Editor: Bạch Diệp ThảoRoro chăm chỉ lại online (づ ̄ ³ ̄)づ
Review: Mị thấy thế giới này siêu hay nạ (≧▽≦)
****
Bắc Vũ Đường vừa mở mắt, xung quanh là một mảnh trắng xoá, không có gì cả.
Đây là đâu?
"Hệ thống, bây giờ có an toàn không?"
[Có.]
"Tiếp thu tin tức."
[Đang truyền tin tức.]
Bắc Vũ Đường ngồi khoanh chân, lần này tiếp thu tin tức còn thoải mái hơn nàng tưởng tượng. Lúc trước tiếp thu tin tức sẽ bị đau đầu, nhưng lúc này lại hoàn toàn chẳng có cảm giác gì cả.
Mười lăm phút sau, nàng đã tiếp thu xong toàn bộ tin tức.
Bắc Vũ Đường nhăn chặt mày, nhất thời không thể tiêu hoá tất cả những gì nàng vừa thấy.
Vị diện thế giới hiện tại là một nơi có cả nhân, tu, ma, yêu, thú. Nơi này là một đại lục có diện tích rộng lớn vô biên, có biển lớn không nhìn thấy điểm cuối.
Diện tích nơi này có lẽ phải bằng tổng các vị diện nàng từng trải qua, không, thậm chí còn phải lớn gấp đôi!
Không có ai biết nó rộng đến mức nào, cũng không có ai có thể du lịch được toàn thế giới, dù là đại năng tu sĩ đứng đầu cũng không thể.
Tu sĩ chính là do nhân tu luyện mà thành.
Mục đích của họ là tu luyện thành tiên.
Nhân tộc có hàng tỉ người, chỉ có một bộ phận nhỏ có tư cách tu luyện. Ở Tu chân giới, tiêu chuẩn đó là người này có linh căn hay không.
Dù có linh căn thì cũng chia làm ba bảy loại.
Loại thứ nhất, Ngũ Linh căn, hay còn gọi là Phế linh căn. Người có loại linh căn này, dù có nỗ lực tu luyện cũng chỉ có thể luyện đến Luyện Khí kỳ, người tu luyện được đến Trúc Cơ cơ hồ là lông phượng sừng lân. Loại người này thường bị các môn phái thu làm đệ tử tạp dịch, là người có cấp bậc thấp nhất giới Tu Chân.
Loại thứ hai, Tứ linh căn, chỉ đứng sau Ngũ linh căn, cũng là một phế linh căn, nhưng mà tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn Ngũ linh căn một chút, tỷ lệ Trúc Cơ cũng cao hơn Ngũ linh căn.
Loại thứ ba, Tam linh căn, cũng tốt hơn chút ít so với Tứ linh căn, có cơ hội rất lớn lên được Trúc Cơ, nhưng muốn lên cao hơn lại rất khó.
Loại thứ tư, Song linh căn, tư chất trung đẳng, chỉ cần tu luyện nhiều hơn, nếu có khí vận và cơ duyên thì có cơ hội trở thành Nguyên Anh đại năng. Ở giới Tu Chân, có rất nhiều Nguyên Anh đại năng là Song linh căn.
Loại thứ năm, Đơn linh căn, tư chất thượng đẳng, tốc độ tu luyện nhanh, thành tựu cao, cũng dễ bị người ta đố kỵ mà trở thành đối tượng bị ám sát.
Loại thứ sáu, Dị linh căn, tư chất thượng thượng đẳng, loại linh căn này là vạn trung vô nhất. Mỗi Dị linh căn đều là đối tượng bảo vệ trọng điểm của môn phái, mấy vạn năm qua, người có thể phi thăng thành tiên, hơn một nửa là Dị linh căn.
Tóm lại, số lượng linh căn càng ít càng tốt.
Lần này, Bắc Vũ Đường tiến vào một đệ tử của Ẩn Tiên Tông.
Phụ thân của nàng là Hoá Thần đại năng, là trưởng lão của Đương kim thiên hạ đệ nhất tông - Ẩn Tiên Tông. Mẫu thân là Nguyên Anh tu sĩ, là phong chủ một phong. Ca ca là thủ tịch đại đệ tử của Luyện Khí Phong, nghe nói tư chất có thể nói là kỳ tài đương thời, là đối tượng bồi dưỡng của tông môn.
Bản thân nguyên chủ cũng có một linh căn hệ hoả biến dị, có duyên với luyện đan, là nhân tài hiếm có, có thiên phú khống chế lửa và phân biệt linh dược, được cuồng nhân luyện đan – cũng chính là vị Cửu phẩm luyện đan sư duy nhất trong thiên hạ thu làm đệ tử.
