Cuối cùng Dịch Nhiên buông kiếm, bởi vì trong mắt Thẩm thượng tướng cậu nhìn không ra một tia sợ hãi cùng kinh hoảng, thở sâu, ổn định tâm tình, “Có biện pháp nào có thể ra khỏi thành không?”
Mộ Thiên bọn họ là có chuẩn bị, nhưng chuẩn bị này là khi đối mặt tang thi ngày xưa, mà hiện tại, trăm ngàn tang thi toàn bộ tiến hóa thành cấp 1-2, không có bất kỳ người nào có thể trốn, kể cả cậu! Cho nên lần này cậu tình nguyện cùng Mộ Thiên một chỗ táng thân cũng không muốn lại một lần nữa nhìn Mộ Thiên đi trước một bước, loại đau đớn này, kiếp trước không biết, kiếp này lại hiểu.
“Kỳ thật, vẫn có.” Thẩm thượng tướng trong lời nói ngập ngừng, bởi vì ông không muốn người tuổi trẻ ưu tú như vậy đi chịu chết, nhưng, cũng chính là bởi vì ưu tú, cũng chính là bởi vì minh bạch, cho nên ông hiểu được Dịch Nhiên tuyệt đối sẽ đi, cùng với đối phương lén lút chọn phương pháp bất chính tạo thành hậu quả không cách nào cứu vãn được, không bằng đem hết thảy khống chế trong một phạm vi, “Nếu như cậu dùng danh nghĩa quốc gia đi ra ngoài…”
“Được.” Dịch Nhiên nghĩ cũng không nghĩ, một lời đáp ứng, “Ông trực tiếp nói cho tôi biết nên làm như thế nào?”
“…” Nếu như ông muốn cậu gia nhập Dị Năng đội cũng có thể đáp ứng được sảng khoái như vậy thì tốt rồi, Thẩm thượng tướng trong lòng chảy lệ, “Chỉ cần cậu gia nhập Dị Năng đội Quốc gia…”
“Được, sau đó thì sao?”
“…” Thẩm lão nhân thiếu chút nữa không theo kịp, vừa mới nãy ông nghe nhầm sao? Thật sự nghe được sao? “Cậu nói cái gì?”
Dịch Nhiên không nhịn được nói, “Tôi đáp ứng gia nhập Dị Năng đội Quốc gia, hiện tại, ông chỉ cần nói cho tôi biết làm sao mới có thể ra khỏi thành?”
Nếu không phải sau lưng có hai chữ ‘quốc gia’ mạ vàng, kỳ thật Dịch Nhiên càng có khuynh hướng đào cái động hoặc đánh bất tỉnh người thủ thành, cho nên chuyện này, vẫn là Thẩm thượng tướng có dự kiến trước, không cho Dịch Nhiên có cơ hội thừa dịp làm loạn.
Xác định Dịch Nhiên đáp ứng rồi, Thẩm thượng tướng cũng không có cao hứng như trong tưởng tượng, “Cậu xác định? Cậu hẳn là hiểu rõ bên ngoài xảy ra chuyện gì.”
“Xác định, tôi muốn đi tìm Mộ Thiên, cuộc đời này của tôi chính là vì anh ta mà sống.”
“…” Thẩm thượng tướng hết chỗ nói, lần đầu tiên nghe được lời tâm tình táo bạo như vậy, nhưng là một người nam nhân nói với một người nam nhân khác, được rồi, ông không nên kỳ thị, dù sao có thể còn sống là tốt rồi.
Xoa xoa lông mày, “Được rồi, ta cũng không khuyên cậu, tình huống bây giờ khẩn cấp, chỉ có văn bản bổ nhiệm, về phần giới thiệu cho người khác chỉ có chờ cậu trở lại…” Nói đến đây liền dừng lại, “A, chờ cậu trở lại … Hiện tại ta viết cho cậu văn kiện có nhiệm vụ khẩn cấp, như vậy cậu có quân hàm còn có nhiệm vụ, vậy mới có thể đi ra ngoài… Một đường cẩn thận.”
Dịch Nhiên gật gật đầu, kỳ thật cậu cũng hiểu, cậu cũng không nhất định có thể an toàn trở về, có lẽ lúc này đây chính là vĩnh biệt.
Cầm lên nghị định bổ nhiệm cùng văn kiện nhiệm vụ đi ra cửa, Dịch Nhiên cũng không nghe thấy sau lưng lẩm bẩm, “… Tiểu Nghị, có một người ngu ngốc cũng bướng bỉnh như ngươi…”
Đợi Dịch Nhiên đi rồi, Thẩm thượng tướng xuất ra hai tấm hình, một tấm hé ra một nhà bốn người, tấm kia hé ra một nhà ba người, cảnh bất đồng, người bất đồng, hạnh phúc giống nhau.
