Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 30

ZF (Chính phủ) thành lập công hội không chỉ tuyên bố nhiệm vụ phía chính phủ, cũng tiếp nhận tư nhân ủy thác, cho nên nhiệm vụ Ngao Mộ Thiên tìm người rất nhanh được treo lên bảng.

Hơn mười vạn cân gạo, trên trăm rương bánh bích quy, mì tôm, đồ hộp và nước tại tận thế có thể đập vỡ đầu kẻ nào, cho nên tên Dịch Nhiên cũng rất nhanh lưu truyền ra B thị, nhưng là, tháp tín hiệu bị hủy, máy tính và điện thoại không cách nào liên lạc, cho nên đợi Dịch Nhiên biết có việc này đã là sau hai tuần, là do gặp được người từ B thị đi ra lúc tám chuyện thì nói lên.

Cậu hiện tại nha, còn đang bị tang thi truy đuổi.

Dịch Nhiên lưu loát đột nhiên chuyển hướng xe, bầy tang thi bởi vì theo quán tính rớt xuống quốc lộ, tang thi rơi xuống đất duỗi tay dài ra, ý đồ bắt lấy thức ăn giảo hoạt.

Mà Dịch Nhiên bởi vì quẹo vào quá mạnh, xe hoa hoa lệ lệ đụng vào một chiếc xe vứt ở ven đường, bất quá khá tốt còn có thể chạy được, vì vậy Dịch Nhiên nhanh chóng đảo tay lái lui về phía sau, lại tăng gia tốc chạy nhanh.

Đầu xe bị biến dạng, Dịch Nhiên xuyên thấu qua cửa sổ xe nhìn ra bên ngoài, máu trên cầu sắt càng làm thêm cảm giác lạnh như băng, dưới cầu là tang thi ngâm mình dưới nước sông, tang thi hai mắt tối om nhìn trên cầu, gào thét không có môi miệng, trụi lủi phá lệ dữ tợn.

Những tang thi này thật đúng là ương ngạnh a…

Bất quá, Dịch Nhiên dừng tay lái, tang thi ngâm mình ở trong nước tất nhiên uống không được, nhân loại sẽ không uống, như vậy cá trong sông? Trong sông đều là sinh vật nước? Nếu như chúng nó uống, sẽ như thế nào?

Nếu như tất cả sinh vật nước biến thành tang thi…

Tưởng tượng thấy một đám cá toàn thân hư thối giương hàm răng sắc bén cắn nhân loại, Dịch Nhiên rùng mình một cái, sẽ không thật sự biến thành như vậy đi?

Đời trước cậu đến N thị không bao lâu thì chết, cho nên đối với tận thế về sau rốt cuộc như thế nào cậu không có một chút ngọn ngành.

Nghĩ đến N thị, tự nhiên nhớ tới nữ nhân kia, nữ nhân lần đầu tiên cậu thích thật lòng.

Đời trước cậu đối nữ nhân kia hận thấu xương, nhưng sau khi sống lại, cậu ngoại trừ hận còn có thông cảm.

Khi đó là thời điểm cậu chán nản nhất, cho nên Khanh Nhược Tuyết quăng cậu, cậu cũng không có một câu oán hận, mà ngay cả lừa gạt lấy ngọc kỳ lân cậu cũng có thể hiểu.

Dù sao một không gian thần kì như vậy, nếu như là cậu, khẳng định cũng sẽ nghĩ tất cả biện pháp đem tới tay, cho dù là cướp hay là lừa gạt, nhưng mà, làm cho Dịch Nhiên hận chính là, vì sao cuối cùng còn muốn đối với cậu như vậy?

Bị đuổi đi sau đó cậu mới từ lão Hàn biết được, nguyên lai đám người kia đuổi cậu đi một phần tất nhiên là cho rằng Dịch Nhiên hại chết lão đại Ngao Mộ Thiên bọn họ, chỉ biết hưởng thụ không biết trả giá, nhưng về phương diện khác cũng có nữ nhân kia châm ngòi.

Sau khi Khanh Nhược Tuyết trèo lên cây cao, dùng quyền cư ngụ uy hiếp bọn họ phải đuổi Dịch Nhiên, vốn là đối Dịch Nhiên bất mãn, bọn họ tất nhiên nguyện ý làm cái thuận nước giong thuyền.