Chỗ dựa cường đại như thế, thực lực cường đại như thế, bối cảnh nghịch thiên như thế, hoàn toàn chính là con cưng của trời. Nhưng mà, châm chọc làm sao, nguyên chủ lại bị một nữ nhân nhỏ bé không đáng đặt vào mắt, không có bối cảnh, không có bản lĩnh chơi vòng quanh, cuối cùng còn rơi vào kết cục thần hồn câu diệt.
Nói ra cũng chỉ vì nguyên chủ quá đơn thuần và ngu ngốc, còn đối phương tâm cơ quá thâm trầm.
Năm nguyên chủ năm tuổi, ở sau núi, nàng ấy gặp được một nữ hài gầy yếu bị một đám đệ tử ngoài cửa bắt nạt. Nàng ấy ra tay cứu giúp, mọi người thấy nàng ấy mặc đồng phục của nội môn đệ tử, tất nhiên là không dám động thủ.
Người được nguyên chủ cứu không phải ai khác, chính là Tất Tư Vũ.
Tất Tư Vũ vốn là một phế vật Tứ linh căn, ả là một đệ tử chi thứ trong một gia tộc tu chân tam lưu, trong gia tộc không được sủng ái, sau khi vào tông môn, vì linh căn, cũng chỉ có thể làm một đệ tử tạp dịch.
Giới Tu Chân nói chuyện bằng thực lực, không có thực lực, chỉ có thể bị bắt nạt.
Tất Tư Vũ không có chỗ dựa, tất nhiên sẽ trở thành người bị bắt nạt.
Sau khi nguyên chủ cứu về, nàng ấy dẫn Tất Tư Vũ đến nơi mình sống, chữa thương cho ả. Tất Tư Vũ thấy động phủ đầy bảo vật của nguyên chủ thì vô cùng hâm mộ, nhưng sâu dưới sự hâm mộ đó là sự đố kỵ vô hạn.
Ả đố kỵ Bắc Vũ Đường có một phụ thân là trưởng lão Hoá Thần kỳ, có một mẫu thân là Nguyên Anh kỳ, còn có một ca ca thiên tài yêu thương nàng ấy. Tất cả những gì nguyên chủ có được đều khiến ả đố kỵ.
Tất Tư Vũ giấu tất cả sự đố kỵ đó vô cùng tốt, không để Bắc Vũ Đường phát hiện ra chút nào.
Nguyên chủ chữa thương cho ả, không định thu ả làm thị nữ, nhưng mà ả cầu xin, nguyên chủ thiện tâm giữ ả lại bên người. Ả lợi dụng tài nguyên bên người nguyên chủ bắt đầu tu luyện.
Trong một lần rèn luyện, ả trộm đi linh dược tẩy tuỷ của nguyên chủ, biến Tứ linh căn của mình thành Đơn linh căn biến dị. Mỗi một lần nguyên chủ có thứ tốt, ả đều có thể đi trước một bước, chiếm làm của riêng.
Thực lực ả ngày càng mạnh, đồng thời, cũng trong tối dùng danh nghĩa nguyên chủ chèn ép nhiều đệ tử trong tông, rất nhiều đệ tử thấy bối cảnh cường đại của nguyên chủ thì đều không dám hé răng, nhưng đáy lòng đều đã ghi hận nguyên chủ.
Dần dần, danh khí nguyên chủ càng ngày càng kém, không chỉ là đồng môn, mà còn có tiếng ở giới Tu Chân, chỉ là nguyên chủ say mê tu luyện, hơn nữa tính cách thanh lãnh, khinh thường cãi nhau với người khác.
Trong đại điển song tu của nguyên chủ Bắc Vũ Đường và vị hôn phu của mình, vị hôn phu Bách Lý Tầm Phong của nàng làm trò trước mặt mọi người hối hôn. Trước mặt khách khứa, gã bỏ nàng ấy mà đi, ôm lấy bằng hữu tốt nhất của nàng ấy – Tất Tư Vũ.
Muội muội của mình bị nhục nhã trước mặt nhiều người như thế, Bắc Ngọc Hàn sao có thể để họ tuỳ ý làm nhục muội muội mình.
Bắc Ngọc Hàn trước mặt mọi người ra tay giáo huấn Bách Lý Tầm Phong, Bách Lý Tầm Phong bị đả thương, Tất Tư Vũ tiến vào chiến đấu. Hai đấu một, Bắc Vũ Đường sao có thể nhìn ca ca bị hại, cũng tham gia chiến đấu.
