Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1818

Hồ Vượng dùng mũ che khuất mặt, không nói một lời.

Diệp Thiếu Dương cứ như vậy cầm di động, theo ở sau người, đi mãi, muốn khuyên Hồ Vượng gọi xe, Hồ Vượng cũng không để ý tới.

Hai người cứ như vậy đi mãi, cuối cùng Diệp Thiếu Dương lo lắng di động hết pin, đem điện thoại cúp. Đi theo Hồ Vượng, đi một lần này là hai giờ. Cũng may Diệp Thiếu Dương thể lực tốt, vẫn kiên trì qua được.

Hai người đi ra nội thành, phía trước càng lúc càng hẻo lánh, thẳng đến khi tiến vào một mảng ngoại ô, hướng bên trên một ngọn núi bước đi.

Diệp Thiếu Dương cũng không biết đây là chỗ nào, không khỏi hỏi: “Tôi nói này anh vợ, anh rất cuộc muốn đối phó tà vật gì, người ta còn ở đây chờ anh tới giết hay sao?”

Vốn Diệp Thiếu Dương cũng không ôm hy vọng hắn có thể mở mồm, nhưng Hồ Vượng thật sự đã mở miệng, nhưng lại không phải trả lời vấn đề của hắn: “Cậu với Tiểu Ngọc thế nào rồi?”

Đối mặt vấn đề không đầu không đuôi này, Diệp Thiếu Dương sửng sốt một phen, nói: “Rất tốt, anh cũng theo dõi tôi rồi, anh cái gì hắn là cũng đã thấy.”

“Hai người khi nào kết hôn?

“Cái này sao…” Diệp Thiếu Dương cười lên, “Sư phụ anh đã đáp ứng rồi, nhắm chừng cũng sắp, đến lúc đó anh chính là anh vợ danh xứng với thực của tôi.”

Hồ Vượng liếc hắn, nói: “Diệp Thiếu Dương, sư muội tôi là cô nương ưu tú nhất trên đời này, có thể coi trọng cậu, thật là cậu tám đời tích đức! Nếu không phải cô ấy thật sự muốn theo cậu, tôi thiệt tình chướng mắt cậu, trên đời này không có ai xứng với cô ấy!”

“Ha ha.” Diệp Thiếu Dương lườm hắn, “Cũng may lời anh nói không quyết được.”

Hồ Vượng thở dài, “Tôi là không có cách nào tận trách nhiệm của người nhà mẹ đẻ, tôi chỉ cầu cậu, nhất định phải đối với Tiểu Ngọc tốt một chút, chiếu cố cô ấy thật tốt cả đời, cậu nếu phụ cô ấy, tôi thành quỷ cũng không buông tha cậu!”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Lời này nói sao vậy, sao nghe cứ như di ngôn lâm chung, đừng nói cái này với tôi, ta nghe thấy mất tự nhiên.”

Hồ Vượng không nói chuyện nữa.

Diệp Thiếu Dương lại nhìn thấy hy vọng nói chuyện với hắn, nói: “Tôi nói này anh vợ, tôi vừa rồi nghe anh nói chuyện, cũng rất bình thường nha, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trên người anh thi khí nặng như vậy, anh muốn tôi xem giúp anh trước hay không, xong lại đi đấu tà vật nào đó?”

Hồ Vượng căn bản không để ý tới hắn. Hai người cùng nhau đến đỉnh núi, cách thật xa, Diệp Thiếu Dương đã nhận ra một luồng yêu khí nồng đậm, lập tức cảnh giác hẳn lên. Quả nhiên… Thật sự có tà vật?

Nhắm chừng ở ngay phía trước không xa, Diệp Thiếu Dương cân nhắc tìm cái cớ thế nào, gọi điện thoại cho Nhuế Lãnh Ngọc.

“Tôi xem mấy giờ rồi.” Diệp Thiếu Dương cố ý móc di động.

Hồ Vượng nói: “Cậu gọi điện thoại cho Tiểu Ngọc đi, vừa lúc tới đây nhặt xác.”

“Nhặt xác, nhặt xác ai?”

Thấy Hồ Vượng không trả lời nữa, Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, gọi điện thoại căn bản nói không rõ, vì thế mở ra chat, phát ra cái định vị cho Nhuế Lãnh Ngọc, bảo cô mau tới đây.

Lúc này Hồ Vượng đã đi về phía trước, Diệp Thiếu Dương vội vàng đuổi theo, hướng tới phương hướng yêu khí truyền đến đi đến, chui vào trong một rừng cây.

Hồ Vượng đi rất chậm, một mực duy trì cảnh giác, đột nhiên dừng lại, làm cái thủ thế động tác tay với Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương lặng lẽ đi qua, theo phương hướng ngón tay hắn nhìn lại, nhất thời kinh sợ.

Trong rừng cây là một mảng đầm lầy, ở giữa vặn vẹo một cái thân thể cực lớn phải nói là một đoạn, một con mãng xà da hoa, đang ở trên mặt đất vặn vẹo quay cuồng, không ngừng mấp máy, nửa thân trên rắn, lại là một mỹ nữ, cả người trần trụi, giống như mỹ nhân ngư, phần eo trở xuống nối với thân rắn.

