Mau Xuyên Liêu Tâm: Boss Đứng Lại!

Chương 43

Edit: HaDanByou_

Beta: SSNNA_anh12

Lạc Yên đi theo Hàn Lạc Thần trở lại khách điếm, nàng lo lắng Hàn Lạc Thần sẽ bởi vì lời nói của bọn Trình Sở Sở mà tâm thần không yên, đang muốn an ủi hắn một chút, lại xem bộ dáng như thường của hắn, nàng không biết nói gì cả.

Hàn Lạc Thần nhìn bộ dáng muốn nói mà lại thôi của Lạc Yên, nhịn không được mà cười cười, sờ sờ đầu nàng, nói: "Ngươi không cần lo lắng, ta không có sinh khí, ta đã sớm biết bọn họ sẽ có ý tưởng gì, ta chỉ có thể nói một câu, danh hiệu hư tình giả ý của Đường Hiên Nhân vẫn là thành công....."

Lạc Yên nghe hắn nói như vậy, bắt đầu yên tâm xuống, nhưng lại nghĩ đến bộ dáng không thể tin được của Trình Sở Sở, nàng lại buồn bực, không nhịn được nữa, căm giận nói: "Hắn cũng chỉ có thể an nhàn trận này, chờ đến thời điểm đại thọ bốn mươi của hắn, hết thảy chân tướng đều sẽ minh bạch, hắn là người hay quỷ, đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ thấy rõ!"

"Ân!" Hàn Lạc Thần đáp lời, giang hai cánh tay ra, ôn nhu nói: "A Yên, lại đây, cho ta ôm một cái được không?"

Lạc Yên không chút do dự liền bay và trong lồng ngực của hắn, chỉ cần hắn nói, chỉ cần nàng có........

Đại thọ bốn mươi của "Nhân nghĩa đại hiệp" Đường Hiên Nhân thực sự sắp đến, hắn mời đến không ít giang hồ hiệp khách, cho nên vào sáng sớm cùng ngày, Đường phủ liền nghênh đón khách nhân nối liền không dứt.

Đường Hiên Nhân vì chiêu đãi những người này mà tốn không ít công phu, rượu ngon khó cầu, còn có các đầu bếp từ các nơi đông tây nam bắc, đều bị hắn dùng số tiền lớn mà mời tới.

Cách làm này của hắn cũng làm cho đám khách nhân vui vẻ, lời tán thưởng trong tiệc rượu liên tiếp không ngừng được thốt ra.

Là nữ nhi duy nhất của Đường Hiên Nhân, Đường Nguyệt Nhu cũng hỗ trợ cha chiêu đãi khách nhân, từ khi nàng được xưng là "Giang hồ đệ nhất mĩ nhân" tới giờ, không ít ánh mắt của các thiếu niên giang hồ bị nàng kinh diễm.

Nhưng là, Đường Nguyệt Nhu lúc đầu quan sát Mạc Phi Vân thấy không có biểu tình gì, hắn bị Trình đại tiểu thư lôi lôi kéo kéo nói về các thể loại đề tài, căn bản không chú ý tới vị mĩ nhân này đã đến.

Đối với lời tán thưởng của đại gia, trong lòng Đường Hiên Nhân đắc ý, trên mặt lại bày ra một vẻ mặt biểu tình sự khiêm tốn, miệng thì vẫn luôn nói: "Nào có, nào có, đại gia quá khen."

Mạc Phi Vân nghe Đường Nhiên Nhân nói, ấn đường của hắn không nhịn được mà nhíu lại, vừa lúc lại bị Trình Sở Sở luôn chú ý hắn thấy được.

Trình Sở Sở kéo kéo tay áo hắn, hỏi: "Làm sao vậy? Ngươi còn lo lắng chuyện kia sao?"

Mạc Phi Vân khẽ gật đầu, hạ giọng nói: "Ngày hôm qua ta đi tìm Hàn cung chủ, ta nói với hắn rằng, hôm nay ta sẽ ở đây mà vạch trần hành động của Đường Hiên Nhân, chính là...."

"Chính là cái gì?" Ấn đường của Trình Sở Sở nhíu lại thành một đường, ngay sau đó lại buông lỏng ra, nàng tươi cười lại nghiêm túc mà nói: "Mạc Phi Vân, ta có hay không đã cùng ngươi nói, vô luận thế nào, ta cũng sẽ đứng về phía ngươi!"

Nghe xong lời nàng nói, tâm tình Mạc Phi Vân bỗng nhiên bùm bùm nhảy dựng lên, trên mặt cũng nhiễm một tầng sắc hồng, hắn không được tự nhiên mà rời mắt đi, ho khụ một tiếng rồi lại tận lực bình tĩnh nói: "Ân, ta đã biết......."

"Ngươi liền phản ứng như vậy sao?!" Trình Sở Sở không cao hứng, đang muốn nói cái gì nữa, Mạc Phi Vân bỗng nhiên cầm tay nàng, đôi mắt hắn tuy rằng không nhìn nàng nhưng lực đạo nắm tay nàng vẫn rất mạnh a.

Đôi mắt Trình Sở Sở tức khắc sáng lên, trong ánh mắt nhìn Mạc Phi Vân cũng mang theo sự vui mừng tràn đầy.

Đường Nguyệt Nhu đang giúp Đường Hiên Nhân chiêu đãi khách nhân, thời điểm đó Mạc Phi Vân lại cùng Trình Sở Sở nắm tay ở một chỗ, trong lòng nàng ta bỗng nhiên hiện lên một loại cảm xúc mất mát buồn bã.

Theo cảm giác mà nhìn sang một hướng, liền nhìn thấy bộ dáng cười tươi như hoa của Trình Sở Sở tươi như hoa với Mạc Phi Vân, trong ánh mắt Mạc Phi Vân cũng tràn đầy ôn nhu.

Đường Nguyệt Nhu bỗng nhiên ngơ ngẩn.
Bình Luận (0)
Comment