỉa sao? Cả ngày nói về chuyện tình cảm, lúc thì nói thầm mến đối tượng mười lăm năm, lúc thì nói mới ở bên nhau một năm, còn nói cái gì mà đây là acc nhỏ, tôi thấy này là Blogger cố ý bán hủ ấy chứ.】
【Sleepyhead trả lời@Vẽ bậy nốt nhạc: Mlem mlem ôi thấy vẫn ổn mà, mọi người đều nói acc này chỉ dùng để show chuyện tình cảm, chuyện tình cảm của nhà người ta mà bà muốn ói cái mẹ gì..... chả hiểu mắc ói chỗ nào.】
【Đắng lòng: Này là muốn nói mua không nổi nhẫn kim cương sao? Ngay cả nhẫn kim cương cũng mua không nổi, ai nói chủ bô là người rất có tiền vậy? [mỉm cười].】
【An cưa trả lời@Đằng lòng: Dạ dạ dạ, bà có tiền như vậy thì tự mua một chiếc mà ngắm đi [mỉm cười], với cả đàn ông con trai mang nhẫn kim cương làm gì?.】
【Sông nước trùng điệp: Ai nói đàn ông không thể đeo? Không đưa nổi nhẫn kim cương to như trứng bồ câu thì chả lẽ không tặng nổi kim cương một cara sao?.】
Thẩm Trọng Thành vẫn luôn không chơi điện thoại hay lướt weibo trước mặt Tạ Dư An bởi vì anh nghĩ như thế không tốt, anh nghĩ trước cứ trả lời các bạn trên mạng là "bây giờ tặng nhẫn kim cương không thích hợp lắm" đã rồi tính, cơ mà cuối cùng thì hai chữ cuối chưa gõ xong lại sợ bị hiểu lầm cho nên mới mượn cớ "phải nhận điện thoại của công ty" để chuồn ra ngoài ba phút nói cho rõ ràng.
Ai ngờ chỉ mới có chút thời gian đó thôi mà Thẩm Trọng Thành lần thứ hai chuyển tài khoản qua acc nhỏ bỗng chốc dừng lại mấy giây, chờ khi load được giao diện thì acc nhỏ đã ầm ầm đẻ ra mấy trăm cái bình luận cùng mấy nghìn lượt theo dõi.
Thẩm Trọng Thành hơi nhíu mày, trong mắt có vài phần nghi hoặc, anh nhìn lướt qua vài bình luận lại phát hiện đa số người đều đang mắng những chuyện tình cảm anh đăng không chân thực, là giả tạo, tự dát vàng lên mặt giả giàu. Tình tình Thẩm Trọng Thành nóng nảy cho nên lúc đó liền xáp lá cà với những người mắng chửi khó nghe, chờ khi anh thấy có một người nói chỉ cần mười ngàn là có thể mua được nhẫn kim cương liền không nhịn được mà trả lời người đó: 【Chỉ với mười ngàn mà mua được nhẫn kim cương sao??? 】
(* Mười ngàn NDT = 32,702,400 VND, toy search trên web giá kim cương 1 cara thì như này: 1 Carat = 0,2 gram. Với viên chủ 1 carat, đường kính 6 ly 3 – 6 ly 5, giá dao động từ khoảng 130 triệu – 200 triệu/viên tùy thuộc vào các yếu tố giác cắt, màu sắc và độ tinh khiết của viên kim cương.) 【Cửu Li Yên Khanh: Tất nhiên là mua được, kim cương nhỏ không đắt, con trai cũng không cần phải mua kim cương lớn làm gì.】
【Nhất Lật Ngao: Quả nhiên là một tên nghèo kiết xác.】
【Quản lí sòng bạc chợ quỷ: Thời nay người ta không nghĩ đến chuyện làm việc thật sự bên ngoài mà cả ngày cứ ảo tưởng muốn nhanh chóng nổi tiếng trên mạng, thiết lập tính cách chủ bô làm không tốt thì cũng không cần phải đi làm Blogger đâu, trước cứ đi làm cho lương tháng hơn mười ngàn đủ mua nhẫn kim cương đi rồi hãy quay lại cân nhắc đến vụ đó.】
Thẩm Trọng Thành thật sự rất hoang mang, mặc dù anh không có hứng thú với loại đá được thổi phồng quá mức, chỉ được cái đẹp mà không thực dụng trong cuộc sống hàng ngày như kim cương, thế nhưng anh vẫn không khỏi tự hỏi: Mười ngàn thật sự có thể mua được kim cương hay sao? Không phải chỉ đủ mua một *cái kẹp giấy để kẹp tiền thôi à? Kim cương mười ngàn làm sao mà giá trị? Hơn nữa nếu các má này bảo đàn ông không cần đeo kim cương quá lớn vậy thì tại sao phải là nhẫn kim cương? Không phải chỉ cần mua một cặp nhẫn là được rồi sao?
