Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Gia

Chương 9

Mấy người vừa đi vừa ngừng đã tới thành thị cỡ trung thứ nhất, H thị, phụ cận là thánh địa du lịch nổi tiếng, còn có mấy nhà ẩm thực nổi danh, Bach Cảnh tính toán dừng lại đây vài ngày, lúc trước đi ngang qua mấy thành trấn, mua lương thực, rau dưa, đồ dùng nông nghiệp, vật dụng hàng ngày có lẽ còn tiện nghi nhưng nếu mua hàng rào, đồ điện linh tinh phải tới thành phố lớn.

Một đường này tuy rằng hắn mua không ít đồ vật nhưng chiếm dụng không gian chưa đến 300 thước vuông, nói thật trong lòng hắn vừa cao hứng vừa nhụt chí, cao hứng là không gian lớn đồ vật thu được rất nhiều, nhụt chí là không gian lớn như vậy bao giờ hắn mới nhồi đầy a!

Trữ vật không gian và không gian trồng trọt bất đồng, trữ vật không gian có thể chồng thêm, dựa theo thể tích của vật phẩm mà tính toán, tám mẫu trữ vật không gian cao hai mươi thước, Bạch Cảnh cảm muốn đem trữ vật không gian nhồi đầy, kỳ thật dù không trồng trọt cũng đủ ăn cả đời.

Bất quá đây cũng chỉ là nghĩ mà thôi, chuẩn bị nhiều một chút vẫn là lo trước khỏi họa, trong lòng hắn còn ẩn ẩn hi vọng, có thể mạt thế sẽ nhanh chấm dớt, rất nhiều thứ hắn mua sẽ không dùng đến, nhưng hắn vẫn chấp nhất muốn, chính là mạt thế có thể chấm dứt sao…

Trong lòng Bạch Cảnh không xác định, thời điểm liếp trước sau một đoạn thời gian hắn mặc dù ở trong sở nghiên cứu nhưng dựa vào thái độ của nhân viên, hắn cũng có thể thấy được sự tình diễn biến có bao nhiêu ác liệt, đối mặt với vô số tang thi, quái vật, động vật biến dị thực vật… ngày càng lợi hại.

Con người thật sự còn có không gian sinh tồn sao?

“Thiếu gia, đến”.

Tào Lỗi nói đánh gãy suy nghĩ của hắn, Bạch Cảnh tự giễu cười cười, hắn suy nghĩ gì đâu, đời này là hắn nhặt được, cố gắng, giãy giụa chung quy vẫn có thể chết, có thể cùng Tiêu Táp chết cùng một chỗ, hắn nghĩ có thể chấp nhận được, Tiêu Táp khẳng định sẽ không vào không gian sinh hoạt hai người cùng hắn, đến lúc đó chết thì chết đi, Bạch Cảnh thầm nghĩ không sao cả.

Chính là còn chưa cố gắng đã bảo hắn buông tha, tuyệt không có khả năng!

Chỉ cần có một tia cơ hội, hắn phải cùng Tiêu Táp cố gắng liều mạng sống sót.

“Các ngươi mướn phòng trước, ta ra ngoài đi dạo.” Bạch Cảnh nghĩ đến đây trong lòng một giây cũng không muốn chậm trễ, đuổi hai người xuống xe, trực tiếp đi thị trường vật liệu xây dựng, hàng rà nhất định phải mua sớm, tại thị trấn nhỏ cũng gặp được mấy nhà bán hàng rào, chính là thế nào cũng không vừa lòng, cũng không đẹp, cũng không muốn làm quen, đặt hàng yêu cầu một tuần nhanh nhất cũng là năm ngày, dù sao hắn tính ở lại H thị thêm vài ngày, sớm đi xem thị trường vật liệu xây dững, thật sự không được thì đặt hàng, thời gian cũng vừa kịp.

Vương Học Binh và Tào Lỗi thấy nhưng không thể trách, H thị chính là thánh địa du lịch, trong lòng Tào Lỗi liền lập kế hoạch đi đâu vui đùa một chút mới tốt.

