Editor: Nhan
Lý Ngưu nghe xong, quên cả tự ti, phẫn nộ trừng Mạc Bắc Đình: “Cưới cũng đã hủy mà còn tới nói những thứ này, đây là hành vi mà một nam nhân nên có sao?”
Mạc Bắc Đình nhíu mày, liếc Khúc Yên một cái.
Hắn nói như vậy lúc nào?
Đúng hơn là cô đã từng nói.
Khúc Yên quay lại lườm hắn một cái, từ hôn chẳng khác nào về sau kết hôn đều không liên quan, cô cũng không nói hươu nói vượn.
“Yên Yên, em yên tâm, anh mặc kệ em có phải bị từ hôn hay không, anh vẫn thích em!” Lý Ngưu lòng đầy căm phẫn, một lòng muốn ra mặt cho Khúc Yên, tạm thời đè xuống khổ sở bị cự tuyệt lúc trước, lớn tiếng nói, “Anh muốn cưới em! Anh sẽ cho em hạnh phúc!”
Hắn nói rất lớn.
Khúc Yên giật mình, đi đến gần hơn một chút, nhỏ giọng nói: “Anh Ngưu, không phải em đã nói với anh rồi sao......”
Lý ngưu nháy mắt với cô một cái, ngoài miệng nói: “Không phải em thì anh không cưới!”
Khúc Yên hiểu ám chỉ của hắn.
Nam nhân thật thà này lại bênh vực cô, đang cho cô mặt mũi...
“Yên Yên, chúng ta cũng không cần đợi đến khi trở về thôn Khúc gia, ngay ở chỗ này chọn một ngày lành để kết hôn!” Lý ngưu không cam lòng, chỉ muốn làm chỗ dựa cho Khúc Yên, cố ý nói ngay trước mặt đốc quân, “Trong mắt anh, em chính là cô dâu đẹp nhất!”
Khúc Yên quyết định nhận ý tốt của hắn, mỉm cười, phối hợp nói: “Được, chúng ta chọn một ngày tốt, kết hôn ngay ở chỗ này. Đợi sau này chúng ta về thôn Khúc gia sẽ bổ sung tiệc rượu sau.”
Mạc Bắc Đình nhìn chằm chằm hai người, đáy mắt hiện lên lửa giận.
Đây là diễn trò cho hắn xem?
Chẳng lẽ cho là hắn ngu xuẩn nhìn không ra?
“Đốc quân, đến lúc đó nếu như có rảnh rỗi, hoan nghênh ngài tới tham gia hôn lễ của tôi.” Khúc Yên nhàn nhạt mỉm cười nói, “Tôi sẽ cho người đưa thiệp mời, còn có Thanh Đại và Noãn Noãn.”
“Được, tôi chờ nhận thiệp cưới!” Mạc Bắc Đình giận, “Tôi xem tuồng vui này kết thúc như thế nào!”
Hắn không để mình bị xoay vòng vòng!
Khúc Yên ung dung nhướng mày, đuổi khách: “Mời đốc quân về, chờ tôi cùng anh Ngưu định xong thời gian, tự nhiên sẽ cho người đưa thiệp mời đến phủ đốc quân.”
Cô đương nhiên biết hắn thông minh, một mắt cũng có thể xem thấu cô và Lý Ngưu kẻ xướng người hoạ.
Nhưng thế thì thế nào?
Cô muốn xem hắn có thật sự bình tĩnh ngồi xem cô kết hôn rồi vào động phòng không.
“Em tốt nhất nói được thì làm được.” Mạc Bắc Đình phất tay áo bỏ đi, bóng lưng cao lớn lộ ra sự lạnh lẽo cứng rắn.
Cơn giận bùng lên trong lồng ngực hắn.
Nhưng lý trí nói cho hắn biết, đây hết thảy chẳng qua là mánh khoé của nữ nhân này mà thôi.
Hắn sẽ không mắc lừa!
Khúc Yên không để ý Mạc Bắc Đình có tâm tình gì, chờ hắn đi mới nói với Lý Ngưu: “Anh Ngưu, cảm ơn anh. Em biết anh là vì hỗ trợ em nên mới nói ra những lời vừa rồi.”
Lý Ngưu có chút ngại ngùng, cúi đầu nói: “Chỉ là anh không thể nhìn em bị người khác ức hiếp......”
Khúc Yên nói: “Về chuyện chúng ta giả vờ lập gia đình, nếu như anh có chỗ khó khăn, nhất định phải nói cho em biết, không cần miễn cưỡng.”
Lý Ngưu mặc dù chất phác nhưng cũng không ngốc. Hắn đã mơ hồ cảm nhận được, lúc trước Yên Yên nói có người trong lòng, người kia có thể chính là đốc quân đại nhân.
Nhưng đốc quân đại nhân lạnh lùng lại đối xử với Yên Yên không tốt.
Hắn nguyện ý giúp Yên Yên giả vờ thành thân, chỉ cần Yên Yên có thể được hạnh phúc, khiến đốc quân kia biết trân quý cô, hắn làm gì cũng được.
“Anh không miễn cưỡng.” Lý Ngưu ngẩng đầu lên, kiên định nói, “Chúng ta cứ dựa theo những gì vừa nói, chọn một ngày lành ở đây giả vờ kết hôn.”
“Được, em nghĩ lý do để cho cha em trở về thôn Khúc gia trước, miễn cho không giải thích rõ ràng, hại ông ấy lo lắng.” Khúc Yên suy nghĩ một lát, lại nói, “Anh Ngưu, em rất biết ơn anh vì đã giúp em nhiều thế này, về sau anh cũng để cho em giúp anh một lần, đến lúc đó anh đừng từ chối.”
Cô đã nghĩ kỹ phải hồi báo hắn như thế nào.
Trên thế giới này, e rằng chỉ có cô rõ ràng nhất hắn muốn cái gì -- bởi vì cô đã nhìn qua kiếp trước của hắn.
“Được.” Lý ngưu gật gật đầu, cũng không để trong lòng.