Mạnh Mẽ Công Thủ

Chương 93



Nhiếp Xuyên liếc mắt nhìn Reese môt cái, vẻ mặt anh có vẻ vẫn rất ổn, thoạt nhìn hoàn toàn không để nhóm fan nữ mặc áo phông trắng kia ở trong lòng.

Tất nhiên, ai mà biết chắc được? Chuyện ghim lại về rồi tính sổ sau cũng thường xuyên xảy ra...!Chỉ là, mấy fan nữ đó muốn làm gì, đâu phải chuyện Nhiếp Xuyên có thể khống chế đâu!
Lúc này, bình luận viên của trận đấu Espenson, Ingrid cùng Robert đã bắt đầu tiến hành dự đoán trước.

"Tuy tôi rất lạc quan về thực lực của DK, nhưng trận thi đấu hôm nay tôi cũng không tự tin nói chắc DK có thể giành chiến thắng." Ngôi sao bóng rổ đã giải nghệ - Robert khoanh hai tay, nghiêm túc nói.

"Đúng, danh tiếng huấn luyện viên chính của UJT – Chim sẻ già trong giới chính là số một số hai.

Trải qua sự rèn giũa của ông ấy, một đội bóng yếu có thể lật ngược tình thế là chuyện hết sức bình thường.

Chúng ta đều biết DK hướng về ngôi vị quán quân, nhưng chỉ sợ đang đi giữa đường, họ lại bị UJT hất xuống ngựa!" Ingrid bày tỏ sự lo lắng với tình thế lúc này của DK.

"Ha ha ha, nhưng nếu bàn về tốc độ tấn công và quay về phòng thủ, cá nhân tôi vẫn cho là DK nổi trội hơn so với UJT.

Bàn về kinh nghiệm thi đấu vòng chung kết, cũng là DK có ưu thế hơn." Espenson nhìn về phía DK, "Hơn nữa tôi rất chờ mong được nhìn thấy sự sắc bén của Reese Reddington trong những thời khắc quan trọng, cùng với hậu vệ dẫn bóng tóc đen đang được mọi người chú ý gần đây, liệu đối mặt với một đối thủ như UJT, cậu ta còn có thể kiểm soát toàn bộ sân bóng như những trận trước đó không."
Huấn luyện viên nhìn về phía sân bóng đối diện, Chim sẽ già hoàn toàn khác với những gì mà Nhiếp Xuyên tưởng tượng.

Ông có một cái đầu trọc bóng lưỡng, cộng thêm một cái bụng bia, trông đúng kiểu ông chú trung niên giản dị, chất phác, thực lòng mà nói, thật khó mà nghĩ là tuổi tác của ông lại xêm xêm với huấn luyện viên Gordon.

"Chim sẻ già" vẫy vẫy tay chào hỏi với huấn luyện viên Gordon.

Huấn luyện viên Gordon cũng gật đầu với đối phương.

Nhiếp Xuyên lia mắt ngắm nghía mấy cầu thủ của UJT.

Ngoại trừ hậu vệ dẫn bóng và hậu vệ ghi điểm, chiều cao trung bình của tiền phong hàng ngoài, tiền phòng hàng trong cùng trung phong của họ đều cao hơn nhiều so với các đối thủ mà DK đã từng đụng độ trước đó.

Nếu chỉ một người thì không sao, nhưng nếu hai người cùng lúc tới phòng thủ cậu, độ khó khi Nhiếp Xuyên muốn phá vòng vây sẽ lớn hơn nhiều.


Lúc này, Reese đi đến bên cạnh Nhiếp Xuyên, cúi đầu ghé sát vào tai Nhiếp Xuyên, dùng âm lượng mà chỉ có cậu nghe được nói: "Sau khi trận đấu này kết thúc, trận tiếp theo được xếp ở ba ngày sau."
"Hả?" Nhiếp Xuyên quay mặt sang, đối diện với đôi mắt màu xanh xinh đẹp của Reese.

Cậu không biết sao tự nhiên Reese lại nói thời gian của trận đấu kế tiếp với mình làm gì.

"Chúng ta có thể làm cả ngày."
Giọng nói của Reese rất lạnh lùng, nhưng trong nháy mắt lại khiến Nhiếp Xuyên như đang sôi lên.

