Editor: Nhan
Ngày lành mà Khúc Yên chọn rất nhanh đã đến.
Cô trang trí căn nhà ở đường Hoài, lụa hồng gấm đỏ, tràn ngập không khí vui mừng phấn khởi.
Kỷ Noãn Noãn cùng Mạc Thanh Đại đã đến từ sáng sớm, vây quanh Khúc Yên.
“Yên Yên, em mặc váy cưới trông thật đẹp.” Kỷ Noãn Noãn giúp Khúc Yên chải tóc, cười híp mắt nói, “Trong mắt chị, em là cô gái đẹp nhất.”
“Chị cũng rất đẹp nha.” Khúc Yên cong môi, nhìn mình trong gương.
Áo cưới đỏ tươi, trang điểm nhẹ nhàng.
Lông mày đen, mắt sáng, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn tinh xảo, quả thật rất đẹp.
“Em cũng muốn nói nữa, nếu chị Yên Yên chọn áo cưới kiểu Tây thì sẽ càng đẹp hơn.” Mạc Thanh Đại ở bên cạnh chu mỏ, thở dài nói, “Đáng tiếc, người chị muốn gả lại không phải anh cả, không thể làm chị dâu của em.”
Anh cả cũng thật là, nhiều ngày như vậy, không thấy anh ấy đến tìm chị Yên Yên.
Theo đuổi con gái cũng không biết!
Uổng công dáng dấp anh tuấn, túi da đẹp mắt như vậy!
Mạc Thanh Đạ nói nhỏ ở trong lòng, lại mở miệng nói, “Chị Yên Yên, chị có muốn suy nghĩ thêm một chút không? Thật ra anh hai của em cũng không tệ, anh ấy cũng có cảm tình với chị.”
“Mạc Nam Thần?” Khúc Yên đưa mắt, khẽ cười một tiếng, “Anh ta đừng đến quấy rầy chị là chị vui rồi.”
Kể từ khi Mạc Nam Thần biết cô chính là Mạc Yên Yên thì cứ hành động như điên vậy.
Cả ngày canh giữ ở bên ngoài nhà cô, hắn gửi quà như nước chảy mây trôi, nói là quà cảm ơn.
Người nào không biết sợ rằng sẽ cho đây là sính lễ, một rương lại một rương vô cùng lớn.
“Anh hai mặc dù có chút ngốc, nhưng anh ấy rất tốt.” Mạc Thanh Đại tích cực chào hàng hai anh trai nhà mình, “Anh Ngưu kia của chị, nhìn rất nhân hậu trung thực, nhưng......”
Cô ấy trời sinh tính thẳng thắn, có chuyện không nín được, có gì nói hết, “Chị Yên Yên, em cảm thấy chị cùng hắn không xứng đôi. Chị lợi hại như vậy, cái gì cũng biết......”
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là anh cả của cô mới xứng với chị Yên Yên.
Anh cả đáng ghét không xứng với kỳ vọng trên đường tình duyên!
Mạc Thanh Đại cảm giác trái tim tan nát, mắt thấy hôm nay chị Yên Yên muốn lập gia đình, nhưng anh cả ngay cả một bóng người cũng không thấy.
“Được rồi, Thanh Đại, em đừng nói nữa.” Kỷ Noãn Noãn ôn nhu khuyên can, nắm tay Khúc Yên, “Yên Yên chọn ai, chúng ta đều phải ủng hộ quyết định của cô ấy. Đi thôi, giờ lành sắp tới, chúng ta cùng đi xuống lầu.”
Khúc Yên nhịn không được giơ tay lên, xoa đầu Kỷ Noãn Noãn: “Noãn Noãn, chị thật tốt.”
Đại khái là trên đời này, cô ấy chính là cô gái thiện lương nhất, tốt nhất đối với cô.
Không biết về sau còn có cơ hội gặp nhau ở thế giới khác không.
“Chị Yên Yên, em thì sao?” Mạc Thanh Đại ghen, bĩu môi.
“Đương nhiên em cũng rất tốt.” Khúc Yên véo má cô ấy, cười hì hì nói, “Hai chị em đều tốt như vậy, tôi biết gả cho ai đây. Nam nhân nào có thể tốt như hai người chứ.”
Ba người nói cười vui vẻ.
Cười đùa trong chốc lát, Khúc Yên mới kéo các cô xuống lầu.
Cô không trùm khăn đội đầu của cô dâu, dù sao cũng không phải thật sự kết hôn, không cần thiết.
“Yên Yên.” Lý Ngưu đã sớm chờ trong sảnh dưới lầu, nhìn thấy một thân áo cưới màu đỏ đi xuống, mắt lập tức sáng lên.
Coi như kiếp này không thể cưới được cô nhưng có cơ hội này, hắn cũng đủ hài lòng rồi.
“Anh Ngưu.” Khúc Yên đi đến bên cạnh hắn, nói khẽ, “Cảm ơn anh.”
Lý Ngưu lắc đầu: “Đừng nói như vậy, anh nguyện ý.”
Khúc Yên nói: “Em biết mười mấy năm trước Lý gia lạc mất một bé gái, đó là Lý Mai em gái của anh, có phải không?”
Lý Ngưu kinh ngạc một chút: “Sao đột nhiên em lại nhắc đến chuyện này?”
______________________________