Edt: Nhan
A Lương có chút mờ mịt: “Anh Thâm, không về công ty thì đi đâu?”
Cố Vân Thâm lạnh nhạt nói: “Đến quán bar A.”
Chỉ là hắn muốn đi xem một chút xem lời cô nói rốt cuộc là thật hay giả.
Cái gì mà uống rượu xong liền kéo người bên mình đi khiêu vũ!
Nói lung tung!
Sau khi xác nhận cô nói bừa, hắn sẽ trở về công ty để họp.
......
Khúc Yên cùng Cố Tử Dục cùng nhau đến quán bar bạn hắn mới mở -- A.
Nhưng cô không nghĩ tới, “bạn” trong miệng Cố Tử Dục lại là Lương Tấn, bạn trai cũ của nguyên chủ "Khúc Yên".
Oan gia ngõ hẹp.
“Anh Tấn, tôi giới thiệu một chút, đây là bạn của tôi, Tiếu Ngôn.” Cố Tử Dục cực kì phấn khởi giới thiệu.
Lương Tấn nhìn Khúc Yên, nghi ngờ nhíu mày.
Cô gái này trông rất giống......
Giống ai nhỉ?
Hắn nhất thời cũng không nhớ ra.
“Chào anh.” Khúc Yên khẽ nhướng mày, nở nụ cười kiều diễm.
“Chào em, chào em!” Lương Tấn dưới ánh mắt mê hoặc của cô, trong nháy mắt liền quên đi chút hoài nghi trong đầu.
Cô gái này thực sự rất xinh đẹp!
Mỹ nhân đẹp trong cốt cách chứ không phải ngoài da, hai chị em Khúc gia cũng đẹp nhưng kém xa bông hoa tuyệt sắc ngát hương trước mắt này.
“Tử Dục, chúng ta phải đứng ở đây nói chuyện sao?” Khúc Yên quay đầu nhàn nhạt nở nụ cười với Cố Tử Dục, “Không có chỗ ngồi sao?”
“Có có có!” Lương Tấn cướp lời, “Để lại ghế dài tốt nhất cho hai người, đi theo tôi.”
Hắn đi trước dẫn đường.
Cố Tử Dục có chút không vui, nghiêng đầu nói bên tai Khúc Yên: “Tiếu Ngôn, anh và anh Tấn mặc dù là bạn bè, nhưng mà...... Anh ta phong lưu thành tính, em đừng để bị lừa.”
Khúc Yên không khỏi cười hắn: “Không phải anh cũng phong lưu thành tính sao?”
Cố Tử Dục cười hắc hắc, ngược lại không giải thích.
Giải thích cũng vô dụng, lịch sử tình trường của hắn cũng đã bị chú tư "bán đứng" sạch sẽ.
Khúc Yên nhìn bóng lưng Lương Tấn, khẽ nheo mắt lại.
Tra nam Lương Tấn này, nếu hôm nay trùng hợp đυ.ng phải cô, vậy cũng chỉ có thể trách hắn xui xẻo.
“Rượu cũng đã chuẩn bị xong.” Lương Tấn rất ân cần, vây quanh Khúc Yên, bên rót rượu bên xiên hoa quả, “Mỹ nữ Tiếu Ngôn, ăn một miếng dưa hấu ướp lạnh đi?”
“Tới quán bar mà ăn dưa hấu gì chứ.” Khúc Yên cầm cốc rượu lên, nở nụ cười xinh xắn, “Chúng ta oẳn tù tì đi!”
“Được được, anh chơi với em!” Lương Tấn thấy cô chủ động tiếp cận hắn, trong lòng nhất thời hiện lên tà niệm.
Hắn cùng Thôi Viện Viện yêu đương vụиɠ ŧяộʍ đã lâu, không có mới mẻ kích động gì, ngán.
Hôm nay hiếm khi đυ.ng phải vưu vật như vậy, đêm nay hắn nhất định phải có được cô!
Cố Tử Dục ở bên cạnh tức giận tới trợn mắt, Khúc Yên không oẳn tù tì với hắn mà chỉ chơi với Lương Tấn.
“Anh thua, uống đi.” Khúc Yên chơi mười thắng chín.
“Được, anh uống!” Lương Tấn thua, nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, không phục nói, “Chơi lại!”
“Được, chơi lại.” Khúc Yên bất động thanh sắc mở hệ thống thương thành mua một viên thuốc, thừa dịp Lương Tấn không chú ý bỏ vào trong ly rượu của hắn.
Tên cặn bã này không phải chuyên môn thích hạ thuốc người khác sao?
Hắn đưa nguyên chủ yêu hắn tha thiết lên giường nam nhân khác, hôm nay cô liền để hắn nếm thử cái gì gọi là "ăn miếng trả miếng".
“Kí chủ, dược tính của loại thuốc này có thể khiến hắn dồi dào tinh lực.” Trợ thủ hệ thống Tiểu Thất nhắc nhở, “Nếu như đêm nay hắn quá độ, có thể sẽ lưu lại di chứng, về sau ngay cả cái kia cũng không nổi......”
“Không phải là hắn xứng đáng sao?”
Khúc Yên đóng hệ thống lại, cong môi nở nụ cười kiều diễm, cầm ly rượu lên, đưa tới trước mặt Lương Tấn, “Anh lại thua rồi.”
Cô cười lên vừa mềm mại lại ngọt ngào, tựa như yêu tinh quyến rũ câu hồn người, đẹp đến nỗi trái tim rung động.
Lương Tấn mơ mơ hồ hồ nhận ly rượu, một ngụm lớn uống hết.
Khúc Yên ung dung nhìn hắn.
Không đến một giây, Lương Tấn ngã phịch một tiếng xuống ghế dài.