Thượng Quan Nhược Hoa nổi giận đùng đùng dẫn Lý Cảnh Thiên ra khỏi quán bar, từ trước đến nay Lý Cảnh Thiên chưa từng cảm thấy mình hoảng hốt như thế, cảm giác kia như đàn ông đã kết hôn đi ăn vụng lại bị bắt gian tại trận.
Nhưng anh và Thượng Quan Nhược Hoa đâu phải vợ chồng, anh chột dạ cái gì?
Hơn nữa anh đâu có làm gì đâu!
Thượng Quan Nhược Hoa không nói câu nào cả mà leo lên xe bảo mẫu. Lý Cảnh Thiên theo sát phía sau ngồi bên cạnh cô, Hạ Hầu Thanh thì trừng anh một cái rồi ngồi ở đằng sau.
Tấm chắn giữa tài xế và ghế sau buông xuống, trong không gian kín chỉ còn lại ba người, rốt cục Lý Cảnh Thiên cũng có cơ hội nói chuyện.
"Nhược Hoa, cái kia..."
Không ngờ anh còn chưa mở miệng thì một giây sau Thượng Quan Nhược Hoa đã nhẹ nhàng hôn lên mặt anh.
Lý Cảnh Thiên sững sờ.
Cái chuyện quỷ gì thế này?
Không phải Nhược Hoa đang giận mình sao?
Sao cô lại hôn mình? !
"Anh Cảnh Thiên, anh không cần nói gì cả, em nhìn thấy cả rồi."
Sau khi nhận được điện thoại của Hạ Hầu Thanh, Thượng Quan Nhược Hoa lo lắng cho an nguy của Lý Cảnh Thiên nên chưa được 10 phút đã chạy tới quán bar. Vì Lý Cảnh Thiên mà cô lần đầu tiên dùng đến vệ sĩ của Thượng Quan gia, gần như không phí chút sức lực nào đã khống chế đám bảo an dưới lầu quán bar.
Hai người đi thẳng lên lầu hai, đứng bên ngoài cửa văn phòng nên thấy rõ được mọi chuyện trong đó.
Thượng Quan Nhược Hoa nhớ lại hình ảnh vừa rồi trong văn phòng mà hận không thể chém chị Vy kia thành muôn mảnh!
Chị ta ngồi trong ngực anh Cảnh Thiên, dùng dáng vẻ quyến rũ như vậy dụ dỗ anh... Đây là chuyện cô luôn tha thiết ước mơ mà lại bị người phụ nữ này giành trước!
Chị ta có tài đức gì mà được ngồi trong ngực anh Cảnh Thiên? !
Nhưng càng làm cô chịu không nổi là anh Cảnh Thiên lại không từ chối! Cứ để người phụ nữ kia ngồi trên đùi mình mặc cho chị ta trêu chọc.
Trong lòng Thượng Quan Nhược Hoa rất hận, hận trước kia mình còn quá bảo thủ.
Sớm biết anh Cảnh Thiên thích như vậy thì cô nên to gan một chút.
Nhìn thấy chị Vy liên tục dụ dỗ người đàn ông của mình mà Lý Cảnh Thiên chỉ lo nói đùa, Thượng Quan Nhược Hoa ăn giấm chua lè.
Hơn nữa Hạ Hầu Thanh luôn đứng bên cạnh nói xấu Lý Cảnh Thiên——
Nếu Lý Cảnh Thiên có định lực thì nên đẩy chị Vy ra...
Người đàn ông thật lòng yêu cậu sẽ không để người phụ nữ khác ngồi lên đùi mình...
Thân mật như vậy chứng tỏ không để Thượng Quan Nhược Hoa vào mắt...
Tên đểu cán, quả nhiên là bản sắc của đàn ông...
Ngay khi cô không nhịn được muốn xông vào thì đột nhiên nhìn thấy Lý Cảnh Thiên đẩy chị Vy ra.
Anh giữ vững ranh giới cuối cùng vào thời khắc mấu chốt.
Có người đàn ông nào đáng yêu hơn, chính trực hơn anh chứ? !
Thượng Quan Nhược Hoa cảm thấy quá may mắn, anh Cảnh Thiên là bảo vật mà cô nhặt được!
Nếu không phải hiện tại Hạ Hầu Thanh có ở đây thì cô thật muốn thử những động tác kia của chị Vy một chút...
Nhưng bây giờ cô chỉ có thể kiêu ngạo mà nhìn Hạ Hầu Thanh.
"Thanh Thanh, cậu đã thấy chưa, nhân phẩm của anh Cảnh Thiên không chê vào đâu được, xem bây giờ cậu còn nói được gì? Cậu chịu thua vụ cá cược của chúng ta đi!"
Lý Cảnh Thiên không hiểu ra sao.
"Cá cược gì?"
Hạ Hầu Thanh biến sắc, vội che miệng Thượng Quan Nhược Hoa lại.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!