Cho nên, thù kia cậu có thể không nhớ, nhưng cái này không thể không báo!

Nữ nhân, ngươi tốt nhất ngoan ngoãn chờ ta!

Dịch Nhiên trong mắt sát khí chợt lóe lên, đây cũng là nguyên nhân cậu khăng khăng muốn đi N thị, cậu chưa bao giờ là thân sĩ cũng không phải người rộng lượng, cậu vì tư lợi có thù tất báo, cho nên, cơn tức này cậu không thể không xả, nếu không, để ở trong lòng quá khó tiếp thu.

Theo trên bản đồ, cậu đã tiến vào phạm vi N thị, nhưng căn cứ người sống sót thành lập ở ngoại ô N thị, cho nên qua cầu này, lại xuyên qua nội thành N thị, lại một đoạn đường nữa mới đến.

Mở radio trên xe, tham âm nữ nhân dễ nghe truyền ra, “Các dị năng giả, hoan nghênh đi vào căn cứ người sống sót N thị, trong đây có vật tư sung túc, có nhà ở an toàn, là lựa chọn đệ nhất ở tận thế…”

Dịch Nhiên bĩu môi, nếu cậu không có đời trước chắc cũng sẽ bị lừa, những căn cứ nhận người mục đích chỉ có ba, một là tăng cường vũ lực căn cứ, hai là làm cho những người kia đi thanh lý tang thi quanh căn cứ, ba là khi dị năng giả đi ra ngoài thu thập vật tư sẽ tịch thu 1/3, về phần người thường nếu muốn ở căn cứ người sống sót thì khó hơn.

Xe hơi bình thường đều có thu tín hiệu radio, trước kia Dịch Nhiên thử qua, kết quả chỉnh hết tất cả tần suất đều không có thanh âm, nếu không phải ngày hôm qua tâm huyết dâng trào lại muốn thử, chỉ sợ thật đúng là bỏ lỡ, tuy đoạn radio này đối với cậu vô dụng, nhưng nghe trên đường cũng không tồi, ít nhất còn biết căn cứ người sống sót N thị vẫn có, không có bị cánh bướm của cậu làm biến mất.

Vừa qua cầu, phía trước truyền đến tiếng súng cùng tiếng trách mắng, Dịch Nhiên thở dài, sẽ không xui xẻo như vậy a, lại gặp phải cướp bóc sao?

Bất quá phía trước chỉ có một con đường, không đi không được, Dịch Nhiên tính toán đạp chân ga trực tiếp vượt qua.

Nhưng, khi cậu chạy đến phía trước, mới phát hiện không phải cướp bóc.

10 quân nhân toàn thân võ trang đang ở trên xe tải loại lớn đấu với con gấu.

Mắt gấu đỏ ngầu, cùng tang thi giống nhau, đoán chừng là vườn bách thú bị lây sau đó chạy ra, chỉ là toàn thân không có nửa điểm hư thối, một thân lông cứng rắn như sắt, người nào đó vết thương sâu thấy xương, mà không biết có thể bị lây hay không nữa, bên cạnh còn có người già và đứa bé nói gì đó.

Những quân nhân kia có 4 người cầm súng, có 3 người cầm đao cận chiến, còn có 2 tinh thần hệ dị năng giả, một người là đất một người là nước, bất quá gấu này da dày thủy cầu sao tạo thành thương tổn được, còn lại hai người nằm trên mặt đất, một cái còn có thể động, cái khác hoàn toàn mất hết tiếng động.

Có một chỗ, một lão một nữ hẳn là đối tượng bảo vệ, cũng không biết là lãnh đạo hay là có giá trị gì?

Cự hùng tựa hồ nhịn không được nữa, một cái móng vuốt vung qua, lại một quân nhân cận chiến bị vung nằm một bên, người nọ muốn đứng lên, nhưng làm sao cũng đứng không nổi, ôm chân thở hỗn hển, đoán chừng là gãy xương.

Đối mặt loại tình huống này Dịch Nhiên sẽ như thế nào? Nhất định là đi hỗ trợ.

Trước mặt chỉ có một con đường, dù cho may mắn tránh được, vạn nhất bị cự hùng đuổi thì làm sao bây giờ?

