Nửa canh giờ sau.
- Đại nhân, ngài không nghi ngờ tên Phi Long này chút nào sao?
Là hai người Thư Sinh và Đại Tiếu, lúc này đã rời khỏi y xá An Đạo Toàn. Còn Lăng Phong đã không có mặt, xem ra hai bên chém gió xong việc cũng đã đường ai nấy đi.
Đại Tiếu vẫn mang mặt nạ che mặt, không rõ đằng sau là vẻ mặt ra sao, chỉ nghe gã nhàn nhạt nói:
- Nghi ngờ hắn điều gì?
Thư Sinh thẳng thắn nói:
- Ty chức vốn không biết hắn. Chỉ là, vừa rồi đại nhân giới thiệu ty chức mới chợt nhớ ra, nửa năm trước lúc Triệu Doãn vừa mới tạo phản, trong báo cáo Ngũ Nương gửi về có nhắc đến hắn, cộng thêm tin Thiên Địa hội xuất hiện ở Hà Bắc, dường như là một vị quý phụ. Mà nữ nhân Phi Long gần đây đi cùng, dường như cũng rất bí hiểm...
Ngũ Nương là mật hiệu của Nguyệt Dung.
Tiện nói, Nguyệt Dung sau lần ở Triều gia trang vãn biệt tích. Thạch Sơn cũng đã báo cáo nàng ta bị Thiên Diện bắt đi. Ả kia thân thủ xuất thần nhập hóa, nhà cửa ở đâu cha mẹ là ai cũng không ai biết. Mật Thám ty đến đó cũng bất lực, không có cách giải cứu nào.
Đại Tiếu trầm mặc một lát, mới nói:
- Người ai cũng có bí mật. Hơn nữa, đám Thiên Địa hội đó tuy nói là phản Tống phục Minh, nhưng từ khi Quan Gia đăng cơ đến nay dường như cũng biết điều, không làm chuyện gì...
Thư Sinh không phục nói:
- Không phải cuối năm ngoái Quan Gia bị thích khách ám sát ở Vạn Tuế Sơn đó sao? Bên chỗ Cảnh Phó sứ đang nghi ngờ chính là do Thiên Địa hội làm.
Đại Tiếu lạnh nhạt:
- Thiên hạ thế lực trăm ngàn cái, còn chưa khẳng định chưa biết được. Đối tượng chính của chúng ta lúc này là Cửu gia.
Lời này của Đại Tiếu thực cũng không phải qua loa.
Đại Tống rộng lớn bao la, chỉ riêng một đạo Hà Bắc đã mấy chục châu phủ mấy ngàn huyện trấn, rộng bằng một quốc gia phiên bang, mà thế lực ngoài pháp luật cũng nhiều như đất cát. Cỡ cỡ Hạo Khí Minh cứ vài tháng là có một cái, Thiên Địa hội tuy nói là tổ chức lâu năm, nhưng dạo gần đây cái gì Thiên Thần môn Thiên Tinh bang Thiên Nhẫn giáo đều lũ lượt đăng đàn, gà cũ dần không bằng gà mới, Mật Thám ty căn bản có muốn đề phòng cũng không xuể.
Thành ra, tuy là team đặc biệt chống phản loạn, nhưng chủ trương của Mật Thám ty lại là... bỏ qua được thì bỏ qua. Bởi vì nếu ai cũng nghi thì chỉ e kiệt sức mà chết. Trừ phi thực sự nắm được kế hoạch hang ổ tạo phản, còn không đều phải mặc kệ, ghi chép ở đó rồi tính sau.
Mà nhân tiện, nhắc lại một chút việc Lăng Phong vào mật thám rồi đi Hà Bắc.
Hồi đó mặc dù Phong ca nhân chuyện Triệu Hanh đào thoát khỏi Trường An, lại thông qua kiến thức phim ảnh đoán ra Triệu Doãn sắp tạo phản. Nhưng một chút chứng cứ cũng không có, nói trắng ra là "vu khống" xong "chó táp phải ruồi". Bản thân Mật Thám ty nắm giữ đủ loại tin tức tình báo, nếu muốn đoán ai tạo phản còn cần Phong ca chỉ điểm sao? Kha lão căn bản không thể bị lời tiên đoán của Phong ca làm cho kinh hãi thán phục, sau đó nhận thức Phong ca chính là xuyên không giả mà ôm chân chó nghe theo giống như mấy kịch bản yy.
Cho nên Lăng Phong được cử đi Hà Bắc chỉ là một bài test để ghi danh của Kha lão. Đại khái cho tân thủ đi thực nghiệm một chút, có chút công lao thì tốt, không có cũng không sao.
Chỉ có lẽ chính Kha lão cũng không ngờ đến, Phong ca quả nhiên là có chút kỹ năng làm đặc vụ, thôi nói trắng ra là được tác giả buff. Một thân một mình hành động nhưng lại đào bới ra rất nhiều tình báo giá trị, cũng đụng độ toàn là boss chết lên chết xuống.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Chính vì Kha lão chỉ muốn thử nghiệm, không mớm cho Lăng Phong chút tin tức nào làm tiền đề, cho nên mới xảy ra chuyện Phong ca đi đến đâu phá đầu mối đến đó.
