*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngu Thuật tuy bình thường thích bày ra vẻ ta đây rất u buồn, nhưng đến lúc quay phim, anh rất nhanh có thể nhập vào nhân vật, cái danh hiệu ảnh đế này không phải chỉ để chưng chơi, nói về diễn xuất, anh thật sự khiến người ta không thể chê vào đâu được.
“Nàng thích thì tốt, về sau mỗi năm vào mùa này, chúng ta cùng nhau đến xem hải đường, cho dù là đời này, hay là kiếp sau, Tiểu Trúc, ta đều luôn ở bên nàng.” Ngu Thuật giơ tay, định xoa hai má cô.
Rất đáng tiếc, anh còn chưa chạm vào mặt Phong Quang, từng trận âm thanh vang dội hút đi sự chú ý của mọi người.
Phong Quang và Ngu Thuật cùng nhìn qua, chỉ thấy máy giám sát của đạo diễn và máy quay phim của cameraman toàn bộ đều bị vỡ màn hình, còn đang xẹt lửa nguy hiểm, trong không khí thoảng ra một mùi khét lẹt.
“Đúng là gặp quỷ!” Khâu Lương mắng một câu rồi tránh xa máy giám sát, cameraman cũng ném máy quay phim còn tóe lửa xuống, tất cả mọi người đều bị biến cố này hù sợ không nhẹ.
Ngu Thuật và Phong Quang liếc nhìn nhau, hắn buông xuống bàn tay thiếu chút đã chạm vào mặt cô.
không chỉ là máy giám sát hay máy quay phim, tất cả thiết bị điện tử đều bị bốc lửa rất khó hiểu, một người trợ lý lập tức lấy một thùng nước đi dập tắt lửa.