Mà trận chiến này, mọi người vốn chắc là huynh muội Bắc gia thắng, nhưng mà, Tất Tư Vũ lại bộc phát ra sức chiến đấu cường đại, dùng ra tuyệt sát của Ẩn Tiên Tông – Lôi Thần Quyết.
Lôi Thần Quyết vừa xuất hiện, kinh diễm tứ phương.
Từ xưa đến nay, Lôi Thần Quyết rất khó tu luyện, chỉ có tu sĩ thuộc tính lôi trời sinh mới có thể tu luyện.
Phàm là người có thể tu luyện Lôi Thần Quyết đều sẽ được đưa vào Thiên Tử Phong, nơi đó có Đệ nhất tu sĩ giới Tu Chân – Thương Quyết cư trú, là vị tu sĩ Đại Thừa duy nhất giới Tu Chân, chỉ cần vượt một bước nữa là có thể phi thăng thành tiên.
Thương Quyết là người duy nhất có thể sử dụng Lôi Thần Quyết ở Ẩn Tiên Tôgn trong hàng nghìn năm qua. Giờ có một người học được Lôi Thần Quyết, hơn nữa còn là không ai chỉ điểm, tự học thành.
Bắc phụ vừa thấy Lôi Thần Quyết, sắc mặt đại biến, ra tay diệt đi.
Nếu không phải Bắc phụ ra tay kịp thời, huynh muội Bắc Vũ Đường không chết cũng tàn. Bắc phụ nhìn nữ nhân trước mặt, ả vẫn luôn đi theo bên người nữ nhi, không người lại cất giấu tâm tư độc ác bực này.
Ả vẫn luôn miệng nói xin lỗi, lại muốn dùng Lôi Thần Quyết giết hai ngươi Bắc Vũ Đường.
Quả nhiên là nuôi ra một con sói mắt trắng.
Bắc phụ nổi lên sát tâm, muốn tiêu diệt ả, lại bị Đại trưởng lão ngăn cản.
Có Đại trưởng lão và những trưởng lão khác che chở, Bắc phụ không thể giết tai hoạ Tất Tư Vũ kia. Cùng lúc đó, Thương Quyết vẫn luôn bế quan ở Thiên Tử Phong xuất hiện, đương trường thu Tất Tư Vũ làm đệ tử.
Địa vị của Tất Tư Vũ nước lên thì thuyền lên.
Tất Tư Vũ học trộm Lôi Thần Quyết, lại hạ sát thủ với đồng môn, vốn nên bị trọng phạt, lại vị ả là đệ tử của Thương Quyết, ả chị phải chịu 30 tiên hình, diện bích tư quá 10 năm.
Đối với xử phạt đó, Bắc phụ tất nhiên là không vừa lòng, chỉ là địa vị của ả đã khác xưa, có Thái Thượng Trưởng lão chống lưng, Bắc phụ chỉ có thể nhận.
Qua việc này, thanh danh của huynh muội Bắc Vũ Đường ngày càng kém, mà hai người Bách Lý Tầm Phong và Tất Tư Vũ vốn nên bị người chỉ trích phỉ nhổ lại được mọi người chúc phúc.
Hôn sự của Bách Lý Tầm Phong và Bắc Vũ Đường vốn là Bách Lý Tầm Phong tự nguyện, nhưng cuối cùng gã di tình biệt luyến, nhưng mọi người lại cảm thấy là Bắc Vũ Đường hoành đao đoạt ái.
Người ngoài đều truyền Bắc Vũ Đường coi trọng Bách Lý Tầm Phong, Bách gia cưỡng bách Bách Lý Tầm Phong đồng ý hôn sự này. Bức bách đến mức, cuối cùng Bách Lý Tầm Phong từ bỏ tính mạng cũng muốn phản kháng, ở bên cạnh nữ nhân mình yêu.
Tình cảm của Bách Lý Tầm Phong và Tất Tư Vũ làm người ta nói chuyện say sưa, mà Bắc Vũ Đường kiêu ngạo ương ngạnh, độc ác muốn làm gì thì làm, thế nhân chỉ trích nàng ấy trơ trẽn.
Người Ẩn Tiên Tông đều biết chuyện là như thế nào, nhưng mà vì những năm gần đây, Bắc Vũ Đường không được yêu thích, không ai làm sáng tỏ cho nàng ấy. Dần dà, cách nói này càng được lưu truyền rộng rãi, hơn nữa Bắc Vũ Đường trước giờ đều "kiêu ngạo ương ngạnh, không coi ai ra gì", nên thế nhân đều tin là thật.
