Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 76

Y huyện là loại thị trấn nhỏ, dù sao cũng là dựa vào B thị sinh tồn, cho nên các loại phương tiện đầy đủ hết.

Ngao Mộ Thiên nhíu mày, hắn không nghĩ tới bọn họ lại bị vây ở chỗ này.

Đây là cư xá lầu 6, bọn họ hiện tại ở tầng cao nhất, cầu thang lầu 4 bị bọn họ chặt đứt, cho nên nhất thời không cần lo lắng tang thi sẽ đi lên, chỉ là, chỉ sợ những tang thi một cái hai cái đập cư xá.

Ngao Mộ Thiên xoa xoa mi, bọn họ ra bệnh viện sau đó lập tức ngồi xe chạy đi, nhưng không nghĩ tới một đám tang thi đông nghịt chặn ở đầu phố, thấy bọn họ, lập tức đánh tới, bọn họ đành phải bỏ xe chạy trốn, cuối cùng bị dồn đến một tòa dân cư.

Vung tay lên, sấm đánh nát tang thi trước mắt, một đám người vội vàng chạy lên, đi cuối cùng Lăng Cảnh linh cơ vừa động, cho thổ hệ dị năng giả chém đứt thang lầu, như vậy tang thi phía dưới không có thang lầu nhất thời không cách nào đi lên, nhưng bọn hắn cũng bị vây ở trong này.

“Lão đại.” Lăng Cảnh nằm trên mặt đất, mặt trời đã đen hơn phân nửa, thoạt nhìn phá lệ quỷ dị, mà phía dưới là bầy tang thi đông nghịt, Lăng Cảnh thấy mí mắt run lên, phỏng chừng bị mỗi tang thi cắn một ngụm cũng thành mảnh nhỏ, tang thi không đáng sợ, đáng sợ chính là trên trăm ngàn tang thi tụ tập lại, giống như một con sâu không đáng sợ, nhưng ngàn con sâu tụ cùng một chỗ, chỉ nhìn cũng làm cho lòng người run lên.

“Hả?” Ngao Mộ Thiên khiêu mi.

“Nếu như lần này tôi bất hạnh gì đó, nhớ trở về nói cho nhà tôi biết, muốn hắn thủ thân ba tháng mới có thể tìm tân hoan, cmn, không công bị áp nhiều lần như vậy đều không áp lại, không cam lòng a!” Lăng Cảnh hung hăng nói.

“…” Ngao Mộ Thiên hâm mộ ghen ghét, vô luận là áp hay bị áp, Tiểu Nhiên nhà hắn cũng không muốn hắn.

“Đoàn trưởng.” Trâu Trưng cũng đi tới, “Nếu như tôi chết đi, phiền toái giúp tôi chiếu cố Hàn đại ca.”

“Uy! Đó là đại ca tôi!! Hơn nữa lời kịch này cậu mỗi lần đi làm nhiệm vụ đều nói, cũng không ngại ngán a?” Lăng Cảnh lại ở trên mặt đất bĩu môi, kỳ thật mặt trời màu đen nhìn lâu cũng rất đẹp mắt, nhảy dựng lên, nhìn thành trấn phía xa, thôn trấn rất nhỏ, liếc một cái tìm được đầu trấn.

Trâu Trưng mới mặc kệ Lăng Cảnh, chỉ là cố chấp nhìn Ngao Mộ Thiên, Ngao Mộ Thiên gật gật đầu, “Nếu như tôi có cái gì vạn nhất, Tiểu Nhiên thì tôi cầu các cậu rồi.”

“… Dịch thiếu?” Lăng Cảnh trong miệng giống như nuốt trứng gà.

“Đúng vậy a, Lăng Cảnh, tôi biết rõ cậu không thích Tiểu Nhiên, nhưng tôi hy vọng cậu có thể nể mặt mũi của tôi chiếu cố tốt em ấy.” Tiểu Nhiên, thực xin lỗi, chỉ sợ anh thất tín…

“Không đúng! Lão đại! Là Dịch thiếu!!” Lăng Cảnh chỉ vào xa xa, “Dịch thiếu đến!!”

