Edt: Nhan
Khúc Yên cùng Tư Triệt ở lại căn cứ Bác Nhạc.
Cô bắt đầu đi theo đội ngũ của Giang Từ làm nhiệm vụ, đánh zombie tìm vật tư, đổi đồ ăn của căn cứ.
Sau khi thân với Giang Từ hơn, càng ngày cô càng cảm thấy hắn là người đáng tin cậy, trọng tình cảm và rất nghĩa khí.
Cô âm thầm tính toán, cho hắn quen Nguyễn Đường sớm một chút, tránh khỏi việc lúc nào Nguyễn Đường cũng muốn dây dưa với Tư Triệt.
"Anh Từ, hôm nay anh sang bên kia ăn cơm với em nhé? Em vừa được chia một túi gạo, còn có hai khối thịt xông khói."
Sau khi đội ngũ hoàn thành nhiệm vụ và trở về, Khúc Yên mời.
"Được, mỗi ngày đều nghe em nói khả năng nấu nướng của bạn trai nhỏ nhà em rất tốt, anh cũng muốn thử một chút." Giang Từ nhắc đến Tư Triệt, ngữ khí không hiểu sao có chút chua xót.
"A Triệt rất lợi hại, tuy căn cứ phát ít đồ ăn nhưng anh ấy có thể biến đổi rất nhiều món cho em." Khúc Yên cười cong mắt, rất vui vẻ.
Giang Từ không cho là đúng, xùy một tiếng: "Em ở bên ngoài liều sống liều chết, cậu ta ở trong nhà nên nấu chút đồ ăn ngon cho em, không phải sao?"
Trong khoảng thời gian đi làm nhiệm vụ này, hắn càng ngày càng thưởng thức cô gái trông khá mảnh mai này.
Thời điểm cô rơi vào bầy zombie, từ trước tới giờ không hề sợ hãi, vừa quả quyết lại dũng cảm, còn hiên ngang hơn cả những đội viên nam lớn tuổi hơn...
Khó tin nhất là cô ấy lại một lòng bảo vệ bạn trai yếu như gà.
Giang Từ không thể không thừa nhận rằng mình vừa hâm mộ lại ghen ghét.
Cô gái tốt như vậy, sao hắn lại chậm một bước chứ!
Quá đáng tiếc!
......
Sau khi trời tối, Khúc Yên cũng mời Nguyễn Đường ở cách vách tới.
Đã rất lâu rồi Nguyễn Đường không có cơ hội nhìn thấy A Triệt, hắn gần như cố ý tránh cô.
Dù hai người ngẫu nhiên gặp ở hành lang, hắn cũng xem cô như không khí, sượt qua người, dường như không nhìn thấy sự tồn tại của cô.
Cho nên lần này được mời tới ăn tối, Nguyễn Đường rất vui mừng.
Cô mang theo một túi khoai lang tới, vui vẻ nói: "Đây là khoai lang mà căn cứ mới trồng được, nướng lên cực kì thơm và ngon. Yên Yên, tặng cho cô cùng A Triệt."
Khúc Yên khách khí nhận: "Cảm ơn cô, Nguyễn Đường. Đêm nay tôi còn mời thêm một người bạn nữa tới, đợi chút nữa sẽ giới thiệu cho hai người làm quen."
"Được." Nguyễn Đường một bên trả lời, một bên nhìn về phía Tư Triệt đang nấu cơm.
Hắn mặc quần áo màu đen, thân hình thon dài, dù nhìn từ sau lưng cũng rất đẹp mắt.
Ánh mắt của cô lúc nào cũng không tự chủ được mà đi tìm hắn.
Dường như trong cõi u minh có lực hấp dẫn.
Chuyện cô mong đợi nhất mỗi ngày chính là hắn đi xuống tầng đón Yên Yên. Vậy cô liền có thể vụиɠ ŧяộʍ nhìn hắn từ trên tầng.
"Nguyễn Đường?" Khúc Yên chú ý đến tầm mắt của cô ấy, bất động thanh sắc ngăn cản, "Có người gõ cửa, hẳn là bạn của tôi đến rồi, làm phiền cô đi mở cửa giúp tôi nhé."
"A, được." Nguyễn Đường luyến tiếc không muốn thu hồi ánh mắt, đi mở cửa.
Ngoài cửa là một nam nhân trẻ tuổi có dung mạo đẹp trai, vô cùng phóng khoáng.
Hắn nhìn thấy Nguyễn Đường, gật đầu một cái, không nói chuyện với cô ấy, trực tiếp đi vào tìm Khúc Yên.
"Yên Yên, anh tới rồi." Giang Từ cũng không tới tay không, hắn mang theo một hòm thuốc nhỏ, "Đưa cho em ít băng gạc cùng thuốc chống viêm, bình thường em làm nhiệm vụ quá liều mạng, thường xuyên đυ.ng vào chỗ này chỗ kia mà không chú ý."
"Anh Từ, anh không cần khách khí như vậy. Chỉ mời anh tới ăn bữa cơm thôi mà." Khúc Yên lắc đầu nở nụ cười.
Trong mạt thế, những thuốc này quá trân quý, mỗi lúc dùng đều phải dùng ít một chút.
Giang Từ đối với đội viên của mình thật tốt.
"Mọi người ngồi đi." Tư Triệt nghe thấy giọng Giang Từ, lập tức quay người đi tới, nhận hòm thuốc nhỏ trong tay hắn, không để hắn có cơ hội đυ.ng vào tay Khúc Yên.
Giang Từ nhíu mày, chậc, thằng nhóc này bảo vệ cũng khá đấy.
______________________________
Phần này là dành cho ai muốn đọc của chính chủ để được cập nhật sớm nhất và đọc bản đã qua chỉnh sửa thay vì những bản reup vẫn còn lỗi tùm lum nè: w.p.a.d tiệm cà chua