Editor: Bạch Diệp Thảo Bánh bao nhỏ thấy Bắc Vũ Đường giữ bánh tráng lại, chút mong đợi vỡ tan. Nó đã sớm biết, mẫu thân sẽ không cho nó ăn.
Bắc Vũ Đường nắm tay nó đến một bên múc nước đổ vào chậu, cầm hai tay nó nhúng vào, rửa sạch.
Bánh bao nhỏ vẫn ngốc, động tác mềm nhẹ, trên tay lại có độ ấm, ấm áp, từ bàn tay len lỏi khắp cơ thể, cuối cùng vào đến tận trái tim.
Mẫu thân bây giờ thật ôn nhu, làm nó cảm thấy rất ấm áp, sự ấm áp mà nó chưa từng dám hy vọng xa vời.
Bắc Vũ Đường rửa sạch tay cho nó rồi mới đặt bánh tráng lên tay nó, thanh âm tinh tế nhu hoà,
"Mau ăn đi." Bánh bao nhỏ nhìn chiếc bánh trong tay, nó không thấy nóng chút nào, chỉ vì trong lòng nó còn nóng bỏng hơn nhiều. Vành mắt bánh bao nhỏ phiếm hồng, nước mắt ngập tràn.
Mẫu thân bây giờ làm nó cảm thấy không chân thật. Trong lòng lại cầu xin, muốn mẫu thân vẫn luôn như vậy.
Bánh bao nhỏ đã một ngày không ăn gì, ăn bánh tráng xong chỉ cảm thấy dạ dày ấm áp, giống như tâm tình lúc này của mình vậy.
Sáu cái bánh tráng, Bắc Vũ Đường và bánh bao nhỏ mỗi người hai cái, còn hai cái để làm bữa sáng ngày mai.
[Linh hồn dung hợp hoàn tất, bắt đầu truyền tống. Đếm ngược mười, chín,....]
Bắc Vũ Đường vừa ngồi về giường đã nghe thấy thanh âm hệ thống. Nàng còn chưa kịp phản ứng, đầu váng mắt hoa, trước khi hôn mê, nàng còn thấy đôi mắt đen hoảng sợ trừng lớn của bánh bao nhỏ đang lao đến.