Thẩm Uyển còn muốn hỏi lại, nhưng Thẩm Duệ trực tiếp ngắt liên lạc, vung tay lên, đã đem một đám sương khói bao lấy bọn quái vật bị nhóm Ngải Hiểu Sơ phấn đấu “Cắt” quái ——
Đợi sương khói chậm rãi rút đi, nhóm người Ngải Hiểu Sơ trừng lớn mắt, quái vật đâu? Quái vật đâu?
Mà một bãi chất lỏng ở đằng kia là sao?!
—— hủ, ăn mòn?!
Ngải Hiểu Sơ và Tống Binh nhìn thoáng qua, lông mày Ngải Hiểu Sơ run lên, cổ rụt lui. Trời đất! Đều trực tiếp ăn mòn! Nhìn một bãi chất lỏng trên mặt đất, Ngải Hiểu Sơ kinh hãi, thì ra năng lực của Thẩm đại nhân còn có thể dùng như vậy?!
Đây rốt cuộc là dị năng gì a ta thao!
Bất quá… Nhìn khuôn mặt Thẩm đại nhân cười mỉm, nhưng trong mắt là lạnh lùng, Ngải Hiểu Sơ và Tống Binh lần thứ hai liếc nhau, hai người đều lặng lẽ lui về phía sau ba bước, Thẩm đại nhân lúc này tâm tình cực kỳ không tốt a.
Lúc này trong lòng Thẩm Duệ thật lo lắng phiền toái, mà bên kia Thẩm An cũng là dần dần bình tĩnh trở lại.
Nếu không hiểu rõ, cũng không muốn hiểu, như vậy, liền tạm thời không đi quản hắn! ——
Thẩm An thầm nghĩ, Anh hai sẽ không bức bách hắn, cho nên, tạm thời cứ như vậy là được!
Thẩm An nắm tay! Âm thầm khuyến khích bản thân!
—— không sai, đây là ý tưởng Thẩm An gọi là học đà điểu trốn tránh.
Mà nếu không như vậy, Thẩm An thật sự không biết nên làm như thế nào?
Thẳng thắng nói với Anh hai, về sau không cần như vậy, bọn họ là anh em, làm anh em cả đời không tốt sao?
Nếu thật có thể làm anh em cả đời, Anh hai của hắn, Anh hai khôn khéo cứng cỏi cường đại ưu tú như vậy, tại sao lại làm ra hành động như vậy đối với hắn?
Cái khăn che ái muội mông lung bị vạch trần, mọi thời điểm hắn đều thấy rõ từng giọt từng giọt hắn cùng Anh hai … Anh hai hao hết tâm tư lựa chọn trường học cho hắn, lựa chọn bạn hữu “An toàn vô hại” có thể kết giao, hữu ý vô ý tiếp xúc các mối giao tế của hắn, cuộc sống sinh hoạt …
Đặc biệt sau khi nhập ngũ tòng quân, thường xuyên điện thoại, thư từ, hỏi han ân cần quan tâm, hữu ý vô ý dẫn đường hắn nên học tập như thế nào, nên sinh hoạt như thế nào, nên ở chung với bạn bè như thế nào …
Anh hai đều hao hết tâm tư? Mà đối với loại hao hết tâm tư này, hắn không biết nên làm như thế nào? Trong lòng thật phức tạp, có chút chua xót, có chút ngọt ngào.
Nhưng nếu tiếp thu, trước không đề cập tới huyết thống giữa anh em bọn họ, chỉ cần nói tới tình cảm, Thẩm An thật sự không biết tình cảm của hắn đối với Anh hai cũng giống như Anh hai đối với hắn?
Cho nên, tạm thời như vậy, cái gì cũng không nói, cái gì cũng không hỏi.
Thật đà điểu thật ích kỷ có phải hay không?
Nhưng hắn không có lựa chọn nào khác.
Trong lòng dần dần rõ ràng bình tĩnh, Thẩm An liền phấn chấn lên, đưa tay bắn ra cột nước cản trở quái vật tiến tới, sau đó xông lên trước vung đao chém một phát!
