Editor: Bạch Diệp Thảo
Fans của Trương Cảnh Tuyên muốn dùng chuyện của Bắc Vũ Đường tẩy trắng cho thần tượng của mình, khăng khăng thần tượng của mình là thẳng nam, không bị gay!
Công ty quản lý của Trương Cảnh Tuyên cũng dùng chiêu này xã giao, còn mua lượng lớn thủy quân dẫn đường dư luận, muốn dân chúng nghĩ đây lại là một chuyện hiểu nhầm khác.
Nhưng dù họ mua thủy quân thế nào, vẫn không thể khống chế phương hướng dư luận phát triển.
Trên mạng có không ít người hiểu chuyện, vì biết rõ, học Bắc Vũ Đường lúc trước, bắt đầu tìm chứng cứ trong video.
Thật sự tìm được dấu vết.
Có người nhận ra khách sạn nơi họ làm tình, càng có võng hữu thần thông quảng đại còn lấy được video của khách sạn, tận mắt nhìn thấy Trương Cảnh Tuyên và người đàn ông trung niên kia ra vào có đôi.
Quần áo Trương Cảnh Tuyên mặc cũng bị võng hữu đào ra, đều là những bộ hắn từng mặc, ngay cả video mua quần áo cũng có luôn.
Chứng cứ kỹ càng tỷ mỉ như vậy, muốn nói người trong video không phải Trương Cảnh Tuyên cũng không nói được.
Hình tượng của Trương Cảnh Tuyên xuống dốc không phanh.
Úc Khả Tâm lại là bạn gái trên danh nghĩa của hắn, ngược lại được nhiều người đồng tình, khiến ả có thêm không ít fans.
Lúc này, chung cư của Trương Cảnh Tuyên, người đại diện đang xanh mét mặt.
"Chuyện này rốt cuộc là sao?" Người đại diện hoàn toàn không biết hắn còn có một thời gian như thế.
Sắc mặt Trương Cảnh Tuyên trắng nhợt, không chút máu, cả người không có sinh khí. Từ sau khi video lộ ra ánh sáng, hắn vẫn luôn ngồi đó không nhúc nhích.
Người đại diện thấy hắn như thế, đã sớm suy đoán được video kia là thật. Anh ta không phải mang theo Trương Cảnh Tuyên từ đầu.
Sau khi Trương Cảnh Tuyên trở thành ảnh đế mới chuyển đến tay anh ta. Không ngờ trước lúc đó hắn còn làm cả chuyện này, còn bị người bắt được.
"Cậu còn cái gì tôi không biết?" Người đại diện trầm mặt hỏi.
Giờ công ty đã bắt đầu tìm thế thân cho hắn, tìm tất cả chứng cứ có thể tẩy trắng cho hắn.
Trương Cảnh Tuyên nghe người đại diện hỏi, khẽ run lên.
Hắn lập tức nghĩ đến chuyện mình với mấy bà phú bà già kia.
Chuyện này tuyệt đối không thể để người khác biết.
Với tính cách của mấy phú bà kia, tuyệt đối sẽ không quay loại video này.
"Hết rồi." Trương Cảnh Tuyên thấp giọng nói.
Người đại diện âm trầm nhìn hắn, "Tốt nhất cậu đừng gạt chúng tôi. Nếu lại có chuyện gì lộ ra ánh sáng, chúng tôi sẽ không thể giúp cậu."
"Mấy ngày nay cậu cứ ở trong nhà đi, đừng đi đâu cả. Chuyện này công ty sẽ cho người giải quyết." Người đại diện nói xong, vội vàng rời đi.
Nếu không phải Trương Cảnh Tuyên là ảnh đế trẻ tuổi nhất, lại là minh tinh đang hot nhất của công ty hiện tại, chỉ sợ đã sớm bị công ty tuyết tàng xử lý.
Giờ toàn bộ công ty đều bận rộn vì chuyện của hắn. Khi họ thuê lượng lớn thủy quân, vừa mới có chút xoay chuyển, làn sóng thứ hai đã tràn đến.