Sờ lên ảnh chụp một nhà bốn người, người nam nhân trẻ tuổi trên hình chính là ông, ba người còn lại chính là vợ và con gái của ông, hiện tại cũng đã không còn.
Sau đó nhìn một tấm ảnh khác, tấm hình này là từ nhiệm vụ lấy xuống, tiểu nam hài ở gữa chính là Dịch Nhiên, cười đến đơn thuần vô tội, Thẩm thượng tướng nhíu mày, “Tại sao lại có người hết lần này tới lần khác đem Dịch Nhiên trở thành nữ?”
Trên tấm hình một nhà ba người, có một đôi vợ chồng ôm Dịch Nhiên nho nhỏ, ừ, đây cũng là ảnh chụp duy nhất Lăng Cảnh có được. Chỉ là Lăng Cảnh không thể tưởng tượng được là, tất cả mọi người đem nữ nhân duy nhất trên tấm hình làm Dịch Nhiên, mà xem nhẹ hài tử còn nhỏ, cho nên nói, tìm người tốt nhất dùng hình chân dung, dù sao không phải tất cả mọi người có thể nghĩ rằng Dịch Nhiên là nam.
“Hắt xì!” Lăng Cảnh xoa xoa cái mũi, cảm thấy đột nhiên có trận lãnh ý đánh úp lại, kéo kéo quần áo, mắt nhìn mặt trời ngoài cửa sổ, “Lão đại!”
“Đừng kêu, cậu muốn đem tang thi đưa tới a.” Ngao Mộ Thiên một cái tát đi qua, hiện tại bọn hắn đang ở bệnh viện, tận thế nhiều ngày như vậy, khu bệnh viện nguy hiểm nhất ngược lại so với lúc trước khá hơn, tìm không thấy thức ăn tang thi bắt đầu chậm rãi di chuyển, cho nên, hiện tại bốn phía phân tán đều đều, đều là khu nguy hiểm.
Mà lúc này Trâu Trưng cùng mấy người còn lại mang theo đường muội hắn Trâu Chi chạy tới, thân ảnh nhanh như gió dừng ở trước mặt Ngao Mộ Thiên, “Tới tay.”
Ngao Mộ Thiên gật gật đầu, bọn họ lần này tới Y huyện còn có nhiệm vụ tìm kiếm dụng cụ chữa bệnh cùng thuốc men, dù sao hiện tại B thị quan trọng nhất chính là nghiên cứu chế tạo thuốc miễn dịch, cho nên y dược thuộc về sang quý xa xỉ phẩm, dù cho chính mình không cần, cũng phải cho người khác, săn bắn đoàn muốn sinh tồn, không chỉ có tang thi, cũng phải cam đoan thành viên trong đoàn áo cơm không lo, cho nên ở bên ngoài làm nhiệm vụ thuận đường tìm kiếm thứ đáng giá cũng phải.
Trâu Chi tự giác đứng ở giữa, nàng là không gian dị năng giả, nếu như nàng chết, đồ trong không gian cũng sẽ lập tức biến mất, cho nên, bảo vệ tốt mình là nhiệm vụ số 1 của nàng.
“Được, chúng ta nên đi xuống.” Ngao Mộ Thiên cũng không quay đầu lại, một cái tia chớp, sau lưng đột nhiên xuất hiện tang thi què chân lập tức bị đốt thành than cốc.
“Lão đại!” Phục hồi tinh thần lại, Lăng Cảnh đột nhiên giữ chặt Ngao Mộ Thiên, “Nhật thực!”
Nhật thực?! Mọi người cảm thấy cả kinh, hiện tại hai chữ này không còn là kỳ quan tự nhiên thần kỳ, mà là càng giống như một loại nguyền rủa, tận thế ngày đầu tiên, nhật thực xuất hiện khiến nhân loại bị cắn nuốt bắt đầu mở màn.
Ngao Mộ Thiên vội vàng nhìn ngoài cửa sổ, trên bầu trời, viền mặt trời màu đỏ dùng mắt thường có thể thấy được chấm đen, mà những chấm đen kia đang lớn dần, dưới lầu, trong tầm mắt tang thi như phảng phất có ý thức, đầu hư thối khẽ nâng, đưa mắt nhìn mặt trời, giống như đang tiến hành nghi thức nào đó.
Ngao Mộ Thiên trong nội tâm đột nhiên có loại dự cảm bất hảo, mặt trời quỷ dị, tang thi trên mặt đất gào rú làm cho nội tâm của hắn sợ hãi, “Đi! Chúng ta đi mau!!” Nói xong, dẫn đầu đi tuốt ở đàng trước, phàm là tang thi nào xuất hiện trước mắt cũng bị lôi cầu đánh tan xác, ra tay hung ác hơn trước kia.