(*Đúng là chỉ đủ mua cái kẹp giấy thật =)))))) Thẩm Trọng Thành đang chuẩn bị tiếp tục cấu xé với người ta một hồi nhưng lúc này chợt có y tá đến đưa cho anh tấm ảnh chụp X quang, thế là Thẩm Trọng Thành không phí thời gian chửi người nữa mà trực tiếp nói rằng___ 【Lương tháng mười ngàn là chuyện không thể nào, vĩnh viễn cũng không thể, đời này tôi tuyệt đối không mua nhẫn kim cương với giá mười ngàn, bởi vì tôi không dùng tiền để mua thứ rác rưởi. [mỉm cười]. 】
Đăng xong weibo, Thẩm Trọng Thành liền mang theo túi X quang đi vào phòng bệnh của Tạ Dư An.
"Nói chuyện điện thoại xong rồi sao?" Tạ Dư An thấy Thẩm Trọng Thành cầm theo túi đựng ảnh chụp X quang vào thì liền hỏi anh, "Cái này là ảnh chụp X quang của em sao?" Cơ mà mình đã nhận rồi mà nhỉ? Sao giờ lại tới nữa?
Thẩm Trọng Thành ngồi ở mép giường, dựa vào việc trong phòng bệnh không còn ai cản trở mà liền cúi đầu hôn Tạ Dư An một cái rồi nói: "Không phải, đây là của anh."
Tạ Dư An vừa nghe thế liền từ ngồi ngay ngắn lại trên giường, lo lắng sờ trán Thẩm Trọng Thành: "Anh cũng không khỏe sao? Đã nói là anh không nên hôn em rồi mà."
Thẩm Trọng Thành nhướn mày: "Hôn em thì sao? Anh vừa mới hôn một cái kìa."
"Em bị cảm, anh ở gần em quá sẽ bị lây bệnh đó, mới nãy Xán Nhi... Tiền Xán cũng có chút nghẹt mũi." Tạ Dư An giải thích, cơ mà mau miệng quá nên quên mất đổi xưng hô bình thường với Tiền Xán, sau khi đổi giọng còn lén liếc mắt nhìn trộm Thẩm Trọng Thành.
Sắc mặt Thẩm Trọng Thành vẫn như thường, giống như là không có nghe được cái xưng hô thân thiết mà Tạ Dư An gọi Tiền Xán: "Đó là do sức đề kháng của anh ta không tốt, anh vẫn ở cùng với em mà có bị cảm đâu?"
Tạ Dư An nói: "Đó là bởi vì anh không có hôn em, cho nên____"
Thẩm Trọng Thành hừ lạnh một tiếng rồi hỏi: "Vậy anh ta hôn em sao?"
Tạ Dư An: "....."
Lúc hôn môi sẽ không tránh được việc đụng phải nước bọt của đối phương, Tạ Dư An vốn tính bảo Thẩm Trọng Thành không nên trao đổi nước bọt với cậu vì sợ anh sẽ bị lây bệnh, kết quả Thẩm Trọng Thành lại đem đề tài này lái đến sai lệch khiến cậu phải cố gắng đem đề tài đúng đắn trở về: "Anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao tự nhiên lại đi chụp X quang?"
Thẩm Trọng Thành lấy ảnh X quang của Tạ Dư An, không trả lời câu hỏi của cậu mà hỏi ngược lại: "Cục cưng, em biết hôm nay là ngày gì không?"
"....Hôm nay?" Tạ Dư An hơi sửng sốt, hôm nay là ngày mùng 8 tháng 10, không phải là ngày sinh của cậu và Thẩm Trọng Thành, càng không phải ngày kỉ niệm gì của cả hai, số 8 là phát tài may mắn thế nhưng Thẩm Trọng Thành yêu thích số 9 hơn, cho nên Tạ Dư An suy nghĩ kĩ càng một chút, cảm thấy hôm nay không phải là ngày đặc biệt gì liền dè đặt hỏi Thẩm Trọng Thành, "Là ngày đầu tiên sau kì nghỉ lễ Quốc khánh?"
"Ngày hôm nay em bị bệnh, hơn nữa tâm trạng lại không tốt." Thẩm Trọng Thành cong môi một cái, cầm lấy những ngón tay của cậu mà chơi đùa, sau đó lại lôi kéo tay của tạ Dư An chậm rãi sờ soạng lên ngực trái của mình, "Cho nên anh sẽ nhớ ngày hôm nay, sau đó chăm sóc em thật tốt, ở nơi này dỗ em đến vui vẻ, em cũng phải nhớ kỹ hôm nay, về sau không được bị bệnh vào ngày này nữa nghe chưa."
Tạ Dư An nghe vậy thì trái tim bỗng nhiên mềm nhũn, ánh mắt dịu dàng đặt lên người Thẩm Trọng Thành, chỉ là động tác của Thẩm Trọng Thành khiến cậu cí chút câm nín cùng bất đắc dĩ, cậu mở miệng nói: "Loại chuyện bị bệnh này cũng đâu có cách nào có thể khống chế được, hơn nữa... còn ở trong bệnh viện đó."