Vai chính trong video vẫn là Trương Cảnh Tuyên, chỉ là lần này không phải đàn ông mà là đàn bà, hơn nữa không phải một, mà tận ba!
Video Trương ảnh đế và phụ nữ trung niên vừa xấu vừa béo chơi 4P bị lộ ra ánh sáng.
Bốn người phụ nữ trong video rất nhanh bị võng hữu thần thông quảng đại tìm ra, vậy mà lại là phụ nữ loại kém nhất của khu đèn đỏ.
Kết quả này khiến một đám quần chúng ăn dưa đều kinh ngạc.
[Mẹ ơi! Trương ảnh đế này khẩu vị nặng thật sự! Không chỉ thích bị áp, mà còn thích chơi 4P với loại phụ nữ vừa xấu vừa già này!]
[Không thể đánh giá một người qua vẻ bề ngoài, nước biển không thể đong đo bằng đấu. Không ngờ Trương ảnh đế nhìn như yếu gà mà có thể một đêm ngự ba nữ, đại chiến cả đêm.]
[Bội phục cách dùng từ của lầu trên!]
[Má ơi, tam quan của lão tử nát cả rồi. Loại phụ nữ này cũng ăn được, khẩu vị của Trương cặn bã nặng đến mức nào chứ!]
[F*ck! Vậy mà còn chơi trói, sáp nến, roi da, cường J nữa, thật là không phục ai, chỉ phục Trương cặn bã.]
[Lầu trên hiểu nhiều như thế, xem ra là tài xế có thâm niên.]
[Haha, đây mà gọi là nam thần quốc dân à, tôi thấy phải là nam ưu quốc dân mới đúng!]
[Lầu trên tổng kết không tồi, Trương cặn bã không những là nam ưu quốc dân, còn là nam ưu cấp bậc ảnh đế.]
[Nam ưu quốc dân đi quay AV đi, chắc chắn hot hơn giờ nhiều!]
[Ô ô, tôi nghĩ hắn là nam thần tự thân tự ái, không ngờ lại là loại người này! Tôi nhìn lầm người, từ fan chuyển anti, không bao giờ thích nữa! Thật quá ghê tởm!]
[Tôi vốn đang rất thích hắn, không ngờ hắn lại là loại người như vậy. Ghê tởm chết tôi rồi, suýt nữa làm tôi nôn hết bữa khuya ra.]
[Nam ưu quốc dân Trương Cảnh Tuyên, mau tắm rửa sạch cái mông chờ **** đi!]
..........
Người đại diện trong chung cư mặt đen như bánh áp chảo, "Nhìn xem chuyện tốt của cậu đi. Lúc muốn chơi gái, phiền lau khô mông!"
Trương Cảnh Tuyên nhìn tin tức trên mạng, trong lòng chấn kinh, "Không thể nào, không thể như vậy. Bọn họ không phải phú bà sao? Sao lại là gái ngành?"
Người đại diện vẻ mặt chán ghét nhìn hắn.
Video được đưa lên mạng, vừa nhìn đã biết là có chuẩn bị mà đến. Từng bước dẫn đường, mỗi bước đều đã được lên kế hoạch kỹ càng tỉ mỉ.
"Rốt cuộc cậu đã đắc tội với ai?" Người đại diện hỏi.
Trương Cảnh Tuyên vừa định nói không đắc tội với ai, nhưng lời đến bên miệng lại lập tức nuốt vào. Hắn nghĩ đến một người – Bắc Vũ Đường!
Người đại diện thấy hắn như thế, biết hắn nghĩ đến gì, "Là ai? Giờ đừng có giấu. Nếu có thể nói, chúng ta có thể nói chuyện với đối phương."
Trương Cảnh Tuyên hiện giờ thật sự hoang mang lo sợ, thấy người đại diện nói như thế, nửa ngày sau mới nói, "Có thể là Bắc Vũ Đường."