Nói đi lại phải nói lại tiếp. Kỳ thực nếu Kha lão tin tưởng mớm tin cho Lăng Phong sớm, thì chỉ e Phong ca còn càng càn quấy hơn, càng nghĩ kiếm lợi cho cá nhân.
Thư Sinh hay Chu Kinh nghi ngờ hoàn toàn không sai, bởi vì Phong ca không ngu trung. Trong khi cổ nhân sinh ra đã thấm nhuần tư tưởng quân thần, vào Mật Thám ty là phải một lòng phục vụ triều đình và Hoàng đế.
Thứ hai là, đối với đám Thư Sinh được làm mật thám là một loại vinh hạnh, vì là làm quan. Lăng Phong hiện tuy chưa có phẩm trật, nhưng cũng coi như nửa chân vào quan trường, có thể xem tương đương với sai dịch bộ khoái ở huyện nha. Nhưng hắn đối với trình độ này thì chẳng để tâm, cho nên không hề thấy vinh hạnh.
Nói sao, kịch bản ăn khách mà nói, nam chính xuyên không tầm 2 năm đều phải Chỉ huy sứ đổ lên, tiện thể nắm một cái tước cỡ Tử tước, trong nhà chỉ tiêu ít nhất một thê một thiếp. Sang năm 3 làm Hầu gia, lại thêm 2 thiếp. Gắng mốc 5 năm cưới một hai vị Công chúa là đạt mục tiêu Vương gia, sinh tầm 2 đứa con là có thể viết đại kết cục. Cái này có thể coi là công thức chuẩn, tác giả không viết như thế sẽ bị chửi. Làm gì có ai "không có chí tiến thủ" như Phong ca, đến giờ này vẫn mới chỉ ngấp nghé biên chế, cửu phẩm còn chưa vào.
Chẳng qua, thực tiễn một chút mà nói, làm quan đâu phải chỗ yy. Kỳ thực, Tống triều muốn làm quan nói dễ cũng dễ, nói khó càng khó. Dễ là vì so với các triều đại khác, Tống triều bỏ đệ tử thế gia mở khảo thí toàn dân, hễ ai có tài kể cả bình dân đều có thể làm quan. Khó chính là, khảo thí ở đây chủ yếu là cầm kỳ thi họa.
Thành ra, những người thuộc phái hành động như Lăng Phong Thư Sinh căn bản không thể nhập lưu. Muốn làm sai dịch cũng phải có cha chú dẫn dắt hoặc bỏ tiền may ra. Bằng không chỉ có cách sung quân khắc chữ lên mặt, phấn đấu 30 năm không chết trận có thể làm cỡ Giáo úy. Còn muốn làm đại tướng quân, thời Tống vẫn cứ phải xuất thân quan văn mới được.
Đây cũng là lý do, kịch bản xuyên không nếu muốn làm Chỉ Huy sứ, thì khẳng định phải xuyên thời Minh. Còn ăn cắp thơ làm tể tướng thì mới xuyên thời Tống. Nhưng nếu tác giả thuộc nhiều thơ Đường, thì phải xuyên thời Tùy. Cũng chỉ có Phong ca, rõ ràng không phải hạt giống văn học, ý chí phấn đấu làm Chỉ Huy sứ, lại xuyên thời Tống. Đi lộn tiệm, nửa bước cũng khó đi.
Chẳng qua, làm mật thám vẫn là một con đường khá vi diệu. Có thể nói, Mật Thám ty là cơ quan khá đặc biệt ở Tống triều, nửa văn nửa võ. Không cần xuất thân Thái học Võ học, nhưng lại không bị khắc chữ, không phải binh tốt. Làm tốt thì vẫn có xác suất tầm 6.9% vào Binh bộ Xu Mật Viện.
Mà, đám Thư Sinh Chu Kinh cứ luôn nghi ngờ độ trung thành của Lăng Phong. Ngoài nguyên do cẩn thận như trên, kỳ thực còn vì cầu công lao.
Làm mật thám, chỉ điểm gian tế trong nội bộ chính là công lao hàng đầu.
Phong ca mới vào mật thám chưa lâu, vốn thân phận chỉ là nhân viên hợp đồng. Thế nhưng nhờ chỉ điểm Bùi Thiệu Huy là gian tế lập tức được Kha lão tin tưởng, chờ về kinh khả năng sẽ vào biên chế. Lăng Phong thực ra không biết, ba nhiệm vụ ở Thái Nguyên đều là nhiệm vụ quan trọng, vốn dĩ mật thám hợp đồng như hắn không thể tham gia. Bằng không Kha lão cũng không phái tổ Đại Tiếu đến giao việc. Mà việc Đại Tiếu tiết lộ sang năm sẽ có điều động nội bộ, thực ra chính là Kha lão bóng gió. Vừa rồi Đại Tiếu sẵn sàng tiết lộ nhiệm vụ giới thiệu Thư Sinh với Lăng Phong, cũng là bước đệm cho sau này. Chỉ có Thư Sinh là không đủ nhạy bén, cho nên cứ xoắn xuýt nghi ngờ.
