Mau Xuyên Ký Chủ Là Người Không Thể Trêu Vào

Chương 129

"Hoàng thượng."

Thanh âm của cung nhân ngoài cửa.

Ly Uyên ba ngày hai đầu chạy vào cung của nàng làm gì?

Lạc Sênh nghe thấy tiếng động liền đưa tay bắt Ninh Hiên, lãnh cung vừa ra ngày đầu tiên đã đẩy đến sủng phi hoàng thượng, không biết có thể trở về lần nữa hay không?

Có yêu khí sao?

Ninh Hiên khi Lạc Sênh đưa tay trực tiếp ngã ngửa về phía sau, cánh tay cọ ra một chút vết máu trên mặt đất.

Đồng thời cửa điện bị người đẩy ra, tay Lạc Sênh Sanh còn cứng đờ trên không trung.

Ninh Hiên: Đi theo con đường của phụ nữ khiến phụ nữ không còn đường đi.

"Lạc quý nhân đây là đang làm gì?"

Lạc Sênh nhất thời giống như ăn một con ruồi, vẻ mặt táo bón.

Cô ta còn chưa kịp té ngã.

Ninh Hiên: Chỉnh đốn những thứ này.

"Hoàng thượng, muội muội nàng nhất định không phải cố ý." Ninh Hiên cũng không biết lấy từ đâu ra một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng lau nước mắt, học được mười phần mười bộ dáng Lạc Sênh Sanh vừa rồi.

Khương Yến Thư: Quả nhiên là cao thủ qua chiêu, chiêu chiêu trí mạng.

"Hoàng thượng, thần thiếp là không cẩn thận, nếu Ninh phi tỷ tỷ bị thương, thần thiếp cam nguyện lĩnh phạt." Lạc Sênh Sanh cúi đầu môi tái nhợt, bộ dáng ta bị ủy khuất nhưng ta không nói.

Thần thiếp chịu ủy khuất đều là bởi vì yêu Hoàng thượng a.

Rất tốt, còn biết lấy lui làm tiến, ngươi tốt lắm Lạc Sênh.

Nếu là người bên ngoài có thể bảo nàng tính kế gặm sạch xương cốt cũng không biết, nhưng nàng không phải người bên ngoài a.

Nàng là vương của Cửu U, cả Cửu U đại lục tính tâm cơ nàng sâu nhất.

Đọc binh thư, sử dụng tốt binh pháp. Chỉ huy được tam quân, chấn động được triều đình.

Một phi tử của một quốc gia nhỏ bé của cô cũng xứng đáng được so sánh với nàng sao.

"Quên đi, Hoàng thượng." Ninh Hiên đưa tay ý bảo Khương Yến Thư đỡ mình dậy, nào biết tên ngu xuẩn kia xem kịch thấy nhập thần, quên mất mình cũng là người trong kịch.

Ngược lại nam nhân bên cạnh duỗi tay, quả thực ngoài dự liệu của người khác.

Cho cơ hội, tất nhiên, phải nắm bắt. Ninh Hiên thuận thế ngã vào trong ng.ực nam nhân, nhu nhược nhược bao lấy thắt lưng nam nhân, nằm trong ng.ực nam nhân.

Nàng đều nghe được thanh âm đao kiếm của đế vương ám vệ ra khỏi vỏ, hết lần này tới lần khác nam nhân giơ tay đỡ lấy thắt lưng của nữ nhân.

Một khắc kia mặt mặt của bạch liên hoa càng trắng bệch, làm sao có thể? Kiếp trước Ninh Hiên là Ninh Yến dùng quân công trao đổi ra lãnh cung, kiếp này lại sớm ba tháng. Đế vương này rõ ràng không thích người khác đụng chạm nhất, hết lần này tới lần khác đưa tay đỡ nàng ta đứng lên.

Hắn không nên vô tâm vô tình, chán ghét nữ nhân thấu xương sao?

Nghĩ đến bí mật kiếp trước mình rình mò được, Lạc Sênh không khỏi rùng mình một cái.

Tất cả trên thế gian này bất quá đều là đồ chơi trong lòng bàn tay của nam nhân này,

Nhìn bộ dáng Ninh Hiên nằm trong lòng đế vương nhếch môi cười duyên, nếu Ninh Hiên thật sự được đế vương sủng ái có hắn che chở thì nàng làm sao tính toán được, vậy hài nhi của nàng sẽ ch.ết vô ích sao? Tức giận công tâm Lạc Sênh thế nhưng nếm được một cỗ tanh ngọt, sinh sôi đ.è xuống, trắng mặt cáo lui.

"Ngươi đang lợi dụng trẫm, hả?"
Bình Luận (0)
Comment