Lúc Bắc Ngọc Hàn ra ngoài, nghe được lời đồn này thì ra tay giáo huấn những kẻ dám bôi nhọ muội muội mình, hành động này không những không làm sáng tỏ sự thật, không lấy lại được thanh danh của Bắc Vũ Đường về, mà thanh danh của Bắc Ngọc Hàn cũng bị liên luỵ.
Lời đồn người Bắc gia Ẩn Tiên Tông kiêu ngạo ương ngạnh giống như mọc cánh truyền khắp giới Tu Chân.
Giết một hai người thì có tác dụng gì, thế gian có vô số người, không thể bịt miệng tất cả.
Trái với thanh danh hỗn độn của Bắc gia lúc này, Tất Tư Vũ lại hỗn đến hô mưa gọi gió. Có sư phụ là người mạnh nhất giới Tu Chân, ít ai trong giới Tu Chân dám bất kính với ả, hơn nữa ả là biến dị Lôi linh căn, trong giới Tu Chân, một đường xuôi gió xuôi nước.
Người trước kia không có tiếng tăm gì, nháy mắt trở thành danh nhân giới Tu Chân.
Bắc Vũ Đường biết vì mình mà liên luỵ đến phụ mẫu và ca ca, nàng ấy muốn nói họ không cần để ý ánh mắt người ngoài, không cần để ý cái nhìn thế tục, chỉ cần họ trở thành cường giả, phi thăng thành tiên mới là chính đạo.
Ba người Bắc gia bị tâm cầu đạo kiên định của nàng ấy ảnh hưởng, cũng không để ý ngoại giới nữa, đóng cửa tu luyện.
Nhưng mà, người không đi tìm phiền toái, phiền toái lại tự tìm tới cửa.
Trong đại điển so đấu giữa các môn phái giới Tu Chân, Bắc Vũ Đường vốn không muốn tham gia, nhưng Tất Tư Vũ kiến nghị, để Bắc Vũ Đường đại diện Ẩn Tiên Tông xuất chiến. Lần xuất chiến này, Bắc Vũ Đường đã bước lên con đường không thể quay đầu.
Lúc nàng ấy so đấu Nam Mô Tông, trong trận chiến cuối cùng, linh khí trong cơ thể đột nhiên bị rút cạn, thuộc tính Hoả linh căn nguỵ trang trước giờ đột nhiên biến mất, lộ ra thuộc tính linh căn thật sự của nàng ấy.
Lúc Bắc Vũ Đường sinh ra, Bắc phụ trắc linh căn của nàng ấy là Thuỷ linh căn biến dị, thân thể thuần âm trong truyền thuyết, là lô đỉnh trời sinh.
Nếu người khác song tu với nàng ấy, tốc độ hấp thu linh khí trong thiên địa sẽ nhanh gấp mấy lần ngày thường, tốc độ tu hành cực nhanh, càng quan trọng hơn là, có thể hấp thụ linh lực của đối phương thành của mình, có thể nói là tốt hơn tất cả thiên tài địa bảo trong thiên hạ.
Thân thể thuần âm đối với tu sĩ mà nói là sự dụ hoặc cực lớn.
Trước mặt bao người, trước toàn bộ môn phái tu chân, bí mật Bắc Vũ Đường thân thể thuần âm bị bại lộ.
Ánh mắt mọi người nhìn nàng ấy đều mang theo dục vọng rõ ràng.
Đây là bí mật lớn nhất của Bắc Vũ Đường, là bí mật lớn nhất của Bắc gia và sư phụ nàng ấy. Sư phụ nàng ấy là Cửu phẩm luyện đan sư, chỉ là nguỵ trang, nguỵ trang để bảo vệ nàng ấy.
Ai cũng không ngờ một ngày nó sẽ lộ ra ngoài ánh sáng.
Từ đó về sau, rất nhiều người tới cửa cầu thú Bắc Vũ Đường, toàn bộ đều bị Bắc gia từ chối. Mục đích của những người này là gì, người Bắc gia đều hiểu rõ. Sao họ có thể để con gái mình bị người ta biến thành lô đỉnh được.
Bắc Vũ Đường lấy lý do bế quan từ chối, trốn trong Ẩn Tiên Tông không ra, nhưng nàng ấy không ra, lại sẽ có người tiến vào.
Sự dụ hoặc của thân thể thuần âm không chỉ giới hạn trong giới tu tiên, giới tu ma cũng bị dụ hoặc vì nó. Một Ma Quân cướp Bắc Vũ Đường đi.
Người tu ma tàn nhẫn độc ác, không kiêng kị gì.
Bắc Vũ Đường rơi vào trong tay Quỷ Kiến Sầu, bị hắn cầm tù, dùng như lô đỉnh.