Xem ra những người này đều chống đỡ không được bao lâu nữa, còn không bằng hiện tại thừa dịp nhiều người giết cái này để miễn cho khi chạy đi mà lo lắng.

Quan sát một hồi Dịch Nhiên nhìn ra cự hùng tốc độ nhanh nhẹn, lực lượng cường đại, phòng ngự nhất lưu, so với biến dị tang thi cấp 1 còn lợi hại hơn, nếu chỉ có một mình cậu chỉ sợ không phải đối thủ, nhưng có thêm quân nhân được huấn luyện nghiêm chỉnh, nếu muốn đánh bại cự hùng này vẫn là dư sức có thừa.

Đầu không chỉ là nhược điểm của động vật, mà cổ là chỗ phòng ngự yếu nhất, kể cả nhân loại.

Dịch Nhiên nhanh chóng đông lạnh tứ chi cự hùng, khiến cho động tác trì hoãn.

Khối băng trong suốt vừa xuất hiện, đám quân nhân kia liền phát hiện Dịch Nhiên, nhưng cũng chỉ là sửng sốt sau đó tiếp tục công kích cự hùng.

Không sai, tâm lý tố chất rất tốt.

Bị khốn trụ không cách nào hành động, cự hùng rống giận, tiếng rống này tại chỗ trống trải càng thêm chói tai, ra tay cũng càng phát ra hung ác.

Dịch Nhiên nhanh chóng tới gần, trên tay băng nhận xuất hiện, để lại ba đạo vết thương thật sâu trên thân cự hùng.

Lão nhân bên cạnh ánh mắt sáng lên, không thể tưởng tượng được dị năng giả này không chỉ tốc độ nhanh còn có băng hệ dị năng.

Nữ hài bên cạnh nhìn nhất cử nhất động Dịch Nhiên không chuyển mắt, vừa mới nãy còn lo lắng bọn họ lần này có thể không thuận lợi tránh được, không thể tưởng tượng được lập tức tới một cao thủ.

Quân nhân vây công cảm thấy bội phục, bọn họ vô luận dùng đao, dùng súng hay là dùng dị năng đều không thể cho tang thi gấu thương tổn, không thể tưởng tượng được thiếu niên này là người vừa ra tay thì cự hùng xuất hiện vết thương.

Dịch Nhiên cũng không lòng dạ để ý tới những người khác nghĩ gì, cậu đang suy nghĩ làm sao lừa gạt tinh thạch trong đầu cự hùng tới tay, tuy cậu tương đương với mũi tấn công chính, nhưng đối phương còn treo chữ vàng quốc gia a.

Nếu không, đem những này người toàn bộ ở tại chỗ này…

Hiện tại cái xã hội này, người mất tích kỳ thật rất bình thường, mà tinh thạch trong đầu cự hùng tuyệt đối nếu so với tinh thạch cấp 1 hơn rất nhiều, đối với tăng lên cấp bậc của cậu rất trọng yếu.

Thừa dịp móng vuốt cự hùng vung về phía cậu, Dịch Nhiên một cái cấp tốc xoay người tránh thoát, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to, thả người nhảy lên, nắm lấy tiêm lông cự hùng, lại một cái xoay người, hoa hoa lệ lệ ngồi ở trên người cự hùng.

Ánh đao trên tay lóe lên, hung ác dùng sức, lúc đao chém vào cổ cự hùng cũng quang vinh gãy thành hai đoạn.

Bị đau cự hùng gầm thét, cực lực muốn đem Dịch Nhiên đánh rớt, Dịch Nhiên nắm chặt tiêm lông, ba bó băng trùy lần nữa xuất hiện, đâm vào vết thương do đao tạo thành lúc nãy.

Chứng kiến Dịch Nhiên dễ dàng đem cự hùng chế phục, quân nhân phía dưới càng phát ra hưng phấn, đao chém vào mạnh hơn, viên đạn toàn bộ hướng trên đầu xạ kích, hai dị năng giả cũng bắt đầu cân nhắc làm sao dùng dị năng vây khốn cự hùng.

Ầm ầm, cự hùng rốt cục ngã trên mặt đất, mắt đỏ trợn trừng, chết không nhắm mắt.

Dịch Nhiên ở trước khi cự hùng ngã xuống đất thì nhảy xuống, cử chỉ tiêu sái, bị một đám quân nhân khen ngợi.