Tạ Dư An che phủ trước ngực Thẩm Trọng Thành, nhịp tim ổn định mạnh mẽ chấn động lòng bàn tay cậu, Tạ Dư An hơi co ngón tay lại rồi rút tay mình ra. Câu cuối cùng cậu nói có hơi xấu hổ, Thẩm Trọng Thành nếu muốn dỗ cậu cũng không nhất thiết phải dùng cách đó ở đây nha.
Thẩm Trọng Thành liếc mắt nhìn Tạ Dư An, một lần nữa đem tay của cậu nắm lấy, giọng nói âm u khàn khàn mang theo ý trêu chọc: "An An, em đang nghĩ cái gì đó?"
"Anh không phải là, để em sờ mó ngực anh sao?" Tạ Dư An đỏ hết cả tai nhưng vẫn cố giả bộ mạnh mẽ bình tĩnh mà hỏi Thẩm Trọng Thành, "Làm thế để dỗ em vui vẻ à."
Tạ Dư An vừa dứt lời thì Thẩm Trọng Thành liền nở nụ cười, anh nhướn mày gật đầu nói: "Ồ, hóa ra làm thế thì em sẽ vui vẻ sao? Chỗ này ngoại trừ cơ ngực bự mê người của anh thì còn gì nữa nhỉ?"
Tạ Dư An nói: "Còn có trái tim?"
Thẩm Trọng Thành nhàn nhã nhìn Tạ Dư An rồi tiếp tục hỏi: "Em nghĩ kĩ lại chút xem còn chỗ nào nữa hay không?"
Thẩm Trọng Thành không cố gồng nhưng bộ ngực vẫn là trần đầy co dãn, Tạ Dư An đặt tay ở trên không biết nên rụt tay lại hay là không, đỏ mặt nói: "Không có..."
Thấy Tạ Dư An thật sự đoán không ra, Thẩm Trọng Thành cười một tiếng rồi nói cho cậu biết: "Còn một thứ nữa, em tối nay có thể suy nghĩ thật kĩ, nếu vẫn không biết thì ngày mai anh nói cho em biết câu trả lời."
Bởi vì vấn đề này mà Tạ Dư An truyền nước đến nửa đêm vẫn luôn tự hỏi rốt cuộc ngực trái Thẩm Trọng Thành ngoài trự cơ ngực với trái tim thì còn có cái gì, suy nghĩ một chút thế mà cậu lại ngủ mất tiêu. Đến khoảng hơn nửa đêm lúc bốn năm giờ sáng, sau khi truyền nước xong thì đang lúc cậu mê man đã có cảm giác Thẩm Trọng Thành bế cậu lên, cậu dựa sát vào lồng ngực anh mà nghe tiếng nhịp tim đập, một lần nữa đi vào giấc ngủ.
Sang ngày hôm sau lúc tỉnh lại thì Tạ Dư An phát hiện mình đã về tới khách sạn của phim trường, Thẩm Trọng Thành đã sớm rời đi không còn ở trong phòng nữa, nhưng anh trước khi đi đã đem thuốc của Tạ Dư An để lên đầu giường, còn dùng di động làm một bản ghi nhở riêng để nhắc nhở cậu nhất định phải uống thuốc.
Rõ ràng sau khi bị bệnh thì cả người chắc chắn sẽ mệt mỏi rã rời, thế nhưng Tạ Dư An không có loại cảm giác này. Cậu nhìn thuốc được để trên cái nắp ở trên tủ đầu gường thì mím môi, cậu rót nước trong phích vào ly rồi cầm trong tay để cảm nhận sự ấm áp, thế nhưng lúc cầm cái nắp nhỏ lên uống thuốc thì Tạ Dư An phát hiện ở bên dưới nắp còn đè một tời giấy nhớ, tấm ảnh chụp X quang cùng một cái chìa khóa.
(*Chắc là nắp kiểu này) Chữ viết trên giấy nhớ là của Thẩm Trọng Thành, trên đó viết ____ [khúc xương sườn thứ tư bên ngực trái đi vào sâu thêm mười cm là trái trim, cho nên đây là khúc xương sườn gần tim nhất.]
Giữa da thịt bên trái và trái tim có mấy khúc xương sườn, mà em là người gần với trái tim anh nhất, vĩnh viễn bảo vệ anh.
Đây là nguyên nhân tối qua Thẩm Trọng Thành cũng chụp X quang, không còn nghi ngờ gì, tấm ảnh X quang anh đưa cho Tạ Dư An là của mình, còn cái của Tạ Dư An đã bị anh cất giữ.
Tiền Trấn Xuyên sáng nay sau khi đến Ánh Quang liền phát hiện bên cạnh bàn của Thẩm Trọng Thành có một cái móc chìa khóa nhìn qua rất kì quái, nhìn giống như là một phần của ảnh chụp X quang liền hỏi anh: "Thứ đồ chơi gì trên tay ông vậy?"
Thẩm Trọng Thành liếc mắt nhìn anh ta rồi nói: "Tín vật đính ước, ảnh phổi vợ chồng."
Tiền Trấn Xuyên: "...."