Vương Học Binh đối với chuyển biến của thiếu gia trong lòng có chút lo lắng, thiếu gia biến hóa quá nhanh, nhanh đến nỗi mọi người không kịp phản ứng, đến tận bây giờ hắn vẫn không rõ khi hắn theo dõi thiếu gia làm sao phát hiện, giống như từ ngày 31 tháng 7 đó xuất môn, thiếu gia liền không giống mọi khi, ánh mắt đạm bạc che giấu lãnh khốc, đối với toàn bộ thế giới là thờ ơ và coi thường, kia tuyệt đối không phải giả vờ, nhìn thiếu gia như vậy, làm hắn cảm giác giống một lão nhân gần đất xa trời, một ngườ nếu không trải qua biến cố to lớn, Vương Học Binh thật nghĩ không ra là lý do gì khiến thiếu gia từ một quý công tử kiêu căng tùy hứng, trời sinh không biết sầu lo thay đổi nhanh như vậy, lớn như vậy.

Hơn nữa, không biết hắn có bị ảo giác hay không, chung qui cảm thấy phảng phất thiếu gia đối đãi với hắn tốt hơn so với người khác, Vương Học Binh tự hỏi chưa từng làm gì đặc biệt khiến người ta chú ý, chẳng nhẽ thiếu gia biết hắn phẩm chất tốt, bộ dạng đẹp trai cho nên nhìn trúng hắn?

Vương Học Binh vỗ vỗ hai má, tự phỉ nhổ chính mình một phen, khuôn mặt hơi hơi đỏ ửng, không kìm lòng nhớ lại, bộ dáng thiếu gia mới tắm rửa xong ngày đó thật mẹ nó hấp dẫn, muốn dụ người phạm tội a, bất quá thiếu gia là thắng nam, hắn rất rõ ràng.

Tào Lỗi đem mặt, nhìn hắn thay đổi sắc mặt tới lui, bộ dáng hàm xuân, ánh mắt bắt đầu chớp động quang mang khác thường, toát ra một tia ánh sáng tà mị, thoạt nhìn yêu dị nguy hiểm mà lại có một loại mị hoặc kinh tâm động phách, thanh âm giàu từ tính hơi hơi cao lên: “Nghĩ cái gì vậy, ân?”

“Không, không có gì.” Vương Học Binh khóc không ra nước mắt, hắn thật không có nghĩ cái gì a, lòng yêu cái đẹp ai mà chẳng có, hắn chính là thưởng thức, thưởng thức mà thôi.

“Hừ!” Khóe mắt Tào Lỗi nhếch lên, cười như không cười liếc mắt nhìn hắn, xoay người hướng khách sạn đi đến, ghé lỗ tai hắn lưu lại một câu; “Mướn phòng”

Vương Học Binh nhanh chóng đi theo, sắc mặt không rõ, hắn nói những lời này đến tột cùng có ý nghĩa gì?

Bạch Cảnh trước thuê một kho hàng, sau đó đến thị trường vật liệu xây dựng, hàng rào còn chưa tìm được, xem hoa cả mắt, nhìn đủ loại tài liệu kiến trúc, nhịn không được oán thầm, không gian của hắn nếu có một phòng ở thật tốt, hắn nhất định sẽ đem nơi đó bố trí thật ấm áp thích hợp, giống như trở về đến nhà vậy.

“Tiên sinh ngài khỏe, xin hỏi có yêu cầu gì sao?” Ánh mắt nhân viên bán hàng tự nhiên không tồi, thấy Bạch Cảnh một thân quần áo sang trọng, tuổi thoạy nhìn tuy không lớn nhưng điều đó cũng không làm hắn chậm trễ.

Bạch Cảnh lắc lắc đầu, trong mắt tràn đầy tiếc nuối, đối mặt với đám tài liệu hắn chỉ có thể nhìn không thể dùng, cho dù về sau gặp lại Tiêu Táp, y cũng sẽ không xây dựng phòng ở a! Mà không gian phải giữ bí mật, không thể tìm người hõ trợ xây, chỉ sợ sau khi trải qua mạt thế, bắt đầu sinh hoạt mới, không tìm được đồ vật hoàn hảo, tài liệu này đó, phòng ở rất bắt mắt, cây to đón gió, hoài bích có tội đạo lý này hắn rất hiểu, đời trước không phải cũng thế sao?