Trương Cảnh Tuyên cũng không quá chắc chắn.
Người đại diện nhăn mày, "Vì sao cô ấy phải đối phó với cậu?"
Người đại diện vừa hỏi xong, đột nhiên nhớ thời gian trước Bắc Vũ Đường bị hãm hại, đột nhiên nghĩ đến.
"Chuyện Bắc Vũ Đường là cậu làm?" Người đại diện hỏi theo bản năng.
Ánh mắt Trương Cảnh Tuyên lập lòe.
Người đại diện thấy thế, tâm chìm xuống đáy cốc. Anh ta vội lấy di động ra, đi đến ban công, báo chuyện này cho công ty.
Một lát sau, người đại diện vào phòng, mặt lạnh nói với hắn, "Công ty sẽ không giúp cậu, cậu tự giải quyết cho tốt."
Nói xong, người đại diện rời đi không quay đầu lại.
"Các người không thể đối xử với tôi như thế, tôi chính là trụ cột của công ty, tôi......" Trương Cảnh Tuyên nhìn cánh cửa đóng lại, ngã ngồi trên đất.
Đột nhiên nghĩ tới Bắc Vũ Đường, hắn vội bò dậy, tìm di động, khởi động máy rồi gọi cho Bắc Vũ Đường.
Một lúc lâu sau, điện thoại có người nhận.
Vừa nhấc máy, Trương Cảnh Tuyên vội nói: "Vũ Đường, cứu anh đi. Giờ chỉ có em mới có thể cứu anh. Em đi nói với Bạch Quân Ngọc, với năng lực của anh ta, nhất định có thể."
"Nể mặt chúng ta từng yêu nhau, giúp anh một lần có được không? Chỉ một lần thôi, anh xin em!"
Trương Cảnh Tuyên chờ cô đáp lại, một giọng nói lạnh băng vang lên, "Cô ấy trước giờ chưa từng yêu mày, đừng có tự mình đa tình."
Trương Cảnh Tuyên kéo di động ra, nhìn dãy số, xác định mình không gọi sai, như vậy người đang nói chuyện với hắn lúc này chính là Bạch Quân Ngọc.
Trương Cảnh Tuyên sợ đến mức suýt làm rơi di động.
"Tôi... tôi......." Đầu óc Trương Cảnh Tuyên trống rỗng, lắp bắp hai từ, cuối cùng ngắt điện thoại.
Bắc Vũ Đường từ phòng tắm ra, vừa lau tóc vừa đi về phía Bạch Quân Ngọc.
"Ai vậy anh?"
"Nhân viên đẩy mạnh tiêu thụ."
Bạch Quân Ngọc buông di động, đi đến trước mặt cô, lấy khăn lông trong tay cô, ấn cô ngồi xuống ghế, cầm khăn bắt đầu lau tóc cho cô.
Trương Cảnh Tuyên ổn định tâm thần, lại gọi lại, nhưng phát hiện không gọi được, đối phương đã kéo hắn vào sổ đen.
Bắc Vũ Đường không được, hắn nghĩ tới Úc Khả Tâm.
Úc Khả Tâm nhìn tên hiển thị trên màn hình, khẽ cau mày, cuối cùng vẫn nhận điện thoại.
"Giờ em đang ở đâu?" Trương Cảnh Tuyên hỏi.
Úc Khả Tâm nghe được hắn chất vấn, chau mày lại, "Em đang đóng phim ở bên ngoài, có chuyện gì chờ em về rồi nói."
Trương Cảnh Tuyên nghe ra ả không kiên nhẫn, có dự cảm không tốt, nhưng hắn không muốn nghĩ nhiều, ra vẻ không biết, chỉ là giọng điệu đã ôn nhu hơn nhiều, "Khả Tâm, anh......"
Hắn vừa muốn mở miệng, Úc Khả Tâm đã lạnh lùng nói: "Trương Cảnh Tuyên, tôi cso một việc muốn nói với anh. Chúng ta chia tay đi."