Vẻ mặt tên này vẫn hết sức bình thản, Nhiếp Xuyên thực sự chỉ muốn lột cái mặt nạ thanh niên nghiêm túc của người này ra.

Được rồi, vì cái mục tiêu "Làm cả ngày" này, Nhiếp Xuyên cũng cảm thấy hôm nay mình không thắng thì không được!
Khi Nhiếp Xuyên xoay người lại, vậy mà phát hiện trên khán đài, tất cả thành viên của đội bóng rổ CBU đều tới theo dõi trận đấu.

Tầm mắt của Owen Whishaw cùng Nhiếp Xuyên chạm nhau, anh ta giơ tay, vẫy vẫy với cậu.

Đồng đội của anh ta - Thomas và Wright cũng tới.

Xem ra đối với trận đấu hôm nay của DK, phía CBU cũng rất coi trọng.

Nhiếp Xuyên nhớ lại lịch ra sân, sáng sớm ngày mai CBU có trận đấu, bọn họ không tập luyện điều chỉnh, cũng không nghỉ ngơi mà tất cả đều tới nhà thi đấu.

Bị đối thủ của mình nhìn chằm chằm như vậy, Nhiếp Xuyên đột nhiên cảm thấy hưng phấn, máu từ sâu trong não tuôn trào, dường như muốn bắn ra khỏi đầu ngón tay.

Cầu thủ của hai đội vào sân, bắt đầu nhảy tranh bóng.

Đây là lần quyết đấu trực tiếp nhất của Black Mount và trung phong Cook, xem rốt cuộc lực bộc phát của ai cao hơn?
Thần kinh Nhiếp Xuyên căng ra, trong mắt cậu, Black Mount và Cook gần như nhảy lên cùng một lúc, ngay cả độ cao khi ngón tay chạm vào bóng rổ đều không khác nhau là mấy, chỉ nghe hai người đồng thời hét ta một tiếng, cánh tay Cook ở trên không vung thành một đường cong, dường như muốn đánh bật Black Mount.

Mọi người ồ lên kinh ngạc, Black Mount thế mà nhảy tranh bóng thua Cook!
Hậu vệ dẫn bóng của UJT đón bóng, lập tức chạy đi.

Nhiếp Xuyên nghiến chặt răng, xuyên qua khe hở giữa tiền phong hàng ngoài cùng hậu vệ ghi điểm của UJT, hậu vệ dẫn bóng của đối phương còn chưa kịp phản ứng, bóng đã bị Nhiếp Xuyên cướp mất.

Động tác thay đổi trọng tâm theo hướng bóng của Nhiếp Xuyên quá nhanh, không chỉ khán giả trên sân không thấy rõ, mà ngay cả hậu vệ dẫn bóng của đối phương bị cậu cướp bóng cũng không kịp phản ứng, lúc nhận ra thì bóng đã không còn trong tay mình nữa.

Chỉ chưa đầy một giây, Nhiếp Xuyên đã cứu vãn lại khí thế của DK, bị cú nhảy tranh bóng thất bại của Black Mount ảnh hưởng.

Trận đấu chỉ vừa mới mở màn, tốc độ của cả trận đã lập tức bị kéo lên.

"Oh my God, tốc độ của Allen so với lúc đấu tập với chúng ta hình như còn kinh khủng hơn..." Hậu vệ dẫn bóng của CBU – Wright nhíu mày.

.

Đọc truyện hay tại ++ TRUM TRUYEN.O RG ++
"Không cần phải nói cũng biết, từ thân hình của cậu ta có thể nhìn ra, tỷ lệ cơ bắp so với trước đó càng thêm hoàn mỹ, trận tranh tài này nhất định chúng ta phải nhìn rõ rốt cuộc lực bật nhảy cùng tốc độ của cậu ta đã tiến bộ đến trình độ nào rồi.

Chúng ta không giống cái tên Ceston Lind luôn để mắt lên tận đỉnh đầu, chúng ta biết rất rõ DK luôn trưởng thành." Trung phong Thomas nói.

Mà Owen Whishaw vẫn chỉ nhìn chằm chằm bóng lưng Nhiếp Xuyên, không có bất cứ bình luận nào.

Khi Nhiếp Xuyên dẫn bóng nhằm về phía sân nhà của UJT, quả nhiên đúng như Reese dự đoán, tiền phong hàng trong của bọn họ Manning quả nhiên là chạy theo kèm Nhiếp Xuyên, chặn hướng di chuyển của cậu.

