Edt: Nhan
"Tôi muốn anh báo ân đó." Khúc Yên cười hì hì trả lời, "Chờ tương lai anh trở nên lợi hại rồi trả ơn tôi, vậy tôi liền có thể dễ dàng nằm hưởng thụ rồi."
Khóe môi Tư Triệt càng cong hơn, giễu cợt nói: "Tôi là một phế vật ngay cả dị năng cũng không thể thức tỉnh, cô trông cậy gì vào việc tôi có thể trở nên mạnh mẽ để báo ân cô chứ?"
"Vì sao dị năng của anh không thể thức tỉnh?" Khúc Yên nhìn qua kịch bản, đương nhiên biết nguyên nhân.
Cha mẹ hắn là tiến sĩ vô cùng ưu tú trước tận thế, chuyên nghiên cứu các loại thuốc đặc biệt trong bí mật cho quốc gia.
Sau tận thế, cha mẹ hắn làm thí nghiệm ngay trên người hắn, phát hiện quả nhiên có một loại thuốc có thể ức chế con người thức tỉnh dị năng.
Thật ra từ khi tận thế đến nay, không phải tất cả mọi người đều có dị năng. Nhưng Tư Triệt không giống thế, trong cơ thể hắn có tiềm năng cực lớn khó có thể lường trước được.
Ngay thời điểm hắn sắp thức tỉnh, cha mẹ ruột lại cưỡng ép phá hủy.
"Tôi bị tiêm một loại thuốc ức chế." Tư Triệt lạnh lùng nhìn cô, "Biết rõ còn cố hỏi."
Chuyện của hắn đã sớm không phải bí mật gì.
Người bắt hắn một đợt lại một đợt, không kiêng nể gì cả, căn bản không sợ tương lai hắn quật khởi trả thù.
Bởi vì hắn chính là một phế vật vô dụng...
"Tôi có thể giúp anh thanh trừ dược tính trong máu." Khúc Yên nghiêm túc nói, "Chờ dị năng hệ chữa trị của tôi thăng cấp đến cấp 7 liền có thể hoàn toàn loại bỏ thuốc ức chế đó."
Đáy mắt Tư Triệt xẹt qua hàn quang, giọng mỉa mai, nhếch khóe môi: "Quả nhiên, mục đích của cô cùng những người kia không có gì khác biệt."
"Anh đã muốn hiểu như vậy thì tôi cũng không còn cách gì." Khúc Yên hiểu hắn nghĩ gì, thay hắn nói ra, "Trong lòng anh cảm thấy, tôi muốn lợi dụng anh đi dẫn dụ zombie, tiếp đó đạt được mục đích cấp tốc thăng cấp. Đúng không?"
Tư Triệt lạnh lùng chế giễu nhìn chằm chằm cô, không lên tiếng.
Trừ mục đích này, cô còn có thể có nguyên nhân gì để tới làm quen với hắn?
Chỗ có thể lợi dụng của hắn chính là hấp dẫn zombie.
"Không sao, anh cứ cho là như vậy đi." Khúc Yên thờ ơ nhún nhún vai, "Chờ tôi làm được rồi tính công lao sau."
Tư Triệt chậm rãi buông mi mắt, không muốn nói nhiều với cô.
Phần lớn những người bắt hắn đều là uy hϊếp ép buộc, đều trói hắn như thế, cuối cùng ném hắn vào bầy zombie.
Mà cô gái này lại dùng cách lôi kéo, muốn hắn cam tâm tình nguyện cho cô dùng.
Nói thẳng ra là nội tâm cũng tham lam độc ác như vậy.
"Tôi đi trước, anh yên tâm, tôi sẽ tìm cơ hội cứu anh." Khúc Yên tự nói xong liền rời khỏi mật thất.
Anh của cô Khúc Sâm còn chờ ở bên ngoài.
Khúc Sâm thấy cô đi ra, quan tâm hỏi: "Yên Yên, em nói gì với thịt Đường Tăng kia vậy? Anh biết em lương thiện, nhưng em tuyệt đối không nên làm loạn, nếu như em thả thịt Đường Tăng, lão đại Kỳ sẽ nổi giận, chưa chắc anh có thể giữ em lại."
"Anh, anh đừng lo, em không ngốc như vậy." Khúc Yên cười cười với hắn, trong lòng bất đắc dĩ.
Anh trai ngốc này, vốn dĩ tâm địa em gái anh không hề thiện lương.
Anh quá cuồng em gái rồi.
"Vậy là tốt rồi." Khúc Sâm xoa đầu cô, "Ngày mai anh trai đưa em đi Nam Sơn. Nghe nói bên kia có zombie cấp 6, em dừng lại ở cấp 5 cũng một thời gian rồi, nói không chừng lần này có thể có thu hoạch."
Mắt Khúc Yên hơi sáng lên: "Ngày mai? Có phải muốn dẫn Tư Triệt đi để hấp dẫn zombie cấp 6 không?"
Khúc Sâm gật đầu: "Lần hành động này, lão đại Kỳ cũng sẽ tham dự. Quy củ cũ, ai làm nổ tung zombie, cầm tinh hạch tới thì thuộc về người đó."
Khúc Yên ừ một tiếng, cụp mắt xuống che giấu sự hưng phấn.
Cơ hội tới nhanh như vậy.
______________________________
Phần này là dành cho ai muốn đọc của chính chủ để được cập nhật sớm nhất và đọc bản đã qua chỉnh sửa thay vì những bản reup vẫn còn lỗi tùm lum nè: w.p.a.d tiệm cà chua