[Mau Xuyên] Luận 1001 Cách Chết Của Nữ Phụ

Chương 22

Ở Dương gia, Tiếu Mạn Sinh không dám đeo còng sắt trên tay. Đúng hơn cô càng không dám đeo trước mặt người khác. Cứ thử nghĩ cô vừa tròng xích trên cổ, vừa đeo còng tay trên tay mà nói chuyện với người ngoài xem, ha ha, hình ảnh đẹp quá, cô không dám tưởng tượng.
Nhưng mà nam nhân kia trước khi rời đi còn nắn nắn sờ sờ chiếc còng trên tay cô, vui sướng tiết lộ bí mật:
- Ta nghe cha nói, người đã đeo lên chiếc vòng này nó sẽ ghi nhận gen của họ, nếu sau 2 giờ tháo ra mà không đeo lại, chiếc vòng sẽ tự phát nổ, diện tích nổ tung có bán kính bằng hai con phố đi bộ.
Phố đi bộ của tương lai lớn gấp ba lần đường phố thời hiện đại đó!
Vậy nên, Dương Viễn nâng mi nhìn lên cổ tay của Tiếu Mạn Sinh, lại nhìn mặt cô. Cảm ứng song sinh nhanh chóng giúp cô bắt được mạch não của hắn, ánh mắt hắn diễn tả ra thành lời sẽ là: "Giết người hay cướp của."
Thằng nhãi ranh dám nghĩ chị nó là tội phạm!? Còn không nghĩ xem có tội phạm nào có cái còng tay phong cách thế này không? Nhưng mà cô cũng không biết phải giải thích thế nào. Chẳng lẽ lại bảo là có một nam nhân đẹp trai dùng sắc dụ dỗ chị đeo nó. E rằng vừa nói xong Dương Viễn liền đem mắt cô móc ra sau đó vất vào bể axit để tẩy rửa đấy. Cô thông minh lựa chọn cách im lặng, Dương Viễn kiêu ngạo không thèm hỏi. Sau ngày hôm đó, lại có tin đồn truyền ra. Dương đại tiểu thư yếu ớt, nhu nhược lại còn là một M*. Còn không sợ gặp phải một tên S, cuối cùng đến cái thân thể gió thổi là ngã này liền đi luôn sao.
(*M trong SM đó :))
Tiếu Mạn Sinh hai tay còn đang đeo còng bạc hoa văn hồ điệp, cổ có một vòng kim loại đen bóng, nối với xích sắt, một đầu xích treo ở đầu giường nơi Dương Viễn nằm. Cô nghe thấy tin tức này, oán hận cắn răng.
Phàm nhân ngu xuẩn!
Dương đại tiểu thư hiện tại chính là một nhân vật đang nổi như cồn trong giới bà tám. Việc này chưa hết việc khác đã lên. Máu M của Tiếu Mạn Sinh chưa chìm, giấy thông báo nhập học đã gửi đến Dương gia. Trong phòng khách, Dương Viễn cầm giấy báo nhập học của mình trong tay, nghiêm túc ngồi nghe Dương gia chủ dặn dò. Tiếu Mạn Sinh ngại bẩn mắt hắn lại bẩn tai mình, trực tiếp trốn trong phòng mắt mở trừng trừng đối với bầu trời bên ngoài còn vui hơn.
Nói đến vui vẻ, vẽ ra đầy đủ tương lai tươi sáng của Dương Viễn xong rồi, Dương gia chủ giống như bây giờ mới nhớ đến Dương Thuần đứa con gái cả, qua loa hỏi:
- Có giấy gửi xếp hạng của Dương Thuần chưa?
Ông không hỏi giấy báo nhập học tại vì ông vốn nghĩ phế như Dương Thuần vĩnh viễn bị loại từ vòng gửi xe rồi. Ai ngờ Dương Viễn lại đưa ra một phong thư. Hắn dựng lông mày hơi tỏ vẻ khó chịu nói:
- Đây là giấy báo nhập học, giấy xếp hạng lúc vừa này con đã xé rồi, dù sao cũng chỉ là một cái thứ hạng vừa vặn may mắn được trúng tuyển ở cuối bảng mà thôi, không cần phải quan tâm.
Dương gia chủ càng tin tưởng ánh mắt của mình, Dương Thuần xác định là vĩnh viễn không ngoi lên tạo được nghiệp lớn, cho cô đi học tốn chút tiền để cô bớt rảnh rỗi cũng được, Dương gia không mấy quan tâm.
Ngày hôm sau sáng sớm Dương Viễn đã kéo Tiếu Mạn Sinh đi đến trường nhập học, còn chọn ở tại kí túc xá chứ không về nhà. Thời điểm hắn và cô đi là sáng sớm, lúc Dương gia biết tin là chiều trưa.