"Em nói cái gì?!" Trương Cảnh Tuyên đột nhiên cao giọng, "Úc Khả Tâm, em muốn chia tay với anh?"
"Đúng. Tôi không chịu được nửa kia của mình có đam mê kia, còn khẩu vị nặng đến vậy." Úc Khả Tâm lạnh mặt, vô tình nói.
"Anh bị hãm hại!" Trương Cảnh Tuyên vội giải thích.
Úc Khả Tâm cười lạnh, "Hãm hại? Trương Cảnh Tuyên, chính anh tự đi xem những video kia đi. Anh ở trong video rất là hưởng thụ đó."
Trương Cảnh Tuyên quả là khổ không nói nên lời, "Em cũng không tin anh?"
"Tôi chỉ tin những gì tôi thấy. Tôi nghiêm trọng nghi ngờ tôi chỉ là lớp ngụy trang của anh." Mỗi một câu của Úc Khả Tâm đều giống như dao nhỏ chọc vào ngực hắn.
"Úc Khả Tâm, cô câm miệng!" Trương Cảnh Tuyên phẫn nộ quát.
"Sao nào, bị tôi đoán trúng, thẹn quá thành giận?! Sau này đừng tìm tôi nữa, chúng ta chia tay!" Úc Khả Tâm nói xong, trực tiếp ngắt điện thoại, thuận tiện kéo số vào sổ đen.
Trương Cảnh Tuyên gọi lại, không gọi được.
Trương Cảnh Tuyên hoàn toàn xong đời, trở thành người cô đơn.
Trương Cảnh Tuyên nghĩ đến lời Úc Khả Tâm nói, nghĩ đến sự vô tình của ả, hắn bi thương cười thảm.
Nghĩ đến những chuyện giữa mình và Bắc Vũ Đường, lại nghĩ đến chuyện giữa mình và Úc Khả Tâm, lúc này Trương Cảnh Tuyên mới phát hiện, thì ra người vẫn luôn đối tốt với hắn là Bắc Vũ Đường.
Còn Úc Khả Tâm chỉ là lợi dụng hắn, ngay cả chuyện lần này, làm danh khí của ả tăng bạo. Nhân thiết bán thảm lấy được sự đồng tình và chú ý của không ít người, hút vô số fans.
Trương Cảnh Tuyên nhìn khuôn mặt giả nhân giả nghĩa của Úc Khả Tâm trong TV, nhìn vẻ mặt "tiểu tụy" của ả, chỉ cảm thấy rét run.
Hắn sai rồi, đẩy người tốt với mình đi, lại coi mắt cá thành minh châu.
Thế gian không có thuốc hối hận, gieo nhân nào thì gặt quả nấy.
Trương Cảnh Tuyên hoàn toàn xong đời, thanh danh thối không ngửi được.
Các loại tiền bồi thường quảng cáo kếch xù, làm hắn hoàn toàn không còn gì hết.
Trương Cảnh Tuyên bị đuổi ra khỏi chung cư, trên người trừ bộ quần áo thì chỉ còn mấy chục đồng, không còn gì khác.
Nhà ở, xe hơi, tiền tiết kiệm của hắn toàn bộ không còn.
Hắm muốn tìm bạn bè, nhưng những người bạn hắn có số trong di động đều không ai nguyện ý thu lưu hắn. Hắn là cô nhi, không cha không mẹ, không chỗ dựa, giờ đến cả mái ngói che đầu cũng không có.
Trương Cảnh Tuyên nghèo túng đi trên đường, người chung quanh chỉ trỏ hắn.
"Người này sao giống Trương Cảnh Tuyên thế?"
"Không sai, hắn chính là Trương Cảnh Tuyên." Có người qua đường hô.
Người qua đường sôi nổi lấy di động ra, chụp ảnh hắn. Trương Cảnh Tuyên che mặt lại, vội chạy trốn ở một góc tối âm u ẩm ướt.