“Tiểu Nhiên?!” Ngao Mộ Thiên vội vàng theo hướng Lăng Cảnh nhìn sang, xa xa có cỗ xe đang muốn vào trấn, người nam nhân trên xe tải chẳng phải là Tiểu Nhiên của mình sao? Vì cái gì? Vì cái gì em ấy sẽ đến nơi này?

Phẫn nộ, tức giận còn mang theo một chút vui sướng tràn ngập ở trong nội tâm Ngao Mộ Thiên, hắn muốn được mắng to Dịch Nhiên, tại sao phải tới đây? Hắn muốn được tức giận Dịch Nhiên, em là tiểu ngu ngốc, không biết trong này có bao nhiêu nguy hiểm sao? Nhưng, hắn muốn ôm thật chặt Dịch Nhiên, nói cho em ấy biết, hắn nhớ…

“Đoàn trưởng, không tốt, tang thi bắt đầu đập lầu!” Một người một mực quan sát tang thi vội vàng tới báo cáo.

Ngao Mộ Thiên nắm tay thành quyền, hắn không thể để cho Tiểu Nhiên tới, trong này quá nguy hiểm, cho nên…

“Tôi đi dẫn tang thi rời đi, các người mang theo Tiểu Nhiên đi mau!”

“Tôi đi dẫn tang thi rời đi, các người nhanh chóng tiếp ứng.” Dịch Nhiên mỗi chữ mỗi câu nói cho Vu Đồng bọn họ.

“Ngao đoàn trưởng ở phía trên sao?” Vu Đồng ngẩng đầu, xa xa trên lầu vài bóng người màu đen hướng bọn họ phất tay.

“Ừ.” Dịch Nhiên gật gật đầu, tuy cách xa thấy không rõ, nhưng cậu có loại trực giác anh ta ở phía trên.

“Vậy mang theo Đại Minh a, đến lúc đó thuấn di trở về.” Liễu Hy đem Trương Đại Minh đẩy lên trước, Trương Đại Minh vội vàng gật đầu, nó cũng có thể bảo vệ Dịch Nhiên ca ca.

“Không cần.” Dịch Nhiên đứng dậy, nhìn thân ảnh mấy người kia, “Các người tiếp ứng thì lập tức đi, đừng động tôi, tôi sẽ đuổi kịp, nếu như, nếu như Mộ Thiên không nghe khuyên bảo thì đánh ngất xỉu anh ta.”

Liễu Hy gật gật đầu, đồng thời trong lòng vì Ngao Mộ Thiên đồng tình.

“Nhất định phải dẫn bọn họ đi.” Dịch Nhiên lần đầu tiên dùng ngữ khí khẩn cầu, lại là vì người khác mà cầu.

“Đương nhiên, đây chính là đại tẩu của tôi.” Vu Đồng là người thứ nhất bề ngoài trung tâm.

“Hắt xì!” Ngao Mộ Thiên xoa xoa cái mũi, không biết vì sao có loại dự cảm bất hảo, bất quá, từ khi mặt trời biến thành đen hắn vẫn luôn có điềm xấu.

“Lão đại, cảm sao?” Lăng Cảnh vội vàng đi tới.

“Không có.” Ngao Mộ Thiên lắc đầu, “Tôi đem tang thi dẫn rời đi, các người thì theo dây thừng leo xuống, mang theo Dịch Nhiên cùng đi.”

“Nhưng Dịch thiếu…” Lăng Cảnh muốn nói Dịch Nhiên rất lợi hại, thật sự còn lợi hại hơn anh.

Ngao Mộ Thiên trực tiếp cắt đứt lời Lăng Cảnh muốn nói, “Dẫn em ấy đi, không có em ấy tôi sẽ không sống nổi, nhưng không có tôi em ấy sẽ sống được rất tốt.”

“…” Lăng Cảnh trầm mặc, cảm tình của Dịch Nhiên đối với Ngao Mộ Thiên từ sau tận thế gặp lại, hắn vẫn luôn nhìn không thấu.

Ngao Mộ Thiên thâm tình nhìn xe tải xa xa, “Được rồi, bắt đầu đi.”