Mấy Ma Quân khác biết việc này, sôi nổi tới cửa đòi theo, mấy người quyết định cùng hưởng Bắc Vũ Đường. Bắc Vũ Đường sống không bằng chết, đám người đó thông qua cá nước thân mật, hấp thu linh khí trên người nàng ấy, tu vi của nàng ấy từ Kim Đan, rơi xuống thành Trúc Cơ.
Trong số năm ma đầu có một kẻ có sở thích quái dị, mỗi lần Bắc Vũ Đường ở bên gã, đều bị tra tấn đến không còn hình người.
Đến khi nàng ấy sắp bị bọn chúng hấp thụ thành thây khô, chúng không dùng được nữa, thì lại biến nàng ấy thành phần thưởng để khích lệ thuộc hạ, chỉ cần lập công, là sẽ được thải bổ nàng ấy một tháng.
Bắc Vũ Đường sống sờ sờ bị thải bổ đến chết, lúc chết, cả người khô đét, ngay cả linh hồn cũng bị luyện hoá thành quỷ.
Thật ra, việc khiến Bắc Vũ Đường thống khổ nhất không phải là nàng ấy chịu nhiều vũ nhục và tra tấn, mà là trơ mắt nhìn phụ mẫu và ca ca yêu thương nàng ấy nhất vì cứu nàng ấy mà chết oan uổng.
Nhìn họ thần hồn câu diệt trước mặt, đó mới là nỗi đau lớn nhất của nàng ấy.
Bắc Vũ Đường hận chết năm đó mình thiện tâm, thu lưu Tất Tư Vũ lòng muông dạ thú.
Nàng ấy hận mình mắt mù, nhiều năm không thấu hư tình giả ý của ả.
Nàng ấy càng hận mình vô năng, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân nhân vì mình mà chết.
- -----
Bắc Vũ Đường tiếp thu xong toàn bộ ký ức, thấp giọng hỏi: "Có phải Tất Tư Vũ trọng sinh không?"
Tuy trí nhớ nàng tiếp thu không có chuẩn xác chỉ ra, nhưng mà thông qua việc ả không ngừng giành trước chiếm lấy tài nguyên vốn thuộc về Bắc Vũ Đường, 90% ả là trọng sinh mà đến.
[Đúng vậy. Chính xác hơn là bị đoạt xá. Ả ta không phải Tất Tư Vũ ban đầu.]
Theo hiểu biết của người kia đối với cơ duyên của Bắc Vũ Đường, chắc chắn là người bên cạnh Bắc Vũ Đường. Người này biết toàn bộ cơ duyên của nàng ấy, càng biết bí mật trên người Bắc Vũ Đường, quả thật giống như nắm rõ cuộc đời Bắc Vũ Đường trong lòng bàn tay.
Không đúng, cứ cảm thấy không đúng ở đâu.
Người quen thuộc đến mấy cũng không có khả năng nắm rõ hành tung của Bắc Vũ Đường trong lòng bàn tay.
Rõ ràng có gì đó mà nàng chưa nghĩ tới.
Rốt cuộc sẽ là cái gì đây?!
Minh nhìn thấy phân tích của nàng, nở nụ cười.
Quả nhiên là một người bình tĩnh lại giỏi về tự hỏi, nhanh như vậy đã phát hiện điểm không thích hợp.
Minh không nhắc nhở.
Bắc Vũ Đường cẩn thận hồi tưởng, nếu không rõ người nào đoạt xá Tất Tư Vũ thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ được.
Trong làn sương mù trắng trải rộng mênh mông, một thân ảnh như bàn thạch ngồi đó không nhúc nhích.
Thời gian dần trôi đi, Bắc Vũ Đường đã bài trừ hết người bên cạnh nguyên chủ. Người hiểu rõ toàn bộ về Bắc Vũ Đường, trừ bản thân Bắc Vũ Đường, thì chính là trời.
Ý tưởng này vừa xuất hiện, Bắc Vũ Đường đột nhiên loé lên một tia sáng rồi biến mất.
Dường như cô đã tìm được chân tướng, chỉ kém một chút nữa thôi.
Rốt cuộc là gì?!
Sẽ là gì đây!
Đột nhiên, đôi mắt Bắc Vũ Đường sáng ngời, nhớ lại lúc ở thế giới vị diện thứ nhất, Phong đã từng nói với nàng, bảo nàng đọc nhiều tiểu thuyết. Là một người đọc, có thể biết chuyện của mỗi người trong sách, đặc biệt là tất cả chuyện xảy ra của nam nữ chính.
Chẳng lẽ là......
Thế giới hiện giờ nàng tiến vào, là một thế giới cấu thành từ tiểu thuyết?!