Nhân viên bán hàng thấy hắn tiếc nuối, tiếp tục thuyết phục: “Tiên sinh có cái gì cần do dự sao? Nơi này chúng ta là thị trường vật liệu xây dựng lớn nhất H thị, có thể cho ngài một số kiến nghị, còn có thể xây dựng trọn bộ, cũng có thể thiết kế phong cách ngài thích, ngài có thể nhìn xem”.

“Ta nghĩ muốn một căn nhà ở”. Bạch Cảnh khô khốc nói một câu.

Nhân viên bán hàng ngẩn người không hiểu, chẳng lẽ hắn còn không có mua phòng, nhưng nhìn không giống a, cười hỏi: “Ngài có thể nói rõ ràng tỉ mỉ hơn một chút được không? Chúng ta sẽ tận lực đáp ứng yêu cầu của ngài.”

Bạch Cảnh suy nghĩ phải trái, dù sao cũng đã đến thị trường vật liệu xây dựng, hàng rào cũng không mua vội, trong lòng hắn ẩn ẩn hy vọng giải thích: “Ta muốn một phòng ở đích thực, không cần nền nhưng phải rắn chắc, dùng bền, người có thể ở, nước, điện, đường ống dây dẫn phải đầy đủ hết, bên trong trang hoàng thoải mái, muốn có phòng ngủ, phòng khách, buồng vệ sinh, nhà bếp…tóm lại chính là một biệt thự nhỏ hai tầng” Bạch Cảnh nói tới đây cảm thấy mình yêu cầu hơi cao, liền nói: “Thật sự không được, hai phòng một thính cũng được”

Nhân viên bán hàng há to miệng, này, này, đây là người nào a, đầu không phải bị hỏng rồi đi, chẳng lẽ là nhiều tiền không có chỗ tiêu? Bất quá khách hàng là thượng đế, theo Bạch Cảnh nói, tâm hắn hóa đá, này tài liệu thiếu nhiều lắm a, một khoản này đủ cho hắn một năm tiêu xài thoải mái, biện pháp này có người nghĩ ra được sao?

“Vị tiên sinh này, có thể mời ngài chờ một chút được không? Ta đi mời quản lí đến.”

Bạch Cảnh sửng sốt, gật gật đầu, thật không nghĩ có thể làm.

Chẳng bao lâu quản lí liền đi ra, một nam nhân ước chừng bốn mươi tuổi, người có chút mập, là một người trung niên bụng bia, trên người hắn có vẻ khác biệt là tinh quang chợt lóe trong ánh mắt, bộ dáng cười a a vừa thấy liền biết là một người khôn khéo.

Hắn bất động thanh sắc liếc mắt đánh giá Bạch Cảnh một cái, lúc này mới a a cừi nói: “là vị tiên sinh này muốn xây một tòa nhà thưc thể sao?”

Nhân viên bán hàng gật gật đầu, hắn trầm ngâm một lúc mới do dự nói: “Chính là giá cả cũng không rẻ a”.

Bạch Cảnh nhướn mày, liếc hắn một cái: “Gía cả có thể bàn bạc” chỉ cần để hắn cảm thấy vừa lòng, giá tiền nhiều hơn nữa hắn cũng muốn, nhà a, một cái nhà chân chân chính chính thuộc về mình, hắn có thể nào không hướng tới, tâm động a, sau khi mạt thế đến, có một cái nhà để nghỉ ngơi là một việc hạnh phúc cỡ nào a, cho nên chỉ cần bọn họ có thể tạo ra, tốn bao nhiêu tiền hắn cũng bỏ được, cái gì cũng không quý bằng một biệt thự chân chính.

‘Vị tiên sinh này mời vào bên trong nói chuyện” Ánh mắt nam nhân sáng lên, mời Bạch Cảnh vào trong phòng làm việc.

Bạch Cảnh gật đầu đi theo sau hắn.