“Được rồi, bắt đầu đi.” Dịch Nhiên chuẩn bị tốt, kế tiếp là sức chịu đựng, chỉ cần đem tang thi dẫn dắt rời đi, dù cho chỉ có thể dẫn đi 1/3, Mộ Thiên bọn họ muốn chạy trốn cũng sẽ thoải mái rất nhiều.

Dịch Nhiên đột nhiên rùng mình, toàn thân lãnh khí phát tán đi ra, đáng chết, người kia muốn làm cái gì?

Trên lầu 7 đột nhiên rủ xuống một sợi thừng, bởi vì tang thi cũng không leo lên, cho nên Ngao Mộ Thiên cũng làm quang minh chính đại, hắn dự định trượt xuống nổ súng đưa tới tang thi, chỉ cần đem tang thi cách xa Tiểu Nhiên bọn họ là được rồi.

“Pằng!” Tiếng súng chói tai vang tận mây xanh, Ngao Mộ Thiên kinh hãi nhìn sang, dung mạo quen thuộc sâu tận xương tủy, Tiểu Nhiên… Em đang làm cái gì…

Tiếng súng vừa vang lên, bầy tang thi vốn vây quanh dưới lầu chậm rãi xoay người, có mắt không có mắt nhìn về phía nam nhân đột nhiên xuất hiện.

Trên khóe miệng giương lên, liên tục vang lên tiếng súng, Dịch Nhiên bắn ra không uổng phát nào, súng súng trúng đầu tang thi.

Thịt tươi trên nhà cao tầng, thịt tươi gần trong gang tấc, cho dù là tang thi cũng biết nên chọn loại nào, cuồng loạn nhảy múa cánh tay, thân hình hư thối linh hoạt đánh về phía Dịch Nhiên.

“Lão đại…” Nhìn bóng người dưới lầu ở giữa bầy tang thi lướt như gió, Lăng Cảnh chưa phát giác bản thân kêu ra tiếng, “Dịch thiếu…”

“Câm miệng!” Rất muốn hung hăng mắng Dịch Nhiên nhưng Ngao Mộ Thiên cuối cùng không có cam lòng, trong tầm mắt, thân ảnh không cường tráng kia cầm đao giơ lên, bạch quang lóe lên, rớt xuống một cái đầu lâu, vung tay lên, băng tiễn lập tức rơi xuống, linh xảo đá chân vung quyền, khuỷu tay rẽ ngang, bàn tay một khúc, phàm đụng phải tang thi không ai không ngã, làm cho nhân tâm sinh bội phục, nhưng mà chết tiệt, hắn nhìn không được!

Mà thành viên Hỏa Diễm đoàn thấy rõ nam nhân dưới lầu xuất hiện là ai, miệng há lớn, đây quả thật là Dịch thiếu sao? Chỉ có người lúc trước may mắn thấy Lãnh Dịch bị giết mới có thể gắng giữ tỉnh táo.

Khi trông thấy Dịch Nhiên tốc độ nhanh hơn, ý đồ đem tang thi dẫn rời đi, Ngao Mộ Thiên rốt cục nhịn không được, từ dây thừng trượt xuống, Tiểu Nhiên, em tên ngu ngốc này!

Dịch Nhiên rất hài lòng nhìn cơ hồ một nửa tang thi bị chính mình dẫn rời đi, bảo trì tốc độ nhất định, không để cho tang thi bắt được chính mình, cũng không khiến tang thi thất lạc, tuy cậu không sợ tang thi trảo, nhưng là, dưới tình huống bị mấy trăm tang thi truy đuổi, một cái chậm chạp thì rất có thể bị tang thi bao phủ, đợi tới lúc đó dù cho tốc độ nhanh cũng thi triển không được.

Băng nhận chợt hiện, cắt đứt đầu tang thi phía trước, đằng sau lại phóng một cái, chín đạo băng nhận không khác nhau đâm thủng vài cái đầu tang thi.

