Edit: NinhBeta: Maple Hà Sở Hy cơ hồ vài giây sau mới trả lời lại.
Thần Hi tiểu công trúa: Thêm thêm thêm! Ngày mai tôi có thể đem kịch bản cho ông!
Đạo diễn Chu Phàm: Được!
Ra khỏi Wechat, tâm tình Chu Phàm hiển nhiên rất tốt, nhìn về phía Lạc Yên đã cơm nước xong xuôi đang xem kịch bản, trong lòng ông lại nhịn không được mà tán thưởng. Sở Lạc Yên này quả nhiên là một hạt giống tốt mà, không để vụt mất một phút một giây thời gian nào. Ông trời luôn đền đáp cho những người cần cù, người mà ông yêu thích nhất chính là những người luôn nỗ lực!
Phần diễn của Lạc Yên ngày hôm nay cũng không phải rất nhiều. Dù sao kịch bản mới còn chưa đưa tới, phần diễn hôm nay của cô hơn hai giờ chiều đã hoàn thành rồi.
Lạc Yên nói lời tạm biệt với đạo diễn Chu Phàm, thời điểm cô rời khỏi phim trường, vừa vặn có một chiếc xe đang lái vào. Nếu như cô nhìn kỹ một chút mà nói, sẽ phát hiện ra, người ở bên trong là Tô Vũ Nịnh, nữ chính của thế giới này.
"Vũ Nịnh, em cũng đừng có lúc nào cũng cáu kỉnh với Thiệu tổng có được không? Em phải biết rằng, nam nhân sẽ chán ghét, em đừng có lãng phí hết sự yêu thích của anh ta với em!" Người đại diện Trương Nguyệt của Tô Vũ Nịnh tận tình mà khuyên bảo.
Tô Vũ Nịnh cúi đầu, không biết có biểu cảm gì, hơn nửa ngày cô mới mở miệng nói: "Trương tỷ, chị yên tâm, em có chừng mực."
"Cái em làm hôm nay mà gọi là có chừng mực sao?" Trương Nguyệt nhỏ giọng thầm thì, ngữ khí chứa tràn đầy sự bất đồng.
Tô Vũ Nịnh vẫn cúi đầu, không lên tiếng. Cô nhớ tới đêm qua, lúc tham gia yến hội cùng với Thiệu Vũ Sâm đã nhìn thấy một cô gái.
"Tô tiểu thư và tôi lớn lên có chút giống nhau nha."
Cô gái cười nói chậm rãi.
"Vũ Sâm, anh chưa nói quan hệ của chúng ta với Tô tiểu thư sao?"
"Tôi chính là.... mối tình đầu của Vũ Sâm."
"Tôi có chút hiểu lầm với Vũ Sâm..."
Thiệu Vũ Sâm, Phương Thư Vân...
Chẳng lẽ mình thật sự chỉ là một thế thân thôi sao?
Thần sắc của Tô Vũ Nịnh sa sút...
Lạc Yên trở về phòng cho thuê của mình, ngồi trên giường nhìn không gian chật hẹp ngột ngạt này, nhịn không được mà thở dài.
Cô nghĩ, chờ đến lúc mình lấy được tiền lương, việc đầu tiên muốn làm chính là dọn nhà!
Tuy rằng cô không có để tâm đến chỗ ở, nhưng mà cái phòng cho thuê này nhìn qua thật sự rất đáng sợ.
Còn chưa kể đến mạng nhện, vách tường bị nứt, thỉnh thoảng nóc nhà sẽ rỉ nước...
Lạc Yên tỏ vẻ, con người làm sao có thể ở đây?!
Sáng sớm hôm sau, Lạc Yên đã nhận được điện thoại của phó đạo diễn Trần. Không gào thét giống như ngày hôm qua, thái độ của phó đạo diễn Trần với cô ngày hôm nay quả thật đã xoay mấy vòng. Cái giọng nói nịnh hót kia, cách điện thoại Lạc Yên vẫn có thể cảm nhận được.
Lạc Yên nghe phó đạo diễn Trần giải thích, mới biết được kỹ thuật diễn của mình đã giành được sự yêu thích của đạo diễn Chu Phàm. Đạo diễn Chu Phàm đã liên hệ với bên biên kịch《Trích Tiên》, đem phần diễn bị cắt bỏ của Ngọc Dao thêm lại, cho nên hôm nay để cô đi đến tổ kịch ký hợp đồng.
Lạc Yên chưa xem nguyên tác của 《Trích Tiên》, cũng không biết phần diễn của Ngọc Dao ở bên trong cái kịch kia chỉ là vai nữ số n, vậy mà bên trong nguyên tác lại có thể xem như nữ số 3. Chẳng qua nghe được Chu Phàm đạo diễn muốn ký hợp đồng với cô thêm một bộ phim nữa, cô đương nhiên rất cao hứng.
Không có biện pháp nha, cô nhất định phải cố gắng thật nổi danh, mới có thể tiếp cận mục tiêu nhiệm vụ của cô.
Nghĩ đến thân phận cách xa nghìn vạn dặm của mình cùng với Kỷ Quan Lan, tâm Lạc Yên dường như muốn rỉ máu. Đào Yêu không thể an bài cho cô một thân phận tốt được sao? Thân phận hiện tại của cô ở nơi này, phải chờ tới ngày tháng năm nào mới có thể nhìn thấy Kỷ Quan Lan đây?
Lạc Yên một bên phun tào trong lòng, một bên thay đổi một chiếc váy trông tốt hơn một chút. Đợi lát nữa đi ký kết, ăn mặc quá khó coi cũng không được.
Thời điểm Lạc Yên đến tổ kịch, phát hiện bên người Chu Phàm đạo diễn còn có một cô gái đi theo, nhìn bộ dáng cũng xem như là mười bảy mười tám tuổi.
Cô gái mặc một chiếc quần bò, chiều cao phát triển rất tốt, tràn đầy hơi thở thanh xuân.