Nhiếp Xuyên liên tục ba lần lắc vai đều không thể đột phá qua hàng phòng ngự của đối phương, khả năng kèm người của cậu ta rất mạnh, Nhiếp Xuyên nhất định phải kéo giãn khoảng cách an toàn của mình và người này, nếu không sẽ rất dễ bị mất bóng.

Ngay trong một khắc đó, Reese nhanh chóng quay người cắt đuôi Jonathan, tiền phong hàng ngoài của UJT, chạy về phía Nhiếp Xuyên.

Mà Nhiếp Xuyên sau khi biến hướng đột phá lại đột ngột tăng tốc, Manning nhanh chóng phòng thủ, ngay khi tất cả cho là mọi người cho là Nhiếp Xuyên không thể đột phá qua Manning, Nhiếp Xuyên lại đột nhiên hạ thấp trọng tâm, đánh bóng về phía hướng Manning đang di chuyển, khoảnh khắc bóng bật lên, Manning đưa tay muốn đón bóng, Nhiếp Xuyên lại bước một bước thăm dò, đoạt lại bóng rồi nhanh chóng đột phá!
"Chúa ơi! Đây không phải là là kỹ thuật crossover* của Ceston Lind à?" Ingrid kinh ngạc trợn tròn mắt.

*Dẫn bóng cắt chéo.


Robert cũng thở ra một hơi: "Đừng thấy họ vẫn còn là sinh viên mà xem thường, thật ra họ nắm được rất nhiều kỹ thuật khó mà ngay cả ngôi sao NBA cũng chưa chắc đã thành thạo.

Giống như kỹ thuật crossover của Ceston cũng vậy, đối với tốc độ, quán tính, cùng khả năng kiểm soát và phối hợp toàn thân, yêu cầu của kỹ thuật này khá khắt khe!"
Nhiếp Xuyên hoàn toàn không nhận ra vừa rồi cậu đã hoàn thành kỹ thuật biến hướng mình vẫn nghiên cứu bấy lâu nay mà chưa làm được, từ giữa khe hở giữa hàng phòng ngự của hai cầu thủ UJT nhanh chóng chuyền bóng cho Reese.

Reese dẫn bóng cắt thẳng đến dưới giỏ, nhảy bật lên, trung phong Cook của UJT cũng nhảy lên theo, hai người tranh bóng dưới rổ.

Trong lòng Nhiếp Xuyên lo lắng không thôi, cái tên Cook này nhảy tranh bóng thắng cả Black Mount đó!
Nhưng Reese lại dựa vào sức mạnh ở bả vai cùng khả năng giữ cân bằng trên không mạnh mẽ chụp bóng vào rổ!
Tiếng hô hào từ trên khán đài truyền tới, cuồng nhiệt hơn cả trong tưởng tượng.

Trọng tài biên thổi còi, ra hiệu Cook va chạm phạm quy, Reese được thêm một quả ném phạt.

Reese dẫn bóng đi đến vạch ném phạt, trên mặt không có bất cứ biểu cảm nào, anh dễ dàng ném bóng vào rổ.

"Nhất định không thể để hai người này có cơ hội phối hợp." Owen híp mắt nhìn, giọng nói lạnh như băng.

Nhiếp Xuyên thực sự muốn lao tới cho Reese một cái ôm gấu, nhưng cậu chỉ có thể nhịn xuống.

Lượt tấn công kế tiếp được khởi xướng, tiền phòng hàng ngoài của UJT – Jonathan chặn được bóng trong tay Carlo, dẫn bóng chạy về phía giỏ của DK.

Nhiếp Xuyên nhanh chóng quay về phòng thủ, theo sát bên cạnh Jonathan, rất nhanh Manning đã chắn giữa Nhiếp Xuyên và Jonathan, không để cho Nhiếp Xuyên có cơ hội cướp bóng.

Ngay khi Jonathan đối mặt với phòng thủ của Reese, cậu ta nhanh chóng truyền bóng sang cho trung phong Cook trước khi Reese kịp tăng tốc, Cook lập tức nhảy lên muốn úp rổ.

