Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 260

Edt: Nhan

Sau khi Khúc Yên lên xe liền nói với Cố Tử Dục: "Tôi không thể đi ngắm cảnh đêm cùng anh."

Tay Cố Tử Dục nắm chặt tay lái, u oán thở dài: "Anh biết, em chuẩn bị làm dì tư của anh......"

Khúc Yên thấy mặt hắn như oán phụ, nhịn không được cười khẽ một tiếng: "Anh cũng không cần giả vờ, không cần thiết đâu? Anh từng hẹn hò với nhiều cô gái như vậy, không thiếu một người như tôi đâu nhỉ."

"Không giống, anh đối với em là vừa gặp đã yêu!"

"Những cô gái mà anh vừa gặp đã yêu không có 30 - 50 cô thì ít nhất cũng có một chục a?"

"Không có nhiều như vậy." Cố Tử Dục đau thương lắc đầu, "Em là người đầu tiên hoàn toàn hợp với thẩm mỹ của anh từ bé tới giờ. Không nghĩ tới chúng ta lại bị chú tư phá vỡ uyên ương như vậy!"

"Anh không nghe chú tư của anh nói tôi dịch dung sao? Chờ tôi gỡ nó xuống, có thể anh sẽ không thích tôi nữa."

"Không có khả năng, anh vẫn sẽ thích em."

Cố Tử Dục nói cực rõ ràng.

Khúc Yên cũng không chấp nhận.

Trên đời này sao có thể vừa gặp đã yêu nhiều như vậy, cùng lắm là thấy sắc đẹp liền nổi lòng tham thôi.

Nhưng cô biết Cố Vân Thâm không như thế.

Thời điểm lúc ban đầu, Cố Vân Thâm cũng không biết cô trông ra sao, hai người chỉ nói chuyện phiếm như những người bạn quen qua mạng bình thường.

Hắn có rất nhiều điểm phù hợp với cô, tình cờ đọc cùng một cuốn sách, yêu thích cùng một thể loại nhạc.

Cô có thể cảm nhận được Cố Vân Thâm thích cùng cô nói chuyện phiếm, dù không gửi giọng nói, hắn cũng nguyện ý cùng cô trò chuyện bằng tin nhắn.

Cô thậm chí có thể chắc chắn thời điểm "người quen qua mạng gặp mặt ngoài đời", nếu như cô không xinh đẹp mà có chút xấu thì cũng sẽ không ảnh hưởng cảm giác của hắn đối với cô.

Đây chính là sự khác nhau giữa Cố Vân Thâm và Cố Tử Dục.

"Tử Dục, anh tùy tiện tìm một chỗ cho tôi xuống nhé." Khúc Yên tỉnh rượu, xuống xe gọi điện thoại báo cảnh sát, thuận tiện liên hệ truyền thông.

Cô muốn để tin tức Lương Tấn chơi gái năm mươi tuổi leo lên hot search.

Một trong những tâm nguyện của nguyên chủ "Khúc Yên" là báo thù.

Kẻ thù của nguyên chủ thật ra không nhiều, Lương Tấn là người đầu tiên.

Còn lại chính là hai mẹ con Thôi Viện Viện, sớm muộn gì cô cũng sẽ trừng trị họ.

"Tiếu Ngôn, em nói chuyện điện thoại xong chưa?" Cố Tử Dục dừng xe ở ven đường, cũng không hề rời đi, "Một cô gái như em mà cứ thế này thì không an toàn. Nếu không thì anh đưa em về nhà nhé? Nếu không nữa thì......"

Hắn gọi chú tư tới đón cô?

Ai, hắn thật đúng là một tình địch hiền lành.

Khúc Yên bỏ tiền cho người ta làm chuyện hot search, cúp máy, quay đầu chỉ thấy Cố Tử Dục đang cầm điện thoại ngồi ở ghế lái, nói: "Chú tư, chú mau tới đi, Tiếu Ngôn kiên quyết muốn đi một mình, cháu không khuyên được."

Đầu bên kia điện thoại, giọng Cố Vân Thâm có chút lạ thường: "Cháu nói cho cô ấy, đừng về nhà!"

Khúc Yên nhíu mày một cái.

Sao?

Cố Vân Thâm có ý gì?

Hắn mới vừa bày tỏ với cô, bây giờ lại thay đổi?

"Chú tư, sao chú lại nói như thế? Sẽ không phải là chú để ý cháu và Tiếu Ngôn......" Nhân phẩm Cố Tử Dục không tính là quá kém, không muốn tạo ra hiểu lầm cẩu huyết gì, giải thích, "Cháu và Tiếu Ngôn chỉ lái xe hóng gió một chút để cho cô ấy tỉnh rượu, không có gì khác. Không phải hai người mới vừa nói cô ấy ở nhà chú sao? Vậy bây giờ chú không để cô ấy về nhà là có ý gì?"

"Bảo cô ấy ở khách sạn một đêm! Đừng trở về!" Giọng Cố Vân Thâm khàn khàn như đang đè nén thứ gì đó, "Tóm lại là mai hẵng về!"

"Không phải chứ? Chú bảo cô ấy ở khách sạn? Cháu còn ở đây! Chú không sợ cháu và cô ấy phát sinh chuyện gì sao?" Cố Tử Dục cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhịn không được mắng một câu, "Chú tư, cả ngày chú nói cháu lăng nhăng, cháu thấy chú mới là tra nam đó!"

Hắn tức giận đến cúp điện thoại.
Bình Luận (0)
Comment