Vào văn phòng, tùy ý ngồi trên ghế salon, bộ dạng lười biếng, lộ ra cao quý tao nhã từ trong xương cốt.

Thái độ quản lí càng thêm thân thiện, cười hỏi: “Vị tiên sinh này muốn đem nhà ở tạo ở nơi nào, yêu cầu dạng phong cách gì, còn có phương diện trang trí ngài có yêu cầu gì, đèn đóm, đồ dùng làm bếp gì đó có cần trang bị cho ngài luôn hay không, ngài có yêu cầu gì cứ nói, chúng ta sẽ tận lực thõa mãn”.

Bạch cảnh nhíu mày sâu xa nghĩ, hắn thế nhưng lại quên. phòng ở tạo ở đâu thì được, cũng không thể tự nhiên biến mất.

“Tiên sinh có vấn đề khó khăn? Có thể nói với ta không? Để xem có thể giả quyết hộ ngài được không?”

Bạch Cảnh nghĩ nghĩ sắp xếp lại ngôn ngữ một chút: “Ta vừa mới đến H thị không lâu, đối với nơi này không quen, không biết nơi này có nhà xưởng bỏ đi hay nho kho lớn, đem nhà tạo ở đó, qua một thời gian ngắn ta tới lấy”.

Bạch Cảnh vừa nói xong, quản lí đầu tiên có chút không tin, hắn mới đến H thị như thế nào đã nghĩ tạo nhà ở, hắn có phải ngốc tử đâu, tốn nhiều tiền như vậy tạo nhà ở, lại ở địa phương kia đến lúc như thế nào chở đi, còn lại đây lấy, chẳng lẽ dùng máy bay trực thăng?

Quản lí trong lòng suy tư, Bạch Cảnh cũng không nhìn hắn, tạo nhà ở là ý nghĩ của hắn, yêu cầu ít nhất cũng phải mấy tháng, kho hàng và nhà xưởng bỏ đi hắn có thể thuê một năm, đến lúc mạt thế bùng nổ, ai còn quản nhà ở biến mất như thế nao chứ, với nam nhân trước mặt hắn nói nửa thật nửa giả, cùng lắm là nói cho máy bay tới lấy, ai bảo hắn có đâu.

Lại nói hai người đúng thật không hẹn mà cùng một ý nghĩ.

Quản lí nghĩ chốc lát nói: “Kho hàng lớn bên cạnh kỳ thật có một cái lúc trước là xưởng thực phẩm, hiện tại xưởng chuyển đi chỗ khác, xưởng cũ không phải không dùng nữa, địa phương này có chút lớn,lại hẻo lánh nên làm kho hàng, hiện tại để không, nếu ngài muốn tạo nhà ở nơi này vậy tiền đặt cọc…”

“Ngươi không cần lo ít.” Bạch Cảnh thản nhiên nói, trong lòng vui vẻ, địa phương hẻo lánh không phải vừa lúc sao? Phố sá sầm uất hắn còn sợ phiền toái.

“Ha hả”. Quản lí vừa nghe lời này liền yên lòng, cũng mặc kệ Bạch Cảnh như thế nào đem nhà đi, chỉ cần không bớt tiền của hắn liền tốt: “Vậy hiện tại nói yêu cầu của ngài đi.”

Nếu hắn đã nói sẽ thỏa mãn, Bạch Cảnh không khách khí đem yêu cầu nói ra, một tòa tiểu lâu nhỏ hai tầng, phòng khách phải rộng lớn hướng ánh sáng tốt, cửa sổ thủy tinh thật lớn, còn cần một phòng tắm lớn, tài liệu cửa sổ thủy tinh là loại gì, sàn nhà muốn tài liệu gì, còn có trang trí trần nhà, đèn phòng, bố cục phòng sách, phòng ngủ, phòng khách…

Nói đến khi miệng lưỡi Bạch Cảnh khô khốc, nhà ở mới miễn cưỡng định hình, trao đổi số điện thoại, thời gian đã qua vài giờ, Bạch Cảnh sảng khoái thanh toán 200w tiền đặt cọc trực tiếp xoát thẻ, sau khi xong hắn lúc này mới nhớ, hàng rào còn chưa có mua, liền hỏi: “Nơi nào có hàng rào bán?”