Đứa con gái đáng mến của bọn họ vượt qua cả con trai mà họ tự hào, đứng chễm chệ ở hạng hai tổng điểm. Phải biết rằng họ không hề dạy cô sử dụng cơ giáp, mà số điểm của bài thi đấu cơ giáp đều dựa vào số lượng người đánh bại được. Chẳng lẽ tân sinh năm nay kém đến mức này cơ chứ. Tiếu Mạn Sinh nghĩ chẳng lẽ thằng nhóc này ghen tị, xấu hổ nên đem tờ thông báo xếp hạng của cô xé luôn, ngay sau đó liền không còn mặt mũi nhìn cha mẹ mà dắt cô đến trường ở? Dường như vừa chạm được đến chân tướng rồi? Nhưng mà may mắn là vậy, nếu bây giờ cô còn ở nhà, e rằng sẽ bị Dương gia chủ, Dương phu nhân ép cho tức chết.
Lần này đến trường, Tiếu Mạn Sinh chỉ cần ngồi ngẩn người ngoài ghế chờ, toàn bộ đều có người giúp thực hiện xong toàn bộ thủ tục. Dương Viễn ở bên cạnh lật xem tin tức trên quang não, đến tin tức của Tiếu Mạn Sinh liền dừng lại, nhìn xuống bình luận khó nghe bên dưới, ngứa mắt, cấm nói, báo cáo mấy cái bình luận này. Tiếu Mạn Sinh lảo đảo đứng dậy, không cần người khác giúp đỡ liền bỏ ra ngoài hít thở không khí. Đùa chắc, kiến trúc tương lai đều lấy một màu trắng tinh để làm, vừa nhìn là thấy bức bối đến nghẹt thở rồi, ngồi thêm tí nữa cô cũng muốn hộc thêm mấy ngụm máu.
Trường Kim Lạc không hổ là trường đứng đầu tại tinh tế, kiến trúc đều xa hoa đến không tưởng. Tiếu Mạn Sinh lựa một cánh cửa sổ tầng ba, nhảy lên trên ngồi hóng gió. Đến bây giờ cô mới có thời gian rảnh rỗi sắp xếp lại cốt truyện mà mình đã đọc từ lâu. Đây là bộ truyện mà cô có ấn tượng sâu sắc. Không phải vì tình tiết ấn tượng, tính cách nhân vật khiến người yêu thích, mà là tác giả viết truyện đó như thể có thù hằn với cả thế giới, mang tâm lí phản xã hội để gõ bàn phím. Nam chính của truyện từ khi sinh ra đã được người người hâm mộ, nâng trên tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Liên Túy cực kì thích chơi trò giả ngầu, dù sao thì hắn cũng có đủ điều kiện để lên mặt với người khác. Hắn nói một câu, người khác chỉ biết răm rắp làm theo. Mở đầu truyện chính là cảnh nam chính đang ở trong ngục tối. Đương nhiên không ai có gan lớn đến độ nhốt nam chính trong ngục. Người bị treo trên giá gỗ, là cha của nữ chính. Một chậu máu chó đều hắt đỏ cả cuốn truyện rồi. Cuối cùng, nam chính lột da cha của nữ chính, khiến cuộc sống của nữ chính hồi nhỏ khổ không thể tả. Nữ chính tân tân khổ khổ, dùi mài kinh sử để vào trường với Liên Túy chờ thời cơ để trả mối thù giết cha, giữa hai người bắt đầu diễn một màn ngược luyến tình thâm của tra nam và tâm cơ nữ. Đương nhiên cái chết sau này của nam chính cũng có nữ chính ở đằng sau thúc đẩy, đến khi nam chính chết, Hà Kỳ Mỹ mới đau đớn phát hiện ra bản thân yêu đến chết đi sống lại người nam nhân này, lại đổ hết tội lỗi cho trùng tộc. Một mình nữ chính nắm trong tay đội quân mà nam chính để lại, dùng máu của trùng tộc để rửa sạch tội lỗi của bản thân. Nữ chính vào trường cùng thời điểm với cô, vậy xem ra nam chính cũng bắt đầu học từ năm nay. Nhưng mà Liên Túy là được trực tiếp nhận vào, không cần thông qua thi cử. Tiếu Mạn Sinh rũ mi, chỉ cần hai người đó không làm phiền đến cô, cô tuyệt đối sẽ không phá hoại kịch tình của hai người.

Bình Luận (0)
Comment