Lần đầu tiên trông thấy trên mặt đoàn trưởng xuất hiện biểu cảm ngưng trọng đáng sợ, người còn lại cũng không nhiều lời, đi theo Ngao Mộ Thiên diệt trừ tang thi xuất hiện trên đường đi.
Mặt trời hắc ám, rốt cuộc biểu thị cái gì?
Tiểu Nhiên, anh nhất định sẽ trở lại!
——————————————————————
Vừa đi ra cửa nghiệp đoàn, Dịch Nhiên đột nhiên trước mắt tối sầm lại, màu đỏ mặt trời dần dần bị màu đen cắn nuốt, dị biến bắt đầu!
Dịch Nhiên tay phải siết căng, móng tay đâm vào lòng bàn tay, lại không cảm giác một chút đau đớn, Mộ Thiên…
Người đi trên đường cũng đều ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, mặt trời quỷ dị làm cho bọn họ sợ hãi, đại đa số mọi người không chút suy nghĩ lập tức chạy về nhà, trong lòng bọn họ, bốn bức tường có thể mang cho bọn hắn cảm giác an toàn.
Đồng thời, xuất hiện không ít quân nhân cầm súng và dị năng giả, nhìn về cửa thành chạy tới, mỗi người đều là vẻ mặt ngưng trọng, tựa hồ có cái gì muốn phát sinh…
Dịch Nhiên không chút suy nghĩ, tốc độ nhanh hơn, một đường chạy như điên ra khỏi cửa nội thành, bởi vì những người khác chú ý tới bầu trời dị biến, hơn nữa tốc độ thật sự là quá nhanh, cho nên đa số người chỉ có thể cảm thấy một trận gió lướt qua.
Đến cửa thành, Dịch Nhiên thả chậm tốc độ, hiện ra tại đó đã là trận địa sẵn sàng đón quân địch, vũ trang đầy đủ, chiến sĩ cầm súng ghé vào trên tường thành, còn có rất nhiều người đứng ở dưới mặt đất, trong đám người kia Dịch Nhiên thấy được vài gương mặt quen thuộc, những người này chính là Dị Năng đội Quốc gia sao?
“Dịch ca!” Vu Đồng rất xa đã nhìn thấy Dịch Nhiên cấp tốc chạy tới, Dịch ca làm sao vậy? Hôm nay bọn họ vốn vừa ý một cái nhiệm vụ, nhưng khi muốn đi ra ngoài cư nhiên bị cấm ra cửa, cũng xuất hiện rất nhiều chiến sĩ vũ trang và dị năng giả, sau đó mặt trời bắt đầu xuất hiện dị biến, rốt cuộc làm sao vậy?
Liễu Hy cùng Mạc Phi Liên cũng nhìn về phía Dịch Nhiên, Dịch Nhiên kinh hoảng như thế, xem ra khẳng định xảy ra chuyện rất lớn.
Các đồng đội khác cũng đều nhìn qua, gần đây Dịch đội tỉnh táo hay xuất hiện nhiều biểu cảm.
Dịch Nhiên không đếm xỉa tới bọn họ, trực tiếp đem văn kiện bổ nhiệm cùng văn kiện nhiệm vụ đưa cho Trưởng quan thủ vệ, “Tôi muốn ra ngoài.”
Nhìn văn kiện bổ nhiệm là quân hàm Thiếu tá, quân nhân trước nghiêm chào một cái, sau đó khó xử nói, “Dịch thiếu tá, chúng tôi đang chấp hành nhiệm vụ.”
“Nhiệm vụ cơ mật ngươi cũng dám chậm trễ?” Dịch Nhiên cười lạnh, đồng thời trong tay bắt đầu ngưng tụ hàn khí.
Không hề phát giác, Trưởng quan thủ vệ cầm văn kiện lật qua lật lại nhìn thật lâu, cuối cùng lần nữa cúi chào, “Thỉnh Dịch thiếu tá chờ, tôi cần hướng lên cấp trên xin chỉ thị.”
Dịch Nhiên nghiêng mắt nhìn dị năng giả chung quanh, lạnh lùng nói, “Mau.”
Trưởng quan thủ vệ cầm văn kiện cùng nghị định bổ nhiệm vào phòng chỉ huy.
Không lâu, hắn đi ra, kêu một sĩ binh, “Lập tức chuẩn bị xe cho Dịch thiếu tá.” Văn kiện màu đỏ, ai cũng chậm trễ không được, hơn nữa cuối cùng kí tên là Thẩm Trứ Húc, cho nên không ai dám không cho đi, chỉ là hy vọng còn sống trở về..
Dịch Nhiên gật gật đầu.
“Dịch ca, anh đi đâu?” Vu Đồng vừa nghe Dịch Nhiên muốn đi ra ngoài, lập tức đem câu ‘Dịch thiếu tá’ kì quái kia vứt ra sau đầu.