Bởi vì ở trên đất quay cuồng, trên người mỹ nữ dính đầy bùn lầy, chỉ có đầu bùn lầy ít một chút, nhìn qua là nữ tử rất thanh tú, nhưng mọc trên đầu không phải tóc, mà là từng con rắn nhỏ, ở không trung vặn vẹo uốn éo thân thể, nhìn qua giống như mái tóc dài phất phới ở trong gió. Một màn quỷ dị này khiến Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy có chút tê cả da đầu.

“Mỹ nữ xà (medusa)?” Diệp Thiếu Dương hạ giọng nói.

Hồ Vượng gật gật đầu, “Nó đang lột da, lúc này tương đối suy yếu, dễ đối phó.”

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, mỹ nữ xà, là một loại hoa ban xà yêu, gần như sinh là yêu, trời sanh tính chủ dâm, hơn nữa thích nuốt giết sinh linh dùng để tu luyện, tuy là bản tính của loại rắn này, nhưng vì sinh linh khác, loại yêu quái tà tu này trên cơ bản bị pháp sư gặp được là phải tiêu diệt.

Rất nhiều sinh linh tu luyện, lúc tiến giai dựa vào đều là lột da. Mỹ nữ xà cả đời có thể lột da bốn lần, mỗi một lần, thân thể người liền dài ra một đoạn, từ đầu đến hai vai, sau đó là eo, cuối cùng là hai chân, lột da mỗi một lần, đều sẽ đột phá bình cảnh tu luyện, tu vi gấp bội.

Diệp Thiếu Dương đặt lực chú ý ở trên eo của mỹ nữ xà, phát hiện chỗ cái mông cùng hai chân nối liền, có da rắn lộn ra, be bét máu, lộ ra hai đoạn thịt non của đôi chân.

Lần thứ tư lột da… Nếu hoàn thành bốn lần lột da, tương đương sinh linh chính tu vượt qua thiên kiếp, có thể không dựa vào biến ảo, bản tôn tu thành thân người, có được tu vi gần như yêu tiên, tuy Diệp Thiếu Dương không sợ, nhưng đối phó cũng có chút phiền phức, ít nhất phải có một trận ác chiến, nhưng trong quá trình lột da, lại là tu vi giảm hẳn, chỉ có khoảng 30% lúc bình thường. Đối với Diệp Thiếu Dương mà nói, căn bản không tính là đối thủ.

“Anh làm sao biết có mỹ nữ xà ở nơi này lột da?” Diệp Thiếu Dương tò mò nhỏ giọng hỏi.

Hồ Vượng nghe xong lời này, khóe miệng lộ ra một tia cay đắng. “Cô ấy… Là bạn gái tôi.”

“Cái gì!” Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa kêu lên, vội vàng che miệng lại, lại nhìn mỹ nữ xà, đang tập trung toàn thân lực lượng lột da, chưa nghe thấy tiếng bọn họ nói chuyện. Nhưng vì bảo hiểm, Diệp Thiếu Dương vẫn vẽ hai tấm Ẩn Khí Phù, tự mình dán một tấm, đưa cho Hồ Vượng một tấm.

“Tôi không cần.” Hồ Vượng khoát tay áo, lẳng lặng nhìn khuôn mặt mỹ nữ xà, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.

“Cô ấy chính là bạn gái tôi… Một mỹ nữ xà ngụy trang thành người, thiết một cái kế cho tôi, vốn sư phụ và Tiểu Ngọc đều khuyên tôi cẩn thận, tôi khư khư cố chấp, kết quả thân trúng cạm bẫy… Cho nên tôi mới không có mặt mũi gặp bọn họ, chỉ có thể tìm cậu hỗ trợ.”

Bạn gái là xà yêu…

Diệp Thiếu Dương chấn động nhìn hắn, hầu như không dám tin, nhưng Hồ Vượng khẳng định sẽ không nói dối ở trên loại chuyện này, mỹ nữ xà sở dĩ gọi là mỹ nữ, vốn đã có pháp môn tu luyện biến ảo thành người, câu lấy hồn phách, chỉ là bản thân Hồ Vượng là pháp sư, pháp lực thật sự không kém, sao có thể bị mỹ nữ xà mê hoặc, một điểm này khiến Diệp Thiếu Dương cảm thấy rất kinh ngạc.

“Anh bây giờ muốn thế nào?” Mặc dù lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng trước mắt quan trọng nhất là xử lý mỹ nữ xà trước mắt này.

Hồ Vượng nói: “Giết cô ấy, cậu động thủ, một đòn cuối cùng… Nhất định giao cho tôi.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Giết cô ấy là rất dễ dàng, nhưng… Lấy thực lực của anh, đừng nói cô ấy đang lột da, cho dù là ở lúc bình thường, anh cũng không đến mức đánh không lại cô ấy chứ? Cần gì đi tìm tôi mượn pháp khí?”

Hồ Vượng nhìn hắn, lặng lẽ nói: “Mỹ nữ xà lột da, cần cơ duyên thật lớn, tôi, chính là cơ duyên của cô ấy.”
Bình Luận (0)
Comment