Sáng sớm hôm sau, Tiêu Tử Lăng liền mang theo Sở Chích Thiên tới kiến trúc cao nhất lớn nhất ờ trung tâm căn cứ Ngân Thành, nơi đó chính là địa phương náo nhiệt nhất của căn cứ, là trung tâm nhiệm vụ săn bắt của căn cứ Ngân Thành.
Trung tâm tổng cộng có bốn tầng, tầng thứ nhất chính là trung tâm đăng ký nhiệm vụ săn bắt, nơi này là địa phương tiếp đãi người thức tỉnh tuyên bố nhiệm vụ với tiếp nhận nhiệm vụ, cũng là nơi hết thảy người thức tỉnh thích đi dạo nhất trong căn cứ Ngân Thành, bởi vì bọn họ đều có thể nhận được nhiệm vụ mình có thể làm cùng tổ đội được với một số đội hữu đắc lực ở chỗ này.
Lầu hai là trung tâm tự do giao dịch, chỉ cần trả phí vào nhất định, có thể tự do trao đổi thương phẩm với người thức tỉnh khác ở bên trong, giao dịch trên lầu hai nhất định phải tự nguyện, nếu như phát hiện có giao dịch tính chất ép buộc phát sinh, căn cứ sẽ ra mặt ngăn cản, người thuộc tình huống nghiêm trọng sẽ trực tiếp bị trục xuất khỏi căn cứ, người tái phạm không thay đổi sẽ bị trục xuất vĩnh viễn. Đương nhiên điều này chỉ giới hạn trong trung tâm giao dịch. Một khi ra khỏi trung tâm giao dịch, tranh cãi của bất kỳ giao dịch nào cũng không quan hệ tới căn cứ, những người thức tỉnh chỉ có thể tự mình giải quyết.
Lầu ba lại là nơi giao dịch của căn cứ, người thức tỉnh có thể trực tiếp bán con mồi mình săn bắt được cho căn cứ. Căn cứ nhận được vật phẩm sẽ phái người giám định, sau khi xác định giá trị sẽ lập tức trả chi phí cho người thức tỉnh. Người thức tỉnh không có thời gian bày hàng hoặc cần kinh phí xoay vòng cấp bách thì bình thường đều sẽ đến nơi đây đem thứ quý trọng trong tay bán cho căn cứ, mặc dù trên giá cả thấp hơn một chút so với tự mình bày hàng, nhưng thắng ở chỗ an toàn, cũng không cần lãng phí thời gian bày hàng. Phải biết rằng thời gian để người săn bắt cường đại bày hàng đủ để cho bọn họ săn bắt được nhiều con mồi hơn, chút tổn thất trên giá trị con mồi căn bản không đáng nhắc tới.
Lầu bốn lại là tràng bán đấu giá cao cấp nhất của căn cứ, khi trù bị đầy một nhóm hàng hóa trân quý, tràng bán đấu giá sẽ cử hành một lần hội đấu giá cỡ lớn. Mà thường thường thư mời của loại hội đấu giá này chỉ có thể là thủ lĩnh căn cứ, hoặc là người thức tỉnh cường đại mới có thể nhận được. Đương nhiên, địa phương Tiêu Tử Lăng mang Sở Chích Thiên đi tuyệt không phải tràng bán đấu giá cao cấp kia, mà là đại sảnh nhiệm vụ người thức tỉnh bình thường thích tụ tập. Đương nhiên nếu như có thời gian, Tiêu Tử Lăng cũng muốn mang Sở Chích Thiên đi dạo trung tâm giao dịch tự do lầu hai.
Dựa theo thân phận hiện tại của hai người, cũng chỉ có thể đi dạo loại địa phương người thức tỉnh bình thường có thể đi dạo này, khi Sở Chích Thiên đến đã được Tiêu Tử Lăng nhắc nhở, kêu anh ép thấp cấp bậc dị năng của mình, hiện tại Sở Chích Thiên, chỉ có thể ủy khuất trở thành một người dị năng tốc độ cấp ba. Vì sao sẽ biến thành người dị năng tốc độ chứ, Tiêu Tử Lăng cho rằng thuấn di của Sở Chích Thiên có thể dùng dị năng tốc độ để giải thích.
Tiêu Tử Lăng vừa vào đại sảnh, đã thấy nhóm nhân viên công tác phụ trách thẩm tra nhiệm vụ đã bị vô số người thức tỉnh vây chật như nêm cối, cậu cũng không sốt ruột đi qua, mà đưa tay kéo Sở Chích Thiên, kêu anh ta đi cùng cậu.
Sở Chích Thiên thấy người nào đó tự động đưa lên đậu hũ non, quyết định thật nhanh đưa ra cái tay gian tặc của mình nắm lấy gắt gao, xúc cảm trơn mịn nhẵn nhụi của bàn tay kia khiến cho anh động tâm không thôi, khóe miệng anh hơi hơi nhếch lên, thỏa mãn ghê gớm, trong lòng quyết định không đến nơi cuối cùng tuyệt không buông tay. Tiêu Tử Lăng không nhận thấy được sự thực rằng mình đã bị con sắc lang nào đó ăn nhiều đậu hũ non, cậu kéo Sở Chích Thiên đi tới phía trước tường biểu hiện phía đông, bắt đầu kiên trì kiểm tra nội dung nhiệm vụ mỗi khi cách ba phút sẽ cuộn lên trên mặt tường, cậu nhập thần quên tay cậu còn bị người nào đó nắm chặt không buông.
Sở Chích Thiên chỉ liếc nhiệm vụ trên tường biểu hiện một cái, không có chút hứng thú, anh quả quyết ném đường nhìn lên trên người Tiêu Tử Lăng, lần nữa phát hiện Tiểu Lăng nhà anh cho dù là ngụy trang, bầu không khí toàn thân kia, khí độ ẩn hàm ở trong nội tâm kia, hoàn toàn không cách nào che giấu, vẫn là người bắt mắt nhất nơi đây. (Sở ca, anh hết thuốc cứu rồi!) (