Theo bọn họ thanh lý và tiến lên, Thẩm An nhìn nhà máy hóa chất XX gần ngay trước mắt, trong bất tri bất giác, bọn họ một đường thanh lý quái vật đã đến mục đích ——nhà máy hóa chất XX.
Chu Vũ tiến lên, quét mắt bốn phía một vòng, liền mở đồng hồ liên hệ Thẩm Duệ.
“Chúng tôi đã đến.”
“Được!” Lời nói Thẩm Duệ quá ngắn, trong giọng nói còn có một tia sẳng giọng.
Chu Vũ ngẩng đầu nhìn Thẩm An tựa vào một bên trên tường nhắm mắt nghỉ ngơi, hai anh em này là làm mình làm mẩy? Hay là Thẩm đại nhân rốt cục nhịn không được một hơi đem người ăn, kết quả ăn quá lợi hại, vì thế Thẩm An đệ đệ phát giận? Chu Vũ mặt không đổi sắc trong lòng yy.(=]])
Mà không đợi Chu Vũ yy xong, Thẩm Duệ liền bỗng nhiên xuất hiện, hơn nữa lại xuất hiện bên cạnh Thẩm An!
Thẩm An hoảng sợ, mở to mắt, đã bị Thẩm Duệ đưa tay ôm, người bốn phía cũng hoảng sợ, nhưng hoảng sợ xong, nhìn Thẩm Duệ ôm chặt Thẩm An đang cau mày, liền giật mình, sau đó, khôi phục tự nhiên tốp năm tốp ba tản ra.
Vì thế, mảnh đất trống xung quanh Thẩm An xuất hiện im lặng quỷ dị.
“An An…” Thẩm Duệ thấp giọng, đưa tay kéo Thẩm An vẻ mặt co quắp tới gần, hoãn hoãn biểu tình, ôn nhu nói, “Vừa rồi sao An An lại không cẩn thận như vậy? Trong chiến đấu thất thần? Loại chuyện này sao lại có thể phát sinh!”
“Em biết sai. Về sau em tuyệt đối sẽ không tái phạm.” Thẩm An rũ mắt, không kháng cự Thẩm Duệ ôm và hô hấp thân mật gần trong gang tấc, cố gắng thả lỏng, ra vẻ bình thường nhẹ giọng nói.
Thẩm Duệ lẳng lặng nhìn chằm chằm Thẩm An, Thẩm An tránh được ánh mắt của hắn, cái này hắn có thể lý giải, An An bây giờ còn chưa thể tiếp thu, nhưng lúc này, hắn cảm nhận được An An trốn tránh chua xót là xảy ra chuyện gì?!
Nhưng Thẩm Duệ không ép hỏi nữa, tuy rằng đại bộ phận thời điểm An An đều nhu thuận nghe lời, nhưng quật cường trong lòng An An cũng không thể xem nhẹ, nhưng Thẩm Duệ cũng chỉ buông lỏng cái ôm, chuyển thành nắm tay, ôn nhu nói, “Vậy em nhớ kỹ, về sau không thể tái phạm.”
Thẩm Duệ không nói nữa, liền thông báo cho Chu Vũ: “Lão Chu, làm việc!”
Chu Vũ ừ một tiếng, liền gọi Dương Sở Thuần và Ngải Hiểu Sơ đang chơi trèo tường, hướng cửa chính đi đến.
Dương Sở Thuần vừa nghe nói làm việc, hưng phấn chạy tới, ai nha, quái vật đều bị bọn họ thanh lý sạch sẽ, cũng không biết nhà máy hóa chất XX này có bảo bối gì không, nói tới, hắn rất nhớ chân gà nướng a! Không biết nơi này có chân gà nướng không, cho dù không có chân gà nướng, có một cánh gà gặm gặm cũng không tồi a!
Vì thế, mọi người sôi nổi du đãng trở lại.
Nói là du đãng, thật ra là phân công nhau đi nghiên cứu địa hình, nhìn xem phụ cận có cần chú ý gì không, nghiên cứu địa hình xong cho ra một cái kết luận, cái chỗ này thật sự sẽ có người sống sao?