Có tốt thì có xấu, những việc Phong ca làm thời gian qua, có đến 8 9 phần đều được mật báo về kinh, cũng khiến đám Phó sứ Cảnh Dương đố kị đề phòng, đặc biệt là vụ chỉ điểm Bùi Thiệu Huy. Nên biết Cảnh Dương một bước từ mật sứ Hà Đông nhảy về Trường An làm Phó sứ, cũng là nhờ chỉ điểm nội bộ mà ra.
Lúc này, Thư Sinh vẫn chưa hết xoắn xuýt, lại nói:
- Cái này cũng không phải ty chức đa nghi. Mà ngay cả bên Cảnh Phó sứ cũng nhiều lần...
Đại Tiếu chi cười nhạt:
- Bọn hắn? Hừm, chẳng qua đố kị Phi Long được đại nhân bồi dưỡng mà thôi. Nếu thực sự có vấn đề, thì lần trước ở Thái Nguyên gặp Đại Sư khẳng định cũng phải báo cáo rồi.
Lần này đến lượt Thư Sinh giành nói:
- Về điểm này. Theo ty chức biết, Đại Sư ở Thái Nguyên vừa gặp được 4 người sư huynh đệ thất lạc nhiều năm. 3 người trước hiện là tiêu sư Trường Phong tiêu cục, cũng chính là chỗ nữ nhân kia hay qua lại. Mà người thứ 4 lại là hòa thượng cạnh Phi Long. Như vậy không phải quá trùng hợp sao? Chỉ e Đại Sư vì tình đồng môn mà giấu diếm hộ gì đó.
- Nói vậy ngươi không lẽ còn nghi ngờ cả Đại Sư?
Đại Sư chính là mật hiệu của Thạch Sơn.
Thư Sinh nhất thời cứng miệng. Thạch Sơn vào Mật Thám ty tuy không quá lâu, nhưng độ trung thành đã qua thử thách. Hơn nữa, hòa thượng, xưa nay vẫn luôn là loại hình nhân vật đáng tin nhất.
Mà Đại Tiếu cũng im lặng chốc lát.
Kỳ thực, công tâm mà nói, Đại Tiếu còn để ý đến Lăng Phong hơn cả những người khác. Chẳng qua Đại Tiếu chú ý cũng không phải vì Lăng Phong hành tung đáng nghi ra sao, mà là vì sao Kha lão lại rất bồi dưỡng Lăng Phong?
Trong Mật Thám ty, Đại Tiếu là thân cận nhất cạnh Kha lão. Kỳ thực không phải ai cũng biết Đại Tiếu còn có một thân phận khác, gã chính là đồ đệ của Kha lão, nói ra với Lăng Phong có quan hệ đồng môn. Dù suốt 10 năm qua Đại Tiếu vẫn chỉ một chức vị Tổ trưởng Long tổ không tăng không giảm, nhưng Cảnh Dương Chu Thông tuy là Phó sứ cũng không chắc đã quan trọng bằng.
Đứng ở vị trí của mình, quá trình từ lúc Lăng Phong vào Mật Thám ty đến nay, Đại Tiếu càng lúc càng thấy tò mò. Việc hắn liên tục phủ nhận Thư Sinh bảo vệ Lăng Phong, thực ra cũng là vì hắn nhận ra ý tứ bảo vệ của Kha lão.
Rút cục Kha lão đang làm gì? Nói không chừng Lăng Phong là con riêng đi?
Chuyện này cũng không thể nói linh tinh, Đại Tiếu đành nói:
- Chuyện này tạm cứ biết vậy đã. Ngươi cũng không phải không biết, phàm đã làm mật thám có nhiều lúc khó mà rạch ròi. Nhân lực chúng ta hiện tại đã là không thể mỏng hơn, tối kỵ nhất là ngờ lẫn nhau. Chỉ cần hắn không thực sự phản bội, chuyện gì cũng có thể giải quyết.
Thư Sinh nghe vậy đành trầm mặc. Nói cũng đã nói, Đại Tiếu năm lần bảy lượt phủ định, Thư Sinh cho dù có ngốc hơn cũng nhận ra không cần nhiều lời.
Đại Tiếu lại phân phó:
- Được rồi, chuyện Thái Nguyên tạm như vậy. Ngươi lên đường về kinh đi.
- Đại nhân muốn ở lại đi tìm Ngũ Nương sao?
Đại Tiếu im lặng, coi như thừa nhận.
Thật không nghĩ ra. Hóa ra đại ca mặt nạ cũng đã động lòng xuân.
Chẳng qua cũng dễ hiểu, Mật Thám ty mật thám đa phần là nam, bộ phận cao tầng hình như chỉ có 2 3 người là nữ tử. Nữ đặc vụ Nguyệt Dung kia tuy không quá xinh đẹp nhưng cũng gọi là ưa nhìn, Đại Tiếu không để mắt mới kỳ quái.