Tên to con này vừa nhảy lên đã lập tức thu hút sự chú ý của khán giả trên sân, tuy Black Mount nhảy lên muộn hơn một chút so với Cook, nhưng cú nhảy này lại thể hiện khả năng bộc phát kinh người anh ta, chuẩn bị hung hăng phá bóng của Cook.

Phá bóng đi!
Nhiếp Xuyên âm thầm hò hét trong lòng.

Nhưng Cook lại mạnh mẽ thu bóng về, sau khi tiếp đất thì lập tức chuyền cho Jonathan vừa chạy tới.

Jonathan nhận bóng, đang muốn nhảy lấy đà, Reese đã nhanh chóng chặn trước mặt cậu ta.

Jonathan thử đột phá qua Reese, nhưng anh phòng thủ hết sức chặt chẽ, ngay khoảng khắc khi quả bóng chạm đát bật lên, Reese lập tức ra tay, trái tim Jonathan thiếu chút nữa đã ngừng đập, chỉ có thể chuyền bóng sang phía khác.

Bóng được hậu vệ ghi điểm của UJT bắt được, Ewing xông lên phía trước, cắn chặt răng dùng sức nhảy lên.

Đừng có xem thường người khác!
Đây là cú nhảy tốt nhất Ewing thực hiện, tuy đối phương đã ra tay, nhưng ngón tay Ewing vẫn kịp chạm vào bóng.

Black Mount cùng trung phong Cook của đối phương tranh vị trí dưới giỏ, cướp vị trí tốt nhất để tranh bóng bật bảng.

Chỉ trong nháy mắt, Cook đã bị Black Mount chắn lại sau lưng, bóng đập vào thành rổ, bật ra ngoài.

Black Mount nhảy lấy đà, anh chiếm được vị trí có lợi hơn ở dưới rổ, nhưng tiền phong hàng ngoài của UJT là Jonathan cũng đã đuổi tới, muốn tranh bóng dưới rổ với Black Mount.

Trước có Jonthan, sau có Cook, Black Mount hét lên một tiếng, cướp bóng vào tay, vừa tiếp đất anh lại nhanh chóng chuyền bóng cho Nhiếp Xuyên vừa chạy tới.

Nhiếp Xuyên biết Manning đang theo sát mình, cậu không chút do dự dùng bước chạy Châu Âu, biên độ lớn đến nỗi khiến tất thảy mọi người đều phải kinh ngạc.

"Thường thường sau khi sử dụng bước chạy Châu Âu sẽ là ba bước lên rổ, nhưng vị trí bây giờ của cậu ta hiển nhiên là không thể làm thế." Robert đánh giá.

Quả nhiên vừa vượt qua được Manning, Nhiếp Xuyên đã chuyền bóng sang cho Reese.

Reese cũng không cố chấp một chọi một với Jonathan, mà lắc vai sau đó bước lướt một bước rất lớn, đưa bóng sang cho Carlo.

Hậu vệ dẫn bóng cùng hậu vệ ghi điểm của UJT cùng lúc chạy tới, hai bên trái phải kèm chặt Carlo, Carlo lại nhảy lên muốn ném rổ.

Black Mount đã chạy đến dưới giỏ, cùng Cook tranh vị trí đoạt bóng bật bảng.


Nhiếp Xuyên sốt hết cả ruột, đang như vậy, Carlo ném rổ làm cái lông gì!
Carlo vừa nhảy lên lại thu bóng về, vung tay ném về phía sau.

Ewing đang ở vạch ba điểm đón bóng, hoàn không không bị ai phòng thủ, thong dong nhảy lấy đà, tư thế xinh đẹp ném một cú ba điểm.

Khán giả ồ lên hoan hô, Nhiếp Xuyên cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Ewing cụng nắm đấm với Carlo, Carlo cười nói: "Tôi đã nói rồi mà, nhất định đảm bảo ông ghi đủ mười lăm điểm."
Ewing nhún nhún vai: "Vậy về rồi nhớ liếm giày tôi đấy."
Carlo khịt mũi một cái, chạy đi.

Huấn luyện viên của UJT – Chim sẻ già đứng lên, híp mắt nhìn tình huống trên sân, sau đó vỗ tay một cái, hô lớn: "Mấy đứa, đây là tốc độ của các trò sao? Vị trí chạy không bóng của mấy đứa là ở đâu hả!"
Lượt kế tiếp vừa mới bắt đầu, hậu vệ dẫn bóng của UJT nhồi bóng, tầm mắt lướt qua khắp sân, Nhiếp Xuyên đã sẵn sàng cướp bóng bất cứ lúc nào.