Rất hiu quạnh rất yên lặng! Nhóm quái vật chít chít gầm rú đều bị bọn họ thanh lý xong rồi, hơn nữa cái quá trình thanh lý này không thể nói là chậm rãi, nhưng cũng là vừa đánh vừa náo loạn, nếu thật có người đã sớm chạy đến cầu cứu rồi! Được rồi, cho dù chạy không được, giờ bọn họ đánh xong quái thú tính toán kết thúc công việc cũng nên đi ra chứ?
Vì thế, Chu Vũ đại diện quần chúng phát ra nghi hoặc, “Nơi này thật sự còn có người sống?”
Thẩm Duệ rủ mắt phát ra ngũ giác cảm ứng một chút, nhíu nhíu mày, có chút cảm ứng, nhưng thật nhạt, cũng không biết là chuột gián linh tinh động vật nhỏ ngoan cường, hay là người sống, vì thế lắc đầu nói, “Không biết, vào xem đi.”
Cho dù không có người sống, dụng cụ trong nhà máy hóa chất này tin tưởng nhất định làm Bạch Cảnh Khanh có hứng thú.
Hơn nữa Bạch Cảnh Khanh đặc biệt cường điệu, đây nhà máy hóa chất có cấp bậc giữ bí mật.
Có cấp bậc giữ bí mật, cũng nghĩa là … Nơi này sẽ có thứ tốt!
Thẩm Duệ nhìn chằm chằm nhà máy hóa chất trước mắt, trong mắt xẹt qua một tia tinh quang. Thẩm An bị Thẩm Duệ dắt tay, trong lòng không tự giác ngược lại thuận theo, cất bước đi vào nhà máy hóa chất, Thẩm An và Thẩm Duệ tại cùng thời gian phát giác không thích hợp!
Thẩm Duệ rùng mình, theo bản năng đem Thẩm An kéo vào trong ngực, lên tiếng đối với mấy người Chu Vũ hô, “Cẩn thận!”
Đồng thời đưa tay phóng ra kết giới!
Mà ngay khi Thẩm An tại phát giác không thích hợp, cũng đã đưa tay chém ra roi nước, đánh lui mấy con quái vật tấn công tới!
Mấy người Chu Vũ sau khi nghe tiếng Thẩm Duệ tức khắc phản ứng, Dương Sở Thuần phất tay dựng tường không khí! Ngải Hiểu Sơ và Chu Vũ, Thẩm Uyển phân biệt công kích!
Sau khi Thẩm Duệ lập kết giới, mấy con quái vật cũng không thể tới gần, rõ ràng liền bị mấy người Chu Vũ dùng dị năng ngược chết!
Đợi sau khi con quái vật cuối cùng bị Ngải Hiểu Sơ dùng đao gió chém rơi đầu, Thẩm An giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, mới một phút ba mươi giây!
Nhưng, cũng đầy đủ làm người run như cầy sấy!
Nếu bọn họ không sắc bén phát giác nguy hiểm, một khi mấy con quái vật tới gần, cho dù bọn họ thường ngày nghiêm chỉnh huấn luyện, cũng sẽ nhất thời bối rối, nói không chừng sẽ có người hy sinh!
Bất quá, vì sao những con quái vật đó có thể lặng yên không một tiếng động tới gần họ? Mà vừa rồi, người của bọn họ đi điều tra địa hình lại không phát hiện quái vật? Nói cách khác, những quái vật này là được che dấu?
Thẩm Duệ buông lỏng tay đang gắt gao ôm hông Thẩm An, giải trừ kết giới, nhấc chân muốn đi vào. Thẩm An cả kinh, theo bản năng giữ chặt tay Thẩm Duệ, “Anh! Nguy hiểm!”
Liền đi vào như vậy quá nguy hiểm! Nếu còn có phục kích thì làm sao?!
Thẩm Duệ quay đầu, nhìn vẻ mặt Thẩm An vẻ mặt lo lắng, không khỏi mỉm cười, tâm tình vốn có chút âm u vì bị phục kích ngược lại sáng lạn rất nhiều, vì thế đưa tay vỗ vỗ đầu Thẩm An, trấn an, “Không sao, anh đi xem.”