“Tiểu huynh đệ, ngưu!”

“Tiểu huynh đệ, lợi hại, dị năng gì a?”

“Tiểu huynh đệ, tính đến đâu a?”

Dịch Nhiên khóe miệng co quắp, tính lên xe rời đi, không nghĩ tới giết cự hùng tiêu hao tinh thần lực quá nhiều, hiện tại lại giết người cướp của chỉ sợ không dễ dàng như vậy, đối phương không chỉ có vũ khí, mà nhân số cũng đã chiếm ưu thế.

“Này, đợi một chút!” Lão nhân kia được thiếu nữ dắt díu đi tới.

Dịch Nhiên khiêu mi, thiếu nữ đỏ mặt.

Lão nhân không có chú ý tới sắc mặt của cô gái thay đổi, chỉ là đối với Dịch Nhiên nói, “Chàng trai, con đường này đi N thị, cậu cũng đi N thị sao?”

“Vâng.”

“Không bằng theo chúng ta cùng một chỗ a? Trên đường có thể chiếu cố lẫn nhau.”

Chàng trai này rất mạnh, có lẽ đối với nghiên cứu của ông sẽ có trợ giúp, đương nhiên, ông nhiều nhất chỉ lấy máu mà thôi, giống đồng nghiệp khác làm giải phẫu ông chắc là không biết làm.

Lão nhân là nhân viên viện nghiên cứu khoa học H thị, tang thi bộc phát, ông cùng các nhà khoa học trong viện nghiên cứu ra một số thuốc làm thức tỉnh dị năng giả, vừa có chút ít mặt mũi thì viện nghiên cứu H thị đã bị tang thi hủy, ngay cả tư liệu đều không lấy ra được, trợ thủ của ông cũng chết ở trong tay tang thi.

Bất quá cũng bởi vì chút mặt mũi nhỏ này cho nên H thị phái người đưa ông đi thủ đô, lại không nghĩ rằng một đường hung hiểm, lúc này mới vừa tiến N thị thì tổn thất 2/3  người.

Dịch Nhiên nhìn về phía đầu cự hùng, “Có thể, nhưng tôi muốn đầu hùng.”

A? Lão nhân suy sụp, ông đương nhiên hiểu rõ Dịch Nhiên muốn là cái gì, không thể tưởng tượng người trẻ tuổi này hiểu rõ chuyện tinh thạch thế, bọn họ cũng mới biết.

“Ông nội.” Thiếu nữ lắc lắc cánh tay lão nhân, “Anh ấy rất lợi hại.”

Đúng, rất lợi hại, như vậy từ nay về sau gặp được tang thi thú cũng có thể giết chết, lão nhân bắt đầu ý nghĩ kỳ lạ, vậy từ nay về sau sẽ đưa tinh hạch thú cho Dịch Nhiên, “Được rồi, thú hạch kia coi như thù lao.”

Lão nhân một ngụm nói đem thú hạch đưa ra, đám quân nhân kia cũng không để ý, dù sao xác thực là thiếu niên này giết cự hùng.

“Thú hạch?” Cái này Dịch Nhiên thật đúng là chưa từng nghe qua, đời trước cậu ngay cả tinh thạch đều rất ít nhìn thấy, chớ nói chi là thú hạch.

“Cậu không biết?” Lão nhân không thể tin được nhìn Dịch Nhiên, không biết trong đầu tang thi thú có thú hạch  mà còn muốn đầu cự hùng.

“Tôi biết bên trong não có cái gì.”

Như vậy nha, dọa lão nhân gia, “Cự hùng cũng thuộc về tang thi, chúng ta phát hiện động vật lây bệnh độc sau đó lực lượng và tốc độ sẽ biến hóa, hơn nữa sẽ giống tang thi có con mắt đỏ ngầu, nhưng lại không hư thối, cho nên chúng ta cũng gọi là tang thi thú, tang thi thú trong đầu cùng biến dị tang thi giống nhau, nếu mượt mà bóng loáng gọi là thú hạch, bén nhọn góc cạnh gọi là tinh thạch.”

Thì ra là thế…

… Có lẽ đi theo bọn họ không tồi, không chỉ vũ lực gia tăng, lại có một nhà khoa học biết rất nhiều

Hết chương 30.
Bình Luận (0)
Comment