Nhưng cậu vừa mới thay đổi vị trí, Manning đã chắn ngay trước mặt.

Hậu vệ dẫn bóng của UJT nhanh chóng chạy đi, Nhiếp Xuyên thực hiện động tác giả, cố gắng cắt đuôi Manning, nhưng khi cậu vất vã thoát khỏi sự bám đuôi của Manning, hậu vệ dẫn bóng của đối phương đã chuyền bóng cho hậu vệ ghi điểm của bọn họ.

Hậu vệ ghi điểm đã sẵn sàng, Reese cùng Carlo chạy tới chặn lại, lại bị Jonathan cùng Cook ngăn cản, hậu vệ ghi điểm của bọn họ nhân cơ hội giành lại ba điểm từ phía DK.

Nhiếp Xuyên thở ra một hơi, cảm thấy mắt xích phòng thủ của UJT ngày càng thu chặt, mà Maniing lại giống như một khối chì, đeo bám cản trở Nhiếp Xuyên.

Không phải cậu không có năng lực cắt đuôi Manning, mà là mỗi thi thoát được thì cơ hội cũng đã mất.

Đường chạy của cầu thủ bên UJT so với trước càng thêm phức tạp, luôn có thể chiếm lấy vị trí có lợi ở trên sân, cơ hội cùng thời cơ đều bị UJT nắm chặt trong tay, bọn họ đang không ngừng đoạt lại điểm số đã bị mất trước đó.

"Tốc độ của DK đang bị UJT kéo chậm, giống như một con báo bị nhốt vào trong lồng, muốn chạy nhưng lại không thể sải chân." Ingrid tỏ ra lo lắng cho tình hình của DK.

"Trạng thái như vậy nếu không thể thay đổi trong hiệp đầu tiên, vậy đến hiệp thi đấu tiếp theo, DK sẽ tiếp tục bị dồn vào thế yếu." Robert, người có kinh nghiệm thi đấu cũng nhíu mày, "Nửa cuối của hiệp một, UJT thực sự phát huy quá tuyệt vời."
Nhiếp Xuyên đã không thể thực hiện được pha kiến tạo nào trong suốt sáu phút đồng hồ, Manning cũng không phải muốn ngăn chặn cậu một cách hoàn toàn, mà chỉ muốn kéo chân cậu.

Vì khắc chế khả năng ghi điểm ở vòng ngoài của Ewing, Chim sẻ già trực tiếp cử hậu vệ dẫn bóng đi quấy nhiễu Ewing, mặt khác để Cook theo kèm Carlo, không cho Carlo phối hợp cùng Ewing.

Cho dù có Black Mount liên tục ở dưới giỏ tranh bóng bật bảng, nhưng cũng không có cách nào gỡ lại được bốn điểm DK để thua trong sáu phút vừa rồi.

"Ôi má ơi...!Tuy nhìn qua thực lực tổng hợp của UJT không được như DK, nhưng mà không biết tại sao bọn họ cứ như là lưới dệt vậy, phủ kín DK luôn." Trên khán đài, hậu vệ dẫn bóng của CBU – Wright nhìn bóng lưng Nhiếp Xuyên đang mệt mỏi cố gắng thoát khỏi đối thủ, lộ ra vẻ mặt lo lắng.

Thành thật mà nói, so với một đối thủ như UJT, tôi thà đánh một trận với DK còn hơn.

Ít nhất không mệt lòng như thế này.

Nếu tôi mà là Allen hoặc là Ewing, tôi nghi mình dã sớm kích động mà phạm lỗi rồi!" Thomas cũng thở dài một hơi.

Owen cong môi cười, hờ hững nói: "Reese Reddington mà tôi biết, sẽ không để mặc cho tình trạng như này tiếp tục.

Hơn nữa, mèo hoang nhỏ của cậu ta còn đang giãy giụa ở trong lồng, cứ tiếp tục như vậy, chú mèo nhỏ kia sẽ không tiếc tự cào trầy mình, cậu ta sẽ không để tình huống đó phát sinh đâu."
"Hả? Wright quay đầu sang, "Mèo hoang nhỏ á...!Là ai cơ?"
Owen cười không đáp..


Bình Luận (0)
Comment