Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 288

Edt: Nhan

Cố Vân Thâm mỉm cười vuốt vuốt tóc cô: "Được, anh đi tắm đã, sau đó sẽ trò chuyện với em suốt cả đêm, được không?"

Hắn suy nghĩ một chút, lại nói, "Anh tìm một chiếc điện thoại cho em, anh ở trong phòng tắm cũng có thể nói chuyện phiếm cùng em."

"Có phải anh nghe giọng em mới có thể yên tâm không?" Khúc Yên nhìn rõ tâm tư hắn.

Cố Vân Thâm không phủ nhận.

Hắn tìm hai chiếc điện thoại trong phòng, mỗi người một cái, sau đó mới vào phòng tắm.

Khúc Yên nằm trên giường nói chuyện cùng hắn: "A Thâm, anh để mũ phượng ở đâu? Lúc chúng ta kết hôn, em đội nó có được không?"

Cố Vân Thâm mới tắm xong, đang lau người, nghe cô nói bỗng ngừng động tác một lát: "Yên nhi, em lặp lại lần nữa đi."

"Không nói nữa, chờ thời điểm anh cầu hôn em rồi lại nói." Khúc Yên lăn lộn trên giường lớn mềm mại, cười híp mắt nói.

Cố Vân Thâm nhanh chóng mở cửa phòng tắm ra, nhanh chân đi tới, quỳ một chân dưới đất ở bên cạnh giường, trầm giọng nói: "Yên nhi, gả cho anh nhé. Lúc trước anh đã từng nói sẽ cho em toàn bộ cổ phần tập đoàn Yên Tụ làm sính lễ."

Và tình yêu của anh, tất cả những gì thuộc về anh.

Anh đều cho em hết.

"Nhẫn cầu hôn đâu?" Khúc Yên duỗi ngón tay về phía hắn, cố ý làm khó dễ.

"Không biết em có thích kiểu nhẫn này hay không. Nếu như không thích, anh mua cho em cái khác." Cố Vân Thâm kéo tủ đầu giường ra, vậy mà bên trong thật sự có một hộp nhẫn kim cương.

"Oaaa, thì ra anh đã sớm chuẩn bị rồi......" Khúc Yên kinh ngạc kêu lên.

Cô mở hộp nhẫn ra, ánh đèn nhỏ tinh xảo chiếu xuống, phản chiếu viên kim cương màu hồng trên chiếc nhẫn bạch kim lấp lánh.

Cố Vân Thâm lấy nhẫn ra, nhẹ nhàng đeo vào ngón tay cô, kích thước vừa vặn.

"Đeo lên rồi thì không cho đổi ý." Hắn đứng dậy, lên trên giường ôm lấy cô, "Ngày mai đi bệnh viện làm kiểm tra toàn diện, ngày kia chúng ta đến cục dân chính lĩnh chứng, sau đó lại chọn thời gian tổ chức hôn lễ."

"Vội như vậy sao?" Khúc Yên nằm trong ngực hắn, ngửa mặt lên, ánh mắt trong sáng hoạt bát đầy khả ái, "Có phải anh sợ vợ chạy mất không? Em vẫn biết hai năm nay cháu trai phong lưu Cố Tử Dục của anh rất nhớ em đấy."

"Ừ, sợ." Cố Vân Thâm chặn miệng nhỏ của cô, nói nhỏ, "Cưới mới an tâm."

*

Khúc Yên kết hôn rất khiêm tốn.

Chỉ có cha Khúc tới cục dân chính chứng kiến cô cùng Cố Vân Thâm kết hôn.

Cô không thích tổ chức hôn lễ gì đó, chỉ là làm cho người khác nhìn, còn không bằng cùng người mình yêu đi du lịch.

Sau khi cưới, Cố Vân Thâm dùng một nửa thời gian trên sự nghiệp, một nửa khác cùng cô dạo chơi vòng quanh thế giới.

Hai người trải qua cuộc sống rất ngọt ngào, nhưng Khúc Yên vẫn không được hệ thống nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành.

Cô biết đó là vì sâu trong nội tâm Cố Vân Thâm còn có một tầng sợ hãi, sợ cô lại lần nữa rời đi.

Nhưng không sao, cô có thể đợi, đợi đến khi hắn hoàn toàn yên tâm, chân chính cảm thấy hạnh phúc mới thôi.

Ngược lại cô đã chuẩn bị dừng lại ở thế giới này cả cuộc đời.

Dạo chơi vui vẻ một năm, Khúc Yên mở một công ty điện ảnh và truyền thông dưới trướng Cố Vân Thâm, tự làm ông chủ.

Thật ra cô vốn muốn tiến vào ngành giải trí, trải nghiệm cảm giác diễn kịch đóng phim, nhưng Cố Vân Thâm không đồng ý, nói cái gì mà diễn kịch cần ôm ôm ấp ấp với diễn viên nam, hắn sẽ ăn giấm.

Khúc Yên một bên tìm tòi sự nghiệp, một bên cùng Cố Vân Thâm tiếp tục cuộc hành trình khám phá vòng quanh thế giới, ở thế giới này rất hạnh phúc.

Thẳng đến mười năm sau, cô mới được hệ thống nhắc nhở là đã hoàn thành nhiệm vụ --

【 Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ cấp SSS, nhận được 500 vạn tích phân, tổng điểm tích lũy hiện tại là 2158 vạn. Kí chủ có thể tự do lựa chọn sống hết một đời ở thế giới này hoặc không. 】

Khúc Yên không do dự: 【 Ta ở lại. 】

Ngày hôm đó, Cố Vân Thâm nghe được giọng nói trong nội tâm cô --

A Thâm, anh luôn nói, anh nguyện ý yêu em nhiều hơn.

Nhưng em cũng nguyện ý yêu thương anh nhiều hơn như vậy.

Một khắc này, Cố Vân Thâm nghĩ ở trong lòng --

Bảo bối của anh, Yên nhi, cảm ơn em đã tới thế giới của anh.

Bởi vì em, anh trùng sinh mới có ý nghĩa.

______________________________
Bình Luận (0)
Comment