Edt: Nhan
“Yên Yên, chị nói nghiêm túc, em chuyển tới ở với chị đi, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau. Hôm qua chị nghe cha nói, chiến sự lại căng thẳng, quỷ tử ngoại quốc nhìn chằm chằm, phía bắc đã đánh nhau.”
Kỷ Noãn Noãn lo lắng nói, “Anh Bắc Đình e rằng lập tức phải xuất chinh, mặc dù chúng ta ở Thượng Hải coi như an toàn, nhưng tốt nhất là đoàn kết với nhau.”
“Đúng là phải đánh trận......” Khúc Yên thấp giọng thì thào.
Dựa theo quỹ tích của thế giới này, cuộc kháng chiến tiếp theo dài đến 8 năm.
Mạc Bắc Đình chính là công thần kết thúc trận kháng chiến trường kỳ này, hắn sẽ mở ra một kỷ nguyên mới.
“Noãn Noãn, điều lệ nguyên tắc của trường học, em đều dạy chị và Thanh Đại từng cái một rồi. Sau này, hai người hẳn là có thể một mình đảm đương một phía.” Khúc Yên vỗ nhẹ vai Kỷ Noãn Noãn, ôn hòa nói, “Chị rất thích hợp làm hiệu trưởng, tính cách ôn hoà hiền hậu thuần lương, thuở nhỏ lại trải qua giáo dục kết hợp giữa Trung Quốc và Phương Tây, nội tình thâm hậu.”
“Yên Yên? Lời này của em là có ý gì?!” Kỷ Noãn Noãn cả kinh, “Em muốn rời đi sao? Em muốn đi đâu?”
“Em chuẩn bị đưa cha mẹ em ở nông thôn, còn có nhà anh Ngưu đến Thượng Hải. Một khi chiến sự phát sinh, thôn Khúc gia cũng rất nguy hiểm.” Khúc Yên chậm rãi nói, “Mà em, em muốn theo quân xuất chinh.”
Kỷ Noãn Noãn mở to hai mắt nhìn, không thể tin nổi: “Em muốn đi đánh trận? Em là một cô gái tay trói gà không chặt, làm sao đánh giặc?”
Khúc Yên không khỏi cười: “Em đâu có trói gà không chặt? Huống chi, em chuẩn bị đi làm quân y, không cần khổ cực như vậy.”
Kỷ Noãn Noãn ôm chặt lấy cô: “Đừng đi, Yên Yên, chị không nỡ để em chịu cay đắng của chiến loạn......”
“Noãn Noãn, em còn cần chị giúp em một việc lớn đấy.” Khúc Yên vỗ vỗ lưng cô ấy, dụ dỗ nói, “Sau khi cha mẹ em cùng nhà anh Ngưu tới, chị có thể giúp em chiếu cố bọn họ không? Hai ngày nữa em đi mua một ngôi nhà cho bọn họ, chị có rảnh thì đi xem bọn họ một chút, được không?”
“Cái này còn cần phải nói sao? Chị nhất định sẽ giúp em chiếu cố bọn họ!”
“Em sẽ để ít vàng cho mọi người. Sau khi chiến sự bắt đầu, nhất định lạm phát rất nghiêm trọng, chỉ có vàng mới là tiền tệ mạnh nhất.”
Khúc Yên đã dự định chu toàn.
Người thân cùng bạn bè cô ở thế giới này, cô hi vọng bọn họ đều có thể sống thật khỏe mạnh, hơn nữa sống có tôn nghiêm.
“Thì ra em đã sớm chuẩn bị tốt......” Kỷ Noãn Noãn rất mất mát, nhưng cô ấy không quên, cô ấy đã nói sẽ không điều kiện ủng hộ quyết định của Yên Yên.
“Ừm, em muốn theo quân đánh trận, ngoại trừ xuất lực vì loạn thế bên ngoài, còn có một phần tư tâm.” Khúc Yên thẳng thắn nói, “Em muốn đi theo bên cạnh đốc quân, em muốn có nhiều thời gian ở chung với anh ấy, em muốn giúp anh ấy giảm bớt những đắng cay gian khổ trên con đường này.”
Mạc Bắc Đình sẽ bị thương trong vô số chiến dịch lớn nhỏ.
Quân công hiển hách, nhưng vết thương cũng chồng chất.
Dùng máu đổi lấy thái bình thịnh thế.
“Yên Yên, trong lòng em nhất định rất thích anh Bắc Đình đúng không? Mặc dù em không nói ra.” Kỷ Noãn Noãn nhàn nhạt nở nụ cười, chỉ hướng cách đó không xa, “Anh Bắc Đình tới rồi.”
Ánh hoàng hôn buông xuống, một nam nhân cao lớn anh tuấn đứng ở đầu kia hành lang ký túc xá.
Nắng vàng nhàn nhạt rơi trên người hắn tựa như một vị thần.
Hắn xa xa nhìn Khúc Yên, khóe môi cong lên cười nhẹ.
Hắn nghe được, cô nói cô muốn theo hắn cùng đi xuất chinh.
Khúc Yên đưa mắt nhìn hắn, môi anh đào nhẹ cong, ngọt ngào nở nụ cười.
Có thật tâm hay không, yêu hay không yêu, thời gian sẽ chứng minh tất cả.
Cô cũng không tin, 8 năm loạn thế, cô không đợi được hắn cam tâm tình nguyện nói một câu “gả cho anh”.