Chỉ là hắn hoàn toàn không ngờ, đêm đến, có một kẻ lưu lạc nhận ra hắn, biết hắn là gay. Mấy tên đó bắt hắn, kéo tới một góc cưỡng hiếp.
Hôm sau, Trương Cảnh Tuyên kéo khuôn mặt trắng bệch, khập khiễng bỏ trốn.
Lúc qua một hội sở giải trí, thấy thông báo tuyển dụng trên đó, hắn căng da đầu đi vào. Giám đốc hội sở thấy hắn, trong mắt không giấu được sự khinh thường.
"Cậu muốn lưu lại cũng được, nhưng mà, người phục vụ không hợp với Trương ảnh đế. Có một công việc khác hợp với cậu hơn." Vị giám đốc kia cười tủm tỉm.
"Công việc gì?"
Giờ hắn đã cùng đường.
"Tiếp khách." Trương Cảnh Tuyên trợn mắt nói thẳng, "Không thể nào."
Giám đốc hừ lạnh một tiếng, mở miệng châm chọc, "Cậu đã là một thằng gay, dục vọng lại lớn như thế, bảo cậu tiếp khách là phù hợp nhất rồi. Có thể thỏa mãn bản thân, lại có thể kiếm tiền nuôi mình, một công đôi việc, thật là một việc mua bán có lời."
Sắc mặt Trương Cảnh Tuyên tái như màu gan heo.
Hắn mắng một tiếng, đẩy cửa đi ra ngoài.
Giám đốc thấy hắn rời đi, trực tiếp phun một ngụm nước bọt, mắng mấy tiếng.
Ba ngày sau, Trương Cảnh Tuyên thật sự không chịu nổi, ngoan ngoãn quay lại hội sở kia làm việc tiếp khách. Khách hàng thấy hắn, cả đám đều khinh thường, coi hắn trở thành kẻ đê tiện nhất mà trêu đùa.
Trong mắt mọi người, hắn là một kẻ ăn cả nam lẫn nữ, thích chơi SM, nên chỉ cần trong hội sở có khách đặc biệt thì đều do hắn tiếp đãi.
Hôm đó, Trương Cảnh Tuyên đi tiếp khách, đẩy cửa phòng ra, không ngờ người trong phòng lại là Trương Trị. Trương Trị cũng không ngờ sẽ gặp hắn ở đây.
Trương Trị rất vừa lòng với thân thể của Trương Cảnh Tuyên, nhưng mà dù vừa lòng, cũng vì hắn mà mất việc, ly hôn với vợ, thanh danh cũng thúi.
Chút thích này cũng biến thành hận!
Qua chuyện này, Trương Trị cũng xõa thôi, không giấu xu hướng giới tính thật của mình nữa. Lại thành ra quen một đám chung chí hướng trong giới.
Họ thường chơi cùng nhau.
Hôm nay đến đây chơi, không ngờ lại gặp Trương Cảnh Tuyên. Trương Trị mang Trương Cảnh Tuyên đi, đương nhiên không phải là vì dư tình chưa dứt, mà là muốn trả thù hắn.
Bởi vì hắn mà danh dự của lão mới bị quét rác.
Trương Cảnh Tuyên lại là muốn nương tài lực của Trương Trị mà Đông Sơn tái khởi.
Hai người đều có mục đích riêng.
Trương Trị một bên hứa cho Trương Cảnh Tuyên chỗ tốt, một bên yêu cầu Trương Cảnh Tuyên chơi cực hạn với ông ta. Trương Trị thường xuyên gọi bạn tốt cùng chơi.
Có lúc Trương Cảnh Tuyên sẽ bị họ tra tấn đến thoi thóp, không ra hình người. Nhưng vì có thể quay lại sân khấu, đứng trên đỉnh cao lóa mắt kia, hắn chịu đựng yêu cầu ngày càng biến thái của Trương Trị.