Mạt Thế Không Gian: Nam Thần Độc Sủng Vợ Tang Thi

Chương 43

Đồng Ngải Linh định ra ngoài giết tang thi, sưu tập một ít tinh hạch của tang thi và vật tư.

Vốn là cô mua không ít vật tư, chỉ là tận thế đến sớm, nhóm hàng cuối của cô không đến kịp.

Nghĩ đến chuyện đó lại khiến cô thấy đau lòng, cô đã dùng tất cả những khoản tiền nhà kia để mua những vật tư đó.

Mặc dù bây giờ dưới tầng hầm có không ít lương thực và đồ dùng hàng ngày, cô cũng mua một ít gia súc.

Nhưng phần lớn thuốc thang, đồ trang điểm và hạt giống gia súc đều ở trong sổ sách dùng khoản tiền mua sau.

Có lẽ cô phải bỏ một chút thời gian đi tìm thêm.

Cô lặng lẽ trở lại tầng hầm, để một số vật tư chủ yếu vào trong không gian.

Mấy ngày nay không gian được máu của cô tẩm bổ, lớn hơn gấp bội.

Mặc dù vẫn còn nhỏ nhưng ít nhất cũng có thể sắp xếp vật tư đủ cho ba người sử dụng trong một tuần.

Hơn nữa buổi tối cô lấy được mấy viên tinh hạch tang thi, sáng mai không gian sẽ lớn hơn một chút.

Ngày mai lúc thu thập vật tư thì cô có thể bí mật lấy vài thứ.

Đợi đến khi cô đứng dậy định rời khỏi tầng hầm, Đồng Ngải Ni bỗng lên tiếng:

"Chị..."

"Ngải Ni? Em tỉnh rồi à?"

Đồng Ngải Linh nghe thấy tiếng Đồng Ngải Ni, vô cùng vui mừng, nếu nó đã tỉnh lại thì sẽ không biến thành tang thi nữa.

"Vâng... Chị, em khát..."

Đồng Ngải Ni nằm im tại chỗ, dáng vẻ vô cùng yếu ớt, cơn sốt do virus tang thi gây ra có thể lên tới bốn mươi độ.

Dưới cơn sốt cao như vậy, người bình thường sẽ không kiên trì được mấy giờ.

Rất nhiều người bị chết cháy trong giấc mơ, sau đó liền biến thành thứ quái vật đó.

"Nào, uống nước."

Đồng Ngải Linh đưa cho Đồng Ngải Ni một cốc nước khoáng đã đun sôi.

Lúc này điện và các loại khí đốt vẫn còn được cung cấp, nhưng Đồng Ngải Linh không dám để mọi người trong nhà uống nước.

Kiếp trước cũng có không ít người bị nhiễm virus tang thi qua nước uống, nhà họ Đồng luôn dùng nước tinh khiết, vậy lại tốt.

"Ừm... em bị làm sao vậy?"

Đồng Ngải Ni thấy mình đang ở dưới tầng hầm, cơ thể lại có cảm giác không khoẻ thì đã biết là có chuyện không ổn.

"Em bị ốm, suýt nữa thì mất mạng, còn cụ thể là làm sao thì ngày mai em ra ngoài xem cùng chị là được."

Hôm nay Đồng Ngải Linh đã giải thích quá nhiều về chuyện tận thế rồi, cô mệt mỏi.

"Ò."

Đồng Ngải Ni một hơi nốc cạn cốc nước trong tay, sau đó để cốc xuống chiếc bàn bên cạnh.

Kết quả tay vừa mới đặt xuống đã làm chiếc bàn kia phát ra tiếng động rồi nứt.

"Gì vậy?"

Đồng Ngải Ni hoảng sợ, Đồng Ngải Linh lại thấy có chút bất ngờ.

"Ngải Ni, thử dùng lực đi!"

Đồng Ngải Linh cầm cánh tay Đồng Ngải Ni, mạnh mẽ bẻ ra.

"Hể?"

Đồng Ngải Ni ngơ ngác, chị cậu muốn làm gì vậy?

"Bảo em dùng sức mạnh xem nào, còn chờ gì nữa? Xem có thể thoát khỏi tay chị không!"

Đồng Ngải Linh nói dứt lời, tay nắm chặt vào, Đồng Ngải Ni cảm thấy đau đớn, theo phản xạ đẩy lại.

Đồng Ngải Linh lại có thể bị cậu dễ dàng bỏ tay ra và đẩy lại!

"Ngải Ni! Em cũng là dị năng giả! Thật tuyệt vời!!!"

Đồng Ngải Linh kích động kêu lên, cô cũng là dị năng giả mà vừa nãy chỉ trong chốc lát.

Cô đã dùng hết sức, vậy mà Đồng Ngải Ni vẫn dễ dàng bỏ và đẩy ra.

Cho tới giờ cô vẫn không dám hi vọng, mà Đồng Ngải Ni trong cái hoạ có cái phúc, kích phát dị năng.

Trong kiếp trước, đa số dị năng giả đều thức tỉnh dị năng trước khi nhiễm virus.

Một khi bị lây nhiễm, còn bị bệnh như Đồng Ngải Ni thì khó mà sống sót nổi.
Bình Luận (0)
Comment