Hiện tại những thứ cơ bản này đều xem như biến dị tang thi, đáng tiếc cũng không dám dừng lại đào tinh thạch, Dịch Nhiên bĩu môi, ra tay không lưu tình, băng nhận luân phiên sử dụng.

“Tiểu Nhiên!”

Đột nhiên quát lớn làm cho Dịch Nhiên nhất thời phân thần, tuy lập tức kịp phản ứng, nhưng vẫn là có hai ba tang thi đuổi theo, một cái quét chân đá nát một cái đầu, hai tiếng súng vang lên, hai tang thi khác ngã trên mặt đất.

Đáng chết, tên ngu ngốc kia tới làm cái gì?

Theo tới, Ngao Mộ Thiên lòng nóng như lửa đốt, 600-700 tang thi đang đuổi theo Dịch Nhiên, người phía trước thỉnh thoảng bị tang thi ngăn trở, làm cho hắn sợ hãi hận không thể cùng Dịch Nhiên đổi vị trí.

Hai phía đồng thời xuất hiện tiếng súng làm cho tang thi phân đoạn, một bộ phận truy đuổi Dịch Nhiên, một bộ phận truy đuổi Ngao Mộ Thiên.

Sấm và tia chớp, từng đạo đánh xuống, mang theo xu thế cửu thiên, phàm đụng tới lập tức đốt thành than cốc.

Thấy một phận khác bắt đầu lui về phía sau, Dịch Nhiên không có cách nào khác, con mắt thoáng nhìn, giẫm lên cái bàn trước nhà bên cạnh, nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà, nhanh chóng chạy tới phía sau, lại thoải mái nhảy xuống, giẫm một cái đầu tang thi, rơi vào bên người Ngao Mộ Thiên.

“Tôi trước anh sau.” Dịch Nhiên nhìn cũng không nhìn Ngao Mộ Thiên, bây giờ còn có thể như thế nào, tất nhiên là hai người dựa lưng vào nhau giết tang thi, qua lâu như vậy, Vu Đồng bọn họ hẳn là tiếp ứng đến a.

Ngao Mộ Thiên gật gật đầu, tay phải xuất hiện một tia chớp to, ‘bùm bùm cách cách’ vang lên, một cái lực đẩy, tang thi đằng sau đổ vài cái.

Ngăn cách tang thi, đồng thời tay phải khéo léo, đầu lâu ‘lộc cộc’ rớt xuống, Dịch Nhiên lấy tay chống đỡ, băng nhanh chóng ở dưới tay cậu ngưng kết, bởi vì mặt đất bị đông cứng, tang thi tốc độ tạm hoãn, sau một khắc, vô số băng tiễn từ trên trời giáng xuống, tru sát quy mô lớn.

Lôi điện theo sát phía sau, mang theo thiểm điện màu tím, băng tiễn uy lực càng mạnh, đánh về phía bầy tang thi.

Đánh phạm vi quần công lớn làm cho mấy chục tang thi mất đi hành động.

Dịch Nhiên đột nhiên tay vừa động, băng hóa nước, sấm đánh vào mặt nước, khiến cho tang thi còn có thể tự do hành động như gặp phải điện giật, hai người hoa chân múa tay vui sướng.

Nhưng vào lúc này, mặt trời hoàn toàn biến thành đen, tang thi không hề bị điện giật ảnh hưởng, đứng ở trên mặt đất ẩm ướt còn có sét, xoay mặt về phía Dịch Nhiên hai người duỗi ra lợi trảo!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Dịch Nhiên một phát bắt được Ngao Mộ Thiên, vào không gian.

Hết chương 76.

【Tiểu kịch trường không trách nhiệm】

Một ngày nào đó hai người đang OOXX, đột nhiên một hồi động đất, toàn bộ người đều chết, kể cả diễn viên chúng ta.

Nhưng, bọn họ lại may mắn được sinh ra, vì vậy…

B thị Ngao tiểu công: Tiểu Nhiên, anh hiện tại muốn tới a ~~

S thị Dịch tiểu thụ: Không được, sắp tận thế.

B thị Ngao tiểu công: Nhưng… Tất cả mọi người nói nhịn thật là khó chịu ~~
Bình Luận (0)
Comment