Edt: Nhan
Cô tĩnh lặng, hàng mi đen dài cụp xuống như lông vũ, nhu thuận nhưng thiếu sức sống.
Mắt Cố Vân Thâm ửng đỏ, rút tay ra, thay y tá đẩy Khúc Yên đi làm kiểm tra.
Làm kiểm tra ròng rã ba ngày, không có chỗ nào không phải kết quả "không tìm ra nguyên nhân".
Chuyển mấy bệnh viện, Cố Vân Thâm thuê đội bác sĩ thần kinh giỏi nhất, cuối cùng lại nhận được kết quả làm người ta tuyệt vọng -- sóng não Khúc Yên yếu ớt, giống như trạng thái người thực vật, cần dựa vào thiết bị để duy trì sinh mạng.
A Lương thân là tài xế của Cố Vân Thâm, một đường cùng hắn bôn ba, tận mắt chứng kiến Cố Vân Thâm lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được gầy đi.
Thực sự là người không thể nhìn bằng vẻ bề ngoài, anh Thâm lãnh lãnh đạm đạm, đã vậy còn quá si tình.
Kể từ khi Khúc tiểu thư biến thành người thực vật, Anh Thâm gần như không ăn không uống, ngày đêm chẳng phân biệt được canh giữ ở trước giường bệnh Khúc tiểu thư.
Nhiều lần anh Thâm tụt huyết áp đến ngất xỉu, phải nhờ vào glucose cứu mạng.
Thảm nhất là anh Thâm tự ngược không thương tiếc cơ thể nhưng cũng không có người thân nào tới khuyên.
Thật giống như trên thế giới này, anh Thâm chỉ có Khúc tiểu thư để sống nương tựa lẫn nhau.
........
Thời điểm Khúc Yên khôi phục ý thức, cô đang ở trong không gian trắng xóa.
Cô biết nhất định là mình từ trong cơ thể nguyên chủ đi ra. Không còn cách nào, thân thể kia quá yếu đuối, không chịu được tinh thần lực của cô.
"Kí chủ, nhiệm vụ của ngài vẫn chưa hoàn thành." Tiểu Thất nhắc nhở.
"Tiểu Thất, không phải mi đang nói nhảm sao? Ta khiến Tiểu Cố lại trải qua đau đớn thêm một lần nữa, sao có thể tính là báo ân? Sao anh ấy có thể cảm thấy hạnh phúc được?"
Hệ thống không nói nhiệm vụ hoàn thành mới là bình thường.
"Cái kia, kí chủ định làm như thế nào?"
"Trấn Ma Đỉnh còn trong thân thể nguyên chủ, linh lực sẽ tẩm bổ thân thể đó. Lúc trước tru sát tàn hồn Cố Vân Mặc, thân thể nguyên chủ bị thương tổn, cần chậm rãi hồi phục."
"Chờ thân thể nguyên chủ khôi phục, kí chủ liền có thể trở về một lần nữa." Tiểu Thất nói tiếp, nghi ngờ hỏi, "Cần bao lâu mới có thể hoàn toàn chữa khỏi?"
"Cái này phải xem cơ thể nguyên chủ có tốt hay không, nhanh thì một năm, chậm thì......" Khúc Yên suy nghĩ một chút, nói, "Chậm thì 3 năm?"
Thù lớn của Cố Vân Thâm chưa trả, hắn cũng có thể chuyên chú vào sự nghiệp cùng báo thù, bên cạnh đó đợi cô tỉnh dậy?
Khúc Yên nghĩ như vậy, nhân tiện nói, "Ta muốn xem kính sương mù, A Thâm bây giờ thế nào?"
"Được, kí chủ, mời xem."
Khúc Yên xuyên qua sương trắng mờ mịt, nhìn về phía ba ngàn tiểu thế giới --
Cô nhìn thấy trong một phòng bệnh cao cấp, "cô" đang nằm trên giường bệnh, truyền dinh dưỡng, xung quanh còn có đủ loại thiết bị kiểm tra.
Trong phòng bệnh có bốn y tá tới tới lui lui, có người ở cạnh trông coi, có người ở giúp cô thay thuốc, có người ở giúp cô xoa bóp chân tay.
Cảm giác rất xa xỉ a, phòng vip lớn như vậy, còn có 4 người trông nom.
Tiểu Cố rất sẵn lòng dốc hết vốn liếng cho cô, không uổng công cô đầu tư cho hắn 10 tỷ.
"Tiểu Thất, mi giúp ta điều tra thêm, thế giới bên kia đã qua bao lâu rồi."
Khúc Yên từ trong kính sương mù nhìn không ra "cô" đã hôn mê bao lâu.
Tốc độ thời gian ở nơi này cùng ba ngàn tiểu thế giới không giống nhau, cô cảm giác mình mới trở về không lâu, nhưng Cố Vân Thâm bên kia có thể đã qua một đoạn thời gian.
"Kí chủ, bên kia đã qua mười một tháng."
"Nhanh như vậy sao......"
Khúc Yên nhìn qua kính sương mù, thấy Cố Vân Thâm đẩy cửa phòng bệnh, bước chân dài đi tới.