Quản lí lần đầu tiên gặp khách hàng sảng khoái như vậy, mà còn định đến nữa, chỉ nói yêu cầu đại khái còn đâu để bọn họ tự do phát huy, khách hàng như vậy thật hiếm thấy.

Nghe Bạch Cảnh hỏi như vậy, quản lí nở nụ cười: ‘Tiên sinh muốn mua hàng rào sao? Phụ cận liền có, nếu ngài ngại chúng ta có thể giúp ngài đặt hàng, ngài muốn chất liệu gỗ gì?”

“Rắn chắc là được, tốt nhất là gỗ tự chế.’

“Cái này thì đơn giản, ngài muốn lúc nào lấy?”

“Càng nhanh càng tốt, tốt nhất là ngay hôm nay.”

“Như vậy a…” Quản lí gọi tới một nhân viên bán hàng, bên tai hắn nói thầm vài câu, sau đó quay sang cười nói với Bạch Cảnh: “Tiên sinh hiện tại có muốn đi xem hàng hay không?”

Bạch Cảnh gật đầu, như vậy là tốt nhất, H thị không hổ là thành thị bậc trung của quốc gia, đi vào nơi bán hàng rào, Bạch Cảnh bật người nhìn trúng một cái, hoàn toàn chế tạo bằng gỗ, cao ước chừng một thước tư, hiện trong kho hàng của bọn họ còn có rất nhiều hàng, này vốn là một câu lạc bộ đặc biệt đặt hàng, kết quả đã hơn hai tháng còn chưa thấy ai đến lấy, nếu hắn đang cần gấp liền tặng trước cho hắn.

Bạch Cảnh hào phóng trả tiền, trực tiếp đễ người đem đến kho hàng, hôm nay thu hoạch không tệ lắm, có hàng rào, sau khi chuẩn bị tốt hắn có thể nuôi trước một ít động vật, sau đó hắn tính bố trí không gian thành một nơi thế ngoại đào viên, trồng trọt không vội, vật tư hắn mua đủ ă một đoạn thời gian, khi dị năng thăng cấp mà nói, đất sẽ còn lớn hơn, hiện tại mới có tám mẫu đất hắn cảm thấy không đủ dùng.

Kế đó vài ngày, lúc buổi tối Bạch Cảnh sách thuốc cũng không đọc, khống chế tinh thần lực vào không gian, bỏ ra hai mẫu đất chia làm sáu mảnh đóng hàng rào, hắn đã sớm nghĩ xong, không gian của hắn không chỉ nuôi gà vịt, dê còn muốn nuôi heo, bò sữa và cừu, cừu và dê núi có thể nuôi một đàn, lông cừu rất ấm áp, mạt thế qua, động vật không biến dị cũng trở thành tang thi, về sau muốn lông dê tốt như vậy chỉ sợ là không có, mà bò sữa hắn muốn để cho Tiêu Táp bồi bổ, dù sao nuôi cũng không uổng công, hắn cảm thấy mình đang chuẩn bị tốt.

Buổi sáng hắn liền lái xe dạo quanh quanh, trước đi các xưởng thực phẩm lớn, sau khi mua đầy đủ thực vật mới đi thành đồ điện, mua máy giặt, tủ lạnh, ấm điện, máy rửa bát, nồi cơm điện, lò vi ba linh tinh, nghĩ nghĩ sau đó lại đi xưởng rượu một chuyến tuy rằng hắn không thích rượu nhưng tại mạt thế thứ đồ chơi kia chính là vật phẩm xa xỉ khó có được, vẫn là lễ vật chuẩn bị đem đi tặng.

Bởi vì chỗ khá xa, tìm mất hai ngày thời gian, sau khi trở về còn bị Vương Học Binh tra hỏi một phen.

Bạch Cảnh tự nhiên không nhìn đến hắn, Vương Học Binh tức đến giơ chân. bất quá hắn cũng bị bơ thành thói quen.
Bình Luận (0)
Comment