“Y huyện.”
“Y huyện?!” Vu Đồng nhìn cửa thành đóng chặt, “Đi làm gì? Nghe bảo hôm nay rất nguy hiểm.”
“Đúng.” Liễu Hy đi tới, “Mặt trời hôm nay cùng tận thế ngày đó giống nhau, nghe nói loại năng lượng mặt này làm cho tang thi biến dị.”
“Dịch ca, anh không thể đi!” Vu Đồng thốt ra.
“Tôi phải đi.” Dịch Nhiên thản nhiên nói.
“Tôi đây cũng muốn đi!” Đồng dạng, những lời này Vu Đồng lại nói cũng không suy nghĩ, tuy không rõ vì cái gì Dịch Nhiên muốn đi, mặc dù biết bên ngoài rất nguy hiểm, nhưng vẫn muốn đi.
Dịch Nhiên thật sâu nhìn Vu Đồng, “Sẽ chết.”
Vu Đồng không sợ hãi chút nào, “Không có Dịch ca, tôi đã sớm chết, hơn nữa tại thế đạo này cũng không biết còn có thể sống bao lâu, cho nên tôi muốn đi!”
“Em cũng muốn đi.” Thanh âm sợ hãi, Trương Đại Minh vừa nghe Dịch Nhiên phải đi, vội nói.
“Đã như vậy, tôi cùng Phi Liên cũng đi a.” Liễu Hy vẻ mặt trịnh trọng, Mạc Phi Liên ở một bên gật đầu, “Đúng vậy a, nhiều người, tỉ lệ sống sót lớn hơn.”
Có mấy người kia dẫn đầu, người còn lại cũng không thua kém.
“Không được.” Dịch Nhiên trực tiếp cự tuyệt, cậu là đi cùng Mộ Thiên đồng sanh cộng tử, đám người kia đi theo làm cái gì?
“Dịch ca…” Vu Đồng còn muốn nói điều gì đó, bị người cắt đứt.
“Dịch thiếu tá, xe đến đây.” Người Trưởng quan kia rất hiểu chuyện, trực tiếp kín đáo đưa cho Dịch Nhiên một cỗ xe tải, loại xe này chắc chắn bền chắc, thậm chí so với xe việt dã còn tốt hơn rất nhiều.
Vừa thấy xe đến đây, những người khác cũng lười tranh với Dịch Nhiên, trực tiếp bò lên ngồi ở trên xe, một bộ dáng, ngươi kéo ta xuống cũng không được, trước tận thế là huấn luyện viên, bây giờ là đội viên Dịch Nhiên, tốc độ dị năng giả cấp 2 vượt lên trước nắm tay lái, Trương Đại Minh bị Vu Đồng mang theo đi lên.
“…” Nhìn một đám người ngồi trên ghế như pho tượng, Dịch Nhiên trong nội tâm ngũ vị tạp trần.
Đột nhiên trên khóe miệng cong lên, một động tác trèo lên, xinh đẹp rơi vào xe, “Xuất phát!” Chỉ cần tôi sống một ngày thì sẽ không buông tha cho các người.
Mà Trưởng quan đưa xe tới lại không lập tức kêu mở cửa, mà là trước xác nhận tình huống bên ngoài.
“Tang thi đang theo bên này vọt tới, hiện tại đi ra ngoài nhất định sẽ đánh lên.” Một tiểu binh ở đầu tường hồi đáp.
“Cái này…” Tuổi trẻ Trưởng quan chần chờ, nếu như Dịch Nhiên bọn họ đi ra ngoài khi tang thi tiến đến…
“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cho tang thi đi vào.” Dịch Nhiên đuôi lông mày nhướn lên, mang theo vô hạn tự tin, cũng làm mọi người an tâm.
Dưới mặt trời màu đen, một thiếu niên lạnh lùng vẻ mặt tự tin cam đoan tuyệt đối không để một tang thi tiến đến, trước kia còn đối tương lai e sợ, đối tang thi không yên, đột nhiên cảm thấy tang thi bên ngoài kỳ thật tuyệt không đáng sợ, đúng vậy a, 10 người hiện tại lại dám chạy ra bên ngoài, bọn họ nhiều người như vậy thì sợ gì?
Trưởng quan trầm tư một lát, cuối cùng vẫn là ở cửa ra vào thiết hạ chướng ngại, ít nhất khi tang thi thật sự đi vào còn có thể kéo dài thời gian, lại điều mười dị năng giả cùng vài binh sĩ cầm súng ở đằng kia trông coi, sau đó mình cũng cầm súng mồ hôi lạnh đầy đầu nhìn cửa ra vào, “Mở cửa hông!”
Hết chương 74.