Thẩm Duệ nói xong, đi vào, đưa tay vung lên, một lần nữa lập kết giới. Thẩm An vốn định đi theo đã bị kết giới chặn trở về. Lòng Thẩm An trầm xuống, tay không khỏi nắm chặt, loại cảm giác chỉ có thể đợi trong phạm vi an toàn do Anh hai lập ra, thật sự là bất lực chịu không nổi!
“An An, em quên sao? Anh hai rất mạnh.” Thẩm Uyển đi đến bên cạnh Thẩm An, thấp giọng nói.
Thẩm An rầu rĩ dạ một tiếng, hơi hơi buông lỏng tay ra, hắn đương nhiên biết Anh hai rất mạnh, nhưng việc này cùng với hắn lo lắng cho Anh hai có liên quan sao?
“Chị nói An An nè, em không cùng Anh hai làm mình làm mẩy?” Thẩm Uyển xem xét bộ dáng Thẩm An lo lắng, không khỏi cười hắc hắc, ghé sát, nhỏ giọng hỏi.
Thẩm An sửng sốt, lập tức thấp giọng nói, “Chị, em đã nói rồi, em không cùng anh hai cãi nhau!”
Thẩm Uyển liếc mắt xem thường, nàng mới không tin đâu!
Nhưng thấy Thẩm An không muốn nói, Thẩm Uyển cũng không ép hỏi tiếp, giương mắt nhìn bên ngoài kết giới, Thẩm Duệ đang ngồi xổm nhìn quái vật, từ góc độ này, Anh hai Thẩm Duệ của nàng thật sự là tuấn mỹ, bất đồng với Cao Phỉ tiêu sái, bất đồng với Bạch Cảnh Khanh tinh xảo, Anh hai Thẩm Duệ là loại ôn nhã tuấn tú, có lẽ vừa nhìn thấy chỉ cảm thấy người nam nhân này bộ dạng xinh đẹp, nhưng nếu nhìn lâu sẽ phát hiện, người nam nhân này là một chai rượu đỏ lâu năm, càng thử càng thơm… Cố tình người nam nhân này lại là cường đại cơ trí, bác học quảng đại, có lẽ ưu tú chính là dùng để hình dung người nam nhân này ——
Chỉ là vì sao Anh hai chỉ muốn duy nhất một mình An An??
Thẩm Uyển nhìn Thẩm An đứng yên lặng bên cạnh, ngón tay vẫn gắt gao nắm chặt thành quyền, trong mắt xẹt qua một tia sầu lo, nếu An An không có cách nào hồi báo tình cảm giống vậy, Anh hai sẽ làm như thế nào?
Trong khi Thẩm Uyển sầu lo trong lòng, Thẩm Duệ bên ngoài kết giới lại cười ôn hòa, quái vật thật bình thường, cùng với đám bọn họ từng gặp qua cũng không có gì bất đồng, bất quá có lẽ còn có chút bất đồng, uhm, cái này là chuyên nghiệp của Bạch Cảnh Khanh, lát nữa gọi Dương Sở Thuần và Ngải Hiểu Sơ khiêng về một con cho Bạch Cảnh Khanh nghiên cứu một chút.
Bất quá, hiện tại, phải tìm ra có nguồn khống chế, đúng, phải là khống chế, nếu không thì với năng lực của quái vật, phải có người khống chế quái vật mới biết phục kích.
Thẩm Duệ đứng lên, nhìn cửa lớn trước mắt cách đó không xa, ôn hòa cười, giơ tay lên, mở liên lạc, đồng thời mở loa to, phóng to âm thanh.
“Lão Lưu, Phương Hiểu Thanh có ở đó không?”
“Có, có vấn đề gì không?”
“Chúng tôi đã đến nhà máy hóa chất XX, cậu bảo Phương Hiểu Thanh nói một chút đặc thù ba của cô ta, chúng tôi tiện tìm người.”